Vừa nói xong câu đó, Trần Tùng thấy máu tươi chảy xuống mặt đùi trắng như tuyết của Cố Ninh.
Dòng máu chảy từ mặt trong của hai chân, chầm chậm chảy đến mắt cá chân, rơi xuống mặt sàn, lại theo dòng nước chảy vào miệng cống thoát nước.
Lúc mới nhìn thấy anh có hơi hoảng hốt.
Sau đó anh nhanh chóng nhận ra, cô đến kỳ kinh nguyệt.
Dạo gần đây anh bận rộn việc buôn bán rượu, đôi khi về nhà lại ầm ĩ với cô vài câu, suýt quên mất kỳ kinh của cô là trong mấy ngày nay.
Cố Ninh muốn nghiêng người không để anh nhìn thẳng vào máu kinh đang chảy ra bên dưới, cô cảm thấy rất xấu hổ, trong nhà vệ sinh còn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt.
Đương nhiên Trần Tùng không cầm thú như vậy, không thể nào làm cô trong lúc cô đang có kinh nguyệt được.
Trong đến kỳ kinh nguyệt, gậy th*t cắm vào tiểu huyệt sẽ dẫn đến một loạt các vấn đề về nhiễm khuẩn, rất có hại đối với cơ thể, sao anh có thể làm vậy với cô.
"Hôm nay em em đến kỳ kinh à?"
Anh không hề cảm thấy ngượng ngùng khi nhắc đến chuyện này, ánh mắt còn dừng trên vùng kín yếu ớt được lông tơ bao phủ.
Cố Ninh đỏ mặt gật đầu, giọng nhỏ đến mức gần như bị tiếng nước át mất: "Có chiều nay."
Trần Tùng vẫn đi qua chỗ cô, lòng bàn tay vuốt ve làn da cô, bỗng nhiên anh muốn bản thân chính thức tắm cho cô vợ nhỏ của mình một lần: "Anh tắm giúp em."
Cố Ninh lập tức từ chối: "Em không cần."
Thật ra Trần Tùng vừa thấy cô lõa thể là đã có thể cương lên, nhưng cương cứng không có nghĩa là phải cắm vào, dù sao người khác động vật chủ yếu ở chỗ có thể khống chế hành vi của mình.
Phản kháng vô hiệu.
Ngón tay của Trần Tùng dạo chơi trên người Cố Ninh, dường như mang dòng điện cực nhỏ khiến người ta rùng mình, hơn nữa khi có kinh cơ thể con người vô cùng mẫn cảm, không cẩn thận sẽ như sông dài thiếu đê, nước lũ ào ạt.
Kinh nguyệt bên dưới chảy ra từng đợt từng đợt một.
Suýt nữa Cố Ninh muốn chạy trốn.
Ngón tay cứng cáp cầm hai viên tròn trịa chạm vào cảm giác như bánh gạo nếp, chầm chậm lần đến giữa hai bầu ngực, nhào rửa, vuốt ve, lưu luyến trên nụ hoa mấy giây.
Dường như anh bị mê hoặc, cúi đầu xuống, lần này anh không ngậm hạt thù du mà dùng tay khép hai bầu ngực lại, vươn lưỡi liếm khe hở giữa hai bầu ngực kia.
Đầu lưỡi thâm nhập vào khe ngực rồi lại đi ra.
Cố Ninh "Ưm" một tiếng, có thể thấy được cô vì chịu kích thích mà cả người mềm nhũn, nhắc nhở anh: "Không phải nói em đến kỳ kinh à? Sao anh..."
Trần Tùng duỗi tay xuống dưới rửa sạch kinh nguyệt nơi huyệt nhỏ trơn nhẵn của cô.
Da dầu cô tê rần, muốn đẩy ra.
Có đôi khi Cố Ninh ghét bỏ máu kinh của mình bẩn, lúc thay băng vệ sinh đều cố gắng tránh đụng phải, khi tắm rửa mới phải xoa rửa sạch sẽ thôi, không ngờ anh muốn rửa giúp cô.
Nhưng cảm giác thật kì lạ.
Bàn tay rửa huyệt nhỏ lại rất ngoan ngoãn, vô cùng dịu dàng.
Mà đầu lưỡi của anh đâm vào giữa hai bầu ngực của cô, nói không rõ lắm: "Không cắm vào em, tắm rửa cho em, nhân tiện uống chút sữa của em thôi."