Bé Chân Ngắn

Chương 20: Phiên ngoại 2




Sau khi ba mẹ của Tạ Dịch nghe rõ ngọn nguồn, bọn họ không hề tức giận vì Kiều Thẩm giấu giếm, mà còn vui vẻ vì có con con dâu như cậu.

Hai người nhìn Kiều Thẩm, đột nhiên cảm thấy có chút xúc động.

Omega nhỏ nhỏ gầy gầy này, thích con trai lãnh đạm của họ nhiều năm như thế, trong lòng ôm ấp tình cảm sâu đậm, chưa từng nghĩ sẽ từ bỏ.

Mẹ Tạ càng nhìn Kiều Thẩm càng thấy hài lòng, cười đến cong cong đôi mắt.

Bà cầm tay Kiều Thẩm, nói, “Mẹ bảo này, tính tình mẹ và ba như vậy, không hiểu sao lại sinh ra con trai tính cách lạnh lùng như vậy? Omega không thích, beta cũng không, đối với ai cũng không có hứng thú. Nhưng hiện tại xem ra, tất cả yêu thương của nó là dành cho người vợ tương lai của mình đây mà.”

Tạ Dịch không nói gì, gần như cam chịu.

Kiều Thẩm rất vui vẻ, nụ cười ngọt ngào lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ.

Anh không kìm lòng được, vươn tay chọc vào má lúm bên phải.

Kiều Thẩm mở to đôi mắt tròn, nhìn lại anh.

Bán manh thật đáng yêu.



Ba mẹ Tạ nói phải để Kiều Thẩm ăn tối, cha anh kéo Kiều Thẩm ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm, mẹ anh thì vào phòng bếp chuẩn bị một bàn đồ ăn.

Có thai nên ăn nhiều một chút, một người ăn hai người bổ.

Mẹ Tạ lo lắng anh không chăm sóc tốt omega đang mang thai, sau bữa ăn, bà lên mạng tra một đống tư liệu, kéo anh vào thư phòng, nói biết bao nhiêu thứ.

Tạ Dịch bất lực, mẹ anh hiếm khi hạnh phúc như vậy, hơn nữa cũng là có ý tốt, chính mình thực sự không thể thoái thác, chỉ có thể ngồi yên tại chỗ, nghe bà lảm nhảm những lưu ý khi chăm sóc omega mà anh đã thuộc lòng.

Đến lúc anh ra khỏi thư phòng, Kiều Thẩm đã ngủ thiếp trên ghế sô pha, ba anh ngồi bên cạnh xem TV. Nhìn thấy anh đi ra, lập tức làm động tác ra hiệu cho anh.

Omega mang thai rất thích ngủ, ở nhà Kiều Thẩm cũng thường ngủ gật trên bàn học, mỗi lần Tạ Dịch đều bế cậu lên giường.

Anh nhẹ nhàng đi đến bên người cậu, nhìn omega của mình ngủ say.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt đang ngủ của Kiều Thẩm vừa yên bình vừa xinh đẹp, trên người vẫn toả ra mùi sữa ngọt ngào xen lẫn mùi rượu Rum, thứ đánh dấu quyền sở hữu của anh.

Tạ Dịch thấp giọng chào tạm biệt ba mẹ, bế Kiều Thẩm đang ngủ say trên ghế sô pha lên, về nhà.

Mẹ Tạ đương muốn lôi kéo Tạ Dịch nói gì đó, bà nhớ con trai alpha của mình không phải người biết chăm sóc người khác.

Nhưng nhìn anh cẩn thận ôm Kiều Thẩm, động tác ôn nhu cưng chiều, ánh mắt dịu dàng vô hạn.

Trong lòng mẹ Tạ yên tâm, cảm thấy vừa rồi thật sự quá căng thẳng, con trai của bà xem ra còn biết chăm sóc omega tốt hơn bà.

Thấy bóng dáng con trai ôm Kiều Thẩm rời đi, bà ngồi xuống bên cạnh chồng mình.

Ba Tạ nắm lấy tay vợ, nói với bà, “Vợ à, anh muốn đến Florence lần nữa, anh muốn nghe anh chàng chơi guitar trên phố hát một bài khác.”

Mẹ Tạ nhìn khuôn mặt dần có nếp nhăn của chồng mình, cười đáp, “Được, em cũng muốn đến đó.”

“Em còn muốn đến Nhà thờ Santa Maria del Fiore nữa.”

“Được, đi.”

“Em còn muốn ăn kem bên cạnh Nhà thờ, muốn vị bánh quy và sữa.”

“Được rồi, tất cả đều theo ý em.”