Người này chính là U Long - trang chủ của Đồ Long Sơn Trang, trong tay ông ta còn đang cầm đoản kiếm vừa đâm Diệp Phàm.
“Ngươi... ngươi thế mà lại...”
Lúc này, U Long nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không thể tin nổi.
Thực lực của ông ta đã đạt tới nửa bước Quân Cảnh có thể giết người trong nháy mắt, hơn nữa còn có vũ khí sắc bén này, muốn giế t chết một cường giả Quân Cảnh
không phải là không thể!
Vừa nãy ông ta đã chủ động tấn công, nhưng không những ám sát thất bại mà còn bị đánh bại chỉ bằng một chiêu!
Điều này khiến trong lòng ông ta không thể nào chấp nhận được!
“Kỹ năng ám sát của ngươi mà muốn giết ta à, cứ mơ đi, thế nhưng thanh kiếm này trong tay ngươi..."
Diệp Phàm vừa nói vừa nhìn thanh kiếm trong tay U Long. Thanh kiếm này tuyệt đối không tầm thường, nó sắc bén hơn rất nhiều vũ khí Diệp Phàm từng nhìn thấy trong hầm bí mật của Thiên Long, nếu như vừa rồi không
đủ cảnh giác, e rằng hắn đã bị thanh kiếm này đâm một nhát rồi!
“Thanh kiếm này chính là Ngư Trường Kiếm, một trong mười đại danh kiếm của Long Quốc!” Huyết Phu vừa nói vừa đi về phía U Long.
“Ngư Trường Kiếm?”
"Khó trách nó lợi hại như vậy!” Diệp Phàm kinh ngạc nói.
Hắn đã nghe nói về mười đại danh kiếm của Long Quốc!
Người ta đồn rằng mười đại danh kiếm này là thần khí sắc bén, uy lực bất phàm!
Nếu có được một trong những thanh kiếm này, cũng xem như có thực lực tung hoành tứ phương!
Thế nhưng mười đại danh kiếm này đã biến mất từ lâu, việc tìm lại chúng là điều vô cùng khó!
Không ngờ răng lại nhìn thấy Ngư Trường Kiếm ở đây! Đặc điểm lớn nhất của thanh kiếm này là nó có khả năng ám sát rất tốt, thời cổ đại có một số người đã sử dụng thanh kiếm này để ám sát thành công các quân
vương, bởi vì nó có sức sát thương cực kỳ lớn!
“Người như ngươi không xứng có được Ngư Trường Kiếm!” Huyết Phu nhìn U Long rồi lạnh lùng hét lên.
“Thiếu trang chủ, không ngờ răng ngươi vẫn còn sống!” U Long âm trầm nhìn Huyết Phu.
“Đúng vậy, nếu như năm đó không phải ngươi muốn lấy được phương pháp tiến vào Huyết Quật từ ta, thì có lẽ ta đã chết trong tay ngươi rồi!”
“Nhưng không ngờ cuối cùng ta cũng có thể sống sót, hơn nữa hôm nay ta còn có thể đích thân báo thù cho phụ thân mình!” Huyết Phu nhàn nhạt nói.
Soạt!
U Long nheo mắt lại, vung thanh Ngư Trường Kiếm về phía Huyết Phu.
Bùm! I!
Lúc này, Diệp Phàm cũng bay tới, dùng sức đá U Long ra xa khiến ông ta ngã rầm xuống đất, va chạm mạnh đến nỗi khiến mặt đất phía sau ông ta tạo thành một cái
hố sâu, Ngư Trường Kiếm cũng bị ném sang một bên.
Huyết Phu đi thẳng tới chỗ U Long, ánh mắt đầy sát ý nhìn chằm chăm vào ông †a, nói: “Đi bồi táng với phụ thân ta đi!”
Rầm rập!!!
U Long vẫn còn muốn nói gì đó, thế nhưng đầu ông ta đã bị Huyết Phu dùng kiếm chặt đứt.
“Phụ thân, con đã báo thù được cho mọi người!” Phịch!
Huyết Phu chợt quỳ trên mặt đất, đôi mắt đẫm nước mắt, ngửa mặt lên trời rồi hét lên!
Khi các thành viên của Đồ Long Sơn Trang nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ đều vô cùng sợ hãi!
Lúc này Huyết Phu đứng dậy, nhìn về phía các thành viên Đồ Long Sơn Trang: “Ta chính là Nhiếp Thiên - thiếu trang chủ của Đồ Long Sơn Trang. Khi đó U Long cấu kết với Thiên Cương Địa Sát để sát hại phụ thân của ta, nhằm chiếm đoạt Đồ Long Sơn Trang. Bây giờ tất cả bọn họ đã đều đã chết, các ngươi còn muốn tiếp tục đi theo bọn họ sao?”
“Thiếu trang chủ, chúng ta lúc trước có mắt như mù không biết âm mưu của bọn chúng, bị bọn chúng lừa dối nhiều năm như vậy, chúng ta cảm thấy vô cùng xấu hổi”
Lúc này, toàn bộ quan chức của Đồ Long Sơn Trang đều quỳ xuống trước mặt Huyết Phu.
Sau đó những thành viên khác của Đồ Long Sơn Trang cũng lần lượt quỳ xuống!
“Từ nay về sau, thiếu trang chủ người chính là trang chủ mới của Đồ Long Sơn Trang, tất cả chúng ta đều sẽ tuân theo mệnh lệnh của trang chủ!”
Một vị trưởng lão của Đồ Long Sơn Trang nói với Huyết Phu, những người khác đều đồng ý!
Huyết Phu nhặt Ngư Trường Kiếm trên mặt đất lên, đi tới trước mặt Diệp Phàm nói: “Thiếu chủ, Đồ Long Sơn Trang từ nay sẽ nghe theo mệnh lệnh của cậu, mà chủ nhân của Ngư Trường Kiếm này cũng sẽ là thiếu chủ!”
“Nếu như Ngư Trường Kiếm này thuộc về Đồ Long Sơn Trang thì chủ nhân của nó hẳn là ông!”
“Về phần Đồ Long Sơn Trang từ nay về sau ông sẽ lãnh đạo, khi nào tôi cần thì sẽ để bọn họ hành động!” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
“Vâng, thiếu chủ!” Huyết Phu gật đầu.
Sau đó hăn ta dẫn Diệp Phàm đi vào sâu trong Đồ Long Sơn Trang.
Họ đi qua một đường hầm bí mật và đi đến một cánh cửa đá.