Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà

Chương 90: Bẫy




Edit: Aeng-앵

Đoạn Di thấy tin nhắn trên ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện và ảnh hồ sơ của người kia chính là Giang Thịnh, liền đoạt lại gần để cẩn thận quan sát, có rất nhiều ảnh chụp màn hình. Một số ảnh là các cuộc trò chuyện rõ ràng giữa Giang Thịnh và những người nổi tiếng nhất định, mấy ảnh cuối là hình chụp cuộc trò chuyện giữa Giang Thịnh và Hứa tiếu Vi.

Nội dung rất ngắn gọn, Giang Thịnh đồng ý bán đứng Đoạn Di để đổi lấy vị trí giám đốc của Thịnh Thế một lần nữa.

Ánh mắt Đoạn Di nhìn Hứa Tiếu Vi không thể giấu cảm xúc tức giận, một tia tức giận lan tràn giữa lông mày cô ta, bàn tay cầm bức ảnh từ mạnh mẽ chuyển sang yếu ớt, cuối cùng bức ảnh rơi xuống trên mặt đất.

Mặc dù hai người nói chuyện nhẹ nhàng trong hậu trường, không ngờ ở thảm đỏ đã rối loạn đến mức nào.

Từ mười phút trước khi Đoạn Di nói câu kia “Chỉ cần tôi có việc gì sảy ra, nhất định mẹ của cô cũng sẽ phải cùng tôi chịu khổ thôi” Và sau đó, nội dung trong máy ghi âm đều bị micro giấu trong phòng nghỉ thu lại, rõ ràng từ loa của hiện trường thảm đỏ truyền ra ngoài.

Thảm đỏ còn đang phát sóng trực tuyến khắp nơi, đối tác làm ăn với Đoạn gia nghe ra giọng của Đoạn Di liền sai người ngay lập tức ngắt âm thanh của phòng máy, trên đường đi đã bị Ngô An Toàn và Lê Quả ngăn lại.

Phóng viên vì để giật được tin hot đã yêu cầu người chủ trì phải xin tạm dừng nửa sau của buổi lễ trao giải.

Trong phòng bệnh, Giang Tấn và trợ lý cũng nhìn thấy tin tức của lễ trao giải thông qua TV đang phát sóng trực tiếp, ngay khi người chủ trì trấn an được phóng viên, mới vừa an tĩnh được vài giây âm thanh bên trong lại một lần nữa vang lên.

Dường như ai đó đang xé nát đồ vật nào đó, ngay cả giọng nói cũng trở nên sắc bén, không hề ăn nhập với hình ảnh ” em gái nhà bên ” thường ngày.

“Đúng vậy, chính tôi là người đã gây ra vụ tai nạn khiến chân cô tàn phế vào sáu năm trước, kể cả việc tìm người chuốc thuốc và chụp ảnh, tôi cũng là người đứng sau vụ cháy khiến Giang Tấn suýt chết trên phim trường. Vậy cô có thể làm gì được tôi? Đăng tin này lên mạng? Ai sẽ tin cô! Chỉ cần tôi mua một ít thủy quân, là có thể dễ dàng khiến những tin tức mà cô muốn đăng biến mất, giống như tin tức Giang Tấn là con ngoài giá thú, chuyện đó còn không do một mình tay tôi lên kế hoạch sao. Thật nực cười, những người hâm mộ của Giang Tấn còn nghĩ rằng đó là sự thật rồi cùng nhau thoát fan hahaha— “

” Chị.”

Một giọng nói nhẹ nhàng và mảnh mai vang lên khi cửa mở.

“Sao mày lại ở đây?! Mày còn không biết xấu hổ mà đi tới đây sao? Tao cuối cùng cũng nhìn rõ con người của mày, mày tự nhiên lại chạy trốn, mày có biết mày đã gây ra ảnh hưởng lớn tới kế hoạch của tao như thế nào không!! “

“Chị, quay đầu là bờ, đừng giúp tên đó làm chuyện xấu nữa, bây giờ tên đó không biết chị ở đâu, nên sẽ không đến giúp chị làm sáng tỏ mọi việc nếu chị gặp chuyện gì đâu.”

“Mày câm miệng Đoạn Lam! Nếu không phải vì sự hèn nhát của mày khiến bản thân mình bị Hứa Tiếu Vi đè bẹp, thì liệu tao có phải quay lại đối phó với ả ta không? “

Trong lúc hai người cãi vã, đoạn video trực tiếp bất ngờ chuyển thẳng vào phòng nghỉ ở hậu trường, một số phóng viên được Ngô An Toàn đưa từ lối đi riêng xông thẳng vào phòng nghỉ và mang theo cả máy quay, hầu như mọi người ai ai cũng muốn đem microphone đưa đến trước mặt Đoạn Di để yêu cầu một câu trả lời đúng đắn về sự việc xảy ra vào sáu năm trước.

Đến lúc này Đoạn Di mới nhận ra mọi chuyện đêm nay đều là Hứa Tiếu Vi và Đoạn Lam cùng nhau hợp tác với nhau để đây cô ta vào tròng, cô ta lập tức không chút lo lắng, xoay người tát Đoạn Lam một cái: “Đó là cách mà mày đối xử với chị gái mình sao?!”

Đoạn Lam cắn răng chịu đựng đau đớn trên mặt, đối mặt với máy quay đang chĩa vào mình nói: “Sáu năm trước, Hứa Tiếu Vi bị thương ở chân, chuyện này được công ty chủ quản giấu đi. Chuyện đó chính là do tôi và Đoạn Di hợp tác cùng nhau thực hiện. Tôi sẵn sàng chấp nhận tất cả mọi sự chỉ trích phê bình cùng với sự trùng phạt của pháp luật, tôi chỉ mong chị gái mình có thể nhanh chóng tỉnh ngộ vào nhận ra lỗi sai của bản thân mình càng sớm càng tốt.”

Vào thời điểm cảnh sát nhận được báo cáo liền vội vàng đi đến phòng nghỉ, sau đó vệ sĩ của nhà họ Đoạn cũng xông vào phòng nghỉ để ngăn cánh phóng viên quay phim, Đoạn Di từ đầu đến cuối không hề khai ra người đứng sau lưng là ai.

Màn hình phát sóng trực tiếp tối sầm lại, Giang Tấn thở phào nhẹ nhõm, đối với trợ lý nói: ” Kết thúc, xử lý mọi chuyện cho sạch sẽ.”

” Vâng.” Nhìn thấy tâm trạng của Giang Tấn đã dịu lại, hiếm khi có dũng khí để nói với hắn về buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi: ” Cô Đoạn vẫn không chịu khai Thịnh thiếu ra.”

Làn gió từ ngoài cửa sổ tràn vào, mang theo chút không khí lạnh lẽo ngoài trời, Giang Tấn nghiêng đầu nhìn cành cây đung đưa trong không khí u ám ngoài cửa kính, trầm giọng nói:

“Tình yêu có thể khiến con người ta trở nên mạnh mẽ và điên cuồng. “

Đoạn Di quá yêu Giang Thịnh, đến nỗi cuối cùng gài chính mình vào cái bẫy của anh ta, nguyện ý vì anh ta mà làm tất cả mọi chuyện, cho dù biết đối phương không yêu mình, cô ta cũng không khai ra tên anh ta, không dám nói lên tình cảm của bản thân mình, có lẽ cô ta chỉ muốn giữ gìn những kỷ niệm đẹp đó thôi.

Trợ lý nhớ tới sự tình xảy ra trong đêm nay, từ trong túi lấy ra một hộp nhưng tơ tinh xảo: “Hôm nay đã hoàn thành món quà.”

Giang Tấn nhận lấy, khi mở hộp ra, ngọn đèn nhỏ gắn trong hộp chiếu sáng cả hộp, ánh sáng trắng chiếu vào chiếc nhẫn được chế tác tinh xảo trong hộp, khiến cho mọi mặt của viên kim cương đều tràn ra vẻ đẹp chói mắt.

Trợ lý cười nói: “Cô Hứa thật là may mắn, khi có thể khiến boss chiều chuộng cô ấy đến như thế này. Chiếc nhẫn này là độc nhất vô nhị trên đời. Ngài đã bỏ rất nhiều tâm tư và tiền bạc cho nó từ năm ngoái đến giờ”.

Giang Tấn đem cất chiếc hộp đi, dặn dò với trợ lý không được làm lộ thông tin. Đề tài được Giang Tấn âm thầm đưa ra là làm thế nào để giành lấy được trái tim của cô gái.

Đang trò chuyện thoải mái, Giang Tấn bỗng nhận được cuộc gọi từ Giang Nhất Thành.

“Không ổn rồi, Hứa Tiếu Vi và chú Giang đều không thấy đâu.”