Beta - Ác Ý Nhập Mộng

Chương 32-2




2.

Edit + Beta: ALice.

Nói lời cảm ơn xong, Sở Thẩm Lộ trộm hơi kéo kéo góc áo. Sau đó dẫn theo Bồ Dao Tri ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía văn phòng của Cung Trầm.

Đứng ở ngoài cửa văn phòng chủ tịch, Sở Thẩm Lộ giơ tay khẩn trương mà gõ cửa văn phòng của Cung Trầm.

"Cốc cốc."

"Vào đi."

Sở Thẩm Lộ đẩy cửa mà vào.

Vừa mở cửa văn phòng ra thì cỗ tin tức tố rượu vang đỏ quanh quẩn phiêu đãng trong văn phòng, lập tức hùng hổ mà đánh về phía chính diện của Sở Thẩm Lộ.

Sở Thẩm Lộ hô hấp cứng lại.

Cảm nhận được sự áp bách mạnh đến mức khiến người phát run từ tin tức tố của Alpha đỉnh cấp, hai chân của Sở Thẩm Lộ không tự giác mà bắt đầu có chút nhũn ra.

Nhưng mà.

Không biết có phải bởi vì có Bồ Dao Tri luôn bình tĩnh trước mọi tình huống ở đây hay không. Mặc dù hai chân đang run cả lên nhưng Sở Thẩm Lộ cũng vẫn cảm thấy an tâm vô cùng như cũ.

Sở Thẩm Lộ thanh thanh giọng nói, cố gắng trấn định.

"Chào buổi sáng, Cung tổng."

Chào hỏi xong, Sở Thẩm Lộ hơi hơi nghiêng người để lộ ra thân hình của Bồ Dao Tri, vì Cung Trầm giới thiệu.

"Đây là bí thư của tôi, Bồ Dao Tri."

Sở Thẩm Lộ giới thiệu xong, thì Bồ Dao Tri cũng theo đó cung kính mà gọi một tiếng Cung tổng.

Cung Trầm vẻ mặt lạnh nhạt, lãnh đạm theo tiếng.

Tên của Beta, hắn đã biết từ chín năm trước.

Nhìn vẻ lạnh nhạt trên mặt Cung Trầm, Sở Thẩm Lộ vừa rồi thật vất vả mới khiến mình bình tĩnh lại được, trong lúc nhất thời không khỏi lại bắt đầu hốt hoảng lên.

Hắn vừa mới hẳn là không làm sai gì chứ?

Sở Thẩm Lộ hoảng loạn, khẩn trương tới mức lòng bàn tay ứa ra mồ hôi.

Cho dù là lần gặp thứ mấy thì Sở Thẩm Lộ đều không khỏi cảm thấy, vị Cung tổng trước mắt này, khí tràng mười phần, cảm giác áp bách cực mạnh.

Đối diện, Cung Trầm ngồi ngay ngắn trên ghế làm việc, tự phụ ưu nhã, thần sắc lạnh băng, trên mặt nhìn không ra bất cứ cảm xúc nào.

Trên mặt Cung Trầm càng nhìn không ra bất cứ cảm xúc nào, thì Sở Thẩm Lộ liền càng thêm thấp thỏm.

Đối lập với sự thấp thỏm khẩn trương của Sở Thẩm Lộ, là bí thư Beta vô cùng ung dung bình tĩnh phía sau hắn.

Beta ăn mặc một thân tây trang phẳng phiu đứng ở Alpha phía sau, trên mặt cũng vô cùng bình tĩnh.

Cung Trầm nhẹ nhàng mà liếc mắt nhìn Alpha một cái, tầm mắt rất nhanh liền xẹt qua.

Hắn không hề có hứng thú với Alpha này.

Tầm mắt Cung Trầm vừa chuyển, ánh mắt dừng ở phía sau Sở Thẩm Lộ.

Màu sắc tây trang trên người Beta giống như đúc với bộ lần trước hắn nhìn thấy.

Nhưng không giống chính là, lần này vừa người hơn.

Tuy rằng thay đổi cực lớn, nhưng Cung Trầm vẫn chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra. Bộ tây trang trên người đối phương này, vẫn là bộ đã mặc lần trước kia.

—— đã được sửa lại.

Nói cách khác.

Bộ tây trang của người nào đó, vẫn là của Alpha trước mặt này như cũ.

Cho nên, là trực tiếp tặng tây trang cho cậu sao?

Giữa bọn họ thật sự chỉ là quan hệ cấp trên và cấp dưới bình thường, mà không phải là quan hệ khác sao?

Cung Trầm không vui.

Không, từ từ.

Việc này thì có liên quan gì đến hắn.

Hắn quan tâm cái này làm gì.

Cung Trầm nhíu mày, tâm tình khó hiểu lại tối tăm sau đó liền vứt vấn đề quái dị này ra sau đầu.

Cung Trầm không nói một lời mà chỉ chăm chú nhìn Bồ Dao Tri một lúc lâu.

Người sau bình tĩnh đối diện, lại chỉ thờ ơ.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Trong ánh mắt cũng không có bất cứ cảm xúc nào, càng hoàn toàn nhìn không thấy cái gọi là sự tự ti.

Cho nên không phải bởi vì thân phận cách xa mà cảm thấy tự ti, mà cố tình làm bộ không quen biết hắn.

Cung Trầm nhìn chăm chú Beta một hồi lâu.

Nhưng thần sắc trên mặt Beta trước sau không hề có bất cứ một thay đổi nào.

Lạnh nhạt lại bình tĩnh.

—— giống như là thật sự không quen biết hắn vậy.

Chiếc mặt nạ lạnh nhạt trên mặt Beta gần như hoàn toàn tìm không thấy một khe hở có thể nhìn trộm.

Cung Trầm không khỏi bật cười.

Giận quá mà cười.

Hắn ngược lại muốn xem thử xem, cậu có thể giả bộ được bao lâu.


Bên kia.

Cung Trầm nhìn chằm chằm Bồ Dao Tri rất rất lâu.

Lâu đến mức ngay cả người luôn luôn trì độn như Sở Thẩm Lộ, cũng không khỏi cảm thấy được sự quỷ dị trong đó.

Nhưng mà chính chủ bị nhìn chằm chằm là Bồ Dao Tri, thì lại trước sau bình tĩnh như một không có bất cứ phản ứng nào.

Điều này khiến cho Sở Thẩm Lộ không khỏi bắt đầu hoài nghi chính mình, có phải có chút quá mức mẫn cảm hay không hay không, thật ra căn bản chỉ là do hắn suy nghĩ nhiều mà thôi.

Tương tự, Bồ Dao Tri không phải không biết vị CEO của Tập đoàn Minh Uyên này đã nhìn chằm chằm cậu thời gian không khỏi có chút lâu quá mức, lâu đến không quá bình thường.

Nhưng cậu cũng không quan tâm nguyên nhân.

Mục đích lần này cậu đến đây, chỉ là tiện thể đi cùng Sở Thẩm để ký hợp đồng mà thôi, còn những thứ khác cậu một mực không có hứng thú.

Ngay lúc Sở Thẩm Lộ đang âm thầm rối rắm có phải mình suy nghĩ nhiều rồi hay không, thì tầm mắt của Cung Trầm cuối cùng cũng thu hồi khỏi Beta lạnh nhạt.

Cung Trầm mặt không cảm xúc mà đứng dậy, thong thả ung dung mà ngồi xuống trên sô pha ở trước bàn làm việc.

Hắn kiêu căng nâng nâng cằm đối với người đối diện mình.

"Ngồi đi."

Sở Thẩm Lộ giật mình một cái, nháy mắt liền hoàn hồn.

Cung Trầm chân dài nhấc lên, ngồi ở trên sô pha hai chân bắt chéo.

Mặc dù là bắt chéo chân, nhưng xuất hiện ở trên người Cung Trầm cũng nhìn cực kỳ ưu nhã.

Cung Trầm mười ngón tay đan nhau, đồng hồ đá quý trị giá trăm vạn trên cổ tay cũng cực kỳ nổi bật.

"Tôi không thích nghe những lời vô nghĩa, nên lời vô dụng thì đừng nói mà nói trực tiếp đi vào vấn đề chính đi."

Nghe tiếng, Sở Thẩm Lộ xách theo túi công văn, sợ hãi lập tức ngồi xuống ở trước mặt Cung Trầm.

Sau khi ngồi xuống đối diện với Cung Trầm, Sở Thẩm Lộ tức khắc cảm thấy cảm giác áp bách càng sâu.

Bồ Dao Tri thì lại an tĩnh ngồi ở bên cạnh Sở Thẩm Lộ.

So sánh với Alpha là Sở Thẩm Lộ khẩn trương đến mức nuốt từng ngụm từng ngụm nước bọt, thì Beta như Bồ Dao Tri quả thực bình tĩnh đến ly kỳ.

Cậu bình tĩnh ngồi ở trên sô pha giống như một bí thư chân chính, đặt notebook mang theo trên hai chân, lại mở ra chuẩn bị bắt đầu công tác.

Sở Thẩm Lộ ổn định tâm thần, nỗ lực khiến mình bình tĩnh lại.

Sở Thẩm Lộ cẩn thận lấy hợp đồng và tư liệu của công ty từ trong túi công văn ra.

Tiếp theo, hắn đẩy hợp đồng tới trước mặt Cung Trầm.

Sau đó, hắn bắt đầu đâu vào đấy mà giới thiệu lịch sử công ty, cùng với phương hướng phát triển trước mắt của công ty. Các ưu điểm của công ty hắn so với các công ty khác.

Đây vẫn là lần đầu tiên Sở Thẩm Lộ giáp mặt nói chuyện hợp tác với CEO của một tập đoàn lớn. Hắn khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi, lúc giới thiệu đến các hạng mục mà công ty đang tiến hành, còn nói lắp rất nhiều lần.

Ngay lúc Sở Thẩm Lộ ngập ngừng, thì Bồ Dao Tri ngồi ở bên cạnh liền tự nhiên mà tiếp nhận thế hắn nói tiếp.


Tất cả nhìn qua đều cực kỳ thuận lợi.

Nhưng mà không nghĩ tới, đối với những thứ mà Sở Thẩm Lộ đang nói và hợp đồng trước mặt này, thì từ đầu tới đuôi Cung Trầm vốn dĩ chẳng có hứng thú gì.

Chỉ một hạng mục của Tập đoàn Minh Uyên không thôi, giá trị hợp đồng cũng lên đến vài tỷ.

Mà hợp đồng trước mắt này, hắn lật xem một lát.

Lợi nhuận lớn nhất có khả năng mang đến cho Tập đoàn Minh Uyên, một năm cũng không đến một ngàn vạn, ít đến thật sự khó coi.

Nhưng Cung Trầm vẫn kiên nhẫn tiếp tục nghe cho xong.

Bởi vì mục đích của hắn cũng không phải là hợp đồng này.

Mà là nơi khác.

Sở Thẩm Lộ nói đến miệng khô lưỡi khô gần một tiếng đồng hồ.

Một tiếng sau, sau khi Sở Thẩm Lộ cuối cùng cũng miệng lưỡi lưu loát mà nói xong tất cả những nội dung mà hắn cho rằng có thể hấp dẫn được Cung Trầm đầu tư, thì hắn thở hắt một cái cũng không dám, ánh mắt sáng quắc mà nhìn Cung Trầm, chờ Cung Trầm phản ứng.

Cung Trầm ngồi ở trên sô pha, không chút để ý mà lật lật hợp đồng.

Sở Thẩm Lộ khẩn trương nhìn hắn.

Dưới ánh mắt thấp thỏm khẩn trương của Sở Thẩm Lộ, chỉ thấy Cung Trầm mắt cũng không nâng, đột nhiên không kịp phòng ngừa nói: "Bí thư Bồ hình như không quá thích cười nhỉ."

Sở Thẩm Lộ sửng sốt, lập tức theo bản năng trả lời: "À phải, từ ngày đầu tiên cậu ấy tới công ty chúng tôi cho tới nay, đều là dáng vẻ như vậy."

Cung Trầm không chút để ý hỏi: "Trước kia Bí thư Bồ cũng là dáng vẻ này sao?"

Sở Thẩm Lộ nghẹn lời.

Hắn gãi gãi đầu, "Cái này tôi cũng không biết nữa, bởi vì trong công ty cậu ấy chưa bao giờ nói đến việc trước kia cả."

Sở Thẩm Lộ vừa dứt lời thì tầm mắt Cung Trầm cũng vừa chuyển, nhẹ nhàng mà rơi xuống trên người Beta.

Rõ ràng.

Hắn đang chờ Beta trả lời.

Cung Trầm biết bộ dáng trước kia của Bồ Dao Tri trước là như thế nào.

Hắn còn rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn.

Nhưng hắn muốn nhìn Bồ Dao Tri chính miệng trả lời hắn.

Nhìn xem Beta toàn bộ quá trình vẫn luôn đang giả bộ không quen biết hắn này, sẽ trả lời như thế nào.

Chắc lại đang tính làm sao để tiếp tục giấu diếm đi.

Cung Trầm cho rằng, Bồ Dao Tri tất nhiên sẽ trả lời hắn 'Vâng'.

Bởi vì đây là câu trả lời đơn giản nhất cũng bớt việc nhất.

Cũng là đáp án không chê vào đâu được nhất.

Nhưng không ngờ, Beta phủ nhận.

Chỉ nghe Beta nhẹ như gió mà trả lời: "Không phải."

Cung Trầm hơi kinh ngạc.

Không thể không nói.

Bồ Dao Tri luôn có thể mang đến kinh hỉ cho hắn.

Cung Trầm rất có hứng thú.

Hắn hứng thú dạt dào, hỏi lại: "Vậy là......?"

Bồ Dao Tri thần sắc bình tĩnh đạm nhiên, nhẹ nhàng bâng quơ mà tung ra hai chữ.

"Ngu xuẩn."

Giọng nói của Cung Trầm dừng lại.

Sở Thẩm Lộ ngồi ở bên cạnh cũng choáng váng theo.

Hắn cho rằng mình nghe lầm.

Theo Bồ Dao Tri trả lời thì thần sắc khinh mạn trên mặt Cung Trầm cũng dần dần rút đi.

Không khí đột nhiên trở nên đông lạnh căng thẳng.

Cảm nhận được bầu không khí trong văn phòng dần dần cứng đờ xuống, Bồ Dao Tri lại nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng lần nữa.

"À, xin lỗi, vừa rồi tôi nói giỡn thôi."

Sở Thẩm Lộ lập tức thở phào một cái.

"Tôi biết ngay mà ——"

Sao có thể có người tự nói mình như vậy chứ.

Sở Thẩm Lộ thở phào nhẹ nhõm, yên tâm.

Nhưng Cung Trầm lại biết vô cùng rõ ràng, Bồ Dao Tri không phải đang nói giỡn.

Mà là nói thật.

Chính xác.

Chín năm trước, Cung Trầm từng cảm thấy Bồ Dao Tri quả thực ngu ngốc không thể tả, trên đời hẳn là sẽ không còn người nào có thể ngu ngốc hơn so với cậu.

Sau khi tốt nghiệp cao trung, lần thứ hai hai người gặp nhau sau 6 năm là ngay lúc này. Khi Cung Trầm tận mắt nhìn thấy Bồ Dao Tri dùng một loại ngữ khí bâng quơ vô cùng nói mà nói mình trước đây chính là một kẻ ngu xuẩn, thì trong đáy lòng của Cung Trầm lại không gợi nổi một chút ý cười.

Hắn nhìn vẻ mặt không một gợn sóng của Bồ Dao Tri, nỗi lòng phức tạp khó hiểu.

Bồ Dao Tri càng không để bụng,thì Cung Trầm liền càng thêm cảm xúc rối bời.