Ban đầu tiến vào cũng không quá thuận lợi, nhưng cũng đủ làm cho lòng người rung động.
Cố Khái Đường hơi ngửa ra, tay khoát trên thành bồn tắm, nhìn Đậu Tranh xoay lưng với hắn, đỡ lấy hạ thể, từng chút từng chút một ngồi xuống.
Đậu Tranh khi mặc quần áo nhìn có vẻ rất gầy, trên thực tế cơ thể đầy đặn, đường cong trên lưng mượt mà, lưu sướng. Y dùng tay chống bồn tắm, gân xanh trên mu bàn tay trở nên rõ ràng, ngồi xuống một chút, Đậu Tranh sẽ hít vào một hơi.
Không phải quá đau đớn, chỉ là có chút trướng, hai chân y mềm nhũn, nhưng lại không dám ngồi mạnh xuống. Một giọt mồ hôi theo gò má Đậu Tranh chảy xuống, rơi vào trong nước, nhưng không ai nhìn thấy.
Khi Đậu Tranh cử động, nước từ bồn tắm tuông ra ngoài, vang lên tiếng nước thật lớn. Bồn tắm không nhỏ, nhưng chứa hai người đàn ông thì có chút miễn cưỡng. Cố Khái Đường vươn tay vuốt ve lưng Đậu Tranh, ngồi dậy muốn nói với y "từ từ đến", nhưng lúc này Đậu Tranh lại nghiêng đầu về phía sau, đồng thời muốn tiến gần hơn với Cố Khái Đường, động một cái khiến Đậu Tranh hút một ngụm khí, cúi đầu "Ân..." một tiếng, phía dưới toàn bộ đều tiến vào.
Toàn bộ bắp thịt sau gáy Đậu Tranh đều căng cứng, y động cũng không dám động, ngửa đầu thở cũng khó khăn, nói: "Đau..."
"Xin lỗi," Cố Khái Đường lấy tay đỡ thắt lưng Đậu Tranh, bởi vì phía trong quá chặc, kỳ thực Cố Khái Đường cũng cảm thấy hơi đau, nhưng bây giờ không thể nói ra được, hắn hỏi: "Muốn lấy ra không?"
Thắt lưng Đậu Tranh không quá nhạy cảm, bình thường cũng sẽ không thấy nhột, nhưng khi Cố Khái Đường nắm lấy thì y lại cảm thấy vừa tê vừa ngứa, lui người muốn tránh, lại bị túm chặc, Đậu Tranh khàn khàn nói: "Không... không sao hết, cắm vào mấy cái là được..."
Nghe vậy, bàn tay Cố Khái Đường ôm lấy thắt lưng Đậu Tranh, kéo y lại. Đậu Tranh giật nảy mình, tựa hồ muốn giãy dụa, nhưng khi lưng chạm vào bờ ngực Cố Khái Đường, y mới miễn cưỡng tỉnh táo lại.
Cố Khái Đường nói: "Anh động đây."
Đậu Tranh vẫn chưa trả lời, cũng không nói nên lời.
Trong miệng y phát ra từng ngụm hít khí dồn dập, hai hàng lông mày nhíu chặt, khi Cố Khái Đường động, Đậu Tranh mạnh mẽ ngửa đầu về phía sau, giơ tay túm lấy vai Cố Khái Đường.
Cố Khái Đường thấy Đậu Tranh cố sức ưỡn về phía trước, tựa hồ muốn chạy trốn, liền ôm lấy ngực Đậu Tranh, dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa. đầu v* cũng không phải điểm nhạy cảm của Đậu Tranh, lúc tự an ủi thỉnh thoảng cũng sờ sờ, chẳng có cảm giác gì. Nhưng đổi lại là Cố Khái Đường, Đậu Tranh liền toàn thân phát run, ngứa đến lui về sau, đại não cũng có chút mê man.
Cố Khái Đường vừa lúc ôm y vào ngực, hôn nhẹ vành tai y, chờ y hết kêu đâu mới bắt đầu thong thả cắm vào rút ra.
Bởi vì dính nước, cho nên âm thanh da thịt chạm vào nhau phá lễ rõ ràng. Lỗ tai Đậu Tranh đỏ bừng, nghiêng đầu tìm môi Cố Khái Đường.
Cố Khái Đường hôn y, xoa nắn đầu v*, một lát sau, tay phải chậm rãi lần xuống, cầm lấy hạ thể nóng hổi, cứng rắn của Đậu Tranh.
Đậu Tranh biểu tình nhẫn nại, nói: "Giúp em... mạnh một chút..."
Cố Khái Đường do dự một chút, sau đó quả nhiên dùng lực, trên dưới xoa nắn, Đậu Tranh "Tê" một tiếng, hầu như muốn ngã vào bồn tắm.
Hắn một bên xoa Đậu Tranh, một bên trừu sáp. Bởi vì không có kinh nghiệm, Cố Khái Đường vẫn luôn cắm vào trong, sau đó rút ra một chút, rồi lại cắm vào thật sâu, tựa hồ vô cùng quyến luyến nhiệt độ cơ thể bên trong.
Đậu Tranh cố sức thở dốc, hai tay nắm thật chặc cổ tay Cố Khái Đường. Đại khái là rất đau, nhưng dương v*t của y cũng không có chút mềm xuống. Chỉ cần là Cố Khái Đường, vô luận thế nào cũng làm cho y hưng phấn không thôi.
Đậu Tranh liều mạng quay đầu nhìn mặt Cố Khái Đường, dưới ánh đèn, ánh mắt của y phá lệ dịu ngoan, thấy Cố Khái Đường cũng hô hấp dồn dập. Cố Khái Đường sau lưng tê dại, hắn ôm thắt lưng Đậu Tranh, có nơi để cố định, mới bắt đầu gia tăng tốc độ cắm vào, "A... a...", Đậu Tranh hô hấp dồn dập, run rẩy lắc đầu nói, "Không được... em muốn bắn..."
Cố Khái Đường nói: "Được." Hắn phát hiện lực nhẫn nại của Đậu Tranh không tốt lắm, mỗi lần đều thời gian không dài, nếu như kích động, có khi còn ngắn hơn.
Đậu Tranh túm chặt Cố Khái Đường, thẳng lưng về phía trước, thân thể co rút lợi hại, khi linh khẩu phun ra dịch trắng dính nhớp thì hậu huyệt cũng co chặt.
Cố Khái Đường cau mày, nhìn dáng dấp bắn tinh của Đậu Tranh, cũng không đợi y phản ứng, bắt đầu tiếp tục trừu sáp.
"Ân... không được, Hải Đường..." Đậu Tranh run rẩy, "Đừng... đụng em, em bây giờ..."
Cố Khái Đường hôn gò má y, nói: "Anh nhịn không được."
Đậu Tranh sửng sốt một chút, sau đó không nói thêm nữa, nhắm chặt hai mắt, bộ dáng vô cùng phối hợp.
Thứ của Đậu Tranh dính lên tay phải của Cố Khái Đường, Cố Khái Đường cũng không biết nên lau ở đâu, đành nắm trong lòng bàn tay, nghĩ lát nữa sẽ tìm khăn lau. Bàn tay hắn nắm lấy thắt lưng Đậu Tranh, kéo y xuống hạ thể của mình, sau đó cố sức trừu sáp.
"Hải Đường..." Đậu Tranh trở tay ôm lấy cổ Cố Khái Đường, biểu tình trên mặt cuối cùng biến thành không có cách nào nhịn được, y rên rỉ: "Hải Đường... Dừng... dừng lại... nước vào rồi."
Cố Khái Đường há miệng thở dốc, hắn hỏi: "Cái gì."
Đậu Tranh đỏ bừng mặt: "Nước vào rồi."
Cố Khái Đường giương mắt nhìn cửa phòng tắm, thấy lớp thủy tinh cao dầy, phản chiếu hình ảnh bồn tắm màu trắng tinh, cùng hai người đàn ông bên trong.
Cố Khái Đường nói: "Đâu có ai."
Đậu Tranh mắng một tiếng, bởi vì cảm thấy xấu hổ, y cúi người xuống, vươn tay sờ nơi hai người chặt chẽ kết hợp, mặt đỏ tới mang tai nói: "Em nói ở đây này."
(Giải thích một chút: Từ "nước" và "ai" trong tiếng Trung đồng âm, cho nên Đậu Tranh nói "Nước vào rồi" Cố Khái Đường lại nghe thành "Có ai đó vào")
Cố Khái Đường giờ mới hiểu được, hắn nhìn tư thế phóng đãng của Đậu Tranh, một tay kéo y từ trong nước lên, nói: "Em kẹp chặt chút."
Đậu Tranh lấy cánh tay che mắt lại, gật đầu.
Nước tắm nóng đến bỏng người, hiện tại đã lạnh, khi Cố Khái Đường đem hạ thân từ miệng huyệt của Đậu Tranh rút ra, lúc rời ra thì hai người đều hít một hơi thật sâu.
Cố Khái Đường nói: "Đến phòng ngủ đi." Đậu Tranh gật đầu, nhịn không được ôm bả vai Cố Khái Đường.
Cố Khái Đường tùy tiện rửa tay, bởi vì tâm tình kích động nên đi tới phòng ngủ như thế nào cũng quên mất, khi phản ứng lại, hai người đã ở trên giường ôm hôn.
Đậu Tranh bị Cố Khái Đường đặt dưới thân, lại dùng ngón tay khuếch trương hậu huyệt, lúc đó cũng không quá chặt chẽ nữa, y cấp thiết lại nhiệt tình nói với Cố Khái Đường: "Mau vào đi..."
Cố Khái Đường "Ân" một tiếng, hai tay nắm chặt chân Đậu Tranh, chậm rãi cúi người. Lối vào trơn trượt, Cố Khái Đường đi vào vô cùng thuận lợi.
Lấy phương thức đối mặt làm mấy phút, Đậu Tranh bị đâm đến khó chịu, y mới bắn một lần, trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại muốn bắn tinh lần hai.
Đậu Tranh ngửa đầu, ngón chân cũng cuộn lại, y muốn cầu xin Cố Khái Đường chậm một chút, nhưng lại nói không nên lời.
Lúc Cố Khái Đường đâm vào nơi mềm mại sâu bên trong Đậu Tranh, y cuối cùng cũng nhịn không được, giãy dụa muốn hét lên, "A!" một tiếng, từ cổ họng vang lên tiếng rên rỉ không thể ngăn chặn.
Cố Khái Đường vội vàng đè lại thắt lưng Đậu Tranh, hỏi: "Làm sao vậy?"
Đậu Tranh lực giãy dụa rất lớn, lồng ngực y có một lớp mồ hôi trơn mịn, bị Cố Khái Đường đè lại mới miễn cưỡng khôi phục lý trí, lấy cánh tay che mặt, run rẩy nói: "A... không được... nơi đó không được."
Cố Khái Đường nhíu mày, hắn nắm lấy cổ tay Đậu Tranh, nhìn y muốn che mắt, chỉ thấy viền mắt Đậu Tranh ướt át, môi dưới cắn chặt, bộ dáng tận lực nhẫn nại, Cố Khái Đường hỏi: "Đau sao?"
"..." Đậu Tranh không phát ra được tiếng nào, khi y hít vào, đường gân trên cổ vô cùng rõ ràng, Cố Khái Đường nhẹ nhàng động đậy, Đậu Tranh vội vã giãy dụa, nhưng vẫn bị đụng tới.
Đậu Tranh cơ hồ phát ra tiếng kêu khóc rên rỉ giống như sắp hỏng, y giơ tay lên ôm thật chặt lưng Cố Khái Đường, đồng thời lỗ nhỏ phía sau chảy ra một lượng lớn dịch thể, khiến Cố Khái Đường càng hoảng sợ.
Đậu Tranh cũng cảm thấy không ổn, hạ thể của y giống như không khống chế được, Đậu Tranh vội vàng buông ra, lấy tay đặt ở chỗ xương cụt, hứng lấy dịch thể ấm áp một đường chảy xuống.
Cố Khái Đường giơ chân Đậu Tranh lên, hỏi: "Cái gì vậy?"
Đậu Tranh quay đầu đi chỗ khác, gấp gáp gọi: "Hải Đường!"
"Sao?"
"Đừng để ý..." Đậu Tranh vẻ mặt nhẫn nại nói, "Mau cắm vào..."
"..." Cố Khái Đường nghĩ Đậu Tranh cũng không phải đau, y hình như vô cùng thích.
Tư thế đối mặt không thể vào sau như khi cắm từ phía sau, nhưng có thể nhìn rõ mặt Đậu Tranh.
Tay phải Đậu Tranh phủ lên dương v*t,tay trái đặt ở nơi hai người kệt hợp, có mấy lần cắm vào rất sâu, Đậu Tranh đều có thể bắn, nhưng y vẫn chịu đựng, nhẫn đến khó nhịn.
Đậu Tranh kêu la không chút nào che giấu, thanh âm rất lớn, đến nỗi Cố Khái Đường có chút kinh ngạc, hắn thở hổn hển cúi đền gần Đậu Tranh, ghé vào lỗ tai y nói: "Em gọi lớn như vậy, không sợ sẽ bị người ta nghe thấy sao?"
Nước mắt trên khóe mi Đậu Tranh như sắp trào ra. Y cũng không còn cách nào, hai tay đều đang dùng, Cố Khái Đường còn cắm sâu như vậy, bảo y phải làm sao?
Đậu Tranh ngẩng đầu cắn lên vai Cố Khái Đường, nhưng cũng không nỡ dùng sức, chỉ nhẹ nhàng ngậm lấy, không có chỗ mượn lực, Đậu Tranh nghẹo đầu, hàm răng trượt đến cánh tay người nọ, mồ hôi ướt cả tóc.
Quả nhiên không phát ra tiếng kêu nữa, nhưng vẫn lộ tiếng rên rỉ thật nhỏ. Cố Khái Đường nghe thấy vô cùng đáng yêu, hôn lỗ tai y, nói: "Bắn ra đi, anh muốn xem."
Đậu Tranh nói: "Không..."
Lúc nói ra vật cứng của Cố Khái Đường cũng đâm vào, Đậu Tranh "Ách" một tiếng, run rẩy, dáng dấp nhịn không được muốn bắn ra. Nhưng thời khắc mấu chốt tay y túm lấy gốc rễ, dương v*t tím lên, nhẫn nại kiệt sức.
Đậu Tranh lắp bắp nói: "Không thể... không thể làm dơ giường của anh."
Cố Khái Đường trong lòng khẽ động, hỏi: "Tại sao?"
"Bởi vì anh..." sáng khoái quá mức cường liệt, Đậu Tranh nhịn không được muốn giang hai tay, tay phải của y nhẹ nhàng tách ra, lại nắm chặt, khe hở giữa các đầu ngón tay đều là dịch thể, dính đầy tay, Đậu Tranh run rẩy nói: "Bởi vì anh sẽ không vui."
Cố Khái Đường dừng một chút, nắm lấy tay Đậu Tranh nhẹ nhàng tách ra, sau đó tiến đến bên tai y, nói: "Cho dù bẩn cũng không sao."
"A" Đậu Tranh ngửa đầu, dương v*t dáng lên bụng dưới, chất lỏng sền sệt bắn lên bụng, y nắm chặt tay Cố Khái Đường, thoáng chốc mặt đã đỏ tới mang tai.
Đậu Tranh cảm giác tốc độ rút cắm của Cố Khái Đường càng lúc càng nhanh, thứ trong cơ thể trướng lớn, cắm thẳng vào. Thân là đàn ông, y biết Cố Khái Đường sắp bắn, Đậu Tranh khẩn trương nhìn Cố Khái Đường, nói: "Đừng bắn ở trong."
Mặc dù không có thuốc bôi trơn, động tác của Cố Khái Đường vẫn hết sức thuận lợi, không biết đàn ông trong lúc làm tình có thuận lợi như thế không. Cố Khái Đường mang theo biểu tình ngập tràn tình dục, nhìn Đậu Tranh, thấy Đậu Tranh mặt đỏ tới mang tai.
Cố Khái Đường đột ngột kéo tay của người kia, để y ngồi trên người mình.
Đậu Tranh giãy dụa lợi hại, hô lên: "Không được... Hải Đường, đừng..."
"Được." Cố Khái Đường hôn nhẹ cái trán ướt đẫm của y, nói, "Em rõ ràng rất muốn anh bắn vào."
Mặt mày Đậu Tranh đỏ bừng, run rẩy không nói nên lời.
Cố Khái Đường cũng không nói thêm nữa, nâng mông Đậu Tranh, từ đầu đến cuối cắm vào cơ thể Đậu Tranh, cả người Đậu Tranh chơi vơi, chỉ có thể cố sức nắm lấy vai Cố Khái Đường, nhưng không thể phản khán, tùy ý để Cố Khái Đường đè xuống, tiến vào càng sâu.
"A... A... A a a..."
Đậu Tranh khàn cả giọng, lúc Cố Khái Đường đè lại miệng huyệt, bắn trong cơ thể của y, Đậu Tranh còn tưởng y sẽ sướng đến chết.
Đậu Tranh dựa vào ngực Cố Khái Đường, chảy nước mắt, nhỏ giọng nói: "Không được... Hải Đường, bắn vào sẽ... sẽ có đứa nhỏ thì sao?"
Cố Khái Đường có chút không thở nổi, nghe y nói như vậy thì vô cùng hưng phấn, hắn liếm liếm của Đậu Tranh, lại tiếng tới phía trước cắn lỗ tai y, sau đó thấp giọng nói: "Vậy sinh đi."
Ở trước mặt Cố Khái Đường, Đậu Tranh luôn ngập tràn sức sống, vô cùng nhiệt tình.
Nhưng không phải hôm nay.
Buổi sáng chín giờ, Cố Khái Đường lấy ra hai miếng bánh mì, nướng lên, sau đó nuốt vào bụng. Hắn nhìn đồng hồ, nghĩ không thể đợi nữa, liền mở cửa phòng ngủ, nhìn Đậu Tranh ghé vào chăn bông, đắp kín mít.
Ga trải giường của Cố Khái Đường không ra hình dạng gì nữa, tối qua bị hắn gạt xuống đất, miễn cưỡng thay bằng chăn bông.
Cho nên lúc này Đậu Tranh ôm gối đầu Cố Khái Đường, ngủ rất sâu.
Cố Khái Đường nhìn y một hồi, tiến lên, nhẹ nhàng chạm vào vai Đậu Tranh.
Đậu Tranh "Ân..." một tiếng, dụi dụi con mắt, thanh âm khàn khàn hỏi: "Hải Đường, mấy giờ rồi?"
"Hơn chín giờ rồi," Cố Khái Đường nói, "Anh phải tới trường, em dậy rồi nếu thấy đói thì lấy đồ ăn đi nhé, anh để trên bàn."
Đậu Tranh lặng lẽ cười, nhưng lúc đứng lên thì sắc mặt chợt biến đổi. Y lại sỉ diện, cho nên làm bộ như không có chuyện gì, ôm lấy cổ Cố Khái Đường, hôn cằm y, lấy ngón tay chọt Cố Khái Đường hỏi: "Thoải mái không?"
Cố Khái Đường dừng một chút, tiếp nhận sự thân mật của Đậu Tranh, hắn thậm chí ngồi lên giường, nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Đậu Tranh hít vào một hơi, nói: "Vậy là tốt rồi."
Một lát sau, nhịn không được, dùng âm thanh nũng nịu nói với Cố Khái Đường: "Thắt lưng em muốn đứt luôn..."
Cố Khái Đường xoa xoa hông của y, nói: "Đêm nay anh không về được, nhưng chiều sẽ về gặp em."
"Được." Đậu Tranh biểu tình thống khổ, nói; "Giờ đừng đụng vào em... em không được..."
Cố Khái Đường cười nhẹ, hắn nói: "Em nghỉ ngơi cho tốt, anh đi đây."