*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thảo nào có mấy lần muốn tìm nam thần cùng ăn điểm tâm đều không thấy đâu, còn tưởng là đàm luận hợp đồng, hóa ra tất cả đều là vì mình, Tiểu Mã lần thứ hai cảm thấy mũi mình hơi chua xót. Tiện thể cảm khái trí thông minh của nam thần nhà mình, chưa tới năm ngày, mỗi ngày một tiếng, thế mà lại có thể thành công làm ra món lẩu sô cô la này, nam thần nhà mình không phải thực sự là quá cơ trí sao?!
“Có thể thưởng cho anh một chút không?”
“Được!” Tiểu Mã rất chủ động, ôm cổ nam nhân nhà mình, chủ động hôn lưỡi, Hồ boss rất hài lòng!
Kế tiếp có thức ăn ngon thì đương nhiên cũng không cần nhiều lời nữa, nhìn Tiểu Mã thèm thuồng lại hận không thể vùi mặt vào món lẩu mà ăn là có thể biết tay nghề của Hồ nam thần tốt đến thế nào!
Buổi trưa ngày cuối tuần, các boss định hẹn nhau đi uống rượu, tiện thể kể chút chuyện sinh hoạt hàng ngày ngọt ngào của bản thân một chút, dù sao hai đại boss đã có vợ cũng trùng hợp có thời gian rảnh, đúng là cơ hội hiếm có! Tiểu Mã và Phương Tiểu Khởi đưa Tiểu Bạch tới cô nhi viện, bởi hôm nay là ngày kiểm tra sức khỏe cho các bạn nhỏ, nên đến giúp đỡ một chút!
Làm bạn bè thân thiết trong giới kinh doanh không phải là bởi lợi ích nên mới lá mặt lá trái mà là do mỗi người đều có bí mật trong lòng. Khi các đại boss tụ hội, vương bá khí kia, chậc chậc, nhất định có thể nổ chết một người văng xa đến mấy con phố! Đặc biệt là nhóm đại boss bỏ bộ âu phục, mặc quần áo thường ngày lên, vừa ra trận là có thể so với buổi trình diễn thời trang Milan rồi có được không?! Nhìn phi thường đã mắt!
Mọi người ăn qua loa, uống bia đá bình thường, nội dung nói chuyện chính là vô cùng hạ lưu!
Hồ boss đương nhiên là chủ động mời khách, vì muốn cảm ơn bạn tốt Bùi Chinh cho mình mượn bếp trưởng. Phong boss cũng mượn cơ hội cảm ơn Bùi boss, cảm ơn bạn tốt cho mình thể diện, không thể ăn quỵt lần nữa. Bùi Chinh đen mặt lại, cảm ơn làm gì, có bản lĩnh thì anh chủ động trả tiền đi, nhân loại mấy người đều thật dối trá!
Các boss lưu manh khác nâng cốc chúc mừng Hồ, Phong hai đại boss tìm được vợ tốt, trong lúc nhất thời tiếng chúc phúc chân thành vang lên, tiếng cốc va chạm nhau vang lên không ngớt.
Lúc nói đến vợ mình, thuộc tính gian tà của các boss đều bị lộ hết ra, dù sao cũng đều là người bình thường, còn là thanh niên có chí hướng thế kỉ 21, hạ lưu gì đó vẫn là phải có! Mà đây lại là lúc thích hợp không có trẻ nhỏ, có thể trao đổi kinh nghiệm!
Đương nhiên, phần lớn thời gian đều là các boss lưu manh nói chuyện, Hồ boss, Phong boss những người đều có gia đình rồi lại không hề nói gì. Bởi vì sau khi có được một nửa của mình hai người đều dần dần phát hiện, những chuyện tốt đẹp giữa hai người chỉ nên chôn giấu thành bí mật cho bản thân, không thể truyền ra ngoài!
Bùi đại boss luôn giữ mình trong sạch hoàn toàn không bao giờ tình một đêm, đương nhiên là vào tai trái ra tai phải, dù sao không có kinh nghiệm, không tiện tham gia thảo luận!
Vậy nên, có một đại boss hoàn mỹ như vậy xuất hiện, quần chúng vây xem liền sáng mắt lên, xoa xoa tay quyết định, nhất định không thể bỏ qua boss này được, con mèo nhỏ này là của tôi, ai cũng không cho cướp, hừ!
Vậy là đủ để dự đoán rằng trong tương lai không xa, một hồi chiến tranh không hề có khói thuốc súng lại vô cùng huyết tinh sắp nổ ra, xin hãy đón xem!
Nói lại nói, mọi người cũng nhắc tới chút chuyện quan trọng, chủ yếu là về Nhâm Tòng Phi luôn đố kị với Phong boss. Người tinh tường đều biết, tập đoàn Nhâm Thị luôn coi Phong Thanh như cái gai trong mắt.
Phong Thắng đối với chuyện này cũng chỉ cười cười, đố kị đến trở nên phẫn hận như vậy, thì thật là tốt, hắn chính là muốn hiệu quả này, bởi vì chuyện này chứng tỏ rằng hắn vô cùng ưu tú!
Không hổ là đại boss, suy nghĩ luôn khác người bình thường như vậy!
Làm bạn bè tốt trong giới kinh doanh đã nhiều năm, các boss liên tục tỏ vẻ, chỉ cần Phong Thắng nói một câu thôi, thì đối phó với Nhâm thị kia cũng chỉ là một chuyện mất vài giây là xong! Phong Thắng có chút cảm động, có anh em tốt quả nhiên không hề vô ích, tuy rằng trên mặt vẫn là lạnh lùng như thường, thế nhưng trong lòng lại sôi trào, lời vô ích không cần phải nói ra, nâng ly lên là được!
Đối phó Nhâm thị cũng đã sắp xong, một đòn là có thể giải quyết xong Nhâm Tòng Phi, nợ mới nợ cũ nhất định phải tính hết một lượt! Dám bắt nạt vợ mình, hừ hừ, muốn chết sao!
Tiệc liên hoan của các anh em sắp kết thúc, Bùi Chinh đưa cho Hồ Trạch Thành và Phong Thắng mỗi người một hộp sô cô la. Em trai mình còn đang la hét muốn ăn, đây chính là sô cô la làm từ ca cao xịn do chính Bùi Chinh đặt người bên hãng DOVE làm ra, chính là bản limited toàn cầu, chuyên môn làm theo yêu cầu của Bùi boss!
Mọi người buồn bực cùng hỏi ra một vấn đề, tặng sao không tặng Ferrero hay cái gì đó khác, hoặc là đúng thời điểm đưa cũng được, sao lại là sô cô la DOVE?!
Bùi Chinh thở dài, mình cũng đã hỏi vấn đề tương tự với Bùi Trì, nó liền trả lời, hôm trước đọc trong sách, biết được ý nghĩa của sô cô la DOVE, cảm động quá mức, nhất thời liền nghĩ ra việc đặt người ta làm!
Nghe thấy lời giải thích này, các boss đều có vẻ mặt như Bùi boss hôm trước, đều là 囧囧! Vậy cũng có thể?! Xem ra, Bùi đại minh tinh cũng là một mỹ nam văn nghệ đa sầu đa cảm đây!
Nếu như sô cô la kia chính là sô cô la DOVE, dù sao trong nhà cũng có kẻ tham ăn, vậy thì không từ chối vậy!
Tiểu Mã về đến nhà nhìn thấy nam nhân nhà mình mang sô cô la về, hai mắt tỏa ánh sáng, nhào tới xé vỏ ra, trước tiên xé cho nam thần của mình một cái, lại xé cho mình một cái, cuối cùng mới nhớ tới vấn đề sô cô la là của ai đưa và không biết có phải là cho mình hay không! Quả nhiên tiềm thức muốn ăn luôn chiến thắng ý chí, bệnh đã đến giai đoạn cuối không có cách nào chữa trị được!
Sau khi xác định là sô cô la dành cho mình, Tiểu Mã vừa cảm ơn Bùi Chinh, vừa vui vẻ bắt đầu ăn. Cuối cùng bị nam thần lấy lí do ăn nhiều sâu răng nên mới ngừng lại!
Tiểu Mã chép miệng cảm khái, chậc chậc, sô cô la nhập khẩu DOVE này đúng là không thể so với đồ mua ở ngoài siêu thị! Đối với kẻ tham ăn mà nói, bản thân thức ăn mới là mấu chốt, đâu có lòng quan tâm tới câu chuyện đằng sau thức ăn, cũng không phải rảnh rỗi không có chuyện gì làm, hừ!
Phương Tiểu Khởi đưa con trai về đến nhà, thấy sô cô la trên bàn. Lại thấy nam nhân của mình đi qua xác định, liền xé vỏ một viên cho con trai, Tiểu Bạch cười híp mắt ăn, cũng xé một cái cho baba ăn, chậc chậc, tình phụ tử sâu đậm này làm cho Phong Thắng ghen tị vô cùng.
Bởi vì từ khi Phương Tiểu Khởi biết Tiểu Bạch chính là con ruột của mình, tình cảm nhất thời liền tràn ra, trước kia là vô biên thương yêu, bây giờ là vô tận cưng chiều! May là Tiểu Bạch hiểu chuyện, cũng không đến nỗi bị chiều đến hư!
Nhìn thấy nam nhân của mình nhìn chằm chằm thèm muốn, Phương Tiểu Khởi buồn cười cũng xé một cái cho hắn, Tiểu Bạch cũng hiếu thuận xé một cái. Tự dưng lại được hai viên sô cô la cùng một lúc, Phong Thắng nhất thời cảm thấy mình thật hạnh phúc, tuy rằng không thích ăn đồ ngọt, nhưng vẫn ăn hết cả hai viên, dù sao trong suy nghĩ của Phong Thắng, tức phụ nhi và con trai đều là những điều quan trọng nhất của mình, chính là tất cả những điều mà mình có!
Phương Tiểu Khởi lại lấy hai cái nữa cho con trai, còn thừa lại đều cất đi, dù sao ăn nhiều cũng không tốt, như vậy là được rồi.
Phát hiện tức phụ nhi của mình có vẻ rất trân trọng vỏ hộp sô cô la, Phong Thắng liền hỏi nguyên nhân.
Sau đó Phương Tiểu Khởi thông minh đương nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người mà nói ra ý nghĩa của chữ DOVE, DOVE chính là từ viết tắt của”Do you love me”, chính là muốn kỷ niệm một hồi tình yêu thê mỹ! Cũng khó trách Phương Tiểu Khởi lại chơi thân với Bùi Trì, tính cách đúng là giống nhau vô cùng. Nếu là Lục tham ăn, sao có thể quan tâm nhiều như vậy chứ!
(DOVE = “Do yOu loVe mE?”)
Phong Thắng thuận lời hỏi, “Vậy em có yêu anh không?”
Phương Tiểu Khởi khuôn mặt đỏ lên, vẫn khẽ gật đầu một cái.
Phong Thắng rất vui vẻ, dù sao tức phụ nhi của mình chính là biết điều như vậy đấy, chưa bao giờ như Lục Tiểu Mã, nghĩ một đằng nói một nẻo giả vờ ngạo kiều, điểm này, Phong boss rất hài lòng!
Sau đó đương nhiên là lại một nụ hôn lưỡi thật lâu, sô cô la DOVE cứ vậy tan ra trong miệng hai người, vị ngọt đọng lại lâu thật lâu!
Trong nước có một tạp chí tài chính và kinh tế nổi danh, là một loại tuần san, mỗi tuần đều ra một số, khái quát sự kiện nổi bật về tài chính kinh tế đã xảy ra trong tuần qua. Ngày bình thường bận rộn mà vẫn xem báo thường là boss hoặc là các tinh anh đều sẽ mua một quyển, tìm hiểu nhanh xem tuần trước đã có chuyện gì xảy ra, quán triệt rất tốt tinh thần “thức thời nhanh chóng”, miễn cho bị mù thông tin, làm cho mình trở nên lạc hậu.
Kỳ mới nhất của báo đăng trang đầu có đăng một tin, chiếm diện tích rất nhỏ, thế nhưng tiêu đề lại to và bắt mắt, nội dung ngắn gọn vắn tắt, đối tượng cũng là một tập đoàn nào đó mơ hồ không rõ, thế nhưng chỉ cần người có chút đầu óc đều có thể liên tưởng đến cái tập đoàn kia là tập đoàn nào! Chính là tập đoàn Phong Thanh rồi!
Đại thể tin tức chính là theo như một người cung cấp thông tin thì, có một boss từ bên kia đại dương trở về nước thành lập tập đoàn năng lượng mới lại thu nạp nhân viên là tổng giám hiện vẫn đang trong thời kì bị phong sát, tư cách nghề nghiệp đều bị hủy, hành vi coi thường nguyên tắc thị trường tài chính và kinh tế Trung Quốc như vậy liền bị người chuyên nghiệp trong ngành phê bình chỉ trích kịch liệt!
Mọi người đã biết chân tướng đều đã rõ, cái người gọi là người chuyên nghiệp trong ngành thích phê bình chỉ trích kia chính là Nhâm Tòng Phi, quả nhiên rảnh rỗi đến đau dưa chuột, động một chút là lại đem đến chút phiền toái nhỏ khiến Phong Thắng ngột ngạt, tuy rằng không đến nỗi gây ra phản ứng kinh thiên động địa gì, thế nhưng hiệu quả chồng chất lên nhau cũng đủ để gây áp lực cho danh dự của tập đoàn Phong Thanh, phải biết rằng danh dự chính là tài sản vô hình đối với một tập đoàn, vô cùng quan trọng!
Huống chi một tin tức không hề có gì nổi bật như vậy lại có thể leo lên trang đầu tạp chí nổi danh, vậy chắc chắn là phải dùng đến quan hệ, phóng tầm mắt nhìn trong nước cũng không có mấy ai có khả năng này, bởi vậy, Nhâm Tòng Phi hẳn chính là kẻ quá nóng lòng thích gây ngột ngạt cho Phong Thắng!
Mà giới kinh doanh chính là nơi chỉ có lợi ích là vĩnh viễn, không có kẻ địch vĩnh viễn. Đối với tin tức này, phần lớn mọi người vẫn là ôm thái độ đứng ngoài nhìn, dù sao tập đoàn Phong Thanh mạnh mẽ cường đại, cũng không nên gây bất cứ chuyện gì miễn lại ảnh hưởng cho hợp tác sau này. Cũng có một vài công ty con lại không nắm được tư tưởng như vậy, ngược lại đời này cũng không có cơ hội hợp tác với Phong Thanh, không bằng nhân cơ hội liền ồn ào để bôi xấu người ta một chút, có câu nói mình không lên được thiên đường, cũng phải kéo người khác xuống cùng mà.
Trong khoảng thời gian ngắn, mẩu tin tức nhỏ không có giá trị này cũng coi như là có thể gây ra chút gợn sóng. Náo nhiệt nhất là diễn đàn bát quái, nhớ năm đó vì vị trí này, khi nhìn thấy nam thần từ bên kia đại dương trở về, mọi người đều dồn dập báo danh, tận lực oẳn tù tì, cũng coi như là đến nát cả tâm, lại bại bởi một cái tên không biết lớn lên thế nào lại còn là đàn ông, sao có thể làm cho người ta phục cơ chứ!
Thực ra, ngay từ khi Phương Khởi vào làm việc ở tập đoàn, đã có người kịp thời tìm ra lịch sử đen tối của Phương Khởi, không có gì hơn người mà báo danh một cái là có thể trở thành trợ lý, nhưng mà yêu cầu tuyển dụng cũng không chút liên quan tới chức vụ, bởi vậy cũng có không nhiều người chú tâm tới! Lại may mắn là, Phương Tiểu Khởi trời sinh có khí chất mẫu nghi thiên hạ làm cho người người phải kính trọng, mọi người trong CBD dù biết tin cũng không tỏ thái độ gì khác thường với cậu, vẫn khách khí, quý mến Phương Tiểu Khởi. Cái gọi là ông trời phù hộ chính là như vậy, thực sự là làm cho người khác phải ghen tị!
Phong Thắng biết chuyện oan ức từ hai năm trước này đã gây ra bóng đen tâm lý trong lòng tức phụ nhi, hắn lo lắng không phải là bị điều tra ra, mà là lo tức phụ nhi nhớ lại chuyện cũ sẽ lại thương tâm, Nhâm Tòng Phi chết tiệt! Nôn nóng mà nhìn đồng hồ đeo tay, tức phụ nhi rời khỏi văn phòng đã gần nửa tiếng, sao còn chưa trở về?
Sẽ không phải là biết được tin tức, liền thương tâm một mình trong nhà vệ sinh chứ?! Ngọa tào, nghĩ đến khả năng này, Phong Thắng cực độ không văn minh mà tưới hết mọi lời thô tục từ đầu đến chân Nhâm Tòng Phi, vội vàng đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài tìm vợ.
Còn chưa tới cửa, cửa phòng đã bị mở ra, Phương Tiểu Khởi tò mò nhìn nam nhân nhà mình, sao thế này, vội vã gì chứ?
Quan sát tỉ mỉ thần sắc của vợ nhỏ, phát hiện tất cả đều bình thường, mũi không đỏ mắt không hồng, Phong Thắng lúc này mới yên tâm thở ra một hơi!
“Đi đâu vậy? Sao lại đi lâu thế?” Nắm lấy hai tay trắng nhỏ mềm mềm của tức phụ nhi, dùng sức bóp bóp.
“Em đi tìm Tiểu Mã, nói chút chuyện, tiện thể hàn huyên một hồi.” Phương Tiểu Khởi trong mắt lóe ra ánh sáng, vì để tránh cho nam nhân nhà mình hỏi tiếp, xảo diệu chuyển đề tài, “Em thấy Hồ tổng đối với Tiểu Mã cực kì tốt nha, hoàn cảnh làm việc, thiết bị trong phòng làm việc, chậc chậc, quả nhiên dựa lưng đại thụ hóng gió to, cửa sau mở vừa rộng vừa thoáng!”
“Em ghen tị gì chứ!” Nhìn vẻ mặt tức phụ nhi nhà mình, Phong Thắng không nhịn được cười, nén sự nôn nóng trong lòng lúc trước xuống, “Nói đến cửa sau, trợ lý Phương lại càng oách hơn nha, trực tiếp ngồi trong văn phòng tổng tài, đây chính là đại ngộ cao cấp nhất nha~”
“Thiết, anh bớt nói đi!”
Phong Thắng véo hai má tức phụ nhi, vẫn mở miệng, “Tiểu Khởi, có phải em đã nhìn thấy mẩu tin kia rồi phải không, em…”
“Em không sao, yên tâm đi! Chút tin tức ấy đáng gì, hơn nữa em phát hiện, chỉ cần nghĩ đến chuyện có anh và Tiểu Bạch bên cạnh, em liền cảm thấy cũng không có vấn đề gì cả!” Phương Tiểu Khởi cười híp mắt, xua tan đi u buồn trong lòng nam nhân nhà mình, lo lắng của Phong boss cũng biến mất.
“Thật chứ? Vậy thì tốt rồi! Đúng là em không nên dành chút tình cảm dư thừa nào cho loại người như thế, cho dù là hận cũng không cần, hắn ta không xứng!”
Phương Tiểu Khởi cười híp mắt gật đầu, được rồi!
Phương Tiểu Khởi nghĩ rất thoáng, có lẽ cũng một phần là nhờ tư tưởng của Bùi Trì. Là một nhân vật đang hot, scandal bát quái mỗi ngày đều có, nếu không thể coi mấy tin tức nhảm nhí kia thành gia vị cuộc sống thì đã sớm bị các paparazzi làm cho hỏng mất! Vậy mới nói, có thể quen biết một người bạn đáng tin, thật sự là trời cao quan tâm!
Tuy rằng tin tức này không gây ra ảnh hưởng gì to tát, nhưng là thật sự làm cho Phong Thắng nổi giận, bởi vì Nhâm Tòng Phi chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn. Nhâm thị có thể dùng bất kỳ tin tức bất kham gì chửi bới tập đoàn Phong Thanh, Phong Thắng vẫn có thể cười mà tiếp chiêu, nhưng hôm nay Nhâm Tòng Phi lại dám chĩa mũi nhọn vào Phương Khởi, khiến cho Phong Thắng không thể nào chịu đựng được. Thời gian mình chuẩn bị cũng đã khá dài, cũng đã để cho Nhâm Tòng Phi đắc ý quá lâu rồi, bây giờ chính là lúc kết thúc mọi chuyện.
Thời khắc này Phong Thắng híp mắt, nếu là thời cổ đại, thì đó chính là khí tức sát phạt phát tán trên người hiệp khách giang hồ. Giới kinh doanh, vốn là chém giết vô tình, tuy rằng không thấy máu nhưng lại là đao đao trí mạng, không cẩn thận chính là táng gia bại sản vạn kiếp bất phục!
Quần chúng vây xem uống chà, phe phẩy quạt, tang thương lắc đầu, tiện thể cảm khái, giới kinh doanh thật nguy hiểm, dấn thân vào thì phải cẩn thận!
Nếu như tỉ mỉ chú ý cuộc sống hàng ngày một chút, bạn sẽ phát hiện một định luật. Lúc bạn không muốn gặp một người một chút nào, thì người kia luôn có thể lắc lư trước mặt bạn; mà lúc muốn gặp người, cố tình chết cũng không thể gặp được! Giống như lúc đánh nhau vậy, bạn nghĩ rằng có thể nhanh chóng đánh đến chết đi sống lại, nhưng cuối cùng thời gian lại bị kéo ra tận một khoảng dài!
Quả thực là đáng sốt ruột!
Phương Tiểu Khởi đã có thể lĩnh hội được điều này. Từ khi gặp được boss trước đây của mình, thì cứ như bị ám quẻ vậy, đi đâu cũng có thể gặp lại hắn. Lần đầu tiên là cùng với con trai mình ở McDonald, lần thứ hai là ở buổi từ thiện cùng nam nhân của mình, mà lần này lại dứt khoát chỉ có một mình Phương Tiểu Khởi trên đường đến trạm xe buýt!
Nam nhân nhà mình bận bịu bàn chuyện làm ăn với công ty khác, Tinna bởi vì là quen biết, liền ở lại cùng giúp đỡ, Phương Tiểu Khởi cũng rảnh rỗi. Đón xe đến cửa hàng học làm bánh ngọt gần đó, thời gian gần đến sẽ tiện thể đi đón con trai tan học.
Không sai, Phương tiểu trợ lý chính là hiền lành như vậy. Ai biết làm xong bánh ngọt đi ra, lại đụng phải Nhâm Tòng Phi. Sớm biết liền trực tiếp gọi điện thoại cho tài xế, để người ta tới đón, Phương Tiểu Khởi hối hận không thôi.
Nhìn thấy xe của Nhâm Tòng Phi, trực giác Phương Tiểu Khởi muốn tránh đi, lại nghĩ ban ngày ban mặt làm gì mà phải trốn tránh, huống chi chiếc xe kia có ý dừng lại bên đường, nhất định là nhìn thấy mình. Phương Tiểu Khởi bây giờ càng nhìn ông chủ Nhâm ngày trước càng cảm thấy buồn nôn, cảm giác mình bất cứ lúc nào cũng sẽ bị đau mắt hột, động một chút là lại bày trò ra với nam nhân của mình, sao có thể đáng ghét như vậy chứ, may mắn là mình bị đá ra khỏi Nhâm thị, thực sự là ông trời phù hộ!
Phương Tiểu Khởi quả nhiên rất rộng rãi, thậm chí vui mừng vì mình bị oan ức đá ra khỏi Nhâm thị, chỉ cần có thể rời đi là tốt rồi, không thì sao có thể gặp được nam nhân hoàn mỹ của mình!
Nhâm Tòng Phi hạ cửa kính xe xuống, lộ ra khuôn mặt âm trầm, thế nhưng thoáng nhếch khóe miệng tỏ vẻ hắn đang có vẻ rất vui, dù sao thành công gây họa cho tập đoàn Phong Thanh, đối với tiểu nhân mà nói, liền rất dễ dàng mà đắc chí.
Bộ dáng này trong mắt Phương Tiểu Khởi, đặc biệt chói mắt. Nhìn thấy tầm mắt như máy quét này mà chán ghét, Phương tiểu bạch thỏ văn minh lễ phép lần đầu tiên văng tục trong lòng!
Hừ! Thật là! Làm sao có thể đáng ghét như vậy chứ, thực sự là mấy giây đồng hồ cũng không thể chờ được nữa!
“Nhâm tổng, xe bus của tôi tới rồi, đi trước một bước.” Tận lực duy trì lễ nghi của mình, Phương Tiểu Khởi định trực tiếp rời đi.
Nhâm Tòng Phi thẳng thắn lái xe chặn trước cửa xe bus, trực tiếp ảnh hưởng đến người đang muốn lên xe bus. Không thèm để ý việc bị hành khách chửi bới, Nhâm Tòng Phi cứ như vậy chắn ở nơi đó, khiêu khích nhìn Phương Tiểu Khởi!
Phương Tiểu Khởi cắn răng, đi tới chỗ đất trống. Nhâm Tòng Phi lúc này mới lái xe đi, ngoặt xe đỗ trên chỗ đất trống kia!
“Phương trợ lý là đang đi đâu vậy? Sao Phong tổng không đón em vậy, không bằng tôi đưa em đi!” Ngữ điệu trước sau như một khiến người ta chán ghét.
“Không cần, Nhâm tổng, ngài trăm công nghìn việc, công ty khẳng định còn có rất nhiều chuyện phải bận rộn, thật không muốn làm trễ nải!” Phương Tiểu Khởi cố định nhìn ra sau lưng Nhâm Tòng Phi, chính là không muốn nhìn vào mặt hắn, bởi vì nhìn sẽ buồn nôn, nếu là Tiểu Mã, đã sớm giơ nắm đấm nhào lên rồi, này thì rảnh rỗi gây phiền phức cho ông mày, hừ, chính là bạo lực như vậy không phải giải thích!
Nhưng mà, Phương Tiểu Khởi cuối cùng vẫn là Phương Tiểu Khởi tuân thủ luật pháp, chứ không phải Lục tham ăn táo bạo dễ nổi nóng!
“Ha ha, em cứ nhất định phải nói như vậy với tôi sao?” Khách khí lại xa cách như vậy, lần này trong giọng Nhâm Tòng Phi nói lại có vài phần sự thật, điều này làm cho Phương Tiểu Khởi có chút kinh ngạc, loại người dối trá như vậy còn có thể nói ra lời tình cảm như vậy sao, dù cho chỉ có một phần trăm là sự thực!
“Nhâm tổng quyền cao chức trọng, tôi cũng chỉ là một trợ lý sinh hoạt đương nhiên phải tôn kính anh, đây là lễ nghi cơ bản của trợ lý tập đoàn Phong Thanh, tôi cũng không thể làm mất thể diện của ông chủ tôi, không phải sao?”
Nói đến Phong Thanh, trong lòng Nhâm cặn bã liền bị đâm một cái, “Phong Thắng kia có cái gì tốt, chẳng qua là Hoa kiều trở về, số may mới câu được vài mối làm ăn lớn, lâu dài thì không được, không bằng trở lại Nhâm thị giúp tôi, thế nào?”
Phương Tiểu Khởi treo nụ cười lạnh trên môi, “Thứ cho tôi tự luyến một chút, Nhâm tổng tận tâm lao lực truyền ra thông tin của tôi, không phải là lại muốn tập đoàn Phong Thanh vì sức ép dư luận mà khai trừ tôi chứ!”
Dù sao dư luận nếu quả như lửa cháy lan trên đồng cỏ, ban giám đốc Phong Thanh sẽ yêu cầu sa thải mình, cho dù Phong Thắng không đồng ý cũng vô dụng, Nhâm Tòng Phi chính là tính toán như vậy, nhưng mà hắn lại không nhìn đến trình độ của Phương Tiểu Khởi. Phải biết rằng, Phương Tiểu Khởi hiền lành có khả năng rất được ban giám đốc hoan nghênh, huống chi ban giám đốc có thể ở chức vị này cũng không ngốc, con mắt nhìn người của họ, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết chuyện xảy ra hai năm trước chắc chắn có ẩn tình, dù sao kẻ già đời đương nhiên là đã quá rõ ràng mặt hắc ám của giới kinh doanh rồi!
Nhâm Tòng Phi nhíu mày, không nói gì!
Lần này Phương Khởi là thật sự cười lạnh thành tiếng, “Vậy tôi còn muốn thật sự cảm tạ ưu ái của Nhâm tổng. Có điều, Nhâm tổng sẽ không sợ trở thành đầu đề câu chuyện của dư luận sao, nói anh thuê người phong sát người khác?”
Nhâm Tòng Phi liền cứng người. Kỳ thực hắn cũng không rõ, tại sao lần thứ hai gặp lại Phương Khởi, lại làm cho hắn trở nên kích động như vậy. Đại khái là đã ở trong bóng tối quá lâu, thường là dương thịnh âm suy, đủ loại người muôn hình muôn vẻ, bất thình lình lần thứ hai nhìn thấy Phương Khởi tinh khiết, liền không nhịn được muốn chiếm làm của riêng, khát vọng khờ dại có một người như vậy ở bên cạnh, có thể cho mình chút ánh sáng mặt trời.
Nói cách khác, đây chính là muốn tẩy trắng dục vọng hắc ám trên người, coi như là khát vọng sâu trong tiềm thức!
Thấy Nhâm cặn bã không nói lời nào, Phương Tiểu Khởi không chút khách khí lại mở miệng, “Nhâm tổng, anh có biết điểm khác biệt lớn nhất giữa anh và Phong Thắng là gì không? Anh ấy sẽ không vì đạt được mục đích của mình mà tùy tiện tổn thương một người. Sẽ không vì đối phó với một người, mà ra tay trên chính người anh ấy yêu ngay bên cạnh. Quang minh chính đại, dùng thực lực nói chuyện, đây chính là nguyên nhân tập đoàn Phong Thanh có thể lớn mạnh.”
Nói xong, Phương Tiểu Khởi cũng không quay đầu mà rời đi. Xe bus đúng lúc đi tới, Phương Tiểu Khởi xếp hàng lên xe, vô cùng kính già yêu trẻ!
Âm thanh thâm trầm từ phía sau vang lên, “Sớm muộn cũng có một ngày, cái gọi là quang minh sẽ bị đánh tan thành tro bụi, lúc đó nhất định em sẽ phải tới tìm tôi.”
Phương Tiểu Khởi không chút nào bị ảnh hưởng mà bước lên xe bus, bất đắc dĩ lắc đầu, sao lại u mê không tỉnh như vậy chứ, quả nhiên là chui vào hắc động đến không thể thoát ra được! Nam nhân nhà mình còn chưa ra tay đâu, không biết tự lượng sức mình như vậy liệu có thật sự ổn không vậy?
Không sai, đối với nam nhân nhà mình, Phương Tiểu Khởi luôn luôn tự tin như vậy!