Bí Mật Của Định Mệnh

Chương 150: Không thể đoán ra




Triệu Chí Dương vỗ nhẹ lên vai của Từ Dịch Phàm, im lặng một hồi lâu rồi mới nói tiếp:

- Mình vừa nghĩ ra một giả thuyết, nghe không? Mình nghĩ giả thuyết này khá đúng và cũng có vẻ hợp lý.

- Ừ, nói đi.

Triệu Chí Dương hắng giọng, trông có vẻ rất nghiêm túc nói ra giả thuyết của anh ta: - Liệu có phải khi đưa Lộ Phi vào bên trong lò hỏa táng, những người hỏa táng kia nhìn thấy những món đồ trang sức này có giá trị quá nên mới ăn cắp định đem bán hay không? Và trùng hợp hơn nữa là Đàm Lệ Linh lại là người có được món đồ trang sức này. Có lẽ Đàm Lệ Linh thấy nó đẹp nên mới mua chẳng hạn. Mà cậu cũng thử nghĩ lại xem trước kia, liệu khi Lộ Phi còn sống có phải có quen biết gì với Đàm Lệ Linh hay không? Khéo khi bọn họ còn là bạn bè lâu năm cũng nên đấy.

- Không thể nào. Mối quan hệ xung quanh của Lộ Phi mình đều biết cả. Cô ấy chỉ có một người bạn thân nhất đó là Trương Uyển Tâm mà thôi. Những người bạn khác tuy có quen nhưng không thân và cũng rất ít khi qua lại. Còn Đàm Lệ Linh… Mà mình cũng từng nghe Lệ Linh nói, cô ấy bảo cô ấy trước kia hình như có quen biết mình thì phải. Không rõ là thế nào.

- Thế à? Đàm Lệ Linh ngày trước có quen cậu sao? Chuyện này lại thêm một tình tiết mới thú vị.

- Ừ, nhưng mình lại không quen biết Đàm Lệ Linh, cũng chưa từng gặp cô ấy. Vậy cô ấy biết mình kiểu gì chứ?

Triệu Chí Dương suy nghĩ, sau đó lại nói:

- À, có thể là thế này. Cậu bảo Đàm Lệ Linh mất trí nhớ sau một vụ tai nạn 3 năm trước đúng không?

- Ừ.

Triệu Chí Dương nghe vậy thì cười. Anh ta lại đưa thêm một giả thuyết mà anh ta cho là hợp lý nhất:

- Nghe cậu nói vậy làm mình lại có thêm một suy nghĩ nữa. Rất có thể trước đó Đàm Lệ Linh có tình cảm với cậu, nhưng cậu lại không biết đến sự tồn tại của cô ta. Trong khi đó, cậu lại chỉ yêu có một mình Lộ Phi thôi. Biết cậu không thể nào quên Lộ Phi được nên sau khi Lộ Phi mất, cô ta đi phẫu thuật thẩm mĩ để giống với Lộ Phi nhằm quyến rũ cậu cũng nên. Sau đó cô ta bất ngờ gặp được bọn trộm trang sức kia, nhận ra những món đồ này là của Lộ Phi nên đã mua chúng. Nhưng không ngờ về sau đó Đàm Lệ Linh bất ngờ bị tai nạn giao thông nên mới mất hết trí nhớ. Mình nghĩ đây là lý do hợp lý nhất cho việc cô ta có ngoại hình giống hệt với Lộ Phi đấy.

Từ Dịch Phàm lại tiếp tục nhìn Triệu Chí Dương. Những điều mà Triệu Chí Dương vừa nói tuy chỉ là mang tính suy đoán bình thường thôi nhưng không phải là không có lý.

- Nếu những lời cậu vừa nói là sự thật thì cũng chẳng còn gì phải tìm hiểu thêm nữa cả, và cũng chẳng cần phải đến thành phố T tìm Đàm Lệ Linh để hỏi chuyện nữa làm gì. Nhưng mà có một điểm mình vẫn không hiểu. Nói đúng ra là quá khó hiểu.

- Là gì vậy? À mà này, nói đơn giản một chút, mình vốn là người đơn giản nên phức tạp quá thì không hiểu đâu.

- Đôi mắt của Đàm Lệ Linh giống hệt của Lộ Phi. Mọi người đều nói gương mặt của Hạo Văn rất giống mình, riêng chỉ có đôi mắt là giống của Lộ Phi thôi. Vậy phải giải thích tại sao khi Đàm Lệ Linh cũng có đôi mắt giống cả Lộ Phi và Hạo Văn đây? Cậu có giải thích được chuyện này không?

Triệu Chí Dương nghe xong không nói được gì nữa cả. Đàm Lệ Linh có thể đi phẫu thuật để giống Phùng Lộ Phi, nhưng trời sinh đôi mắt mỗi người không thể giống y hệt nhau được. Vấn đề tiếp tục lại trở nên nan giải và khó đưa ra được đáp án.

- Nghe thì thật quá rắc rối rồi đây. Chuyện của cậu đúng là khiến những người nghe như mình cảm thấy đau đầu mà. Nhưng mà cậu cũng khiến mình nghĩ đến việc Đàm Lệ Linh và Phùng Lộ Phi là cùng một người đấy. Nhưng chuyện đấy không thể nào xảy ra được, Lộ Phi đã được đưa đi hỏa táng từ 3 năm trước rồi mà nhỉ? Dù phẫu thuật thẩm mỹ giống y hệt như sinh đôi nhưng còn mắt thì sao đây chứ? Không phải là Đàm Lệ Linh này cũng đi “thay mắt” rồi đấy chứ hả? À mà chuyện này cũng không thể. Trên đời này kiếm đâu được đôi mắt giống Lộ Phi chứ?

- Tính cách của Lộ Phi và Đàm Lệ Linh lại vô cùng khác biệt. Nếu cậu tiếp xúc với Đàm Lệ Linh thì cậu sẽ nhận ra ngay thôi. Họ chẳng có gì giống nhau ngoài ngoại hình cả.

- Này Từ Dịch Phàm, chuyện gì liên quan đến cậu thì cũng thật khó giải quyết. Chuyện của cậu mà cũng đơn giản, bình thường như mấy chuyện của mình thì có phải là tốt không cơ chứ. Chuyện gì mà cứ như phim với tiểu thuyết thế không biết nữa.

- Không có đâu, hai chúng ta vỗn dĩ khác nhau.

Chuyện về món đồ trang sức – Phùng Lộ Phi - Đàm Lệ Linh khiến cả Từ Dịch Phàm và Triệu Chí Dương rơi vào một vòng rối khó có thể thoát ngay ra được. Bọn họ thật sự không hiểu nổi chuyện này có nghĩa là như thế nào. Nhưng Từ Dịch Phàm và Triệu Chí Dương vẫn đến thành phố T để gặp Đàm Lệ Linh. Triệu Chí Dương cho rằng lỡ đâu Đàm Lệ Linh biết điều gì đó thì sao, trong khi Từ Dịch Phàm lại không nghĩ đến điều đó. Đàm Lệ Linh là một người mất trí nhớ! Cô có thể biết những gì?