Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 70: Chồng chồng cùng đau khổ




Cố nén kích động, Hồ boss hít sâu một hơi, “Vợ nhỏ ngoan, ba ngày nữa anh sẽ về được không, anh cũng… nhớ em, rất muốn rất muốn…”

“Ừm…” Tiểu Mã chu mỏ, còn tận ba ngày nữa a a a, cảm giác mình sẽ chết mất!   

Tiểu Mã còn chưa ăn trưa, vừa nãy căng thẳng quên cả đói bụng, bây giờ vừa thả lỏng, bụng bắt đầu sôi ùng ục ùng ục! Lúc này mới nghĩ đến nam thần của mình hẳn là cũng không ăn tối, nhất thời cảm thấy bản thân quả thực ngu xuẩn quá mức rồi.

“Nam thần anh còn không ăn tối phải không, đói bụng lắm rồi phải không? Sao anh không nhắc em? Cúp máy mau, nhanh đi ăn đi, ăn thật ngon, anh nghe thấy không đấy?”

“Nói chuyện với vợ sao đói bụng được chứ, một chút cũng không đói bụng!”

Nói xong muốn cúp điện thoại, nhưng lại không nỡ cúp trước, cầm điện thoại di động chờ đối phương cúp trước.

Hồ Trạch Thành cười cười, “Vợ nhỏ em cúp điện thoại trước được không, anh yêu em~ ”

“Ồ ~~~ em cũng @@@ anh.” Nói lại ba chữ không rõ ràng, Tiểu Mã cúp điện thoại!

Nghe thấy tiếng tút tút, lại nhớ lại ba chữ kia của vợ nhỏ, Hồ Trạch Thành nở nụ cười, trông cực kì… ngốc, lại làm cho rất nhiều người ngưỡng mộ!

Nếu mỗi ngày vợ nhỏ đều nói ba chữ này, mình hẳn là không ăn tối cũng không thành vấn đề!

Trước đi ăn cơm, Hồ Trạch Thành vẫn không nhịn được mà gọi điện thoại cho chị gái mình phun tào một trận, hù đến vợ nhỏ rồi biết không hả!

Biết diễn xuất của mình vô cùng thành công, chị cả Hồ gia rất chi là thỏa mãn, thật là vô cùng đáng khinh!

Có điều thông qua được cửa của chị cả Hồ gia này, những người khác trong nhà cũng đỡ đáng lo hơn rất nhiều, ai bảo ba mẹ Hồ gia nuôi con theo kiểu chăn thả chứ, vừa tin tưởng mắt nhìn của con gái lại tôn trọng lựa chọn của con trai mình!

Tính tính thời gian, thật vất vả mới đếm tới ngón tay thứ ba, Lục Tiểu Mã nhận được điện thoại của nam thần, vé máy bay ban đêm, sáng hôm sau sẽ về đến nhà!

Tiểu Mã kêu lên một tiếng kích động, hận không thể khỏa thân chạy vòng quanh ba vòng, thật là phi thường buông thả! Kích động đến đi lại loanh quanh, thậm chí còn giúp quản gia dọn dẹp vệ sinh, tiện tay nhặt rác trên sàn lên vứt đi, y hệt một đứa nhỏ nước đến tận chân mới nhảy, đợi người lớn về kiểm tra xem đã dọn dẹp phòng chưa, vô cùng xuẩn manh!

Ngày hôm sau Tiểu Mã tỉnh dậy từ rất sớm, liền ngồi yên chờ nam thần của mình gọi điện thoại tới, nói xuống máy bay liền gọi điện thoại cho mình, sau đó mình lái xe ô tô đưa bạn tốt cùng tới sân bay đón người, kế hoạch chính là như vậy!

Lúc tám giờ rưỡi, chuông cửa vang lên, Tiểu Mã nhảy dựng lên đi mở cửa, tưởng là bạn tốt Phương Tiểu Khởi đến, đương nhiên lần này không quên đi dép lê vào!

Nhưng mà, lần này ở ngoài cửa vẫn không phải Phương Tiểu Khởi, mà là một người con trai xa lạ thanh tú như sinh viên, ngoại hình làm cho người ta có cảm giác rất giống Lục Tiểu Mã, điểm khác biệt duy nhất chính là đôi mắt, ánh mắt của Tiểu Mã cũng…trẻ con giống của cậu ta nhưng rất sạch sẽ, còn người mới tới mang theo vẻ tục tằng, bẩn thỉu, người tinh tường một chút nhìn là ra, nhưng Lục Tiểu Mã ở phương diện này lại có phần thiếu sót không nhìn ra.

“Xin hỏi cậu tìm ai?”

Thạch Hiểu Tỷ liếc mắt nhìn Lục Tiểu Mã từ trên xuống dưới, cảm giác này làm cho Lục Tiểu Mã rất không thoải mái, nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ cười lễ phép, có kinh nghiệm lần trước, Lục Tiểu Mã cũng có thể coi là trí nhớ tốt, nói không chừng là thân thích của nam thần tìm đến đây, quả nhiên là hào môn gì đó thật là phiền phức, có điều vì nam thần, tất cả đều không thành vấn đề, đúng là tình yêu đích thực mà!

“Anh là Lục Diêu? Tôi tìm Hồ Trạch Thành, anh ấy có ở nhà không?”

Quả nhiên là tìm nam thần của mình, có điều còn biết tên mình, quả nhiên người tới không bình thường chút nào! Nhưng mà Lục Tiểu Mã vẫn cảm thấy người này không hề giống chị cả Hồ gia, cảm giác không giống nhau. Hồ gia đại Tỷ rất thân thiết, mà người này tựa hồ tản ra oán niệm nồng đậm, ngọa tào, mình rốt cuộc là trêu phải ai vậy?

Vì thể hiện mình là boss phu nhân khoan dung rộng lượng, Lục Tiểu Mã dễ nóng nảy tạm thời nhịn, hừ! Cảm giác thật không sảng khoái, thật muốn đánh người là thế nào chứ!

Có điều giọng nói ít nhiều có chút bất mãn, “Hồ Trạch Thành đi công tác bên Mỹ, còn chưa về, nếu không mấy ngày nữa cậu gọi điện thoại cho anh ấy rồi hãy tới.” Lục Tiểu Mã nói xong cũng định đóng cửa, bệnh thần kinh ở đâu ra vậy, dám ngang ngược trước mặt mình, hừ!

“Tự giới thiệu một chút đi, tôi gọi Thạch Hiểu Tỷ, là bạn – trai – cũ của Thành ca! Có điều cái chữ “cũ” kia rất nhanh sẽ biến mất thôi, tôi đã trở về rồi, anh có thể cút sang một bên, tìm chỗ nào mát mẻ đứng ngốc đi!” Lời nói và diện mạo thật không đi đôi với nhau, Thạch Hiểu Tỷ mở miệng cũng rất ác liệt! Dù sao tình địch gặp nhau, không ghen tức mới là lạ!

Tiểu Mã có chút chấn kinh rồi, đây không phải là người Hồ gia diễn kịch phải không, nếu là thực sự là diễn kịch, diễn xuất cũng quá khoa trương rồi, lời kịch cũng rất kỳ quái. Lại nhìn bộ dáng một chút, không giống bộ dáng đặc thù của gia tộc Hồ thị, ngược lại giống tiểu tam hơn! Tiểu Mã quả nhiên là có năng khiếu xem tướng, liếc mắt một cái đã nhìn thấu bản chất tiểu tam của người ta!

Thạch Hiểu Tỷ… tiểu tứ!!! Ngọa tào, ai đặt tên cho người này vậy, cũng quá là không có tiết tháo rồi! Làm tiểu tam còn chưa đủ, trực tiếp lên làm tiểu tứ?!

(tiểu tam: kẻ chen vào phá hoại một cặp đôi.

tiểu tứ với Hiểu Tỷ phát âm giống nhau)

Đối mặt với kẻ địch, bản tính táo bạo của Tiểu Mã liền bắt đầu lộ ra ngoài, con rùa nhà mi, dám cướp nam thần với ông, tìm chết!

“Thế hả? Thời đại này tuyên bố mình là bạn trai bạn gái cũ của Hồ Trạch Thành nhiều lắm, mang cả con tới cũng có, tôi cũng đã quen rồi! Đây là nhà của tôi với Hồ Hồ, tôi cũng không thể tùy tiện cho người vào nhà được, có chuyện gì chờ Hồ Hồ của chúng ta về rồi hãy nói đi, tạm biệt không tiễn!” Thành ca cái con mẹ mi, thích so nickname với ông đây hả, hừ hừ, “Hồ Hồ” rõ ràng là hay hơn không phải sao?

Thạch Hiểu Tỷ sửng sốt mất mấy giây, theo điều tra của cậu ta, bạn trai hiện tại của Thành ca là một kẻ tham ăn, trí thông minh còn rất đáng lo ngại, không ngờ là còn có thể đối đáp lại, uy lực của mình tự nhiên mất tác dụng!

Hóa ra cũng không phải người hiền lành gì, có điều ông đây mới không sợ mi, ông đây bị tình thế bắt buộc rồi, hừ!

Quần chúng vây xem bất mãn phun tào, Tiểu Mã nhà chúng ta thông minh như vậy mới không đáng lo ngại, hừ!

Nói đến Thạch Hiểu Tỷ thật ra cũng là thật sự có chút liên quan với Hồ Trạch Thành, có điều cùng lắm cũng chỉ có thể coi là quan hệ bạn bè, về tình cảm hoàn toàn không có bất kỳ ràng buộc gì, đúng kiểu trả tiền xong liền xong việc, tạm biệt không tiễn, ra đi không chút vướng bận. Huống chi giao dịch của hai người cũng đã từ năm năm trước, hai người tách ra một năm Hồ boss một thân một mình giữ mình trong sạch, bốn năm đó chỉ chú ý tới Tiểu Mã, càng thêm thủ thân như ngọc, nói cách khác Hồ boss hoàn toàn không làm chuyện gì có lỗi với vợ nhỏ!

Năm đó biết mình là gay Hồ Trạch Thành cũng sẽ có nhu cầu sinh lý, y không có tình nhân trong mộng giống Phong Thắng, giữ thân trong sạch cho tiểu trúc mã, nếu hồi đó Hồ Trạch Thành gặp được Tiểu Mã, vì Tiểu Mã mà làm xử nam ngây thơ cũng hoàn toàn không thành vấn đề.

Khi đó Hồ boss là một thanh niên đẹp trai thông minh, khí phách lại đang trong thời kì thanh xuân phản nghịch, gặp chuyện bất bình liền rút dao tương trợ một chút! Vào lúc ấy Hồ boss bắt đầu gây dựng sự nghiệp, mỗi ngày đều về nhà rất muộn, có lúc chiều tối rồi không đi xe liền dứt khoát đi bộ về nhà, gặp phải sinh viên đại học năm nhất Thạch Hiểu Tỷ bị người bắt nạt, thanh niên Hồ boss nhiệt huyết đương nhiên không thể đứng nhìn, giơ nắm đấm lên, tiểu lưu manh liền chạy mất, cứu được thiếu niên Thạch Hiểu Tỷ lúc ấy còn rất đơn thuần!

Hồ boss dung mạo như vậy thật sự đúng là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe gặp nổ lốp, người sao Hỏa nhìn cũng không dời mắt nổi, nam nữ già trẻ đều thích! Hơn nữa là đại ân nhân cứu mình, Thạch Hiểu Tỷ nước mắt lưng tròng cảm động, hận không thể lấy thân báo đáp ngay lập tức!

Thạch Hiểu Tỷ mặc áo sơ mi trắng quần bò đơn giản, khí chất sinh viên mười phần, lúc đó đôi mắt còn trong suốt sạch sẽ, rất đúng khẩu vị của Hồ boss, có điều làm một đại boss chính trực đương nhiên sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, chiếm tiện nghi của người ta.

Nhưng mà, bạn không để ý tới người ta, không có nghĩa là người ta sẽ không để ý tới bạn! Từ đó về sau, Thạch Hiểu Tỷ dù là vô tình hay cố ý đều sẽ xuất hiện trên con đường này, Hồ boss nhìn thấy cậu ta cũng sẽ bắt chuyện một tiếng.

Có một lần, Hồ boss nhìn thấy Thạch Hiểu Tỷ bị người bắt nạt, ngọn lửa chính nghĩa thiêu đốt liền bốc lên bừng bừng, thiếu niên này đã làm gì vậy, sao lại trêu phải băng đảng kia!

Kết quả là, một hồi số khổ tao ngộ nối tiếp hình thức tiếp theo. Hóa ra Thạch Hiểu Tỷ nhà nghèo, tự mình nhọc nhằn khổ sở đọc sách thi lên đại học, sinh hoạt phí có hạn, liền đi siêu thị, quán bar khắp nơi làm công kiếm tiền. Trận trước là do một tên lưu manh uống rượu ở quán bar, coi trọng vẻ ngoài không tệ của Thạch Hiểu Tỷ, liền muốn chiếm tiện nghi, Thạch Hiểu Tỷ kinh hoảng chạy mất, cũng bởi vậy mới chọc tới những phiền toái này!

Hồ boss sinh ra liền không biết chữ “nghèo” viết thế nào, nghe thấy liền thương cảm, có phần không chịu nổi, liền coi Thạch Hiểu Tỷ như em trai mình, không có chuyện gì liền che chở cho cậu ta, cho cậu ta một chỗ dựa, lúc bình thường cũng cho cậu ta ít tiền tiêu vặt. Mỗi tháng 2000 đối với Thạch Hiểu Tỷ chính là một khoản tiền kếch sù nhưng đối với Hồ boss thì chỉ là một cái kẽ móng tay, hoàn toàn không để vào mắt! Có tiền thì luôn có thể tủy hứng như vậy đấy!

Thạch Hiểu Tỷ từ đó an toàn, cậu ta liền mừng rơi nước mắt, thỉnh thoảng bưng cơm đưa nước cho Hồ Trạch Thành, giặt quần áo gì đó, dù sao vào lúc ấy Hồ boss thuê nhà ở ngoài nên Thạch Hiểu Tỷ rất dễ dàng đã có thể tìm đến được.

Hồ boss không thích để người lạ vào nhà, bởi vậy lúc đầu Thạch Hiểu Tỷ đưa cơm, lấy quần áo bẩn đều đứng trước cửa, xong xuôi lập tức về, chưa bao giờ vào nhà!

Nhưng Hồ boss dù sao cũng là người tâm địa hiền lành, người ta nhọc nhằn khổ sở chạy tới chạy lui nhẫn nhục chịu khó, ngay cả ngụm nước cũng không cho người ta uống, quả thực thật là không có nhân tính, vì vậy liền để cậu ta vào nhà.

Vào được một lần sẽ có lần thứ hai, mãi đến sau này càng ngày càng nhiều lần!

Cuộc sống có lúc chính là một vở kịch cẩu huyết. Có lần Hồ boss đi xã giao uống nhiều, khuya về nhà liền thấy Thạch Hiểu Tỷ đang ngồi ngoài cửa đợi mình! Người say rượu vốn dễ bị kích động, lý trí gần như biến mất, hơn nữa Thạch Hiểu Tỷ cắn môi cố tình câu dẫn, kết quả là, hai người cứ như vậy lăn giường lần đầu tiên!

Khi đó Hồ boss thật sự là một xử nam, trong lúc bối rối đương nhiên là không cần nhiều lời, mấu chốt vẫn là do bạn học Tiểu Tứ của chúng ta!

Vẫn là câu nói này, có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, còn có thể có rất nhiều lần sau. Chuyện khó giải thích như vậy liền trở thành đương nhiên, hai người trở thành quan hệ bạn tình. Sở dĩ gọi là bạn tình, là bởi vì Hồ boss đã nói rõ quan hệ của hai người, nếu như không chấp nhận quan hệ này, vậy có thể từ chối, không gặp nhau nữa.

Lúc đó Tiểu Tứ vẫn chỉ là một đứa nhỏ đơn thuần, tuy rằng yêu cầu như vậy rất thương tâm, thế nhưng chỉ cần có một chút hy vọng, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh y, quan hệ bạn tình tạm thời cuối cùng sẽ có một ngày biến thành quan hệ chồng chồng. Cắn răng nhịn đau, gật đầu đáp ứng!

Trước khi gặp được tình yêu đích thực, các boss đều thật bạc tình! Dù sao chỉ bởi lăn giường liền trở thành bạn trai, ở thế kỉ này vẫn là có chút chuyện nhỏ xé ra to!

Cứ như vậy, hai người duy trì quan hệ ba năm. Ba năm sau, Thạch Hiểu Tỷ tốt nghiệp đại học, thành tích năng lực cũng không tệ liền bước chân vào làm việc ở một công ty. Khi đó sự đơn thuần trong mắt Tiểu Tứ đã bị thế tục bẩn thỉu ăn mòn gần hết, ở điểm này, Hồ boss cảm giác rất rõ ràng, trong lòng cảm khái, muốn duy trì sự hồn nhiên như nguyên bản rất khó, nếu mình còn có thể gặp người như vậy, đương nhiên sẽ theo đuổi người ấy không buông!

Vậy mới nói duyên phận gì đó, số mệnh an bài gì đó, trời cao đã sớm an bài rồi!

Mặc dù biết Thạch Hiểu Tỷ không còn như xưa, thế nhưng Hồ Trạch Thành vẫn duy trì quan hệ bình thường, giúp đỡ cậu ta một chút các thứ, đúng là một boss có tâm địa thiện lương!

Mãi cho đến có một ngày, Hồ boss bắt gặp Tiểu Tứ ám muội vào quán rượu với một người đàn ông là cấp trên của cậu ta, người sao Hỏa dùng tóc cũng biết có chuyện gì xảy ra, huống chi là Hồ boss đã kinh qua nhiều sóng to gió lớn.

Cứ như vậy, quan hệ ở chung kết thúc. Hồ boss không hề tức giận, có thể nói là một chút cảm xúc cũng không có, nói “Cậu đã chín rồi, năng lực cũng không tồi, tự mình tiến bộ không thành vấn đề.” Cứ như hỏi một câu”Này! Ăn trưa chưa?” vô cùng tự nhiên.

Hồ boss cũng không bảo chúng ta chia tay đi, dù sao hai người căn bản cũng không ở bên nhau, cũng không thể nói chia tay. Thông minh như Thạch Hiểu Tỷ, cũng đương nhiên là hiểu ý Hồ Trạch Thành! Mình nỗ lực ba năm cuối cùng lại không thành công!

Cũng không níu kéo thêm nữa, Thạch Hiểu Tỷ cắn môi nước mắt lưng tròng nhìn Hồ boss mười giây, Hồ boss thản nhiên đối diện, không thay đổi dù chỉ một chút, cứ như vậy, Thạch Hiểu Tỷ liền buông tay, cậu ta biết mình không thể để lại bất cứ dấu ấn gì trong lòng Hồ Trạch Thành, giãy dụa cũng phí công, cũng chỉ tăng thêm chán ghét mà thôi!

Trong lòng Hồ Trạch Thành than thở, ba năm trước Thạch Hiểu Tỷ cũng lộ ra vẻ mặt tội nghiệp này, nhưng sau khi bị dính vào thế tục tầm thường, cuối cùng mất đi vẻ đẹp tự nhiên ban đầu!

Không sai, Hồ boss là một người thích sự hồn nhiên, nếu không cũng sẽ không yêu Tiểu Mã đến chết đi sống lại.

“Căn nhà trọ này tôi đã mua lại rồi, cho cậu coi như một món quà, muốn bán, cho thuê gì, tất cả đều tùy cậu!” Nói xong câu đó, Hồ boss đi ra cửa, từ đó biến mất khỏi thế giới của Tiểu Tứ.

Bởi vì khi đó ba Hồ vội vã thoái vị, gọi con trai về nhà tiếp quản gấp, cho nên Hồ boss mua xong biệt thự thừa kế nghiệp cha liền trở thành đại boss thật sự! Có một người cha đáng tin thật là tốt!

Mà Thạch Hiểu Tỷ xuất hiện trở lại, là bởi vì lăn lộn trong giới kinh doanh hồi lâu, tất cả đều quá mức hắc ám hỗn loạn, thật vất vả mới dựa vào thủ đoạn làm tới chủ quản nhỏ, liền bắt đầu nhớ lại sự đơn thuần ban đầu, mà đối tượng nhớ nhung chính là Hồ Trạch Thành! Hồ boss trong giới kinh doanh lợi hại như vậy, Tiểu Tứ muốn không biết cũng khó khăn, trong lòng bội phục đồng thời nối lại lí tưởng ban đầu, hay gọi là mục đích ban đầu thì đúng hơn, đó chính là trở thành quan hệ chồng chồng với Hồ boss. Người một khi đã thành công một lần, sẽ càng trở nên tham lam, Tiểu Tứ cũng vậy. Vốn không hy vọng rằng có thể có kết quả với Thành ca, nhưng sau khi ăn sung mặc sướng, dã tâm bắt đầu lớn lên, tự tin cũng bắt đầu bành trướng.

Huống chi, theo tin tức mình tìm hiểu, Thành ca của mình năm năm qua vẫn luôn độc thân, gần đây mới có đối tượng, cho nên Tiểu Tứ liền bắt đầu ngây thơ cho là Thành ca có cảm tình với mình? Nếu không phải thì tại sao vẫn không tìm đối tượng?!

Quần chúng vây xem liền khinh thường, Tiểu Tứ ơi là Tiểu Tứ, mi cũng thật là cả nghĩ quá rồi, Hồ Hồ nhà chúng ta còn muốn rình trộm, tiện thể chơi trò mèo vờn chuột thôi, nào có nhàn hạ tới nỗi lưu luyến mi! Làm người, phải có tự giác, tự phụ là không tốt!

Từ diễn đàn bát quái biết được đối tượng của Thành ca, là một đối tượng cũng có chút tiền đồ, Thạch Hiểu Tỷ nắm chặt tay, đây chính là lúc đoạt lại Thành ca, coi như mình không chiếm được, người khác cũng đừng hòng, hừ!

Nội dung cẩu huyết, cũng chính là tình hình giằng co giữa chính thất phu nhân và tiểu tam, tiểu tứ hiện tại!

Quần chúng vây xem trợn to hai mắt, cắn hạt dưa, xem kịch vui! Tiểu Mã, thời điểm để chứng minh cậu không hề sợ hãi tới rồi, nhất định phải hoàn toàn đánh bại Tiểu Tứ, fighting!!!

Thạch Hiểu Tỷ sửng sốt mất vài giây, rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, nói một câu không liên quan, “Thành ca của chúng ta kỹ thuật không tệ phải không?”

“Hả?…” Lục Tiểu Mã nhất thời không phản ứng lại, đầu óc của Tiểu Tứ này làm sao vậy, đề tài quỷ quái gì vậy?

Cẩn thận nghĩ lại, coi như là nghĩ ra rồi, mặt trong nháy mắt liền đỏ bừng, vẫn mạnh miệng không chịu thua! Em trai mi, mất hết tiết tháo của ông rồi!

“Ha ha…” Tiểu Tứ cười lạnh, “Đó cũng đều là luyện tập với tôi mới có được, coi như anh được lợi. Năm đó tôi đau đớn nhiều như vậy, cho anh hưởng thụ mấy ngày, cũng tới lúc tôi đòi lại tất cả rồi.”

Tiểu Mã như bị sét đánh trúng, cứng đờ tại chỗ, còn kém chèn thêm tiếng sấm sét kêu roẹt roẹt.

“Cậu nói hươu nói vượn gì vậy? Có bản lĩnh nói trước mặt nam thần xem, cậu cho rằng tôi sẽ tin lời của người ngoài như cậu sao, hừ!”

“Được thôi! Anh cứ hỏi anh ấy mà xem, xem anh ấy có phải từng ở chung với tôi tận ba năm không, còn không phải là ở chung đơn thuần!” Tiểu Tứ không hổ là Tiểu Tứ, lời nói nghe thật linh hoạt, nghe vào tai Tiểu Mã đương nhiên chính là loại quan hệ đó, coi như Hồ boss biết không phải là quan hệ bạn trai cũng không có cách nào bác bỏ câu này, dù sao đúng là sự thực không sai!

Lúc Phương Tiểu Khởi tìm đến Tiểu Mã, đập vào mắt chính là tình hình hai người đằng đằng sát khí đối đầu nhau. Nhất thời bị kinh sợ, tình huống gì vậy, người lạ đang nói chuyện này là ai vậy ~ Phương Tiểu Khởi thông minh trực giác cảm thấy không tốt lắm!

Sau khi được Phương Tiểu Khởi khuyên, Tiểu Tứ cuối cùng cũng được vào nhà, sau khi quan sát biệt thự một vòng xong liền tự mình ngồi xuống, một chút cũng không khách khí. Phương Tiểu Khởi đứng bên cạnh, vô cùng lúng túng, cảm giác mình ngược lại càng giống người ngoài hơn, gọi điện thoại để tài xế đến đón, sau đó thẳng thắn ngồi trên sô pha.

Ba người cứ như vậy cúi đầu không nói gì, bầu không khí phi thường lạnh lẽo!

Trời cao cuối cùng bị hai boss vội vã trở về gặp vợ làm cảm động, máy bay đến sớm hơn nửa giờ, vì muốn mang tới niềm vui bất ngờ cho vợ, hai đại boss quyết định bắt xe về nhà, còn Vương Lượng và Tinna bị ném sang một bên, tự mình tìm xe về nhà đi, tạm biệt!

Dùng xong liền vứt các loại, thư kí thật là đáng thương!

Hồ boss vui vẻ bước vào cửa biệt thự, sau đó liền hô to, “Vợ nhỏ, anh đã về rồi!”

Ba người lập tức kích động.

Phương Tiểu Khởi kích động là bởi được giải thoát, Emma, người trong cuộc cuối cùng cũng tới rồi, mình cũng có thể rút lui, đợi nữa sẽ bị chết bởi áp suất thấp mất!

Lục Tiểu Mã kích động bởi hai chuyện, một là nam thần đã về còn gọi mình là vợ nhỏ, thứ hai là sự thật sắp được vạch trần nên có chút khủng hoảng, không phải là sự thật, nhất định không phải là thật.

Thạch Hiểu Tỷ kích động cũng bởi hai thứ, một là lần đầu tiên được nghe Thành ca gọi người khác như vậy nên có phần ghen tức, thứ hai là sắp được nhìn thấy Thành ca nên có chút vui sướng mong đợi. Theo phản xạ ngồi thẳng người, chuẩn bị trưng ra vẻ ngoan ngoãn như trước kia, chỉ cần Thành ca vừa vào nhà, liền trưng ra ngay lập tức, tuyệt đối không để bị hạ thấp!

Hồ boss đi tới cửa khóa bằng dấu vân tay liền cảm thấy kỳ quái, dù sao giác quan thứ sáu của boss vẫn tương đối nhạy cảm, hoàn toàn cảm giác được không khí nguy hiểm!

Mở cửa, ba người bên trong cùng nhìn về phía mình. Đầu tiên là liếc mắt một cái nhìn thấy vợ nhỏ luôn ngày đêm mong nhớ, nở nụ cười nhẹ; sau đó là Thạch Hiểu Tỷ, nụ cười liền cứng đờ, lông mày bất mãn nhíu lại.

Cảnh này rơi vào trong mắt Tiểu Mã chính là một cái búa, cái búa quyết định sự thật, xem ra điều Tiểu Tứ nói đều là sự thật, hai người quả nhiên có quan hệ. Nhất thời, trong lòng Tiểu Mã liền nguội lạnh!

Nở nụ cười tươi rói đã chuẩn bị sẵn, Tiểu Tứ ngọt ngào gọi một tiếng, “Thành ca~”

Hai người vốn không còn quan hệ gì, bởi vậy Hồ Trạch Thành rất lạnh lùng “Ừ” một tiếng. Không trả lời chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra, Hồ boss hiểu rõ điểm này!

Bầu không khí lần thứ hai rơi xuống dưới 0 độ, Phương Tiểu Khởi mất tự nhiên cười cười, “Phong Thắng về nhà rồi à? Tôi trở lại làm cơm cho anh ấy ăn, mọi người cứ tán gẫu nhé, tán gẫu từ từ nhé!” Đứng dậy trong lúc ra khỏi cửa, nhìn về phía Hồ boss lộ ra ánh mắt “Từ từ giải thích, từ từ nói”.

Hồ boss thành công bắt được, gật nhẹ đầu.

Phương Tiểu Khởi tiện tay đóng cửa lại, cùng nam nhân nhà mình nghĩ đối sách vậy! Tiểu Mã này thật không thể làm người ta bớt lo, Phương Tiểu Khởi lo lắng không thôi, thực sự là không dễ dàng, rất đáng leo lên đầu bảng bạn tốt nhất thế giới!

Hồ boss đổi dép lê, thả hành lý xuống, ngữ khí có chút bất mãn, “Cậu tìm tới đây bằng cách nào vậy? Năm năm không gặp, cậu sống có vẻ không tệ!” Hai chữ “năm năm” này nhấn mạnh một chút, cố gắng chứng tỏ điều gì đó.

Nhưng lúc này Lục Tiểu Mã lại vô cùng thương tâm. Dù sao người miệng mau mà não lại thiếu dây thần kinh như Lục Tiểu Mã, đặc biệt dễ kích động, đặc biệt dễ bị tình cảm chi phối, cho nên mất lý trí, không muốn nghe gì hết, dù là lời nói bình thường hay là lời giải thích! Dù sao đang sống cùng nam nhân của mình thật hạnh phúc, bất thình lình lại có một người cũ chạy tới, ai cũng sẽ không thoải mái, huống chi là Tiểu Mã cực dễ nóng nảy.

Vậy nên, nam nhân của mình mở miệng câu nói đầu tiên lại là nói với Tiểu Tứ, Lục Tiểu Mã rất thất vọng, vô cùng thất vọng. Người đứng xem đương nhiên là hiểu lời của Hồ Trạch Thành có ẩn ý “Chúng ta đã không còn quan hệ gì năm năm rồi”, nhưng là Tiểu Mã lý trí không đầy đủ cũng lười suy nghĩ tới nghĩa bóng!

Triệt để “Mình không nghe mình không nghe” cố tình gây sự, Lục Tiểu Mã cắn cắn đôi môi đã hơi khô đi, giọng nói lạc đi, tựa như đã không còn chút hy vọng, hỏi một câu, “Hai người thực sự đã ở cùng nhau ba năm? Không muốn phí lời là năm nào, tôi chỉ muốn xác định có phải từng có ba năm như thế hay không!” Hai chữ “ba năm” nghiến răng nghiến lợi, vô cùng ác liệt!

Quần chúng vây xem líu lưỡi, ố ồ ồ ~ hóa ra không tim không phổi như Tiểu Mã còn có thể có lúc trở nên sắc bén như thế, lúc này mới giống một ông chủ nha!

Không sai, vào ngày này năm trước, chính là ngày mà Hồ boss thu mua công ty của Tiểu Mã, Tiểu Mã luôn hy vọng quan hệ của hai người có thể thoải mái, vui vẻ. Trong lúc hai người nồng tình mật ý như vậy, liền có một Tiểu Tứ chạy tới, còn thật sự đã cùng lăn giường với nhau, Lục Tiểu Mã sao có thể không chua xót!

Đau lòng nhìn vợ mình dù co rúm lại nhưng vẫn vô cùng kiên định, Hồ boss không đành lòng gật gật đầu, “Nhưng mà…” Hồ boss vội vã muốn giải thích, lại bị Lục Tiểu Mã nhanh chóng cắt lời, có thể nói đây chính là tốc độ phản ứng nhanh nhất của Lục Tiểu Mã từ lúc sinh ra tới giờ!

Vậy nên nói, từ lúc gặp Hồ boss, kỷ lục của Tiểu Mã có rất nhiều thứ đã được làm mới!

Nhìn tình hình không khả quan lắm của đôi chồng chồng kia, trong lòng Thạch vô cùng sảng khoái, hừ, đấu với ta, vẫn còn kém xa lắm!

“Thật vậy sao? Vậy chúc hai người gương vỡ lại lành, tạm biệt!” Để lại câu nói này, để lại Hồ boss kinh ngạc đến quên mất phải làm gì, Lục Tiểu Mã tùy tiện cầm lấy điện thoại di động bên cạnh, đi dép vào liền chạy ra ngoài.

Mũi cay xè, họng nghẹn ứ lại, mắt cũng trướng đau, chính là báo trước cho một trận khóc lớn, mình quả nhiên rất không có tiền đồ, rất không đàn ông! Đằng sau không có tiếng bước chân, vậy mà không hề đuổi theo mình, quả nhiên là gặp tình cũ khó nhịn!

Thất vọng thất vọng đến nổi giận, giận đến tim cũng vỡ nát. Vì vậy, nước mắt cứ thế rơi xuống, không ngừng lại được.

Đi lang thang nửa ngày, Tiểu Mã mới phát hiện, mình phải thuê nhà thôi, chỗ của bà nội lẫn của bạn tốt đều không muốn đến, nhỡ y tìm mình, thật sự không muốn gặp, nhất thời trở nên mê man, hóa ra cứ như vậy chẳng còn nhà để về nữa, ngã xuống vực xong quả nhiên không thể bỏ dậy nổi. Tiểu Mã cúi đầu, thực sự biến thành một con ngựa bị chủ nhân vứt bỏ, nghĩ lại, sao mày lại nghĩ y sẽ tới tìm mày chứ, ôn chuyện cũ với tình nhân còn chưa đủ, sao có thể cam lòng tìm mày, Lục Diêu mày rốt cuộc là có tự tin ở đâu ra vậy, ha ha ha ~~~

Cười lớn, nước mắt lại càng tùy ý, chảy cả vào trong miệng, thật sự đau…rất đau…