Bé Câm

Chương 30: Phiên ngoại 5




Phiên ngoại 5: Chu Độ và Tiểu Đinh

Tiểu Đinh tên thật là Đinh Xán, cậu ấy chỉ là một sinh viên bình thường của một trường đại học, không có bất kỳ kỹ năng đặc biệt nào. Thẳng thắng mà nói thì có rất nhiều sinh viên đại học giống như Đinh Xán.

Khi bắt đầu phỏng vấn, Chu Ngưng đóng giả thành một người đi phỏng vấn mà ngồi nói nhảm với Đinh Xán nửa tiếng đồng hồ, mặc dù Đinh Xán biết các khía cạnh khác của đối phương trâu bò hơn mình nhiều, nhưng cậu vẫn tự tin vỗ ngực nói: "Nhưng khi hai chúng ta vào phỏng vấn, nhất định sếp sẽ chọn tôi."

Chu Ngưng khó hiểu hỏi: "Tại sao? "

"Do anh quá xuất sắc! Anh vừa đẹp trai lại vừa tài giỏi, nếu anh làm việc chung với sếp thì chẳng phải anh sẽ cướp đi vị trí trung tâm sao, bây giờ "tư bản" rất sỉ diện đó! "

Lúc ấy, Chu Ngưng đã chấm Đinh Xán. Anh thấy đứa nhóc này vừa giỏi vừa lạc quan.

Anh chỉ vừa mới lên làm giám đốc nên áp lực quá lớn, anh cần tìm một người vừa thông minh vừa ngây ngô một chút.

Đúng là rất hiếm khi tâm trạng của Đinh Xán không tốt, cậu ấy luôn biết cách làm bản thân vui, cũng như biết cách làm cho người bên cạnh mình vui theo.

Về mặt tình cảm cũng vậy, hạnh phúc là trên hết.

Tính cách này nói tốt cũng tốt, nói xấu cũng xấu. Nói trắng ra là lấy bản thân làm trung tâm, nếu cậu làm cho tôi vui thì chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ, còn nếu không thì chúng ta sẽ chia tay.

Bề ngoài thì nhỏ bé, ngoan ngoãn, trông rất dễ bắt nạt nhưng thật ra cậu ấy rất hiểu chuyện. Mấy thứ tình cảm máu chó, ngược luyến tàn tâm, hay là theo đuổi chồng đến sức đầu mẻ trán,.... Với cậu ấy mà nói thì đây là những điều không thể xảy ra với mình được. Con người chỉ sống có một lần, tại sao lại phải làm bản thân tổn thương như vậy chứ?

Tính cách này của Đinh Xán rất hợp với Chu Độ của sáu năm trước. Trong đầu suy nghĩ tới chuyện gì thì cũng sẽ nói ra, khi mối quan hệ dần dần phai nhạt cũng nói ra để giải thoát cho cả hai.

Đinh Xán đi theo Chu Ngưng nhiều năm rồi nên cậu ấy cũng có nghe về Chu Độ.

Thỉnh thoảng Đinh Xán có nghe bọn họ nói chuyện điện thoại, Chu Ngưng thường sẽ dặn dò: uống ít rượu, nhớ ăn cơm, không được đổi trắng thay đen.

Hoặc là "đổi bạn trai rồi à", "Tại sao lần này chia tay",.....

Khi đó Đinh Xán tò mò hỏi một câu, Chu Ngưng cười cười đáp: "Không có ai quá hai tháng. "

Cho nên ấn tượng của Đinh Xán về Chu Độ là: cuộc sống về đêm phong phú, đời tư thì hỗn loạn.

Nhưng khi thấy Chu Độ đứng trước mặt mình rồi ngỏ ý hẹn hò cậu ấy vẫn đồng ý. Con người là động vật yêu bằng mắt, đây là điều không thể thay đổi.

Cậu ấy biết Chu Độ là người đàng hoàng, hắn có thể đối xử tốt với cậu thì cũng sẽ có thể đối xử tốt với người khác. Đinh Xán cũng không muốn thật lòng, khi nào chơi đủ rồi sẽ chia tay.

(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)

Một ngày nọ, Chu Độ ở bên ngoài đến tận khuya mới về nhà, hắn cho rằng Đinh Xán sẽ rất tức giận, nên vừa về đến nhà hắn liền dính lấy Đinh Xán mà xin lỗi cậu ấy, "Xin lỗi bé cưng, hôm nay anh đi gặp mấy người bạn cũ. Từ khi ra nước ngoài anh vẫn chưa gặp lại họ, hôm nay có dịp tụ tập nên anh về hơi muộn, lần sau anh đưa em đi gặp bọn họ nhé? "

Không chỉ riêng hôm nay, gần đây Đinh Xán thường xuyên không thấy bóng dáng Chu Độ đâu. Đinh Xán cũng mặc kệ, cậu ấy cảm thấy nếu không quản lý được thôi thì cứ nhắm mắt làm ngơ đi.

Đinh Xán chớp chớp mắt nói: "Trên người anh có mùi của người khác."

Chu Độ cúi đầu ngửi ngửi, "À, có thể là vô tình dính vào..."

"Hai người đã làm chưa?" Đinh Xán ngắt lời hắn, cậu ấy không muốn biết chi tiết về chuyện này.

"Hả?" Chu Độ ngạc nhiên, hắn nghĩ chắc là do mình về trễ nên Đinh Xán đang giận dỗi, hắn cợt nhả nói, "Không có làm gì cả, anh nào dám. "

"Không à? Thật ra là nếu anh có làm cũng chẳng sao cả." Đinh Xán đang rất muốn biết giới hạn chịu đựng của mình đến đâu.

Chu Độ hỏi: "Đinh Xán... Rốt cuộc anh là gì trong trái tim em vậy? Anh chỉ về hơi muộn thôi, sao em lại nghĩ đến việc đó chứ? "

"Em nghĩ đến cái gì? Anh nghĩ anh rất đáng tin chắc? "

Chu Độ lạnh lùng nói: "Đinh Xán, mẹ nó, em là đồ không có lương tâm."

Chu Độ đóng sầm cửa lại rồi hậm hực rời đi, mỗi lần cãi nhau đều như vậy, sau khi Chu Độ nguôi giận sẽ đi kiếm cậu ấy mà làm hòa, Đinh Xán chưa bao giờ chủ động tìm hắn. Dường như Đinh Xán luôn thờ ơ với mối quan hệ này.

Chu Độ không có cảm giác an toàn, cho nên hắn sẽ cố ý làm chút chuyện khác thường, hắn muốn cho Đinh Xán ghen, muốn Đinh Xán quan tâm đến hắn, nhưng hình như Đinh Xán không coi hắn ra gì cả.

Lần này hắn bỏ đi chưa được hai tiếng mà đã quay về nhà, trước kia ít nhất phải qua một hai ngày hắn mới về, trong lúc Đinh Xán đang khó hiểu nhìn hắn thì hắn nói: "Anh sẽ chứng minh cho em thấy anh không có chạm vào người khác. "

Làm sao để chứng minh...

Một giây sau Đinh Xán liền biết ý đồ của hắn, Chu Độ đè Đinh Xán lên sofa, vừa ra vào vừa thốt ra những lời thô t.ục: "Anh đem con cháu của anh giao hết cho em. "

Tư thế này không thoải mái lắm, Đinh Xán cố gắng kiềm chế không phát ra tiếng, Chu Độ vừa ra vào vừa thở d.ốc bên tai Đinh Xán:

"Đinh Xán, sao em lại không để ý đến anh."

"Mẹ nó! Anh rất sợ em bỏ rơi anh."

"Có phải em muốn anh moi hết tim gan ra thì em mới hài lòng đúng không?"

Đinh Xán hơi giãy giụa, cậu ấy bướng bỉnh nói: "Em muốn nhan sắc của anh chứ không muốn tim gan của anh. "

Bây giờ nói ra những lời này Đinh Xán nhất định sẽ phải chịu cực hình. Chu Độ lật người cậu ấy lại, Đinh Xán cảm thấy như mình sắp ngất đi tới nơi vậy, toàn thân ê ẩm.

Hắn bày ra vẻ mặt đáng thương nói: "Anh phải làm sao thì em mới thích anh?"

Đinh Xán nở nụ cười: "Em thích anh, anh Độ, em thật sự rất thích anh. "

"Em biết anh..." Đinh Xán nên nói gì bây giờ? Cậu ấy biết Chu Độ thay bồ như thấy áo, gặp ai cũng yêu?

"Tóm lại là lúc anh thích em, em sẽ sống với anh, lúc chia tay em sẽ không quấn lấy anh."

Chu Độ dở khóc dở cười nói: "Sao em cứ muốn chia tay vậy? Sao em không mắng anh, sao em không quản anh? "

"Em nói thì anh sẽ nghe lời sao?" Đinh Xán nhỏ giọng hỏi.

Chu Độ không do dự gì mà trả lời: "Anh nghe. "

Đinh Xán ừ một tiếng, mất một lúc lâu sau Chu Độ mới cất tiếng nói: "Vậy chúng... chúng ta thử một chút đi. "