Bí Mật Của Cherry

Chương 9: Con nhỏ lập dị




Hải Phong dựa lưng vào tường, cậu hướng mắt về phía cuối lớp, đồng thời tay vẫn quay chiếc bút đều đều.

- Á nè nè, mọi người ơi. Tôi có một tin nóng hổi vừa thổi vừa nghe này.

- Ngọc Lan, mi lại hóng được chuyện gì mới nữa à.

- Yes, trong số các bạn ở đây đã có ai đọc truyện “cánh cửa giữa hai thế giới” chưa?

- Sao mà cái tựa nghe lạ thế hả Ngọc Lan.

- Hóa ra mọi người chưa biết gì hết à! Đó là truyện ngắn mới nhất của Cherry đấy.

- Gì cơ, bà vừa mới nói… Không phải chứ?

- Đúng là như vậy đấy. Tối hôm qua trong lúc lên mạng, tôi bất ngờ bắt ngay được tác phẩm mới của Cherry. Thực sự mà nói thì lúc ấy tôi bất ngờ lắm, bởi đó không phải tiểu thuyết mà cư dân mạng đã đồn thổi với nhau. Thế nhưng điều làm tôi ngạc nhiên hơn nữa, đó chính là lời nhắn được đính kèm phía dưới phần chữ kí: “Khi cánh cửa giữa hai thế giới kết thúc, đó cũng là lúc cô gái đặc biệt bắt đầu”. Mặc dù chỉ mới đăng ba chương đầu tiên của truyện, thế nhưng số lượng lượt xem và like thì thật không thể tin nổi. Hiện tại truyện ngắn này đang được độc giả theo dõi, cũng như comment hết sức nhiệt tình…

Cạch…

Sau khi nghe Ngọc Lan nói vậy, Hải Phong bất chợt lạc tay làm rơi chiếc bút xuống nền nhà. Cậu có nghe nhầm không vậy, những gì Ngọc Lan vừa nói là thật sao? Trong khi cô gái đó đã bị cậu phát hiện ra bí mật, lại có thể bình tĩnh cho ra tác phẩm mới ngay lập tức. Chẳng lẽ cô ta không sợ cậu nói sự thật cho tất cả mọi người biết.

Nở một nụ cười ma mị, nhỏ Cherry này quả rất to gan, đúng là “tiểu thuyết gia” có khác. Hải Phong trở về chỗ ngồi, đột nhiên cậu giật mình khi nhớ ra một chuyện. Chẳng phải bây giờ đã là giờ giải lao thứ tư rồi hay sao, vậy mà vẫn chưa thấy cô ta đến lấy bản thảo. Có lẽ nào nhỏ đó đã quên cuộc hẹn tiết ba với cậu? Hải Phong khẽ chau mày, đúng là rắc rối thật, cậu lôi tập giấy từ trong cặp ra rồi rời khỏi lớp.

Hải Phong vừa dừng chân trước cửa lớp 11A3, ngay lập tức cậu bị một đám con gái bao vây. Đoán trước thể nào cũng gặp phải chuyện này, thế nhưng đông như vậy thì thật là hơi quá…

- A…anh Hải Phong. Anh xuống khu vực này có chuyện gì vậy?

- Anh có thể chụp chung với em một kiểu ảnh được không?

- Anh Phong cho em xin số điện thoại của anh với.

- Hiếm khi mới thấy anh…

- Anh Hải Phong…anh Phong…

Bị những câu hỏi chồng chất liên tiếp nhau khiến Hải Phong hơi khó chịu. Đây cũng chính là lý do, tại sao cậu hay “đi chốn” mỗi khi tới giờ giải lao. Mặc dù biết “đẹp trai không hề có tội”, thế nhưng cậu thực sự rất ghét tình cảnh này. Nở một nụ cười tỏa nắng, cậu thừa biết nó sẽ làm chết đứng những con tim xung quanh. Hải Phong tìm cách đào tẩu.

- Mọi người có thể cho Phong biết, Phạm Nhật Lệ ở đâu không?

Cậu vừa dứt lời, thì ngay lập tức cảm nhận được từng luồng sát khí đang bốc lên.

- Lại là con nhỏ đó.

- Anh tìm nó làm gì?

- Sao một người như anh có thể dính líu đến con nhỏ ấy…

Hải Phong tròn mắt với phản ứng của các cô gái, có vẻ như ở đây, cái tên Nhật Lệ không được chào đón thì phải. Thú vị thật, vậy là cậu lại vừa phát hiện ra một mặt khác của Cherry.

- Ủa mọi người sao vậy? – Hải Phong hỏi khi thấy thái độ của đám con gái thay đổi.

- Nếu anh muốn biết về Nhật Lệ thì vào 11A3 sẽ rõ.

- Đúng đấy, anh cứ vô lớp đi rồi tụi em kể cho mà nghe…

Khẽ nhún vai, Hải Phong đành theo bước những nữa sinh kia vào trong. Sau khi an vị tại một chiếc bàn, lúc này Hải Phong trở thành trung tâm của mọi sự chú ý. Một cô gái khá xinh, có mái tóc vàng xoăn nhẹ phần đuôi chợt lên tiếng.

- Nếu anh mới quen nhỏ đó thì em khuyên anh hãy tránh xa nó ra. Trong khối 11 này có ai là không biết tới con nhỏ lập dị ấy.

- Đúng đấy, ở đây con bé đó chẳng có lấy một người bạn nào cả. – Một cô gái khác nối lời.

Hải Phong không nói gì, cậu muốn biết nhiều hơn về Cherry nên đã chọn cách im lặng. Qủa thật chiêu này hiệu nhiệm vô cùng, cô gái tóc vàng ban đầu lại tiếp tục cung cấp thông tin.

- Phạm Nhật Lệ là một con nhỏ vô cùng kì quái. Không chỉ riêng ở vẻ ngoài mà ngay cả tính cách của nó cũng vậy. Nhỏ đấy rất ít tiếp xúc với mọi người xung quanh, hay nói chuẩn xác hơn là tự thu mình lại mà không giao lưu với bất kì ai. Chính vì thế nên chẳng có ai muốn chơi với nhỏ. Chưa hết, cứ đến giờ giải lao là y như rằng nó sẽ ngồi lì ở trong lớp, hoặc trốn biệt lên thư viện để đọc sách. Còn nữa, con nhỏ ấy dị dị thế nào đấy, nó học không được tốt cho lắm, điểm trung bình các môn cũng thường thôi. Ấy thế mà hôm qua, nó lại được cô Thùy Linh, giáo viên chuyên văn chọn đi thi học sinh giỏi…

Cô gái đó nói cả một chàng dài, hầu như là tóm tắt hết toàn bộ về Nhật Lệ. Hải Phong ngồi nghe mà không đưa ra bất kì ý kiến gì. Tới bây giờ thì cậu đã hiểu, tại sao cái tên Phạm Nhật Lệ lại không được chào đón đến vậy. Đúng là một cô nàng “lập dị”. Thảo nào khi cậu chỉ mới vừa hỏi thăm thôi, thì đã cảm nhận được từng luồng “sát khí” tỏa ra. Một người như nhỏ lại nhận được sự quan tâm từ cậu, bảo sao đám con gái không ghen tị cho được.

- Hơn nữa cứ thi thoảng sau giờ tan học, con nhỏ Nhật Lệ đó lại được một anh chàng vô cùng đẹp trai tới rước…

Còn chưa kịp hết ngạc nhiên về những gì thu thập được, Hải Phong bỗng đơ ra khi nghe cô gái tóc vàng chốt hạ một câu như vậy. Không phải chứ, cô ta còn quen được cả trai đẹp nữa sao, đúng là đặc biệt thật. Nghĩ lại thì cũng có phần đúng, khi Nhật Lệ gặp Hải Phong, nhỏ đã không dùng ánh mắt long lanh nhìn cậu.

Mải suy nghĩ miên man, mà Hải Phong quên cả việc có đám nữ sinh ngồi quanh mình. Chỉ khi có tiếng một nam sinh nào đấy từ ngoài chạy vào, kèm theo đó là một thông báo, lúc ấy cậu mới được kéo trở về thực tại.

- Mọi người, những ai là fan của Cherry thì hãy mau vô blog cá nhân của cô ấy. Truyện ngắn “cánh cửa giữa hai thế giới” tối qua mới được đăng lên. Tôi vừa biết được tin siêu hót này thông qua một người bạn trên mạng đấy.

Ngay lập tức, sức hút của Cherry còn mạnh mẽ hơn sức hút của Hải Phong. Đám con gái bao quay cậu cũng vậy, dường như tất cả đều là độc giả trung thành của Cherry. Buồn cười thật… Nếu như mọi người biết được… Cherry mà họ vẫn luôn hâm mộ chính là Nhật Lệ thì sẽ như thế nào nhỉ? Liệu tới khi ấy, họ có còn gọi cô ta là “con nhỏ lập dị” nữa không? Hay là xoay qua tung hô Nhật Lệ với tên “tiểu thuyết gia” lẫy lừng.

Hải Phong cười quỷ mị, cậu cũng nhân cơ hội đó tìm đường “tẩu thoát”. Thật là may mắn, lần này Hải Phong phải cảm ơn anh chàng kia, vì đã đem tới một tin nóng để đánh lạc hướng mọi người. Chỉ có như thế, cậu mới rút lui một cách êm xuôi mà không bị đám nữ sinh kia ngăn cản. Cuối cùng Hải Phong cũng đã biết, muốn kiếm được Nhật Lệ thì nhất định phải tới chỗ ấy. Lần ghé thăm 11A3 này quả thật không uổng công chút nào.