Mộ Dung Thiên Thần nhìn, gương mặt Mộ Dung Thiên Tứ nổi đẩy mụn bọc đỏ bừng, có cái vỡ ra chảy ra mủ. Gương mặt bóng loáng không có chỗ nào tốt, trong nháy mắt Mộ Dung Thiên Thần nghĩ đến con cóc.
"Chủ tử nhà ngươi làm sao vậy?" Mộ Dung Thiên Thần trầm giọng hỏi.
"Chủ tử nhà ta sau khi ăn cơm trưa liền biến thành như vậy, đi tả không ngừng."
"Làm sao lại không cho Thái y nhìn xem."
"Ta mời nhưng chủ tử không cho, Vương gia khuyên nhủ chủ tử nhà ta đi." Hắn như vậy thật làm cho người ta thương tiếc.
Người nào dám quang minh chính đại ở phủ Thái thú động chân tay với Thái tử, Mộ Dung Thiên Thần cân nhắc: "Đi mời đám Thái y vào đây."
"Nhưng chủ tử nhà ta..." Gã sai vặt muốn đi lại không dám, cẩn thận hỏi.
"Chẳng lẽ để cho hắn như vậy?" Thời gian bọn họ nói chuyện cũng có thể chạy đi chạy lại rồi, nếu tiếp tục kéo dài không chết bệnh cũng chết mệt.
"Vâng." Gã sai vặt lập tức tuân lệnh đi mời Thái tử.