Giang Tiêu Tiêu nghe điện thoại của Lục Tranh: “Anh Lục.”
“Tiêu Tiêu, em đang ở đâu thế? Anh biết một nhà hàng ngon lắm, tối nay em có thời gian đi ăn với anh một bữa không?”
Thật ra Lục Tranh có ý đồ riêng của mình, dù sao Cận Tri Thận và Giang Tiêu Tiêu ở cùng một khách sạn, và rất có khả năng người đàn ông này cũng thích cô, anh ấy buộc phải tranh thủ cơ hội cho mình, bởi vậy anh ấy muốn nhân lúc có thời gian thì hẹn cô ra ngoài.
“Xin lỗi anh, em và Từ Na đang trên đường đi gặp khách hàng rồi.”
“Vậy à? Người của tập đoàn SR đồng ý gặp em rồi hả?”
“Vâng.”
Lục Tranh mỉm cười: “Anh đã nói em nhất định sẽ làm được mà. Vậy em bận việc trước đi nhé, còn bữa cơm này nếu còn cơ hội thì hẹn em ngày khác.”
“Vâng anh.”
Sau khi cúp điện thoại, Từ Na nhìn Giang Tiêu Tiêu với vẻ mặt tràn đầy hâm mộ xen lẫn ám muội.
“Chị Tiêu Tiêu à, em đã nói là anh Lục rất thích chị rồi mà, chị còn không tin em. Xem đi, hôm qua mới hẹn đi ăn xong hôm nay lại hẹn chị nữa kìa.”
“Được rồi, em đừng hóng hớt mấy chuyện này nữa.”
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười bất đắc dĩ, cô vẫn còn cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng, bèn tựa vào ghế nghỉ, suýt nữa thì ngủ luôn.
Từ Na thấy vậy đành phải ngồi yên một bên, tránh quấy rầy Giang Tiêu Tiêu nghỉ ngơi.
Đến khách sạn, bữa tiệc được tổ chức ở tầng năm với phong cách trang trí hoa lệ, nghe nói đây là một bữa tiệc rất nổi tiếng trong giới kinh doanh nước Mỹ, có không ít nhân vật có máu mặt đến tham dự.
Tuy đã từng tham gia rất nhiều bữa tiệc nhưng dù sao bữa tiệc lần này được tổ chức ở nước ngoài, vậy nên Giang Tiêu Tiêu vẫn cảm thấy có rất nhiều điều khác biệt.
Từ Na nói với giọng thán phục: “Chị Tiêu Tiêu ơi, người đến đông thật đấy!”
Muốn vào bữa tiệc đều phải có thiệp mời, nhưng hình như chủ tịch Tập đoàn SR đã đánh tiếng trước nên khi Giang Tiêu Tiêu và Từ Na báo tên ở cửa thì người hầu cho vào ngay.
Trong bữa tiệc, người tới người lui tấp nập, cảnh tượng hết sức náo nhiệt, Giang Tiêu Tiêu tìm thấy bóng dáng Chủ tịch Vu trong đám đông, thế nhưng có người của giới kinh doanh vây quanh ông ấy, thoạt nhìn rất bận rộn, thế nên tạm thời cô không đi lên quấy rầy.
Giang Tiêu Tiêu và Từ Na tìm một chỗ ngồi xuống, cô cảm thấy hoa mắt chóng mặt, có cảm giác như nhiệt độ trên trán lại tăng cao. Từ Na nhận ra sự khác thường của cô bèn rót một cốc nước cho cô uống, ánh mắt của cô ấy không giấu được vẻ lo lắng.
Một bên khác, Cận Tri Thận và Tô Uyển Ương cũng đến tham gia bữa tiệc này, đương nhiên còn có người phụ trách chi nhánh công ty của Tập đoàn Cận thị ở nước Mỹ đi cùng với bọn họ.
Về cơ bản, khách khứa đến tham gia bữa tiệc này đều là người nước ngoài, vì vậy người trong nước vừa xuất hiện tự nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của nhiều người.
Từ Na lắc tay Giang Tiêu Tiêu ngồi bên cạnh và nói: “ Chị Tiêu Tiêu, mau nhìn kìa, mau nhìn kìa, là chủ tịch Cận! Đúng là trùng hợp quá!”
Giang Tiêu Tiêu ngước mắt lên, quả nhiên cô nhìn thấy Cận Tri Thận với bộ com lê màu đen, đi bên cạnh anh là Tô Uyên Ương, đúng là trùng hợp thật.
Cận Tri Thận không chú ý đến Giang Tiêu Tiêu ngồi trong góc, anh đi vào đại sảnh của bữa tiệc cùng với người phụ trách, công ty con của Cận thị ở New York có một dự án vẫn luôn hợp tác với tập đoàn SR, vì vậy người phụ trách giới thiệu Cận Tri Thận cho chủ tịch Vu.
Không biết đã trôi qua bao lây, Từ Na nhìn Giang Tiêu Tiêu cố gắng chịu đựng thì cảm thấy không ổn, vì thế cô không dằn lòng được mà nói: “Chị Tiêu Tiêu, nếu không chúng ta nhanh ra kia nói chuyện đi! Nói xong thì chị về sớm nghỉ ngơi. Huống hồ bây giờ Chủ tịch Vu cũng không bận lắm, chị cứ cố chịu đựng như thế cũng không phải cách hay đâu.”
Giang Tiêu Tiêu day đầu mày, cơn sốt không những không lui bớt mà còn tăng cao, cô sợ mình không chống đỡ được bao lâu nữa nên lập tức đi lên.
Ở bên kia, cuộc gặp mặt và đàm phán của Cận Tri Thận và Chủ tịch Vu sắp kết thúc, ngay khi anh đang định rời đi gặp khách hàng khác thì lại thấy Giang Tiêu Tiêu đi đến.
Mấy người bọn họ chạm mặt, trước đó Cận Tri Thận đã biết công ty đối tác của dự án mà Giang Tiêu Tiêu đến đây để trao đổi là Tập đoàn SR, bởi vậy cũng không quá ngạc nhiên khi thấy cô xuất hiện ở bữa tiệc. Hơn nữa cô trang điểm đơn giản nên anh cũng không cảm thấy cô có gì khác thường.
Nhưng Tô Uyển Ương lại cau mày, bàn tay buông thống bên người bất giác siết chặt.
Lại là Giang Tiêu Tiêu! Tại sao đi đến đâu cũng thấy người phụ nữ này? Không hiểu sao Tô Uyển Ương lờ mờ có dự cảm chẳng lành.
Giang Tiêu Tiêu nhìn Cận Tri Thận xem như chào hỏi, cô không nói gì với anh mà trực tiếp trò chuyện với Chủ tịch Vu.
“Chủ tịch Vu, chào anh, tôi là Giang Tiêu Tiêu, người phụ trách của Sáng tạo Cẩm Sắt.” Giang Tiêu Tiêu nói năng hết sức tự nhiên.
Chủ tịch Vu ở phía đối diện quan sát Giang Tiêu Tiêu, thật ra ông ấy đã nhìn thấy cô đi vào từ lâu rồi, cũng nghe trợ lý báo cáo rằng cô chính là người của tập đoàn Cẩm Sắt. Quả thật cô nhóc này rất có tính kiên nhẫn, khi thấy ông ấy không bận nữa mới đến gặp.
Thái độ của chủ tịch Vu rất thân thiện, ông ấy mỉm cười, nói: “Phương án thiết kế mới là do cô làm đúng không?”
“Đúng vậy ạ.” Giang Tiêu Tiêu gật đầu.
Hai người bọn họ bắt đầu nói chuyện liên quan đến phương án thiết kế và Chủ tịch Vô cảm thấy vô cùng hứng thú. Cận Tri Thận vốn định rời đi, nhưng bây giờ nhìn thấy Giang Tiêu Tiêu thì không muốn đi nữa.
Tô Uyển Ương ở bên cạnh tức giận đến nghiến răng.
Giang Tiêu Tiêu và Chủ tịch Vu trao đổi đơn giản với nhau, sau khi kết thúc Chủ tịch Vụ mỉm cười đầy hài lòng, ông ấy nói: “Vốn dĩ tôi đã rất thất vọng về công ty của các cô, nhưng mấy ngày qua tôi thấy cô rất thành tâm thành ý, phương án thiết kế mới cũng rất xuất sắc.”
Thật ra không phải người của Tập đoàn SR gây khó dễ cho Tập đoàn Cẩm Sắt, chẳng qua lần trước khi Hàn Tĩnh phụ trách dự án này đã đưa ra vài phương án thiết kế với rất nhiều thiếu sót, không hề có điểm gì đặc biệt. Quan trọng hơn là buổi gặp đầu tiên sau khi đến nước Mỹ còn đến muộn, chủ tịch Vu khá dễ tính nên mãi cho đến mấy ngày trước mới đưa ra ý định đổi công ty hợp tác.
Về việc Cẩm Sắt thay đổi người phụ trách dự án, bọn họ cũng không mấy quan tâm, bởi vì trước đó đã có chút bất mãn với Hàn Tĩnh nên bọn họ mới hơi hoạnh họe với người phụ trách mới.
Cho đến hôm qua nhìn thấy phương án thiết kế của Giang Tiêu Tiêu, chủ tịch Vu mới cảm thấy vui vẻ, thái độ cũng thay đổi theo.
“Thế này nhé. Ngày mai cô đến công ty tôi, tôi sẽ bảo trợ lý chuẩn bị sẵn hợp đồng, đến lúc đó trực tiếp ký tên là được.” Chủ tịch Vu là người thẳng thắn, sau khi gặp Giang Tiêu Tiêu ông ấy cảm thấy cực kỳ hài lòng, bởi vậy cũng không cần phải gây khó dễ làm gì nữa.
Giang Tiêu Tiêu nở nụ cười, cô thở phào một hơi.
Từ Na cũng không khác gì cô, giờ phút này cô ấy cực kỳ kích động, nếu không phải ở đây có rất nhiều người thì cô ấy đã vui sướng đến mức nhảy cẫng lên rồi.
“Cảm ơn chủ tịch Vu có thể cho công ty chúng tôi một cơ hội như thế này, chắc chắn chúng tôi sẽ không làm anh phải thất vọng.”
Chủ tịch Vu nở nụ cười: “Không cần cảm ơn tôi, là cô bắt được cơ hội này. Ngày mai nhớ đến công ty tôi đúng giờ nhé.”
“Vâng, chủ tịch Vu.” Sau đó Giang Tiêu Tiêu nói:
“Chắc hẳn anh vẫn còn bận rộn, vậy tôi xin phép đi trước.”
“Được, cô Giang, hợp tác vui vẻ.” Chủ tịch Vu gật đầu nói.
“Hợp tác vui vẻ.”
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười, cô vừa xoay người định rời đi thì toàn thân bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, cô đứng lâu lại còn phải nói nhiều nên bây giờ cảm thấy xây xẩm mặt mày rất khó