Lễ Thất Tịch lễ như lễ Thất Tịch, nhưng Cận Tri Dực lại để tâm. Sáng hôm sau Cận Tri Dực tới văn phòng nhắc nhở anh trai mình.
“Anh ơi anh ới, hôm nay là lễ Thất Tịch, anh và chị dâu có dự định gì không?”
Cận Tri Thận đang xem giấy tờ, nghe em trai hỏi vậy anh hơi ngẩn ra.
“Lễ Thất Tịch?”
“Đúng vậy!” Cận Tri Dực biết ngay là anh trai không nhớ ngày này, vì vậy anh ta nói một lèo: “Lễ Thất Tịch còn gọi là lễ Tình Nhân, bây giờ xem như anh và chị dâu đang hẹn hò, nhất định phải cùng nhau đón lễ! Anh hãy dành tặng cho chị dâu niềm vui bất ngờ như là mua hoa nè, bữa tối lãng mạn nè. Đó đều là những việc các cặp tình nhân hay làm. Đừng nói là anh định ngâm mình trong văn phòng cả ngày đấy nhé?”
Cận Tri Dực lo lắng thay chỉ số EQ của anh trai, nếu mình không nhắc nhở thì có lẽ chị dâu sẽ thất vọng lắm!
Cận Tri Thận sửng sốt nghe em trai giảng giải.
Trước đây anh không quan tâm tới mấy ngày lễ này, nhưng bây giờ đã có Giang Tiêu Tiêu…
Ngay sau đó, Cận Tri Thận sai trợ lý đi mua hoa và đặt nhà hàng.
Tới giờ tan làm, một đám người cực sốc khi nhìn thấy vị Chủ tịch luôn kiêu ngạo lạnh lùng ôm một bó hoa hồng ra khỏi văn phòng. Tất cả nhân viên Tập đoàn Cận thị ôn ào như ong vỡ tổ.
“Mọi người có nhìn thấy không, Chủ tịch ôm một bó hồng đó! Anh ấy định đón lễ Thất Tịch ư? Chà chà chà, thì ra chuyện Chủ tịch đang yêu không phải tin đồn!”
“Wow wow wow, Chủ tịch đẹp trai quá hoa đẹp quá! Thật hâm mộ cô gái ấy!”
“Rốt cuộc người phụ nữ như thế nào có thể trở thành vợ Chủ tịch nhỉ? Tò mò ghê!”
Mọi người bàn tán sôi nổi, chỉ có Tô Uyển Ương sa sâm sắc mặt, hận không thể ngũ mã phanh thây Giang Tiêu Tiêu.
Giang Tiêu Tiêu cứ tưởng Cận Tri Thận không để ý tới ngày lễ này, cho nên cô mới sững sờ khi trông thấy anh ôm một bó hồng đỏ tươi đứng chờ mình dưới công ty sau giờ tan làm.
Anh mặc bộ vest đen đứng dựa vào xe, gương mặt điển trai vô cảm. Dường như anh cảm nhân được Giang Tiêu Tiêu đang đến gân, bèn ngước mắt nhìn.
Giang Tiêu Tiêu đi tới chỗ anh trong tâm trạng hoảng hốt.
May mà hôm nay cô làm đến muộn, hầu hết nhân viên công ty đã về rồi, nếu bọn họ mà nhìn thấy cảnh này thì chắc là sẽ bùng nổ luôn!
Cận Tri Thận tặng hoa cho Giang Tiêu Tiêu, giọng nói trầm khàn cuốn hút vang lên: “Chúc lễ Thất Tịch vui vẻ!”
“Cảm ơn anh.” Giang Tiêu Tiêu mỉm cười tiếp lời, cảm giác vừa hạnh phúc vừa ngọt ngào trào dâng trong lòng. Trước kia ở bên Lam Quân Hạo, cô chưa từng có cảm giác này.
Giang Tiêu Tiêu thầm nghĩ mình đã yêu Cận Tri Thận đến mức không thể thoát ra rồi.
Cận Tri Thận mở cửa xe cho Giang Tiêu Tiêu, sau đó ngồi vào ghế lái, lái xe rời khỏi Tập đoàn Cẩm Sắt.
Giang Tiêu Tiêu vừa ngắm bó hồng đỏ tươi vừa nở nụ cười thật khẽ: “Em còn tưởng anh không nhớ hôm nay là Thất Tịch cơ.”
“Tri Dực nhắc anh.” Cận Tri Thận cong môi đáp.
Thảo nào! Giang Tiêu Tiêu bật cười.
“Không ngờ Chủ tịch Cận cũng đón lễ Thất Tịch, còn tặng hoa hồng nữa! Cận Tri Thận, càng ngày anh càng khiến em bất ngờ đó!”
Giang Tiêu Tiêu bỗng nhớ lại lúc cô mới gặp anh, khi ấy anh rất lạnh lùng khủng bố, mỗi lần ở cạnh anh cô đều dè dặt, chỉ sợ chọc giận vị Chủ tịch khét tiếng này. Nhưng bây giờ…
Giang Tiêu Tiêu cảm thấy dường như như mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng tốt, nhưng cô lại cảm thấy không chân thực, hình như có gì đó khiến cô bất an.