Bẻ Cong Ảnh Đế Cong

Chương 6




"Sao vừa nãy anh đột nhiên biến mất vậy?" Bùi Thước vẫn canh cánh trong lòng cảnh đối phương vừa mới biến mất.

Kỳ Du quay trở lại mở cửa phòng vũ đạo ở sau lưng anh: "Lúc nãy tôi không khóa cửa, sau khi bước vào thì nhìn thấy bộ dạng vô cùng hoảng sợ của cậu."

"Ha ha, anh cũng đến tập luyện sao?"

Kỳ Du bày ra vẻ mặt 'Đây không phải nói nhảm sao': "Bằng không thì tôi đến đây làm gì?"

"Ờ.." Bùi Thước có chút ngoài ý muốn, luyện trễ như vậy sao? Cậu biết Kỳ Du rất liều, nhưng không ngờ lại liều đến như vậy.

"Cậu lại đây." Kỳ Du đẩy cửa ra, bật toàn bộ đèn trong phòng vũ đạo. "Tôi muốn xem cậu gia nhập Tinh Giang lâu như vậy, đã học được gì rồi?"

Lâu sao? Tôi huấn luyện mới được một tháng thôi mà!

Mặc dù mắng chửi trong lòng như vậy, nhưng Bùi Thước vẫn nghe lời đi qua, lấy điện thoại ra kết nối với loa ở bên cạnh, chọn một bài vũ khúc kinh điển.

Đời trước Bùi Thước với tư cách là một tiểu minh tinh, mặc dù không am hiểu vũ đạo, nhưng cũng được huấn luyện qua, dù thế nào cũng được xem là có trình độ ngang bằng trong giới. Nhưng gia nhập vào Tinh Giang, cậu mới biết mình còn kém nhiều lắm.

Không nói đến những luyện tập sinh chuyên về vũ đạo, mà ngay cả An Triệt người tự xưng là gặp may mắn mới ký kết được với Tinh Giang, giọng hát và vũ đạo đều không thể xem thường.

Bài hát Bùi Thước chọn là ca khúc chủ đề trong album đầu của nhóm Miracle《 Định mệnh của con gái》, cậu đã từng xem An Triệt nhảy qua. Giai điệu ngọt ngào, phối hợp với điệu nhảy cực kỳ tình cảm, lúc An Triệt nhảy với mái tóc màu vàng tựa như nhìn thấy mặt trời nhỏ vui vẻ.

Nhảy xong một bài, Bùi Thước tự nhận cũng không tệ lắm, nhưng ngẩng đầu nhìn trong gương, Kỳ Du lại bày ra vẻ mặt ghét bỏ.

"Ha ha, không thể nhảy tốt như các anh lúc trước." Bùi Thước cười tìm cho mình một lối thoát.

"Có thể đem một bài rất thích hợp với cậu nhảy thành như vậy, cậu cũng không dễ dàng gì."

Mặc dù không mong chờ Kỳ Du sẽ khen ngợi mình, nhưng bị nói như vậy, Bùi Thước vẫn cảm thấy có chút thất vọng. Trong khoảng thời gian này cậu đã rất chăm chỉ đấy.

Trông thấy Bùi Thước có chút thất vọng gục đầu xuống, sau đấy Kỳ Du không biết mình bị thần kinh gì lại nói sai rồi, hơn nữa còn nói: "Tôi nhảy một lần cho cậu xem, cậu phải xem thật kỹ."

Lời nói vừa ra khỏi miệng Kỳ Du có chút hối hận, bản thân vì vũ điệu của bài hát chủ đề trong mv solo, từ xế chiều đã bắt đầu tập luyện đến sáu bảy tiếng, mệt mỏi đến nỗi một ngón tay cũng không muốn động. Nhưng nhìn thấy ánh mắt sáng lên của tên kia, lại đột nhiên cảm thấy mình nhảy thêm một bài cũng không sao.

Ngoài dự kiến của Bùi Thước là, Kỳ Du không dùng bài hát Bùi Thước chọn, mà đi đến bên cạnh loa sau đó kết nối với điện thoại của mình, nhanh chóng mở ra danh sách chọn một ca khúc khác, rồi nhấn nút play.

Bài này là《shake》, Kỳ Du vừa đi vào trong phòng vũ đạo, vừa tùy ý vén lên mái tóc trước, lộ ra vầng trán sáng bóng. "Cậu vẫn muốn xem."

Cái gì mà cậu vẫn muốn xem ah.. Bùi Thước không hiểu, lại có chút buồn cười, nhìn không ra tên Kỳ Du này còn tự kỷ như vậy.

Lúc giai điệu vang lên Bùi Thước cảm thấy có chút quen tai, đi cùng với nhạc dạo chính là giọng nam trầm thấp đang đếm ngược, three, two, one.. Âm thanh khàn khàn mị hoặc kia, Bùi Thước vừa nghe đã nổi da gà.

Nhưng cậu còn chưa kịp mắng Kỳ Du tại sao lại chọn một bài như vậy, con mẹ nó quá lẳng lơ rồi, thì Kỳ Du đã bắt đầu nhảy.

Rõ ràng là một phòng vũ đạo bình thường không thể bình thường hơn, rõ ràng Kỳ Du không thèm để ý mà chuẩn bị tư thế đứng ở đó, trên người mặc áo T-shirt rộng rãi màu trắng đơn giản. Nhưng lúc Kỳ Du ngẩng đầu theo nhịp trống mãnh liệt, Bùi Thước cảm thấy toàn bộ thế giới chỉ còn lại một chùm ánh sáng, mà chùm ánh sáng kia chỉ chiếu lên trên người Kỳ Du.

Tiết tấu bài hát không nhanh lắm, giai điệu tạo ra một loại cảm giác trầm lắng nhàn nhạt, lộ ra một nguồn cảm hứng lôi cuốn. Bài hát kết hợp giữa phong cách Rock and Roll Punk, còn lại là âm tiết thấp và nhạc điện tử, nghe bài hát này vô cùng mang lại cảm giác. Nhưng muốn nhảy ra cảm giác chắc chắn là không dễ dàng.

Nhưng rất nhanh Bùi Thước không còn tâm trí đâu mà nghĩ những thứ này.

Nương theo ba từ trong lời hát 'shake! Shake! Shake!', Kỳ Du động chân ba lần, ngón tay buông lỏng bên hông tựa như vô ý lại khiến cho người khác miên man bất định. Phía dưới áo T-shirt lộ ra vòng eo gầy, lay động uốn éo nương theo âm nhạc.

Bùi Thước cảm thấy trong phòng đang ấm lên, ánh mắt của mình đang nóng lên, bị người nhảy chói mắt kia hấp dẫn, căn bản không cách nào dời đi ánh mắt.

Lúc bài hát đến đoạn giữa, động tác của Kỳ Du trở nên nhanh hơn, một đôi chân dài nhảy ra bước chân nhanh đến nỗi không nhìn thấy rõ. Không phải loại động tác kỳ ảo khiến cho người ta cảm thấy hoa mắt, mà là khiến cho người khác tim đập dồn dập khó thở. Mà động tác ở nửa người trên.. Bùi Thước cảm thấy người biên đạo bài hát này thật sự quá điên rồ, sờ ngực dang chân cộng thêm động tác lượn sóng là loại động tác gì thế này?

Bùi Thước vốn đang cảm thấy loại động tác này phối hợp với khuôn mặt yêu nghiệt của Kỳ Du sẽ có vẻ như con gái. Nhưng trên thực tế, vẻ mặt lạnh lùng cấm dục của Kỳ Du không hề có một tia biến hóa nào, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra hơi thở hấp dẫn nhưng lại có tính áp đảo, khiến cho người ta trầm luân nhưng lại không dám tới gần.

Nương theo giọng hát nhỏ thì thầm trong bài hát 'baby, shake with me', Bùi Thước nhìn qua tấm gương, trông thấy Kỳ Du đột nhiên thu chân lại, một tay cọ sát qua môi mỏng xinh đẹp của mình, lông mi đen nhánh hơi rủ xuống, động tác quay đầu lại lộ ra cái cổ thon dài trắng noãn vô cùng xinh đẹp.

Tư thế kết thúc này thật sự chính là một đòn kết liễu ah. Bùi Thước sững sờ đứng ở phía sau phòng vũ đạo, rất lâu sau đó mới lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện bài hát vẫn chưa hết, khúc sau còn một đoạn rap nữa.

"Khúc sau không có biên vũ." Kỳ Du vừa nói, vừa đi đến bên cạnh loa tắt nhạc, cầm lấy khăn mặt lau mồ hôi.

Bùi Thước ngây ngốc gật đầu, còn chưa phục hồi tinh thần lại từ màn nhảy rung động lòng người lúc nãy. Kỳ Du.. Thật sự giỏi hơn mình rất rất nhiều.

Kỳ Du vừa uống nước, vừa nhìn vẻ mặt hâm mộ của Bùi Thước, tâm tình lập tức tốt lên.

"Muốn nhảy giống như vậy không?"

Bùi Thước liên tục gật đầu.

Kỳ Du đặt chai nước xuống bên cạnh, khoanh tay nói với Bùi Thước: "Động tác của cậu vừa phải, dù sao cũng đạt tiêu chuẩn. Nhưng nhảy tốt một bài không chỉ cần có kỹ xảo, mà thần thái và cảm xúc của cậu cũng rất quan trọng."

"Thần thái và cảm xúc?" Bùi Thước có chút buồn rầu gãi đầu, nhớ tới Kỳ Du nhảy lúc nãy mang theo nguồn sáng tựa như khiến cho người ta không thể nhìn thẳng. "Phải.. luyện như thế nào?"

"Đây không phải luyện." Kỳ Du nói, nhìn thấy vẻ mặt suy sụp của Bùi Thước, lại nói thêm: "Được rồi, cậu tự nhận thức, phong cách cá nhân sẽ từ từ hình thành."

Có chút không thể tin được Kỳ Du sẽ kiên nhẫn nói những lời này với cậu, Bùi Thước có chút thụ sủng nhược kinh. Nhưng mà, hiển nhiên Bùi Thước không hiểu đạo lý thấy tốt thì dừng lại, còn ngây ngô muốn tâng bốc Kỳ Du.

"Đây là học trưởng hát sao? Thật sự rất êm tai nha."

Kỳ Du đưa lưng về phía Bùi Thước động tác mặc áo khoác dừng lại, lúc quay đầu lại sắc mặt đã thay đổi, đôi mắt xinh đẹp sâu kín nhìn chằm chằm vào Bùi Thước.

Bùi Thước bị dọa sợ, không biết sao Kỳ Du lại đột nhiên mất hứng.

"Cậu không biết bài này?"

Nghe Kỳ Du hỏi như vậy, Bùi Thước sững sờ, chẳng lẽ cậu.. nên biết bài hát này?

Không cho Bùi Thước có cơ hội phủ nhận, Kỳ Du nheo mắt lại, ánh mắt nguy hiểm đánh giá Bùi Thước, giọng nói trở nên lạnh lùng: "Không phải cậu nói, cậu là fan cuồng Miracle sao? Vậy mà chưa từng nghe qua 《shake》?"

Bùi Thước có chút mù mờ, không phải đâu, trước khi trọng sinh Bùi Thước này vẫn còn hâm mộ đấy? Nhưng sao Kỳ Du lại biết rõ vậy?

Bùi Thước gượng cười nói: "Ha ha, sau khi anh tách ra đã không còn thích nữa rồi, có lẽ đã nghe qua bài hát này nhưng rồi lại quên."

Kỳ Du cười lạnh một tiếng, tiện tay cầm điện thoại của Bùi Thước, ấn xuống một cái, ảnh trong màn hình khóa sáng lên.

"Không thích mà cậu còn dùng ảnh này làm hình nền khóa?"

Bùi Thước không hiểu, trên màn hình là một chữ 'M' màu xanh đậm trên phong nền cổ xưa hoa lệ, sau khi cậu sống lại vẫn luôn dùng điện thoại này không thay đổi, cũng không để ý nhiều. Chẳng lẽ.. Đây là ký hiệu của Miracle?

Nhìn thấy vẻ mặt chột dạ của Bùi Thước, Kỳ Du cảm thấy vô cùng thất vọng.

"Lúc ấy trước khi phẫu thuật tôi có đến bệnh viện thăm cậu, cậu nói với tôi cậu là fan cuồng của Miracle." Dừng một chút, ánh mắt Kỳ Du khóa chặt trên mặt Bùi Thước. "Cậu còn nói với tôi, cậu rất thích tôi nhảy solo bài《shake》, sau khi phẫu thuật thành công nhất định sẽ học điệu nhảy này."

Bùi Thước nói không ra lời, chả trách Kỳ Du lại chọn điệu nhảy này. Cái gì gọi là không tìm đường chết sẽ không phải chết, lúc nãy sao cậu lại lắm lời vậy chứ!

Lúc này trong mắt Kỳ Du hoàn toàn không còn vẻ đùa giỡn với Bùi Thước lúc nãy cùng với một chút vui vẻ khi nhảy cho cậu xem, lông mày xinh đẹp mà lạnh lùng nhíu lại, từ trên nhìn xuống quan sát Bùi Thước, Bùi Thước cảm thấy da đầu run lên.

Kỳ Du.. Chắc có lẽ không phát hiện mình không phải là Bùi Thước thật sự đâu há? Cậu phải giải thích thế nào đây?

"Vì để tôi giúp cậu làm phẫu thuật, cậu giả vờ làm fan cuồng?" Giọng nói của Kỳ Du cũng không lớn, nhưng rơi vào tai của Bùi Thước lại tạo cho cậu có loại cảm giác vô cùng xấu hổ, rõ ràng.. Đó không phải là lời nói của cậu.

Kỳ Du cầm này nọ, mặt không biểu tình liếc nhìn Bùi Thước, trầm giọng nói: "Cậu diễn rất thành công, tuy nhiên quyết định giúp cậu làm phẫu thuật cùng với chuyện này không hề liên quan đến nhau, nhưng lúc tôi nghe được rất vui vẻ. Bất quá, hiện tại cậu cũng không cần phải giả bộ nữa."

Nói xong Kỳ Du liền rời đi.

Bùi Thước chán nản dựa vào gương ngồi xuống, thầm nghĩ Kỳ Du không hoài nghi thân phận của cậu, cậu nên vui vẻ mới đúng chứ, vì cái gì.. lại cảm thấy rất khó chịu?

Trong đầu Bùi Thước rất loạn, trong chốc lát là dáng vẻ tươi cười như trẻ con của Kỳ Du khi trò đùa dai được thực hiện, trong chốc lát là hắn vì chính mình dốc hết khả năng nhảy bài hát kia, trong chốc lát là ánh mắt có chút khinh thường của anh ta quan sát cậu.

Chênh lệch thật sự rất lớn.. Bùi Thước yên lặng nhớ lại, có lẽ anh ta rất thất vọng với cậu.

Kỳ Du người như vậy, chỉ cần để lộ ra vài phần tốt đối với người khác, có lẽ người khác đều sẽ bị hắn hấp dẫn? Huống chi, dựa vào việc nhận bộ điện ảnh kia cùng với điệu nhảy vừa rồi, Kỳ Du đã xem như là nửa thần tượng của Bùi Thước rồi.

Bị Kỳ Du hiểu lầm, cảm giác này thật sự rất khó chịu, hơn nữa, hiểu lầm này mình lại không có cách nào giải thích.

Phiền muộn trở về, lúc về đến nhà đã sắp mười hai giờ.

Vừa bước vào cửa, Bùi Thước gặp An Triệt còn buồn ngủ đi ra từ phòng WC.

Giật mình, Bùi Thước vô ý thức bắt lấy An Triệt: "Cái kia, cậu đem tất cả video quý báo của cậu có liên quan đến Miracle cho tôi, có Kỳ Du solo cũng được."

An Triệt dụi mắt, rất lâu sau đó mới như nhìn thấy quỷ nhìn chằm chằm vào Bùi Thước.

Sau khi tắm xong Bùi Thước phát hiện An Triệt đã đặt ổ cứng trên bàn của mình, trên đó còn kèm theo một tờ giấy.

"Trong truyền thuyết, có rất nhiều nam thẳng cũng bởi vì Miracle mà biến thành cong đấy. Huynh đệ, cậu phải chấp nhận!"

Bùi Thước cười không thèm để ý, trong lòng tự nhủ tôi cũng không phải là cậu, tôi chỉ là ôm thái độ học tập xem tư liệu của tiền bối thôi mà, cong cái con khỉ á!

Đương nhiên, không lâu về sau, Bùi Thước hoảng sợ phát hiện, An Triệt vậy mà một câu thành sấm rồi..