Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 17: Tại sao lại mơ thấy Hồ Cặn bã đó cơ chứ!




Tiểu Mã ngồi xổm trên cầu thang nhìn Jargua rời đi, lặng im xoắn xoắn gấu áo, Hồ tra chết tiệt, không có việc gì lại làm loạn, là tiệc đứng yêu quý của mình đấy, cứ như vậy mà mất cơ hội, thật muốn vào nhà bếp lấy lạp xưởng gặm gặm!

Nhị mao vội vàng chạy tới, cho ta một cái, tình cảm của kẻ tham ăn với nhau thật là làm cho người ta cảm động!

Bạn bè boss quả nhiên cũng vẫn là boss! Phương Tiểu Khởi âm thầm cảm thán, xã hội thượng lưu trong truyền thuyết đây mà, là nhóm nam thần xuất hiện trên bìa tạp chí tài chí và kinh tế, chẹp chẹp, thật là đáng đến. Lục Tiểu Mã mà đến, hẳn là sẽ phun ra liên tiếp mười cái ngọa tào, đều là những người trong top 20 của bảng xếp hạng “Kim cương Vương lão ngũ” đó, rất đáng ôm đùi nha!

Nhóm boss này đều là những đồng học tri tâm Phong Thắng quen khi học ở Mỹ hoặc là có vãng lai trên phương diện làm ăn, cảm thấy tính cách tương đồng, mọi người khi có thời gian cũng thường bàn chuyện làm ăn trong giới kinh tế, vì vậy làm thành một vòng bạn bè, không có chuyện gì thì bát quái một chút, nói chuyện linh tinh, hoặc là cảm khái một chút về nhân sinh vân vân và mây mây.

Vẫn là câu nói này, trong thế giới nhân cách phân liệt, bên ngoài tỏ ra khốc suất cuồng bá, hô phong hoán vũ, bên trong âm thầm động kinh, tà ác, hết sức khác biệt! Quả nhiên, truyền thuyết toàn là lừa đảo!

Nhóm boss đương nhiên cũng biết quá trình Phong boss si mê theo đuổi tức phụ nhi, mà vẫn giả vờ không biết gì cả, diễn xuất thật tốt!

Phong boss giới thiệu Phương Tiểu Khởi với danh nghĩa “trợ lý sinh hoạt”, Phương Tiểu Khởi cũng thấy cảnh tượng vô cùng tráng lệ, trước sau như một biểu hiện khuôn phép, hào phóng bắt tay chào hỏi, hoàn toàn không làm Phong boss mất mặt, Phong boss kiêu ngạo ưỡn ngực.

Nhóm boss trên mặt cười hì hì, nội tâm lại xem thường, còn chưa ăn đến miệng đâu, đắc ý cái gì mà đắc ý!

Bobby khôi phục phong độ thái tử gia, lễ phép chào hỏi các vị thúc thúc, rồi lạnh lùng xa cách, diễn xuất cũng là hạng nhất!

“Bobby thực sự là càng ngày càng đáng yêu!” Hồ Trạch Thành thật tâm khen ngợi, y vẫn rất thích trẻ nhỏ, còn kém lấy vợ về sinh một đứa, tiền cũng đã chuẩn bị xong xuôi!

“Thích thì anh cũng sang Mỹ sinh…à… sang Mỹ tìm một cô em tóc vàng sinh, anh không phải thích nhất là con lai à?” Bùi Chinh suýt nữa nói ra chân tướng, may là nhóm boss thông minh không quên, năng lực phản ứng đặc biệt mạnh, đúng lúc sửa miệng kịp thời, sửa mà cứ như nói thật.

Phong boss thở phào nhẹ nhõm, âm thầm liếc mắt trừng Bùi Chinh một cái, ngọa tào, tiểu tử ngươi suýt chút nữa làm hỏng kế lớn của lão tử ta, kéo ra hành lang hành hung mười phút!

Hồ boss vì huynh đệ tạm thời nuốt nỗi oan ức “Thích cô em tóc vàng” xuống, vô cùng có tinh thần hi sinh, thật là không dễ dàng mà! Cho nên đứng là mua dây buộc mình, sau này bị Phương Tiểu Khởi trong lúc vô tình nói ra, bị Lục Tiểu Mã nghe thấy, trực tiếp làm ảnh hưởng tới quá trình theo đuổi vợ của Hồ boss, bắt đầu lại từ đầu, quả là đáng thương cực kì!

Tiểu Mã khinh bỉ chống nạnh, cho ngươi thích cô em tóc vàng, thích thì lăn đi Mỹ xong đừng có về nữa, hừ! Đương nhiên chuyện này cũng nói sau đi!

Nhóm boss tắm nước nóng khoe cơ bụng giao lưu tình cảm, Phương Tiểu Khởi đơn độc mang theo con trai tắm ở phòng nhỏ.

Nước nóng chui vào từng lỗ chân lông làm toàn thân sảng khoái, thoải mái đến nỗi buồn ngủ, thầm nghĩ, đồng chí Tiểu Mã không đến đúng là thiệt thòi lớn rồi, hơn nữa Hồ boss làm người cũng tuyệt đối không sai, trở về nhất định phải tẩy não cho nó thật tốt, tốt nhất là phải cho hai người gặp mặt nhau, lại nói chuyện tán gẫu là được rồi.

Phương Tiểu Khởi trong lúc vô tình làm việc của nguyệt lão, thật là đa tài đa nghệ!

Phong Thắng bước vào, nhìn thấy hai ba con một lớn một nhỏ ôm nhau, dựa vào ôn tuyền mà ngủ, khuôn mặt đều hồng hồng, manh cực kì. Vì vậy Phong boss tà ác đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhất định phải lấy điện thoại ra chụp lại, đồng thời lấy cảnh làm phông nền, thỉnh thoảng xem một chút, cảm thấy phi thường tốt!

Sợ tức phụ nhi và con trai thiếu dưỡng khí, Phong boss lần lượt bế hai người lên giường trong phòng, tiện thể lấy nước trái cây ra đề phòng hai bảo bối bị khát.

Một lớn một nhỏ nằm trên giường, để trần thân trên, mặc quần lót vịt vàng nhỏ, phơi cái bụng ra!

Phong boss nhìn cơ thể trắng nõn nhỏ nhắn của tức phụ nhi, cùng với quần lót vịt vàng nhỏ đáng yêu, suýt nữa phun máu mũi, Emma, cảnh này quả là hương diễm, sắp không chịu được nữa mất! Không mặc gì thì hiệu quả còn tốt hơn nữa, quả là khẩu vị của Phong boss!

Phương Tiểu Khởi và Tiểu Bạch lắc lắc tay chân, tỉnh dậy, ngâm quả là thoải mái.

Phong boss vội vàng đổi sang khuôn mặt chính kinh, đưa nước trái cây đã chuẩn bị xong sang, quả thực chính là nhân viên phục vụ mẫu mực.

Phương Tiểu Khởi uống hai ngụm lấy lại tinh thần, nhìn ánh mắt Phong Thắng ngó liếc lung tung, lại nhìn nửa người trên trần trụi của hắn, sau đó mới hậu tri hậu giác phát hiện ra mình cũng đang cởi trần, vội lấy áo tắm bên cạnh khoác lên người, tiện thể ghét bỏ mà đẩy cái mặt to của boss ra, chiếm tiện nghi của người khác gì đó, lưu manh, hừ!

Biết tức phụ nhi thẹn thùng, Phong boss thức thời khoác áo tắm lên, dù sao con trai ở bên cạnh mở to mắt nhìn sang, không thể làm hư trẻ nhỏ, quả là có ý thức giác ngộ!

Đến tối, Phong boss chủ động yêu cầu tức phụ nhi bồi mình đi ngủ, thậm chí mắng con trai mình, nói con trai từ nhỏ ngủ ngáy chảy nước miếng, kì thực không phải, Tiểu Bạch ngủ rất ngoan, Phong boss quả là âm ngoan, có thể bán con trai gì gì đó đi!

Có điều Phương Tiểu Khởi nhất định sẽ không đồng ý, sững sờ ôm con trai ngủ trên một cái giường, để lại Phong boss một mình ngủ trên một cái giường khác, quả là thê thảm!

Tiểu Bạch hưng phấn vô cùng, tay nhỏ chân nhỏ toàn bộ đều gác lên người baba, ngủ vô cùng thỏa mãn.

Phong boss trừng mắt nhìn hình ảnh hai ba con vui vẻ hòa thuận ngủ, có phần đố kị, buông móng vuốt sói của con ra, đó là của cha mà! Đồng thời hối hận tại sao mình lại đưa con trai đến, quả là bóng đèn lớn siêu cấp!

Phương Tiểu Khởi cùng Tiểu Mã là bằng hữu với nhau, nhìn đơn nghỉ phép của bạn gay tốt, Lục Tiểu Mã bắt đầu ghen tị, nằm lỳ trên giường mà phẫn nộ đấm gối, coi như là Hồ boss mà trút giận!

Tiểu Mã lầm bầm, có lão công là ghê gớm lắm sao, ta đây mới không thèm ước ao, trở về ta cũng tìm lão công đi nghỉ phép, hừ!

Tiểu Mã quá mức bi phẫn hoàn toàn không ý thức được, dưới sự ảnh hưởng của bạn gay tốt và hội đồng hủ nữ, mình đã bị lệch khỏi quỹ đạo, bước lên cái đường vòng kia, từ đây một đi không trở lại, rất đáng thắp 30 ngọn nến kỉ niệm 30 năm làm thẳng nam từ đây sẽ không còn nữa!

Nhắm mắt lại, ngược đi ngược lại Hồ tra, giẫm đi giẫm lại, đến nỗi có chút không ra hình người, đồng chí Tiểu Mã mới ôm gối thành công ngủ thiếp đi.

Tỉnh giấc sau giấc ngủ, rạng sáng năm giờ, nếu như bình thường thì Tiểu Mã đương nhiên sẽ thò hai chân xuống giường, vươn mình, nhưng hắn lại khác thường mà ôm chăn gối ngồi xuống, nghiêm túc suy nghĩ về một vấn đề, thực sự là thâm trầm hiếm thấy, rất đáng chụp ảnh kỉ niệm.

Bởi vì hắn vừa mới mơ một giấc mơ, cảnh trong mơ quá đẹp, cho nên Tiểu Mã nhớ rõ rõ ràng ràng. Trong mộng, hai nhân vật chính cùng nhau ăn cơm chơi đùa, một người tự nhiên là chính mình, mà người kia lại là Hồ Trạch Thành cười đến ôn nhu, đầy mặt cưng chiều! Ngọa tào, tình hình này là như thế nào, chính mình hoàn toàn còn chưa gặp mặt anh ta, sao có thể mơ giấc mơ buồn cười đến đáng sợ như vậy, cho nên Tiểu Mã quyết định giấc mộng đẹp này vẫn là ác mộng!

Tiểu Mã quấn chăn xoay xoay trong phòng, Platon từng suy tư rất nhiều về vấn đề tương tự thế. Cuối cùng, chân tướng chỉ có một, nhất định là do trước khi ngủ mình xem bức ảnh Phương Tiểu Khởi nghỉ phép, đến nỗi đêm mơ ác mộng; còn vì sao là Hồ tra, tất nhiên là do mình nguyền rủa y, phải đi chùa miếu gì đó cầu bùa trừ tà! Phải nhất định là như vậy! Lục Tiểu Mã càng cảm thấy mình chính là Conan trên đời, còn kém đeo một cái kính lớn gọng đen nữa thôi!

Tự an ủi mình xong Tiểu Mã vào phòng khách rót cốc nước, phát hiện cha mẹ mình đã dậy từ sớm đi tập thể dục, vì vậy cảm khái, người lớn tuổi sinh hoạt thật là vô vị, dậy sớm thế làm gì, cơ hội ngủ cứ thế mà rụng mất, thật là bại gia.

Tiểu Mã rung đùi đắc ý, nằm dài trên giường, giây lát sau đã ngủ, hết sức nhanh chóng!