Bé Ngoan Của Tổng Tài

Chương 1




Ngày xửa ngày xưa, tại một thôn quê nọ một cô công chúa nhỏ được ra đời. Cô có nước da trắng mịn, đôi mắt đen lánh long lanh ướt nước, khuôn mặt đáng yêu vô đối, khi cười lộ ra hai núm đồng tiền khiến ai cũng muốn nhào vào cắn một ngụm. Mập mạp trắng trẻo y như cục bông nhỏ, ai ai cũng yêu quý muốn nâng niu trên tay mình. Mẹ của bé yêu thương bé vô cùng, luôn dành cho bé những điều tốt lành nhất, ba của bé có vấn đề về thần kinh nên bé không có được tình thương của cha. Gia đình bé rất nghèo trong nhà không có gì đáng giá cả, mẹ bé phải đi làm lụng vất vả để có tiền mua sữa cho bé. Thường ngày mẹ phải dậy rất sớm để ra đồng hái rau để mang ra chợ bán, những ngày như vậy mẹ thường địu bé trên lưng vừa ru bé vừa mời khách. Buổi trưa khi mẹ quay trở về, đặt bé lên giường và tiếp túc công việc của mình, quanh quẩn với việc bếp núc xong xuôi mẹ lại quay vào chơi với bé, nhìn bé cười khúc khích vui vẻ làm mẹ cũng rất hạnh phúc.

Bé bây giờ đang tập đi, đôi chân nhỏ bé trắng trẻo mập mập dò từng bước đi cứng ngắc chưa thành thục, có khi đang đi bé bị vập té cái ập xuống sàn nhưng bé lại không khóc nha tiếp tục đứng dậy đi tiếp cái miệng thì toe toét cười thích thú, sau bao lần vấp té cuối cùng bé cũng bước được đến chỗ mẹ, đổ ào vào trong lòng mẹ dụi dụi cái đầu nhỏ vào cánh tay bà, xem chừng bé con lại buồn ngủ rồi. Bà cười cười thơm nhẹ cái má phúng phính, leo lên giường nằm xuống ru bé ngủ vài tiếng là bé con đã ngủ ngon lành, hai cái chân co lên quặp lại với nhau tay thì chụm lại để dưới cổ đầu rướn lên trông rất buồn cười, nằm với con thêm một lúc bông bông vài cái rồi nhẹ nhàng đặt xuống, bé con bị động cựa người vài cái chẹp chẹp cái miệng nhỏ rồi ngủ tiếp. Mang mấy bộ quần áo bẩn của bé trong sọt ra ngoài chuẩn bị giặt thì từ ngoài cổng bác Linh đằng ngoại bế con trai 1 tuổi bước vào trông thấy mẹ mỉm cười nói:

- " Chuẩn bị đi giặt quần áo của bé Hương à?"

Mẹ bê thau quần áo đặt bên hông gật đầu:

- " Giặt sớm cho quần áo nó thơm tho bé con mặc vào không bị ngứa "

Bác Linh cũng gật đầu để đứa con trai tên Hoàng xuống đất cho nó chạy trong sân rồi đáp lời:

- " Ừ, thế con bé đâu để tớ bế nó cái xem nào!? "( vì quê của hai chị là ở vùng xa không câu nệ tiểu tiết trong gia đình phải gọi chị xưng em nên thường xưng "tớ" với nhau)

- " Nó vừa mới ngủ mất rồi, hai mẹ con vào nhà chơi để tớ ra giếng giặt mấy bộ quần áo cái "

- " Ừ, Hoàng vào đây với mẹ "

Bé Hoàng đang ngồi chơi trong vườn nghe tiếng mẹ gọi liền chạy ùa ra giơ bàn tay ra nắm lấy ngón tay út của mẹ đi vào nhà. Tầm 10" sau bà Hoa mẹ bé đi vào ngồi nói chuyện, bà Linh hỏi trước

- " Ngồi nãy giờ chẳng thấy cha cái Hương đâu nhỉ? "

Bà Hoa lắc đầu bĩu môi nói:

- " Ra đồng rồi tầm này thì làm sao còn ở nhà cơ chứ! "

Bà Linh ngạc nhiên:

- " Sớm như vậy thế nó làm gì ngoài đấy? "

- " Thì chắc ra giậm cỏ, cuốc đất trồng rau gì đấy thôi "

Bà Linh cảm thán đùa nói:

- " Siêng đáo để, thế này thì không lo thiếu cái ăn rồi "

Nghe vậy bà Hoa bèn cười nói:

- " Không lo thiều cái ăn chỉ lo thiếu cái mặc "

Bà Linh nghe vậy cũng chỉ gật đầu không nói gì, một lúc sau bà Hoa thở dài nói:

- " Trong nhà đúng là nhiều đồ ăn thật đấy nhưng bây giờ có mỗi hai miệng ăn ăn mãi cũng chẳng hết, mang ra bán thì không mấy người mua chẳng kiếm được mấy đồng còn chẳng đủ để mua sữa cho bé con, rầu không chịu được "

- " Bảo thằng cha nó làm ít thôi, đâu thể ngày nào cũng lúi húi ngoài đồng được" ngừng một chút bà Linh lại nói " Cái Hương bây giờ còn nhỏ như thế kia một mình Hoa vừa trông chừng con bé vừa phải chăm lo nhà cửa lợn gà làm sao mà xuể, cố mà khuyên nó đi"

Bà Hoa nghe chị mình nói lắc đầu mà đáp:

- " Nói chẳng chịu nghe đâu, nói mãi cũng nản rồi"

Bà Linh lắc đầu không hài lòng

- " Có vợ có con thì cũng phải lo cho chứ đằng này toàn lo đồng với chả áng suốt ngày, thằng này nó làm thế là không được"

- " Kệ đi quan tâm làm gì cho mệt nó muốn làm gì thì làm không cản được"bà Hoa xua tay nói

Rồi cả hai bà cùng ngồi đấy nhìn nhau mà thở dài

Bà Linh ngồi chơi đến gần trưa mới đi về, bé Hương ngủ say sưa từ sáng đến bây giờ mới tỉnh, vừa mở mắt ra là đã e a gọi mẹ làm bà Hoa đang nhặt rau ngoài hiên tức tốc chạy vào ôm con lên mà dỗ

- " Mẹ đây con, ngoan đừng khóc nữa nha"

Bé con vừa nãy mới khóc đến thảm thương vừa được mẹ bồng dậy đã lại nằm im thin thít trong lòng mẹ mút mút ngón cái nghe chùn chụt. Ôm con ra hiên ngồi vừa nhặt rau vừa trông chừng bé.

Khi nấu nướng xong xuôi bế con vào ghế ngồi nghỉ thì nghe bên ngoài có tiếng động biết là ông Hưng cha bé con đã về cũng chẳng thèm ra đón ngồi cho con bú sữa mẹ. Ông Hưng từ đồng chở về trên người nhễ nhại mồ hôi dựng xe vào một góc rồi ra sân giếng rửa chân tay mặt mũi cho mát thay bộ quần áo mới rồi đi vào trong nhà, liếc nhìn vợ trên ghế đang cho con bú không nói gì leo lên giường nằm ngủ. Đến khi ông ngủ dậy thì đã là một giờ chiều, trông hai mẹ con đang nằm ngủ trên ghế ông tiến lại lay người bà Hoa, thấy bà mở mắt nhìn ông nói:

- " Bế con lên giường nằm đi nằm đây đau lưng đấy"

Bà gật gật đầu rồi bé con lên đi lại giường còn ông Hưng thì dọn bát đũa lên ăn cơm trưa, không khí trông nhà vô cùng yên ắng chỉ nghe tiếng hít thở nhè nhẹ và tiếng bát đũa va chạm vào nhau vang lên tiếng cạch cạch. Ăn uống no nê bỏ bát đũa ra giếng vào ngồi nghỉ trên ghế tầm 1 tiếng ông Hưng lại bắt đầu dắt xe ra đồng, nửa tiếng sau khi ông ra khỏi nhà bà Hoa lại ngồi dậy buộc gọn mái tóc rối rồi đi ra giếng rửa bát cho ông Hưng, song bà lại vào ôm con. Qúa trình này cứ lặp đi lặp lại trong suốt bao nhiêu năm liền không ngày nào bà ngơi tay.

* * * * *

Từ đấy cho tới nay đã được 6 năm bé Hương năm nay đã bước vào lớp 1, bé được mẹ mua cho rất nhiều đồ nào là quần áo mới, giày dép, cặp, sách vở, đồ dùng học tập bla...bla... bé rất háo hức được đến trường. Hôm nay là ngày ra trường tập trung bé vui vô cùng trên miệng cứ nở nụ cười tươi xinh xắn bé ngước đôi mắt to tròn lên nhìn mẹ chất giọng non nớt phát ra:

- " Mẹ ơi mẹ, ra đấy con sẽ có rất nhiều bạn mới đúng không ạ?"

Bà Hoa nhìn đứa con gái nhỏ của mình trong bộ váy trắng mỉm cười gật đầu

- " Phải, vào trường mới con sẽ quen được rất nhiều bạn tốt và đáng yêu y như bé Hương của mẹ vậy"

Nghe vậy nụ cười của bé con càng mở rộng hơn thích thú nói:

- " Oa, thích ghê á cả Uyên, Cúc và Lan cũng sẽ học cùng con nữa phải không mẹ?"

Bà nở một nụ cười hiền xoa đầu Hương rồi trả lời bé:

- " Ừ, 3 đứa nó sẽ học chung với con, có vui không? "

Bé con gật đầu lia lịa ra điều rất là vui

- " Mau đi thôi con"

- " Dạ "

--------------

Ra đến trường cấp 1 đã có rất nhiều phụ huynh và học sinh đứng bên trong sân trường, bé Hương nhà ta vui sướng đến nhảy cẫng lên nếu mẹ mà không giữ tay lại chắc bé đã chạy lăng xăng khắp trường rồi. Nắm tay mẹ đi vào đầu bé cứ quay trái lại quay phải mắt thì cứ sáng rỡ lên miệng thì cười đến là tươi. Bỗng có giọng nói lanh lảnh phát ra gọi giật bé lại

- " Hương Hương yêu dấu ơi"

Quay qua thì thấy Cúc đang vẫy tay với mình bên cạnh còn có Uyên và Lan đang cười thật tươi đang tiến đến gần. Cả 3 bé gái lon ton chạy đến đứng cạnh bé Hương rồi quay sang mẹ bé khoanh tay chào thật lễ phép

- " Chúng con chào cô Hoa"

Bà Hoa nở nụ cười đôn hậu xoa đầu 3 đứa nhỏ nói:

- " Ừ, thật là ngoan, cô cũng chào mấy đứa"

4 đứa nhóc cùng cười vui vẻ, một lúc sau giọng nói nhẹ nhàng của cô hiệu trưởng vang lên trong loa:

" Yêu cầu các phụ huynh cho các học sinh tập trung đông đủ tại sân trường để chúng ta bắt đầu buổi lễ"

" Tôi xin nhắc lại yêu cầu các phụ huynh...."

Buổi lễ tập trung diễn ra trong vòng 2 tiếng đồng hồ rồi bắt đầu giải tán ra về một tháng sau sẽ bắt đầu vào học. 4 cô bé tạm biệt nhau để ra về, bé Hương đang được mẹ dắt tay bỗng ngước lên nói:

- " Mẹ ơi, chiều nay chúng ta qua nhà bác Linh chơi nha"

- " Ừ, để tầm chiều trời mát mát mẹ đưa con qua đấy"

- " Dạ"