Sở Nam Sơn nhìn đứa con trai duy nhất chết thảm, vẻ mặt bi thương hô lên.
Những người nhà họ Sở khác nhìn thấy cảnh tượng này thì đều bị kinh sợi
Bọn họ nhìn Sở Cửu Ca, thầm nghĩ vị đại tiểu thư này thật đúng là điên cuồng!
Nhưng mà chẳng lẽ cô không biết tình huống hiện tại của nhà họ Sở sao?
Nếu là tại mười năm trước, Sở Cửu Ca giết Sở Thiên, cho dù Sở Nam Sơn thì cũng chỉ có thể chịu đựng, bởi vì cha của Sở Cửu Ca là Sở Phù Đồ!
Sở Phù Đồ, chính là người đứng đầu của Sở tộc nhất mạch người cầm lái, bằng thực lực của mình, năm đó ông ta đã đè ép bốn chỉ còn lại không ngóc đầu lên được, không ai dám đắc tội với người của nhánh thứ nhất!
Lúc đó mạch thứ nhất có Sở Phù Đồ làm chỗ dựa, ở Sở tộc có thể nói là một mình độc nhất, bốn chi khác không dám nói một chữ không!
Nhưng mà mười năm trước, vị thiên tài Sở Phù Đồ này lại biến mất, không ai biết ông ta đi làm gì? Ngay cả tộc trưởng Sở tộc cũng không biết!
Sở Phù Đồ biến mất, nhánh thứ nhất mất đi người cầm lái, uy chấn ở Sở tộc cũng giảm, bốn nhánh còn lại cũng không kiêng ky và sợ hãi với nhánh thứ nhất như trước, thậm chí có nhiều người muốn nhân cơ hội nuốt trọn nhánh thứ nhất!
Không có Sở Phù Đồ che chở, hơn nữa tộc trưởng đương nhiệm của Sở tộc, cũng chính là ông nội của Sở Cửu Ca đang bế quan, Sở Cửu Ca lại dám giết Sở Thiên, lá gan này cũng quá lớn rồi thì phải?
“Sở Cửu Ca, tao phải giết chết mày!”
Sở Nam Sơn dữ tợn nhìn chằm chằm Sở Cửu Ga, trên người ông ta bộc phát ra uy thế ngút trời!
Ầm một tiếng, tòa đại điện ầm ầm sụp đổ, kinh động tới cả gia tộc họ Sởi Lập tức, Sở Cửu Ca và Sở Nam Sơn vọt ra, hai người lao vào đánh nhau!
Rất nhanh, toàn bộ người của các nhánh Sở tộc tụ tập lại, nhìn thấy Sở Nam Sơn và Sở Cửu Ca đánh nhau thì ai nấy đều kinh hãi!
Sau khi bọn họ biết Sở Cửu Ca giết Sở Thiên thì rất ngạc nhiên! Sở Thiên là con trai duy nhất của Sở Nam Sơn, cũng là hy vọng tương lai của nhánh tứ tư, hôm nay cứ như vậy mà bị giết chết, chẳng trách Sở Nam
Sơn lại đánh nhau với Sở Cửu Ca!
Nhưng Sở Cửu Ca đại chiến với Sở Nam Sơn cũng không rơi vào hạ phong, ngang tức ngang tài.
“Đại tiểu thư thật mạnh!”
Lúc này, mọi người Sở tộc nhìn Sở Cửu Ca thán phục nói.
Với thực lực của Sở Nam Sơn - người đứng đầu nhánh thứ tư của nhà họ Sở, thực lực cũng phải xếp hàng đầu, Sở Cửu Ca tuổi còn trẻ lại có thể đánh ngang tay, thực lực này khiến người của nhà họ Sở phải chấn động!
“Xem ra đại tiểu thư kế thừa thiên phú của tộc trưởng, sắp trở thành người dẫn dắt nhánh thứ nhất rồi!”
Người của nhánh thứ nhất thấy thực lực của Sở Cửu ©a, ai nấy đều phấn khích hô lên.
Từ khi Sở Phù Đồ biến mất, nhánh thứ nhất của bọn họ mất đi trụ cột, bị bốn nhánh còn lại chèn ép, lần này Sở Cửu Ga thể hiện ra thực lực mạnh như thế, khiến cho người của nhánh thứ nhất thấy được hy vọng, ý chí chiến đấu cháy rực!
Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc áo khoác dài màu đen, để râu xuất hiện, ông ta chính là người đứng đầu nhánh thứ hai của nhà họ Sở - Sở Thiên Hùng, cũng là cha của Sở Quân Lâm!
Không ngờ Sở Cửu Ca lại che dấu sâu như vậy!
Sở Thiên Hùng nhìn chăm chú Sở Cửu Ca, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
“Chủ công, Sở Cửu Ca sợ là được kế thừa thiên phú của Sở Phù Đồ, nếu để cho cô ta tiếp tục phát triển, chỉ sợ...”
Lão giả bên cạnh Sở Thiên Hùng vuốt râu nói. “Tôi sẽ không để cho cô ta trở thành Sở Phù Đồ thứ hai!”
“Nếu không phải bởi vì cô ta, Quân Lâm cũng sẽ không bị thương nghiêm trọng như vậy, món nợ này cô ta phải trải”
Vẻ mặt Sở Thiên Hùng lạnh như băng, ánh mắt ông ta cực kỳ đáng sợ. ÄmI!
Đột nhiên, một tiếng nổ vang từ cuộc chiến của Sở Cửu Ca và Sở Nam Sơn truyền ra.
Sau cú va chạm, thân thể cả hai đều lui về phía sau.
“Dừng tay!"
Ngay khi Sở Nam Sơn còn muốn tiếp tục, một tiếng quát truyền đến, bốn vị trưởng lão đều xuất hiện.
Bốn người này chính là tứ đại trưởng lão của gia tộc họ Sở, sau khi tộc trưởng bế quan, bọn họ phụ trách quản lý toàn gia tộc.
“Các người đang làm cái gì vậy?”
Đại trưởng lão quát lên với Sở Cửu Ca và Sở Nam Sơn. “Đại trưởng lão, Sở Cửu Ca giết con trai của tôi!”
Vẻ mặt Sở Nam Sơn lạnh lẽo.
“Cái gì?” Vẻ mặt Đại trưởng lập tức thay đổi, ông nhìn Sở Cửu Ca nói: “Cửu Ca, cháu...”
“Đúng vậy, là tôi giết Sở Thiên” Sở Cửu Ca thẳng thắn thừa nhận.