Sinb mở cửa phòng bệnh bước vào.
"Không"
Nó định lơ đi lời nói của cô nhưng lại không nỡ nên đành trả lời cục súc như vậy.
"Tôi có nấu cháo cho em,em ăn một chút nhé?"
Cô đặt hộp cháo xinh xắn lên bàn.
"Không ăn, cô đem về đi"
Nó từ chối, những thứ của cô nó đều không muốn nhìn thấy.
"Là tự tay cô nấu, em ăn một chút cho cô vui có được không?"
Nó nhìn xuống hai tay đầy băng keo cá nhân của cô liền cảm thấy đau lòng, người ta đã có ý nấu cháo cho nó mà nó không ăn thì thật vô lễ.
Yerin hậm hực bước lại chỗ Cô đang ngồi cầm muỗng cháo cho vào miệng.
"Em ăn được chứ?"
Nhìn thấy Yerin ăn cháo tự tay mình nấu quả thật cô rất vui.
"Được"
Đây là cháo sao?? Sao mặn quá vậy.
"Khó nuốt lắm sao?"
Cô nhìn thấy hai hàng chân mày của nó hơi nhăn lại thì hỏi.
"Tạm được"
Nó dối lòng, thực sự thì rất khó nuốt nhưng nhìn vẻ mặt mong đợi thì nó lại nuốt những lời đó vào.
Cô mỉm cười vui vẻ ngắm nhìn nó ăn.
"Cô không định rời xa tôi sao?"
Nó đang nằm trên giường.
Cô đang gọt vỏ trái cây nghe nó hỏi vậy liền dừng mọi động tác:
"Tôi yêu em nên sẽ bám theo suốt đời"
Ánh mắt cô đột nhiên trở nên rất kiên định.
"Như vậy thì còn gì là hình tượng lạnh lùng cô xây dựng trong trường và hạ thấp giá trị của tiểu thư Hwang gia"
Nó muốn cô từ bỏ ý định nhưng có lẽ là không thành công rồi.
"Tôi mặc kệ, tôi biết hiện giờ em đang rất ghét bỏ và hận tôi, nhưng tôi vẫn một lòng yêu em"
"Tôi hận cô, tôi đã có ý định sang Mỹ học tập để quên đi cô nhưng Appa tôi lại không đồng ý cũng vì nghĩ cho cô.Sao mọi người lại không nghĩ cho tôi?? Không ai biết được cảm giác của tôi khi nghe cô nói ra những lời nói độc ác đó, Lúc truớc tôi có thực sự yêu cô đi chăng nữa thì bây giờ một chút tình cảm cũng không còn"
Nó kích động nói mặc kệ nước mắt cả hai đang rơi như mưa.
"Tôi xin lỗi Yerin....Tôi có lỗi với em, tôi không muốn mất em"
Cô vừa khóc vừa lắc đầu liên tục, nắm lấy tay Yerin.
"Cô không có lỗi, lỗi là ở tôi là do tôi lúc trước yêu cô mù quáng"
Cạch
"Unnie hai người...?"
Eunha bước vào thì thấy hai người nước mắt nước mũi tèm lem.
"Em đến khi nào vậy??"
Yerin và cô lập tức lau nước mắt trên mặt.
"Em vừa đến, Appa vừa nhờ em chuyển lời cho hai unnie"
Eunha vui vẻ cầm miếng táo Sinb gọt khi nãy cho vào miệng.
"Chuyện gì?"
"Tuần sau tức là 7 ngày nữa Hôn lễ sẽ diễn ra tại nhà hàng lớn nhất Seoul"
Eunha vỗ vỗ tay.
"Cái gì??"
Yerin cả kinh cô thì bất ngờ không kém.
"Đây là lệnh không thể làm trái"
Eunha biết Yerin chuẩn bị nói gì nên đã chặn lời trước.
"Thứ ba??"
Cô hỏi lại trong lòng vui vẻ cực kì vậy là Yerin sẽ là của riêng mình cô.
"Đúng vậy, em rất mong chờ đó appa và umma của hai người đều rất mong có cháu để bế bồng đó, vù cậy sau khi kết hôn 1 tháng hai người phải sang Mỹ để cáy ghép trứng"
"Có nhanh quá không?"
Nó biết không thể bỏ ý định này nên đành thuận theo và nó sẽ không đụng tới cô đâu mà con với chả cái.
"Không nhanh, em thấy như vậy là chậm đó, thiệp mời mọi người đều đã nhận được chỉ chờ hai cô dâu xinh đẹp thôi"