Bẻ Cong Ảnh Đế Cong

Chương 3-1




Qua hôm sau, Bùi Thước đến công ty giải trí Tinh Giang báo danh, ký hợp đồng. Bởi vì phải qua một tháng nữa bộ phim điện ảnh mới quay, một tháng này Bùi Thước được sắp xếp ở lại công ty giải trí Tinh Giang để cùng đào tạo với những luyện tập sinh khác.

"Công ty có thể sắp xếp ký túc xá cho cậu, có điều ba người ở chung một phòng, cậu cần nữa không?" Nhân viên công tác hỏi Bùi Thước.

Bùi Thước nghĩ, cậu cũng không có nơi nào để ở, vì vậy gật đầu.

Lúc chuyển vào ký túc xá, Bùi Thước chỉ có một suy nghĩ, giải trí Tinh Giang thực sự rất giàu.

Công ty giải trí Tinh Giang cung cấp ký túc xá cho nghệ sĩ ký hợp đồng, chính là nhà trọ cao cấp trong thành phố, ba phòng ngủ một phòng khách, trang trí rất đẹp, đồ dùng trong nhà cũng rất đầy đủ.

Lúc Bùi Thước chuyển vào là buổi tối, trên đường đi nhân viên công tác đã nói với Bùi Thước, hai người khác cùng ở với cậu chính là luyện tập sinh đã vào công ty gần một năm, cũng sắp được ra mắt, một người tên là Dịch Tử Duy, còn người kia là An Triệt.

Có chút lo lắng bước vào cửa, có một người đang nằm trên ghế sô pha trong phòng khách, hai tay cầm một quyển sách manga giơ lên rồi xoay người lại.

Nghe thấy tiếng mở cửa, người nọ nhanh chóng ngồi dậy, tiếp đón Bùi Thước với nụ cười vui vẻ: "Ha ha, Bùi Thước phải không? Hoan nghênh hoan nghênh, tôi là An Triệt."

Chàng trai gọi là An Triệt này có mái tóc màu vàng, ngay cả lông mày cũng nhuộm thành màu vàng, trên mặt anh tuấn mang hai lúm đồng tiền đáng yêu, nhìn thấy tựa như khiến cho lòng người thoải mái.

Bùi Thước cũng cười, còn chưa kịp nói gì thì trong phòng bếp bên kia có một nam sinh cao lớn bước ra, trên tay còn bưng thêm đĩa trái cây để xuống bàn trà, toàn bộ quá trình chẳng hề liếc nhìn Bùi Thước.

Bùi Thước có chút khó xử, không biết mình đã đắc tội gì với nam sinh kia.

An Triệt đẩy nhẹ nam sinh kia: "Người này là Dịch Tử Duy, ha ha."

Nam sinh tên là Dịch Tử Duy quay đầu lại, mặt không biểu cảm liếc nhìn Bùi Thước, đường nét trên mặt sắc sảo không dư thừa, nếu như nói Kỳ Dù tạo cho người khác cảm giác xinh đẹp lạnh nhạt và xa cách, thì người này từ đầu đến cuối đều là lạnh lùng.

Hai người nhìn nhau vài giây, Dịch Tử Duy đứng lên trở về phòng của mình, sau đó không nặng không nhẹ đóng cửa lại.

Hoàn toàn không rõ mình đã đắc tội gì với Dịch Tử Duy, Bùi Thước không hiểu hỏi An Triệt: "Cậu ta có ý gì vậy?"

An Triệt hơi khó xử gãi đầu nói: "À, có lẽ tên kia không muốn xuất đạo từ đoàn nhóm, cho nên nhìn thấy cậu khó tránh có chút địch ý.."

Bùi Thước nhíu mày: "Nhóm gì?"

"Cậu không biết sao? Nghe nói Tinh Giang muốn tạo ra một nhóm nhạc nam còn nổi tiếng hơn cả Miracle, ba người chúng ta còn có thêm hai người mới nữa, năm người một nhóm. Haiz, có điều tin tức này vẫn chưa xác nhận.. cũng là Dịch Tử Duy quá lo lắng.."

Lúc Bùi Thước ký hợp đồng hoàn toàn không có ý nghĩ sẽ xuất đạo với tư cách là thành viên của nhóm nhạc nam thần tượng, tuy nhiên cậu tin tưởng lấy thực lực của Tinh Giang, để bọn họ bạo hồng có lẽ sẽ rất thuận lợi, nhưng.. mặc dù Kỳ Du đã tách ra, thì Miracle cũng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo (*), trong thời gian ngắn vốn không thể so sánh với bọn họ.

Bùi Thước cười gượng: "Vẫn chưa thấy tin gì cả, Dịch Tử Duy không cần phải khẩn trương như vậy."

"Haiz hắn chính là người như vậy." An Triệt tùy tiện ngồi xuống ghế sô pha, cầm lấy quả táo từ đĩa trái cây cắn một cái. "Tên này hát rất thật tâm đấy, muốn tự ra album, rồi tự sáng tác.."

"Vậy còn cậu? Không để ý sao?"

Ngồi trên ghế sô pha đang gặm quả táo đến vui vẻ, An Triệt ngây người trong chốc lát, lập tức cười nói: "À, tôi là may mắn được ký hợp đồng với Tinh Giang! Có thể ra mắt là không tệ lắm rồi."

Bùi Thước cười, không nói gì nữa.

Ngày hôm sau, lúc đến công ty huấn luyện, Bùi Thước vẫn còn băn khoăn, có ý định gọi điện thoại hỏi Jann một chút, suy nghĩ một lát rồi không gọi nữa.

Nếu như công ty quyết định để cậu ra mắt công chúng với tư cách là thành viên nhóm nhạc thần tượng, thì cậu cũng không thể thay đổi được gì. Bùi Thước biết rõ bản thân nên làm gì, chính là không ngừng cố gắng để trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Đời trước Bùi Sóc nổi tiếng nhờ vào một bộ phim thần tượng cũng được xem là bạo, cậu đóng vai nam chính là một nhân vật rất được ưa thích, sau khi phim phát sóng Bùi Sóc có chút tiếng tăm, về sau lại có chút bình bình.

Mà càng về sau, sau khi có scandal đồng tính luyến ái, nhân khí của cậu tụt dốc, lúc ấy Bùi Sóc từng oán hận fan của cậu bạc tình bạc nghĩa, nhưng lại không nghĩ tới vấn đề năng lực của mình, sau khi tốt nghiệp, diễn xuất của cậu gần như không hề tiến bộ, kỹ năng hát và vũ đạo thì bình thường.

Kiếp này có thể làm lại, Bùi Thước thề, cậu nhất định sẽ chứng minh thực lực của mình!

Trong khoảng thời gian này, Tinh Giang giải trí sắp xếp lịch đào tạo rất dày, buổi sáng và buổi chiều đều có giờ học, giữa trưa chỉ nghỉ ngơi trong một tiếng ngắn ngủi. Nhưng trong một tiếng nghỉ ngơi này, Bùi Thước cũng không muốn lãng phí.

Trong phòng vũ đạo ở lầu chín của công ty, một bóng người cô độc đứng trước gương.

Bùi Thước vừa nhảy xong một bài, thở dốc dựa vào cột, sắc mặt có vẻ không tốt lắm.

Trong bộ phim phòng khám số bảy, Bùi Thước sẽ diễn vai Cố Lâm là một kẻ nghiện, vì để phù hợp với hình tượng của một người nghiện ma túy gầy trơ xương và tiều tụy, Bùi Thước nhất định phải giảm cân.

Trong hai tuần lễ, trải qua buổi huấn luyện với cường độ cao và vô cùng nghiêm khắc trong việc ăn uống, Bùi Thước giảm mười lăm cân. Theo tốc độ này, lúc chụp poster cho phim, cậu mới có thể đạt được yêu cầu của đạo diễn.

Bùi Thước nghỉ ngơi một lát, dù đổ mồ hôi nhưng vẫn không muốn dừng, tay chân cũng bắt đầu lạnh, sức lực cả người từng chút từng chút yếu đi. Bùi Thước cảm thấy tình hình không ổn, vội vàng lấy điện thoại ra, nhưng chưa kịp kết nối, hai mắt đã tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức.

Tỉnh lại lần nữa là ở trong căn phòng yên tĩnh sáng ngời, chắc là phòng nghỉ của công ty.

Bùi Thước vừa mở mắt ra, thì đã nghe thấy một giọng nói lạnh lùng ở bên tai: "Tỉnh?"

Cậu ngẩn người một lát, phát hiện người nọ lại là Kỳ Du.

Nhìn thấy Bùi Thước muốn ngồi dậy, Kỳ Du không kiên nhẫn ấn cậu nằm xuống: "Cậu cứ như vậy là vội vã muốn chết à? Cậu có biết tôi đã bỏ ra bao nhiêu tiền để giúp cậu làm phẫu thuật không?"

Trong đầu Bùi Thước vẫn còn chút lờ mờ, vô ý thức đáp: "À.. Bao nhiêu tiền?"

"Rất nhiều tiền!" Kỳ Du hơi khó chịu, thằng này còn dám hỏi?

Bùi Thước lại "ừ" một tiếng, trong lòng thầm nhủ thì ra số tiền này không phải là tiền quyên tặng, còn phải trả lại nữa à?

Dường như Kỳ Du nghe được tiếng mắng ở trong lòng Bùi Thước, mắt phượng híp lại.. nhìn chằm chằm vào Bùi Thước nói: "Đương nhiên tiền này phải trả. Có điều cậu không cần phải vội vã như vậy, dù dốc sức liều mạng thế nào cũng không thể trong vòng một hai năm là cậu có thể nổi tiếng."

"Tôi không có gấp." Bùi Thước đáp lại thản nhiên.

Cậu đương nhiên sẽ không nóng vội, thậm chí cậu còn không có ý định đó, cậu cũng không tin trước đó Kỳ Du bắt cậu ghi giấy vay nợ!

"Vậy tình hình hôm nay của cậu là có ý gì?" Kỳ Du có chút tức giận, khuôn mặt tuấn tú trầm xuống. "Luyện vũ đạo đến ngất xỉu, còn gọi điện thoại cho tôi, không phải cố ý muốn tôi nhìn thấy một màn như vậy sao?"

(*) Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo: Ý của câu nói này là dù một người xuất sắc, tài giỏi rơi vào cảnh khó khăn thì vẫn còn lợi hại hơn nhiều so với những người vừa mới nổi.