*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edited by Bà Còm in Wattpad
Sau nửa canh giờ, tại một làng chài ngoài vùng duyên hải cách thành Kim Trúc sáu mươi dặm, thôn dân nơi này tuy cũng nhận được tin tức giặc Oa lên bờ nhưng cũng không di tản đến thành phụ cận trốn tránh. Giặc Oa và hải tặc mỗi năm ít nhất đổ bộ năm sáu lần, các ngư dân đa số đều tập mãi thành thói quen, dù sao cũng quá bần cùng không còn gì cho bọn chúng cướp đoạt, tặc tới thì trốn vào hầm, tặc đi rồi trở ra lại.
Đoạn Tiểu Giang từ Binh Bộ của Nam Kinh trở về, ven đường thế nhưng phát hiện tung tích của sư huynh Khương Hành.
Được Khấu Lẫm phái đi truyền tin, Đoạn Tiểu Giang cước trình mau nên đã đi trước một chuyến đến Kim Trúc, đồng thời dựa theo Khấu Lẫm phân phó kêu Khương Hành đi báo tin cho Bố Chính Sử Tư của Chiết Giang, giao lại Mạnh Quân Quân cho đám người Liễu Ngôn Bạch chiếu cố.
“Huynh đang làm gì thế?”
“Bà nương ơi!” Khương Hành đang núp sau tảng đá rình coi bến tàu trong vịnh hẻm núi, bị dọa suýt nữa nhảy dựng lên, vỗ ngực liên tục thở dốc. Khương Hành vội vàng đứng dậy túm Đoạn Tiểu Giang từ trên tảng đá lôi xuống cùng hắn ẩn mình.
“Tin tức đưa đi rồi sao?” Đoạn Tiểu Giang nhíu mày.
“Đương nhiên truyền rồi, chẳng qua khi hồi Kim Trúc nhìn thấy bốn người.” Khương Hành túm hắn nằm sấp xuống đất, chỉ vào bên hông, “Bốn người kia cùng là người trong nghề với chúng ta, từ xe ngựa dỡ xuống một cái rương thật lớn, mua một chiếc thuyền chuẩn bị ra biển. Cái rương kia nặng trĩu, bọn chúng rõ ràng là đám thô kệch mà lại nâng niu cái rương rất cẩn thận sợ bị va chạm, bên trong khẳng định là bảo bối.”
Đoạn Tiểu Giang thật hết chỗ nói: “Vậy sao huynh không xuống tay?”
Khương Hành giải thích: “Ba tên kia thì võ công tương tự như ta, nhưng có một tiểu tử làn da ngăm đen thì thân thủ rất lợi hại, ta cảm giác ta đánh không lại nên không dám xuống tay.” Ánh mắt sáng lên, “Trời cũng giúp ta, ngươi ra dẫn dắt bọn chúng rời đi, ta sẽ...”
“Thiếu chọc vào mấy chuyện này đi.” Đoạn Tiểu Giang túm hắn đứng dậy, “Hiện tại bên người đại nhân không có một ai, ta không yên lòng, nhanh chóng về lại thôi.”
“Đại nhân đại nhân đại nhân, ba câu cửa miệng không rời khỏi đại nhân nhà ngươi. Ngươi thật đúng là chó săn đủ tư cách.” Khương Hành bĩu môi, nhưng hắn tự mình cũng bắt không được đám gia hỏa kia, mắt thấy bọn chúng đã muốn ra biển ngay cũng không còn kế sách nào khác, đành phải đi theo Đoạn Tiểu Giang rời khỏi.
Biên tập bởi Bà Còm ở Wattpad
Phía xa xa bốn tên tặc nâng cái rương lên thuyền, suốt đêm chèo về hướng Ma Phong Đảo.
Đường xá xa xôi, bọn chúng thấy Mạnh Quân Quân và Sở Dao có dấu hiệu tỉnh lại bèn đút cho chút nước trộn lẫn mê dược, bảo đảm các nàng không chết khát mà đồng thời vẫn ở vào trạng thái hôn mê.
Sau mấy ngày đêm, bốn tên tặc rốt cuộc
nhìn thấy Tiêu Đảo.
“Tiêu Đảo” tên cũng như nghĩa, chính là hòn đảo nhỏ dùng làm trạm canh gác cho Ma Phong Đảo. Ma Phong Đảo sở dĩ bưu hãn đến nỗi ngay cả hải quân của Đại Lương đều khó có thể tới gần chính vì địa thế vô cùng nguy hiểm.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
Cuộc sống tốt đẹp của tôi (Tên Sau: Năm thán...
180K11.1K
Translator: Đặc Lôi Tây ❤ Gửi gắm tại Cửu Lộ Phi Hương fanpage 💚 Đăng mỗi tuần 1 chương 💙 Tỉ muội đi qua đọc truyện vui vẻ 💜 Và, KHÔNG REPOST dưới mọi hình thức! 🖤 T...
Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên - Mạc Hương Sắt
115K3.2K
Thể loại: Xuyên không - Điền văn Độ dài: Quyển 1: 79 chương + Quyển 2: 19 chương Editor: Cà Rốt Hồng Convert: ngocquynh520 Không biết ta tại sao lại ngây ngốc xuyên qua...
Tiên Nữ Giang Đậu Hồng
102K3.6K
Tiên Nữ Giang Đậu Hồng Tác giả: Ảnh Chiếu Thể loại: Cổ đại, Hiện đại, Huyền Nhuyễn. Edit: Yunchan Tình trạng Edit: Hoàn thành Truyện được đăng song song trên trang: http...
[Hoàn]HIỀN THÊ NGỐC NGHẾCH - Vụ Thỉ Dực
409K9.2K
Truyện này cùng hệ với bộ Hiền thê cực khoẻ và Hiền thê khó làm của má Vụ. Ai chưa đọc thì cứ tìm đọc. Thể loại: cổ đại, hài, ngọt, sủng, HE. Tình trạng:...
[Edit] Cửu Trọng Tử
94.7K2.4K
Tác Giả: Chi Chi Thể loại: Cổ đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Hào môn thế gia Số Chương: 523 Trạng thái: Convert: Hyukie35 Nội dung: Cổ nhân đã nói "sinh dữ t...
Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Tiểu Nương Tử - Ngư...
276K8.8K
Tác giả: Ngư Mông Thể loại: Nữ cường, 1x1, HE, trọng sinh, điền văn. Editor: Ren San Giới thiệu: Bản máu tanh: kế mẫu và tướng công thông dâm, hợp nhau bức tử nàng. Sau...
NGỐC THÊ LƯU LẠC GIANG HỒ
356K9.3K
Tác giả: Mạc Nghiên Yên Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình, Xuyên Không Trạng thái: Full Editor: Mia Leo, Kiến Hy, nhungchuoi, megau1976, Nyan Neko Số chương: 164c + 3 PN...
Quanh chu vi của đảo chủ trải rộng vô số những đảo nhỏ san sát nhau, gần như không có chỗ len vào. Giữa các đảo nhỏ là những bãi đá ngầm rải rác, chiến thuyền hơi lớn một chút là căn bản khó có thể thông hành.
Hiện giờ, trên những đảo nhỏ xung quanh đều do đội tư binh của Đại lão bản chiếm cứ, nghe nói chỉ tính theo nhân số thì đã đủ để chống chọi với Ngu gia quân, vậy mà binh khí hỏa khí áo giáp trang bị cho chiến tranh lại càng nhiều càng hoàn mỹ hơn so với Ngu gia quân. Hiện giờ Đông Doanh quốc đang có nội loạn, hỏa khí của các phe đánh nhau cơ bản đều mua từ trong tay của Đại lão bản. Thậm chí có chút tin tức còn nói, cuối cùng phe nào của Đông Doanh quốc được thượng vị thì hơn phân nửa phải xem Đại lão bản lựa chọn duy trì ai.
Khoảng cách đến Tiêu Đảo hãy còn rất xa, thuyền nhỏ của bốn tên tặc đã bị thuyền tuần hải bức dừng lại, kiểm tra và soát người xong, bốn tên tặc bỏ thuyền nâng cái rương bước lên thuyền tuần hải, đi đến trạm canh gác gần nhất, trải qua đợt kiểm tra thứ hai để xác minh xong mới được đưa lên thuyền nhỏ chèo về hướng đảo chủ.
Ít nhiều gì cũng nhờ tiếp được mối làm ăn này của Tào Sơn nên mới được vô đảo, bằng không bọn chúng không cách gì bén mảng đến Ma Phong Đảo được, thậm chí đến gần thôi cũng không thể.
Tên Râu dê trong số bốn tên tặc thật sự hưng phấn, bởi vì nghe nói Ma Phong Đảo phồn hoa không thua gì kinh thành, khắp nơi là vàng bạc và mỹ nhân, có thể thỏa mãn hết thảy dục vọng của nam nhân.
Được biên tập bởi nhà bacom2 ở wattpad
Sở Dao cuộn tròn trong rương, bị một ít thanh âm ồn ào đánh thức, đầu đau như muốn nứt ra, tràn ngập cảm giác vô lực hít thở không thông.
Hình như nàng đã ngủ thật lâu.
Trước khi ngủ dường như nàng đang tức giận, vừa hờn dỗi Khấu Lẫm vừa bực bội chính bản thân mình.
Khấu Lẫm xác thật khiến nàng bực tức, nhưng nàng không nên nổi giận ngay lúc mấu chốt khi chàng đi kiềm chế Oa tặc.
Thử nghĩ một chút, sao nàng lại không còn nhẫn nại giống như trước, cứ tùy hứng phát giận với chàng như vậy? Đây không phải đã chứng tỏ mối quan hệ của bọn họ đã thân cận hơn trước rất nhiều rồi hay sao?
Nàng thấp thỏm bất an, sợ ảnh hưởng đến Khấu Lẫm, muốn đi thành lâu giải hòa với chàng để chàng có thể an tâm. Thế nhưng nàng mới vừa từ ghế đứng lên liền cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, cũng không phải là cảm giác khi ca ca phạm vào chứng vựng huyết.
Sở Dao liều mạng vận động cân não, khiến cho ý thức của mình tỉnh táo lại, giãy giụa căng ra mí mắt, trước mặt là một mảnh đen nhánh. Bả vai nàng có vật gì đè nặng, sờ soạng một chút lại phát hiện hóa ra là gương mặt mịn màng của một nữ nhân.
Nàng kinh hoảng mở to hai mắt, chịu đựng sợ hãi lại sờ soạng xung quanh thêm một hồi, minh bạch chính mình đang bị nhốt trong một cái rương, bên người còn có Mạnh Quân Quân. Nàng đang muốn đánh thức Mạnh Quân Quân thì bỗng nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện.
“Mang về hai người?”
“Chúng tiểu nhân vừa lúc ở Kim Trúc tình cờ phát hiện được Mạnh tiểu thư, nhưng bởi vì chưa thấy qua bức họa, khách điếm lại có hai mỹ nhân nên chúng tiểu nhân phân biệt không ra bèn bắt tới cả hai. Ngài xem người nào là đúng, còn người kia chúng tiểu nhân sẽ mang đi...”