Giang Tiêu Tiêu lườm anh một cái rồi cười nói: “Tạo cho mình áp lực thỏa đáng mới có thể thúc đẩy bản thân tiến lên.”
Lục Tranh sửng sốt, ngay sau đó anh ấy hiểu ra, nhưng cũng không quên nói: “Thảo nào người càng cố gắng thì tiến bộ càng nhanh.”
Cô vừa định nói chuyện thì bỗng bắt gặp tầm mắt của Tô Uyển Ương.
Giang Tiêu Tiêu nhận ra trong ánh mắt của cô ta dường như còn cất giấu vẻ đắc ý.
Không biết Tô Uyển Ương và Kevin đang nói chuyện gì mà đột nhiên anh ta chuyển tầm mắt quay ra quan sát cô.
Nếu đã bị Kevin đã nhìn thấy thì Lục Tranh cũng dẫn Giang Tiêu Tiêu tiến lên luôn.
“Kevin, đã lâu không gặp.” Lục Tranh giơ tay ra trước và bắt tay Kivin thật niềm nở.
Kevin cũng rất vui vẻ vì lâu rồi không gặp bạn thân, hai người họ trò chuyện với nhau vài câu.
“Đây là…” Kevin chủ động hỏi đến Giang Tiêu Tiêu đứng bên cạnh.
Giang Tiêu Tiêu gật đầu, tự giới thiệu: “Chào anh, Kevin, tôi là Giang Tiêu Tiêu của công ty thiết kế Cẩm Săt.”
Kevin đã xem phương án sơ bộ mà công ty Cẩm Sắt đưa đến, quả thật là công ty anh ta vừa lòng nhất.
Tuy nhiên phương án thiết kế cụ thể có hoàn mỹ hay không thì lại khác.
Giang Tiêu Tiêu cũng không tức giận vì thái độ nhạt nhạt của Kevin, cô vẫn tỏ ra hết sức bình tĩnh.
Bọn họ trò chuyện với nhau, không ai chủ động nhắc đến chuyện dự án.
Giang Tiêu Tiêu vẫn hy vọng nếu có cơ hội thì cô muốn được trao đổi riêng với Kevin.
Trái lại Tô Uyển Ương như đã nhìn thấu ý nghĩ của Giang Tiêu Tiêu, cô ta cảm thán một câu: “Về dự án này, Tộ thị coi như gặp được hai đối thủ mạnh mẽ rất có năng lực, cô Giang, chủ tịch Lục, hai người phải nhường tôi đấy nhé.”
“Phải là cô Tô nhường chúng tôi mới phải, có ai không biết công ty Owen trực thuộc Tô thị đứng thứ hai trong giới.” Lục Tranh nói khách sáo.
Không đợi Tô Uyển Ương nói gì khác, Lục Tranh mỉm cười lịch sự và nói tiếp: “Cô Tô, đối thủ ngang tài ngang sức thì nên tôn trọng lẫn nhau. Nếu bên cô quyết tâm giành được dự án này thì đương nhiên Lục thị chúng tôi sẽ không nhượng bộ.”
Tô Uyển Ương thầm khinh thường, trước đó cô ta đã thăm dò rõ ràng, Lục Tranh không có hứng thú với dự án này lắm.
Đối phương nói như vậy chẳng qua là vì giúp đỡ Giang Tiêu Tiêu trước mặt mọi người thôi.
Không biết rốt cuộc Giang Tiêu Tiêu có gì tốt mà lại khiến hết người này đến người khác si mê như vậy.
Tô Uyển Ương thầm oán hận, cơn thịnh nộ hừng hực suýt chút nữa thể hiện ra trên mặt.
“Vậy thì mỏi mắt mong chờ” Tô Uyển Ương khách sáo.
Bọn họ nói chuyện đã lâu, vậy mà Giang Tiêu Tiêu lại chẳng phát biểu câu nào, Tô Uyển Ương nhìn chằm chằm vào cô: “Sao cô Giang không tỏ thái độ gì thế?”
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười, nói: “Tô thị và Lục thị đều là những nhân tài kiệt xuất trong giới, còn Cẩm Sắt chúng tôi vừa mới thành lập không lâu, nên khiêm tốn đứng bên cạnh học tập.”
Vậy nhưng Kevin lại cười khẩy: “Ô? Nói thật tôi không biết trong những gì bọn họ nói có gì đáng để cho cô học tập đấy.”
Anh ta nói năng cay nghiệt.
Giang Tiêu Tiêu chỉ có thể mỉm cười, cũng không nói nhiều.
Thấy thái độ của Kevin không mấy thân thiện, Lục Tranh lại muốn giúp đỡ Giang Tiêu Tiêu, bèn cố ý cười nói: “Kevin, hai ta thân thiết lắm mà, hay là anh nể tình bạn nhiều năm của chúng ta, dứt khoát giao quyền quảng bá cho bên tôi đi.”
Kevin biết anh ấy đang nói đùa, khó tránh khỏi cũng trêu chọc lại: “Sao nào? Hai đối thủ cạnh tranh trước mặt anh đều là quý cô mà anh còn không biết xấu hổ muốn cướp luôn à?”
Tô Uyển Ương sợ bọn họ thống nhất ý kiến với nhau, vội nói: “Đúng đấy chủ tịch Lục, sao anh xấu bụng thế? Tô thị chúng tôi dày công lên kế hoạch đã lâu rồi đấy.”
Giang Tiêu Tiêu thấy cô ta nói mà vẫn nhìn chăm chăm vào mình, thế nên cô không thể làm gì khác hơn là kiên trì nói tiếp: “Nếu mọi người cũng tham gia thiết kế thì chi bằng cạnh tranh công bằng.”
Tô Uyển Ương nhìn cô với ánh mắt khinh thường, giả vờ khiêm tốn trước mặt Kevin cơ đấy, đúng là dối trá.
“Kevin, bên tôi sẽ mau chóng đưa phương án thiết kế đến cho anh, nhất định sẽ khiến anh thỏa mãn.” Tô Uyển Ương mỉm cười ngạo nghễ, thoạt nhìn cực kỳ tự tin.
Kevin gật đầu hài lòng, anh ta rất tán thưởng lòng hiếu thắng của Tô Uyển Ương.
“Đúng rồi, cô Giang này, cô luôn làm việc cố gắng, chắc hẳn lần này cũng quyết tranh giành bằng được chứ nhỉ?” Tô Uyển Ương không quên dò hỏi ý kiến của Giang Tiêu Tiêu.
Trước mặt người khác Giang Tiêu Tiêu luôn không thích mạnh miệng: “Đương nhiên tôi sẽ cạnh tranh hết mình, nếu thua thì cũng chấp nhận.”
Kevin nghe vậy, lầm tưởng Giang Tiêu Tiêu có thái độ qua loa với dự án này, tức khắc mặt anh ta sa sầm.
Hơn nữa trước đó Tô Uyên Ương vô tình tiết lộ sinh hoạt cá nhân của Giang Tiêu Tiêu rất hỗn loạn, anh ta không kìm được mà chế giễu một câu: “Cô thân là người phụ trách của Cẩm Sắt, vậy mà thái độ của cô lại như thế à?”
Giang Tiêu Tiêu thấy biểu cảm của Kevin thay đổi thì biết e rằng anh ta hiểu lầm rồi.
Cô chưa kịp giải thích thì Tô Uyển Ương đã đổ thêm dầu vào lửa: “Cô Giang, thì ra cô không muốn dốc toàn lực đi làm à.”
Kevin cười khẩy, nói với giọng điệu lạnh lẽo: “Tôi cũng không dám giao việc quảng cáo cho bên cô.”
“Kevin, sợ rằng anh hiểu lầm rồi. Giang Tiêu Tiêu nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Tô Uyển Ương mới phát hiện mình bị gài bẫy.
Cô lập tức phân trần cho mình: “Công ty chúng tôi gặp đối thủ mạnh mẽ ắt sẽ mạnh bạo.”
Mấy người còn lại đều nghiêm túc lắng nghe, Giang Tiêu Tiêu tiếp tục nói: “Về trình độ chuyên môn, tuy công ty của chúng tôi quả thật chưa có nhiều kinh nghiệm, thế nhưng quý công ty bằng lòng xem phương án thiết kế của chúng tôi thì chắc hẳn cũng đã nghe nói đến độ phổ biến của ba đợt quảng cáo trước là rất mạnh.”
Kevin hừ lạnh: “Chẳng qua là dựa vào minh tinh đang hot thôi.”
Xưa nay marketing quảng cáo đều sẽ mời ngôi sao nổi tiếng thích hợp làm người đại diện làm người đại diện thương hiệu, quả thật điều này mọi công ty thiết kế đều có thể làm được, chỉ cần có tiền vốn là được.
“Có điều… nếu thúc đẩy độ phổ biến một cách toàn diện cùng một lúc mà chỉ dựa vào độ nổi tiếng của ngôi sao, sợ rằng vẫn chưa đủ.”
Một khi đề cập đến công việc của mình, Giang Tiêu Tiêu giống như đang tỏa sáng.
Cuối cùng khuôn mặt lạnh lùng của Kevin cũng trở nên hòa nhã hơn một chút: “Vậy thì mỏi mắt chờ mong, hy vọng công ty của cô có thể mang đến cho tôi một niềm vui bất ngờ.”
Lục Tranh nhìn Giang Tiêu Tiêu: “Với năng lực thiết kế của mình, Tiêu Tiêu cũng coi như là thiên tài trong giới rồi. Quả thật tôi cũng có ý định rút lui đấy, Kevin, anh thật sự không thể nể tình bạn bè mà đưa dự án này cho chúng tôi luôn ư?”
Kevin bật cười, nói: “Lục Tranh, dù anh muốn dựa vào quan hệ thì cũng nên trao đổi lén lút mới phải.”
Đúng lúc này MC trên sân khấu nhắc đến Kevin, ngay lập tức ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía anh ta.
Kevin vội vàng nói một câu “Tôi sẽ không thiên vị đâu” rồi đi lên sân khấu.
Bữa tiệc này được tổ chức với mục đích cơ bản là mở rộng thị trường trong nước cho mỹ phẩm, Kevin cực kỳ coi trọng đợt quảng bá này.
Anh ta cố ý giới thiệu sơ lược về sản phẩm của bọn họ, không chỉ thế còn làm mẫu cho mọi người cùng xem, sau đó nói một cách chắc chắn: “Các vị ở đây đều có thể tham gia cuộc canh tranh thiết kế lần này, phương án thiết kế của ai hoàn mỹ nhất thì chúng tôi sẽ lựa chọn của người đó.”
“Đương nhiên thời gian chỉ có ba ngày.” Kevin lập tức bổ sung một câu.
“Tiêu Tiêu, trước đó anh còn tưởng rằng lần này nhất định sẽ thua em” Lục Tranh nhìn Giang Tiêu Tiêu và mỉm cười: “Xem ra chúng ta chưa chắc đã có được cơ hội này.”
Giang Tiêu Tiêu lập tức bị chọc cười, hình như hôm nay Lục Tranh dí dỏm hơn hẳn mọi khi.