Bé Con, Chú Không Thể Chờ

Chương 534




Chương 534:

 

Hy vọng ở trong đây cô sẽ được an toàn.

 

Cửa tủ vừa đóng lại, cả thế giới đều tối sầm lại, nghĩ đến lời nói kinh tởm của người đàn ông vừa rồi, nghĩ đến hành động không bằng cầm thú của cha cô, cô cảm thấy rất đau lòng.

 

Sống mũi cô cay cay, hít thở cũng khó khăn, cô không muốn khóc, vì loại người đó là không đang.

 

Nhưng cuối cùng cô cũng không kìm được nước mắt, cô cắn môi để cố không phát ra tiếng động. Tống Ân vẫn sợ hãi bị gã đàn ông kia tìm thấy.

 

Một nhóm thanh thiếu niên tham gia lễ hội hóa trang đến tận nửa đêm.

 

Đến một giờ sáng, bọn họ lại trở về phòng khách sạn, một đám người vẫn muốn uống rượu Ngôi sao của bữa tiệc sinh nhật là Lê Tiết Minh Li không còn cách nào khác ngoài việc gọi họ vào phòng chạy đến tủ rượu để lấy rượu.

 

Ngay khi cánh tủ được mở ra, người đang cuộn tròn trong tủ khiến anh giật mình.

 

Một cô gái! Là một cô gái!

 

Mặc dù ánh sáng rất ít nhưng từ góc độ của anh có thể thấy được cô gái này rất xinh đẹp, đường nét gương mặt tinh xảo nhưng bước ra từ truyện tranh.

 

Vấn đề nghiêm trọng hơn là, cô đang nhắm mắt, cuộn tròn bên trong tủ, quần áo lại có chút lộn xộn. Các cúc áo sơ mi đều được mở ra, từ góc độ của anh còn thấy được cả bầu ngực trắng nõn của thiếu nữ.

 

Cô ấy dường đang rất nóng, mồ hôi lấm tấm trên mặt và hơi thở cũng trở nên nặng nhọc. Theo từng nhịp thở của cô, bầu ngực căng tròn cứ nâng lên rồi lại hạ xuống.

 

Tất cả những thứ này không ngừng kích thích Lê Tiến Minh, một người đàn ông đang tuổi trẻ cuồng nhiệt, trước giờ anh chưa từng gặp qua thân thể phụ nữ ở khoảng cách gần và chân thật như thế.

 

Trước đây có thấy cũng chỉ là qua phim ảnh, cảm giác lúc xem phim và bây giờ hoàn toàn khác nhau.

 

“Này, làm gì lâu vậy?” Hồ Minh Tuấn đi tới hỏi, ngay sau đó, một nhóm người cũng vào theo.

 

Lê Tiến Minh hít sâu một hơi, liếc nhìn cô gái sau đó đóng sầm cửa lại.

 

Không biết lúc này tâm trạng của anh nên diễn tả như thế nào, chính là anh chỉ muốn duy nhất bản thân có thể được nhìn thấy vẻ quyến rũ của cô gai kia.

 

Anh đưa lưng đứng áp vào cửa tủ, có ý muốn bảo vệ: “Ở đây hết rượu rồi, cứ xuống quầy bar mà tìm rượu, uống bao nhiêu cứ gọi, tính hết cho tôi.

 

“Cậu sao đấy?” Mọi người đều nhìn thấy Lê Tiến Minh có sự thay đổi gì đó trên gương mặt.

 

“Này, sao tự dưng mặt lại đỏ như thế?”

 

– Trần Thanh Tùng nhìn anh từ trên xuống dưới – “Có phải là trong tủ có loại rượu ngon nào đó nhưng không muốn cho chúng tôi uống đúng không?”

 

“Làm gì có, mọi người mau đi gọi rượu đi, tôi sẽ xuống ngay thôi”

 

– Anh có chút khẩn trương.

 

“Tôi muốn xem là cậu ấy giấu gì trong tủ, mọi người mau xông lại.

 

“…’’- Lê Tiến Minh giữ chặt nắm tay cửa, nhất quyết không chịu buông nó ra.

 

“Được rồi, đừng làm ầm ï nữa.

 

Đừng để những người ở phòng bên cạnh phàn nàn”

 

– Kiều Phong Khang lên tiếng, mọi người liền không gây náo loạn nữa.

 

Lê Tiến Minh nhìn mọi người ra ngoài hết mới thở phào nhẹ nhõm, anh cẩn thận mở cửa tủ ra.

 

“Này!

 

Lê Tiến Minh quỳ xuống, vỗ nhẹ vào vai cô gái. Ánh mắt anh rơi vào khuôn ngực căng tròn của cô, anh ngại ngùng quay mặt đi, lại tiếp tục vỗ vai cô, “Dậy đi, em không thể ngủ ở đây” Tuy nhiên, không có ai phản hồi lại anh, cô gái vẫn cứ cuộn tròn người lại, hai mắt nhắm nghiền.

 

Lê Tiến Minh suy nghĩ một lúc, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh cúi xuống và bế cô gái ra khỏi tủ. Với động tác này, cuối cùng cô gái cũng có phản ứng, cô gái kêu lên một tiếng rồi bám chặt lấy tay anh.

 

Mùi thơm của cô gái quyện với mùi rượu trên người khiến anh say mê.