Đánh giá: 8.9/10 từ 16 lượt
Mới giữa trưa bầu trời xám xịt, các căn hộ bên cạnh nhánh sông phía Bắc nội thành là một mảnh tàn tích, giờ phút này bị mây đen bao phủ nhìn càng hoang tàn, cô đơn. Gạch ngói vỡ vụn, chung quanh không một bóng người.
Lúc này Mục Thị đang ở trong một công trình kiến trúc bỏ hoang, nàng đứng bên cửa sổ cúi đầu nhìn xuống, lầu hai cao khoảng ba mét không có bất cứ thứ gì che chắn, cửa thì hư hỏng mục nát, sàn nhà loang lổ những vũng nước đọng, chỉ cần nàng tiến lên trước hai bước sẽ bị mất trọng lực rơi xuống.
Bình luận truyện