Bí Mật Của Định Mệnh

Chương 17: Chọn quà




Tại cửa hàng đại diện của Lưu Thị tại thành phố A, một trong những cửa hàng bán đồ trang sức nổi tiếng nhất ở đây. Phùng Lộ Phi và Trương Uyển Tâm đang chọn đồ.

Nhân viên bán hàng giới thiệu từng mẫu sản phẩm mới của thương hiệu cho Phùng Lộ Phi và Trương Uyển Tâm nghe. Nhìn bộ đồ trang sức nào cũng rất đẹp, đúng là những thiết kế này thật sự rất tinh xảo, dùng đá quý loại thượng hạng nhất để làm ra.

- Cô này, tôi muốn chọn một bộ trang sức để làm quà mừng sinh nhật cho mẹ chồng tôi, bà ấy năm nay cũng ngoài 50 tuổi rồi nhưng trông vẫn còn trẻ trung lắm. Cô có thể tư vấn giúp cho tôi xem nên món đồ trang sức nào phù hợp nhất được không vậy? – Phùng Lộ Phi lên tiếng sau khi nghe cô nhân viên giới thiệu sản phẩm.

- Vậy, tôi nghĩ cô nên chọn bộ số 2. Nếu cô muốn tặng cho mẹ chồng thì bộ này là thích hợp nhất.

Cô nhân viên bán hàng giới thiệu kĩ hơn về bộ đồ trang sức số 2 kia. Phùng Lộ Phi cũng cảm thấy bộ trang sức này có vẻ khá hợp với mẹ chồng cô. Trông nó thật sự rất đẹp.

- Uyển Tâm, cậu thấy thế nào? Mình thấy bộ đồ trang sức nào cũng đẹp, thật khó chọn. - Mình thì lại thích bộ đồ trang sức số 3 hơn. Nhưng mà quyền quyết định vẫn là ở cậu thôi, chọn bộ nào cũng được hết. Nếu mà phân vân quá thì chọn hết tất cả là xong.

Phùng Lộ Phi nghe vậy bật cười:

- Mua hết chỗ này hả? Mình không giàu đến như vậy đâu, đừng có xui dại như thế chứ. - Không giàu? Thật sự là không giàu sao? Cứ cho là từ trước đến nay cậu vẫn luôn sống bằng tiền mà cậu tự làm ra, đúng là cũng không có nhiều thật, nhưng còn ông chồng kia của cậu, Từ Dịch Phàm ấy. Cậu đừng bảo với mình là đến Từ Dịch Phàm cũng không có tiền nhé? Hôm nay không phải cá tháng 4 đâu mà nói đùa như vậy. Tiền của anh ta đủ để mua toàn bộ số cửa hàng bán đồ trang sức ở thành phố A này.

- Anh ta ấy hả? Mình nghĩ anh ta sẽ tự chọn một món quà khác thôi, không bao giờ có chuyện tặng chung quà với mình đâu. Theo như những gì mà mình biết về Từ Dịch Phàm thì chắc chắn anh ta sẽ làm như thế. Cậu tốt nhất đừng có nhắc về tên đó nữa.

- Vậy đến cuối cùng cậu định làm thế nào? Trông mặt cậu thế kia không phải là vẫn đang phân vân đấy chứ?

Phùng Lộ Phi bĩu môi nhìn Trương Uyển Tâm. Cô nhân viên bán hàng thấy vậy bèn lên tiếng:

- Hai vị tiểu thư, ở cửa hàng của chúng tôi không chỉ có 4 bộ trang sức này thôi đâu. Nếu như cô đồng ý, tôi sẽ giới thiệu những bộ đồ khác cho cô? Có được không?

- Vậy cũng được.

Cô nhân viên kia tiếp tục giới thiệu vài bộ đồ trang sức khác cho Phùng Lộ Phi. Suy nghĩ hồi lâu, sau đó lại hỏi ý kiến của Trương Uyển Tâm nhưng mãi mà Phùng Lộ Phi vẫn không thể chọn được món đồ ứng ý nhất. Cô cảm thấy có chút chán nản.

- Đã giới thiệu hết 11 bộ đồ trang sức rồi đấy Từ Thiếu Phu nhân của tôi ạ. Cậu quyết định như thế nào đây? Nếu như mà không chọn được nữa thì chúng ta đến những cửa hàng khác xem có được không? Mình đau lưng quá rồi đây này. Mau chọn nhanh lên rồi còn về. Mà mình nghĩ dù có chọn món đồ nào thì mẹ chồng cậu cũng thích cả thôi, chắc bà ấy sẽ coi trọng tấm lòng của cậu hơn mấy thứ vật chất này.

- Mình biết rồi, biết rồi, thế thì nghe cậu đi. Chúng ta đến cửa hàng khác xem như thế nào. Hai người ra khỏi cửa hàng mà chẳng mua được gì. Sau đó bọn họ đến cửa hàng của Harry Winston lẫn Tiffany rồi Catier nhưng cũng chẳng chọn được bộ nào ra hồn cả.

- Lộ Phi này, chúng ta đã ghé thăm bốn cửa hàng mất nửa ngày rồi, cậu nghĩ thế nào đây? Chọn mua đồ trang sức hay chuyển sang mua quà khác? Mình mệt lắm rồi, lại còn đói nữa.

- Công nhận là chọn được một món đồ cũng khó thật. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình thấy bộ đồ số 2 của Lưu Thị là hợp nhất. Hay chúng ta chọn bộ đó nhỉ? Cậu thấy có được không?

- Mình đã nói rồi, tiền là của cậu thì đương nhiên mọi quyết định cũng là ở cậu thôi.

Phùng Lộ Phi vỗ nhẹ tay lên vai của Trương Uyển Tâm, cuối cùng cũng đưa ra quyết định:

- Được rồi, vậy quay lại cửa hàng của Lưu Thị chọn bộ số 2, sau đó bọn mình đi ăn trưa.

- Ok. Mau đi nhanh lên, mình sắp chết đói đến nơi rồi đây này. Bụng dán vào lưng rồi.

Bọn họ đi mất cả nửa ngày nhưng cuối cùng vẫn phải quay lại cửa hàng của Lưu Thị. Cô nhân viên bán hàng cẩn thận gói ghém bộ đồ trang sức này lại rồi chuyển cho Phùng Lộ Phi.