Cố Ninh rên thành tiếng, bàn tay vốn đang chống lên lồng ngực rắn chắc của Trần Tùng không chịu nổi vòng qua ôm lấy cổ của anh để ổn định cơ thể, tránh việc bị anh càng đâm càng dựa vào tường.
Lúc Trần Tùng vừa mới tiến vào, tiểu huyệt của cô vừa trướng vừa tê, bây giờ theo động tác rút ra cắm vào của anh, xương cột sống của cô cũng đều tê dại.
“Nhẹ một chút.”
Gân xanh cương cứng trên dương v*t dường như muốn làm phẳng phần nếp gấp thịt mềm bên trong hoa huy*t của cô, không cho một chút thời gian nghỉ ngơi, trực tiếp xông thẳng vào bên trong, quy đầu hơn vểnh lên, nói chung là có khả năng đâm đến nơi sâu nhất.
May mà rèm cửa sổ của phòng không kéo ra, chỉ mở đèn bàn học, ánh sáng không rõ lắm.
Nếu không Cố Ninh da mặt mỏng nhất định sẽ ngại ngùng không chịu tiếp tục, nhưng cô không thể chịu nổi sự quấn lấy của Trần Tùng, sắc mặt nhanh chóng đỏ ửng, biểu cảm không chịu theo sự khống chế.
“Chỉ… chỉ làm một lần thôi.”
Trần Tùng gần như đang không ngừng va chạm, cô kiên trì nói hết mấy chữ này.
“Được, một lần.”
Anh cũng không có ý định làm nhiều lần, trong lòng hiểu rõ giới hạn chấp nhận của cô ở đâu, hơn nữa cô vợ nhỏ này của anh nội tâm vẫn còn mong manh, không thể bị đói quá lâu.
Phải ăn cơm đúng giờ mới được.
Nhưng Trần Tùng nuôi cô hơn hai tháng rồi, mỗi bữa đều cho cô ăn ngon uống ngon, chỉ là không thấy cô có thêm chút thịt nào, so với các bạn đồng lứa gầy hơn rất nhiều.
Ngoại trừ ngực và mông còn có chút thịt ra, sau lưng có thể trực tiếp sờ thấy đường nét của xương cốt.
Có khả năng liên quan đến gen đáng ghét đó.
Ba mẹ của Cố Ninh đều là kiểu người rất gầy, hình như cô cũng không ngoại lệ.
Nghe thấy Trần Tùng đồng ý chỉ làm một lần, Cố Ninh cuối cùng cũng thở nhẹ một hơi, lại bởi vì cổ tử cung bị quy đầu va chạm mạnh, vô thức hóp bụng lại.
Trần Tùng hít một hơi, dán lòng bàn tay thô ráp của mình lên cặp mông nhẵn bóng của cô, bóp bóp: “Đừng kẹp, ông đây chưa muốn xuất tinh sớm như vậy, mẹ nó anh còn chưa làm đủ đâu.”
Âm thanh của cô không tự chủ mang theo chút nức nở.
“Trần Tùng, đừng đâm vào chỗ đó.”
“Đâm mở ra, em cũng sẽ thoải mái.” Trần Tùng tốt bụng dỗ dành cô, còn không quên hung hăng rút dương v*t ra, rồi lại nhanh chóng đâm vào tiểu huyệt vẫn còn chưa kịp đóng lại.
Ánh mắt Cố Ninh tê dại, vặn hông định lùi về sau bàn: “Anh lừa người ta.”
Bởi vì cô sợ đau, tóc đuôi ngựa vốn không buộc chặt lắc qua lắc lại, đầu tóc dính mồ hôi, kết thành từng sợi, tóc cũng xoã ra che đi phần lớn khuôn mặt vừa trắng vừa nhỏ của cô.
Trần Tùng nheo mắt nhìn Cố Ninh.
Thầm nghĩ, cô vợ nhỏ của anh chỗ nào cũng mềm mại, vẻ ngoài mềm mại, huyệt nhỏ cũng mềm mại không chịu được.
Trong lúc thân dưới của anh di chuyển, tay và miệng anh cũng không hề nhàn rỗi, ngậm quả anh đào giống như em bé hút sữa vậy, dường như chỉ cần cứ hút như vậy thì có thể hút được ra sữa trắng ngọt ngào.
Độ mềm dẻo của Cố Ninh rất tốt, có thể làm đủ các loại tư thế, nhưng bởi vì cô không buông bỏ được, có lúc không chịu theo ý của anh.
Nhưng đợi sau khi cô bị anh làm cho đến hồ đồ, sẽ kệ tuỳ ý anh làm, chỉ hy vọng anh có thể nhanh chóng xuất ra.
Sau mấy lần đâm ra rút vào, cổ họng của Cố Ninh không chịu theo sự khống chế mà bật ra tiếng nức nở.
Váy ngắn đẩy đến tận eo thon, trong lúc nghiêng ngả cũng run tới run lui, đôi chân nhỏ ngay từ đầu treo trên vai của Trần Tùng, đến bây giờ đang treo trên eo của anh, tiếng da thịt va chạm, bạch bạch bạch.
Cô cúi đầu thở hổn hển.
Mà tiếng thở gấp của Trần Tùng cũng vang lên bên tai của Cố Ninh, mang theo hơi thở ướt át.
Anh vừa rời khỏi đôi gò bồng đảo bị ngậm đến dính đầy nước miếng và vết đỏ ửng của cô, bây giờ đang liếm dái tai của cô, mấy sợi tóc gần đó không bị dính mồ hôi mà bị ướt đẫm bởi nước miếng của anh.
Ham muốn của người đàn ông quá mạnh.
Đòi hỏi không ngừng, đây là điều mà sau khi kết hôn xong Cố Ninh mới biết được, Trần Tùng như con sói trên thảo nguyên, mà cô chỉ có thể là con mồi để mặc anh nuốt trọn.
Cũng có khả năng là do người này hai mươi sáu tuổi vẫn chưa khai trai, vừa mới được khai trai thì giống như nghiện ma tuý vậy.
Cố Ninh từng ở trong lúc anh làm cô không ngừng hỏi anh lúc trước từng có bạn gái không, thực ra cô càng muốn hỏi là, vì sao anh có thể ăn cô giống quỷ đói đầu thai vậy.
Suy cho cùng Trần Tùng cũng không phải là cậu thiếu niên mười mấy, hay đôi mươi nữa, cũng đã hai mươi sáu tuổi rồi.
Đáp án của Trần Tùng khá bất ngờ, anh nói mấy năm nay anh tập trung kiếm tiền, không có thời gian tìm bạn gái.
Cố Ninh không nhịn được hỏi anh: “Thế bây giờ anh không cần kiếm tiền nữa à?”
Vì sao còn có sức lực quay về làm cô như thế chứ?
Lúc đó Trần Tùng đã làm đến mức tiểu huyệt của cô hơi sưng rồi, một bên rút dương v*t ra, một bên cầm tay nhỏ mềm mại của cô, đặt lên dương v*t còn dính đầy dịch yêu của cô, chậm rãi vuốt ve.
Tiếng hít thở của anh càng lúc càng nặng nề, anh nói: “Kiếm tiền à, ban ngày kiếm, đến tối lại quay về làm em.”
Cố Ninh nghe xong hai mắt tối đen.
Thực ra anh có thể bỏ qua buổi tối.
*
Gió thổi từ ngoài vào phòng.
Cửa sổ không đóng, chỉ kéo rèm cửa, gió từ bên ngoài thổi đến, thỉnh thoảng thổi rèm cửa lay động, để lộ ra một khoảng trống rất nhỏ.
Bút trên bàn lăn xuống dưới đất, ý thức của Cố Ninh được kéo trở về một chút, không tiếp tục nghĩ về chuyện lúc trước nữa, khoé mắt liếc thấy một góc của đề thi thử bị nước xuân của cô dính ướt một chút.
Trong nháy mắt cô tỉnh táo lại, đẩy Trần Tùng ra: “Kéo đề thi ra đi, sắp làm ướt rồi kìa.”
Trần Tùng hôn lên khóe miệng của Cố Ninh, tiện tay nhét đề thi vào trong ngăn kéo: “Được chưa?”
Anh vẫn còn đang va chạm.
Eo của Trần Tùng đâm thẳng lên, dương v*t đâm vào tiểu huyệt đỏ hồng, lông của hai người cọ sát vào nhau, khu vực xung quanh đùi đỏ ửng một mảng.
Tay trái của anh nắm lấy chân đang mất sức buông xuống của Cố Ninh, động tác dưới hông càng nhanh hơn.
Cô cúi đầu, ánh mắt bị nhịp điệu di chuyển bên dưới làm cho tan rã, cằm gác lên bả vai rắn chắc của anh, giống như con lười treo trên người Trần Tùng.
“Đóng cửa sổ lại đi, rèm cửa sổ sẽ bị gió thổi mở ra mất.”
Trần Tùng thở gấp một tiếng, trực tiếp dùng tư thế này đi ra đóng cửa sổ.
Đợi đến khi đóng cửa sổ lại, anh đè Cố Ninh lên bên cạnh cửa sổ bắt đầu làm, dương v*t cứng nóng đột nhiên có dấu hiệu nảy lên, cô nghĩ cuối cùng anh cũng sắp xuất tinh rồi.
Cố Ninh nghĩ một lát rồi nói: “Ngày mai em phải ra ngoài, buổi tối đừng làm cơm cho em.”
Tốc độ của Trần Tùng chậm lại, dường như kéo dài thời gian xuất tinh.
Ngón tay của anh vươn xuống dưới, tìm nhuỵ hoa hơi sưng lên của cô khẽ ấn xuống, xoa nắn, mà ngón tay giữa của anh cùng với dương v*t đưa vào tiểu huyệt đang mấp máy.
Ngón tay và dương v*t cùng ra cùng vào, giữ cho hoa huy*t càng mở to ra, màu sắc cũng rõ hơn một chút.
“Đi đâu thế?” Trần Tùng nhíu mày.
Cố Ninh rên rỉ một tiếng, muốn dùng tay tách ngón tay đang ra vào tiểu huyệt của anh, nhưng bị anh lật ngược lại ấn lấy tay cô, kéo đến chạm vào chỗ giao hợp của bọn họ, cảm nhận nước xuân chảy tí tách.
“Bạn học cùng lớp hẹn thứ bảy cùng nhau đi ra ngoài chơi, em, em, em không muốn trở nên khác biệt.”
Trong lúc làm tình, nói chuyện cũng rất tốn sức.
Lồng ngực của Trần Tùng hơi phập phồng, cọ vào quả anh đào đang vểnh của Cố Ninh, giống như có dòng điện chạy qua, dương v*t vào lúc này không kịp đề phòng tiến vào tử cung, đâm vào khe hở cực nhỏ.
“Nói như vậy có nghĩa là, tên trai bao đã tỏ tình với em trong lớp cũng đi?”
Giọng anh trầm khàn, xuất ra rồi.
Cơ thể cường tráng vẫn đang đè lên cơ thể mềm nhũn của cô, sau khi xuất tinh, dương v*t nửa cứng nửa mềm vẫn còn đang vùi mình trong hoa huy*t của Cố Ninh.