Bẻ Em Không Thương Lượng

Chương 7




Cảnh Nhiên xoa tứ chi bị đánh sắp gãy, chậm chạp đi qua cầm quần áo mặc vào, nghĩ thầm thế giới này thật sự là quá điên cuồng, hắn đường đường một người đàn ông, lại cứ như vậy bị đánh gục xuống! Hung bà nương (bà cô dữ) này may mắn là một đồng tính luyến ái, bằng không làm gì có người đàn ông nào dám lấy cô.

Không đúng, hiện tại mục tiêu của con sói như cô là Cảnh Mân con cừu nhỏ này, với tính tình thiện lương của Mân Mân, nếu như theo cô, phỏng chừng sẽ bị ăn xong lau sạch không có thừa!

Anh trai Cảnh gia đáng thương xem như bị sợ choáng váng, hắn còn chưa cách nào tiếp nhận sự thật em gái là đồng tính luyến thì cũng đã toát ra suy nghĩ sau khi em gái theo Trần Việt sẽ như thế nào .

Vừa muốn mặc quần lót vào, chợt nghe đến tiếng vang huýt sáo của Trần Việt.

“Anh ngược lại rất mạnh nha, vũ khí rất khổng lồ a!” Cô nhíu mày, "nhỏ" như vậy, hẳn là thuộc về "Dị hình”, khó trách ngay cả cô uống rượu say đều có thể cảm thấy sướng muốn chết, người này còn có chỗ tốt à!

Cảnh Nhiên bị 囧 rồi, hắn tuy không tính là thân trải qua trăm trận, nhưng kinh nghiệm tình ái vẫn không ít, nhưng khi một phụ nữ ở trước mặt hắn, tùy tiện đánh giá "Vũ khí” của hắn thì hắn vẫn cảm thấy rất không quen! Cực kỳ không quen!

Nhanh chóng mặc quần lót và quần thường vào, có chút co quắp ngồi ở trên ghế bên cạnh, nghĩ như thế nào đều cảm giác mình đuối lý, cho nên hắn tỏ thái độ hài lòng chuẩn bị nói chuyện thật tốt với Trần Việt! Nhưng hắn đã quên, vừa rồi Trần Việt nói rất đúng, hảo hảo tính sổ giữa bọn họ, mà không phải hảo hảo nói chuyện!

“Nói một chút coi, lần kia tại khách sạn, chúng ta làm sao có thể cùng nằm chết dí trên một cái giường, chẳng lẽ anh cũng uống say?” Trần Việt bắt chéo hai chân, trừng mắt, thái độ tư thế, giống như chú cảnh sát đang thẩm vấn phạm nhân, trên mặt có khắc mấy chữ "Thẳng thắn thì khoan dung, kháng cự thì nghiêm khắc”.

Kỳ thật cô hỏi vấn đề như vậy, nếu như Cảnh Nhiên đủ cơ linh đủ giảo hoạt, theo lời của cô trả lời, nhất định sẽ bình an vô sự, cho dù Trần Việt tức giận, nhưng hai con ma men cút đi cùng một chỗ làm những chuyện như vậy, đều rất khó đi truy cứu nguyên cớ a!

Nhưng hết lần này tới lần khác Cảnh Nhiên này từ nhỏ đến lớn, đều là học sinh tốt, phương diện đạo đức tuyệt đối là vô cùng bảo thủ, cái gì tôn kính người trên, bảo vệ bạn học, không nhặt của rơi, cộng thêm thành thực không nói dối! !

Kết quả là, vẫn kiên trì tín điều thành thực không nói dối của mình, anh trai Cảnh thật thà nói, “Ngày đó tôi đi nhầm phòng, nhìn 609 thành 906 rồi, cho nên mới phải xảy ra chuyện kia!”

Trần Việt một tay sờ sờ cái cằm, hai mắt sắc bén chằm chằm vào mặt Cảnh Nhiên, lâu chừng một phút đồng hồ, mới lạnh lùng nói: “Anh vì cái gì vào sai phòng không thể kịp thời phát hiện tôi không phải người anh muốn tìm, vì cái gì còn có thể lên giường với tôi đã uống say?”

Mặt Cảnh Nhiên đột nhiên sưng thành màu gan heo, nhẫn nhịn nửa ngày sửng sốt nghẹn không ra lời, lúc này hắn mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nếu như hắn nói ra tình hình thực tế, nói mình xem cô thành người của "ngành dịch vụ đặc biệt", cô có thể lập tức chém hắn thành mấy khối hay không?

Nhưng không nói hắn nên tìm cớ gì? Sau khi sắc mặt Cảnh Nhiên chuyển từ xanh qua đỏ, từ đỏ qua xanh mấy lần, nghĩ đến nên uyển chuyển lấy cớ!

Trần Việt cau mày, trong nội tâm đang suy đoán, là nguyên nhân gì làm cho hắn khó mở miệng như vậy? Đêm nay việc này, Cảnh Nhiên nói bởi vì là cô lôi kéo hắn không tha mới có thể xảy ra, chẳng lẽ! Mình vừa uống say liền biến thành " Cuồng Tình dục ! ! ! Chẳng lẽ lần trước cũng là cô lôi kéo Cảnh Nhiên mạnh hơn! Cho nên hắn mới một bộ dạng khó xử như vậy.

Trần Việt nghĩ như thế, thiếu chút nữa kêu lên, cô làm sao có thể đi cường một người đàn ông, cường cũng phải cường mặt mày đẹp mới đúng a!

Cô đột nhiên đứng đứng dậy, vươn tay tung ra, một phen nắm chặt tóc ngắn của Cảnh Nhiên, trên cao nhìn xuống hắn trừng mắt. "Anh cho nói rõ ràng, chẳng lẽ thật là tôi cường bạo anh?”

Cảnh Nhiên trong nháy mắt ngây dại, trong nội tâm 囧囧 (hình này là đơ hen, hoá đá =]]) suy nghĩ, tư duy của nữ đồng tính luyến trước mắt này quả nhiên siêu thoát, ý nghĩ vớ vẩn như vậy cũng có thể nghĩ ra!

Lúc này Cảnh Nhiên học thông minh, im lặng, vô tội gật gật đầu, bây giờ, phụ nữ đều có thể đánh đàn ông, vì cái gì đàn ông không thể bị phụ nữ cường! Rất bình thường, rất bình thường!

Trần Việt nhìn đến hắn thành thật gật gật đầu, trong nháy mắt máu đọng lại! Cô quả nhiên cường bạo người ta. . . . (#Ami: aizzz tội nghiệp quá, cả đời chị toàn bị anh cường mà cứ nghĩ cường anh =]])

Bất quá Trần Việt ở trên thương trường lăn vài năm, sóng to gió lớn gì chưa thấy qua a! Cho nên cô rất nhanh liền trấn định lại, sau khi thoáng phân tích tình huống, mới cảnh cáo hắn nói ra: “Không cho phép anh đem chuyện chúng ta ăn nằm với nhau trên giường tiết lộ nửa câu, bằng không anh đợi bị bẻ xương a!” Chê cười, nếu như bị người khác biết rõ cô T này cùng đàn ông lên giường, vậy sao còn nói chuyện yêu đương với đáng yêu này đẹp! Hơn nữa nhất định sẽ bị Lam Gi¬ai Vi cười chết!

Mà Cảnh Nhiên nghe được cô nói hai chữ "bẻ xương" thì tiếp tục 囧囧, không biết cô muốn bẻ cổ hay muốn bẻ vũ khí của hắn, phỏng chừng cả hai cũng sẽ không buông tha. (#Ami: Chết cười em anh ơi =]])

“Còn có, không cho anh can thiệp chuyện tình cảm của tôi và em gái anh!”

“Không được!” Vừa nhắc tới Cảnh Mân, Cảnh Nhiên nguyên bản có điểm ỉu xìu đột nhiên sống lại, như con gà bị đánh, đột nhiên kích động. "Cái khác tôi đều có thể đáp ứng cô, nhưng cô muốn Mân Mân thì không được, em ấy còn nhỏ, cái gì cũng đều không hiểu, tôi tin tưởng em ấy nhất định sẽ biến trở về!”

Nghe hắn dõng dạc nói, Trần Việt rất cổ động cười phun ra, “Anh cho rằng chơi ma thuật đại biến thân a, có thể cho anh đổi tới đổi lui? Anh cứ nghĩ như vậy, Tiểu Mân tôi sẽ thật lòng mà yêu thương cô ấy, anh đừng mơ tưởng có thể ngăn trở.”

Bộ mặt Cảnh Nhiên co lại, cảm thấy rất vớ vẩn! Hắn trước kia đã từng ảo tưởng, chính mình quá yêu Cảnh Mân, đợi cho có một người đàn ông khác xuất hiện ở bên cạnh cô, hắn có thể công thành lui thân! Nhưng bây giờ, lại là một phụ nữ còn hung nữ hơn so với đàn ông ở trước mặt hắn nói, cô sẽ thật lòng yêu thương Cảnh Mân, thực tế như vậy làm cho hắn rất không nói được gì!

Không được, hắn phải nghĩ biện pháp kéo em gái từ con đường lệch lạc này trở về.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trần Việt càng ngồi ở phòng làm việc càng buồn bực, thật vất vả chịu đựng được đến giữa trưa, liền cấp tốc đi tìm Lam Gi¬ai Vi, hai người mới vừa chạm trán ở nhà hàng, Trần Việt liền oán khí phóng lên trời dùng ánh mắt giết cô vài lần.

“Đều là cậu ra chủ ý, cái gì ‘say rượu mất lý trí’, kết quả lại là hai chúng ta uống ngã xuống, cô ấy không có việc gì!” Châm điếu thuốc, Trần Việt khinh thường liếc Lam Giai Vi trắng không còn chút máu.

Lam Gi¬ai Vi lắc đầu, gian gian nói, “Chẳng qua là chúng ta đã quá xem thường, không có ngờ tới rằng cô em xinh đẹp nhà cậu lại tửu lượng cao thế, hai chai rượu tây rót hết mà mặt không đỏ hơi thở không gấp !”

“Đó là, ngược lại tiện nghi cho cậu, cô ấy đem mình ném ở trong nhà để cho anh trai già thô lỗ kia chiếu cố, mình lại chạy tới chiếu cố cậu, thật sự là Thiên Lý ở đâu a! Tôi mới là chồng cô ấy cơ mà!”

“Cắt.” Lam Gi¬ai Vi gắt cô một tiếng, “Còn chưa có bản lĩnh ăn người ta, lại ở chỗ này tự xưng ông xã, cậu thật là không biết xấu hổ a!”

Mắt Trần Việt hơi híp, đột nhiên ngồi thẳng người, “Cậu không phải cũng có hứng thú với Tiểu Mân!”

Lam Gi¬ai Vi sau một khắc quơ lấy một cái ly đập về phía cô, một chút cũng không nương tay, bất quá lại bị Trần Việt lưu loát tiếp vừa vặn.

“Tôi van cậu, không phải cậu xem cô ấy là bảo bối, thì cảm thấy toàn bộ mọi người trên thế giới cũng xem cô ta là bảo bối được không. Phiền toái cậu nhớ kỹ, bảo bối của tôi vĩnh viễn đều là Khả Tình đáng yêu.”

Trần Việt thụ giáo gật đầu, sau đó rất không biết chết sống đón một câu, “Dạ dạ dạ, Liễu Khả Tình là bảo bối của cậu, nhưng là cô ta lại xem người khác là bảo bối!”

Lời vừa ra khỏi miệng, cũng rất vinh hạnh nhận được cái ly thứ hai Lam Gi¬ai Vi đập tới, đương nhiên, cô y nguyên rất tiêu sái tiếp được.

“Cậu châm chọc tôi!” Lam Gi¬ai Vi bị chọc, rất muốn động thủ đánh người, nhưng đây là chuyện tổn hại hình tượng, cô sẽ không tại đây trước mặt mọi người làm, nhiều nhất cũng chỉ có thể đập bể cái ly tỏ vẻ cô oán giận.

Sau khi hai người ăn xong, tiếp tục chủ đề lúc nãy, Lam Gi¬ai Vi uống ngụm nước lọc thấm giọng nói, nói ra: “Sau khi hoạt động giả heo ăn cọp này thất bại, cậu còn có tính toán gì?”

Nguyên bản hai người tìm cớ đem Cảnh Mân đi uống rượu, muốn đem cô rót uống say chuếnh choáng, rồi để cho Trần Việt ăn người ta, tốt như vậy tạo nên sự thật, Cảnh Mân sẽ chết tâm theo sát cô.

Nhưng, người tính không bằng trời tính, chuyện hai người tính toán mỹ mãn, lại bị ông trời xếp đặt quạ đen (xui xẻo)! Cảnh Mân lại là người ngàn chén không say!

Tại Lam Gi¬ai Vi xem ra, kế hoạch này thất bại, vậy không ngừng cố gắng nghĩ nhiều là được, Trần Việt căn bản là không cần phải buồn bã ỉu xìu như vậy !

Nhưng Lam Gi¬ai Vi hoàn toàn không nghĩ đến, đêm qua, các cô sắm vai, tiết mục vừa ra bọ ngựa bắt ve, nhưng tằm không có bắt được, Trần Việt con bọ ngựa này lại bị một con chim sẻ ở phía sau ăn sạch trơn! Điều này bảo Trần Việt làm sao không buồn bực đầy mình.

Trần Việt nắm tóc, “Có thể tính toán gì, mình nên thành thật tiếp tục theo đuổi cô ấy!”

“Như thế nào, muốn giả trang người ngây thơ!” Lam Gi¬ai Vi nhướng lông mày nhạo báng cô.

“Cắt, bổn tiểu thư vẫn luôn rất ngây thơ rất tốt!” Nhả ngụm khói, Trần Việt hít và một hơi thật sâu, có chút mờ mịt, bước tiếp theo làm như thế nào đây? Chẳng lẽ cô thật là người vô năng trong tình yêu sao?