Võ Thiên Khiếu tức giận hộc máu.
“Phiệt chủ!”
Người của Võ Phiệt vội vàng đi đến bên cạnh Võ Thiên Khiếu, quan tâm nói.
“Mang theo Phiệt chủ của các người rồi cút đi, còn dám bước vào Đoan Mộc Phiệt, giết không tha.”
Đoan Mộc Cẩn lạnh lùng quát. Ngay sau đó người Võ Phiệt vội vàng mang theo Võ Thiên Khiếu rời khỏi nơi này.
“Phiệt chủ Hách Liên Phiệt, Lâm đại trưởng lão, hai phiệt các vị còn có chuyện gì không?”
Đoan Mộc Cẩn nhìn về phía Hách Liên Bá và người Lâm Phiệt.
Hai người này nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong mắt tràn ngập kiêng kị, xoay người định rời khỏi.
“Chờ đãi”
Đột nhiên Diệp Phàm lên tiếng.
Sắc mặt người hai phiệt thay đổi, dừng chân.
“Ông là Phiệt chủ Hách Liên Phiệt?”
Diệp Phàm nhìn chăm chú vào Hách Liên Bá, lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy!”
Hách Liên Bá ngưng trọng nhìn Diệp Phàm.
“Lúc trước chính ông lợi dụng Phần Diễm Long Thủ chuẩn bị cướp lấy điện Long Vương đúng không?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Sao cậu biết chuyện này?”
Hách Liên Bá nhíu mày.
“Bởi vì tôi là thiếu chủ điện Long Vương”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Hách Liên Bá biến sắc, nhìn Diệp Phàm nói: “Cậu...” Rắc!
Hách Liên Bá đang định lên tiếng thì bị Diệp Phàm bóp nát cổ. Hách Liên Bá trợn to mắt, chết không nhắm mắt! “Dám tính kế điện Long Vương, đáng chết!”
Diệp Phàm vứt thi thể của Hách Liên Bá xuống đất. Đám cao thủ Hách Liên Phiệt dại ra.
Người của Lâm Phiệt và Đoan Mộc Phiệt không ngừng nuốt nước bọt, đổ mồ hôi lạnh.
Phiệt chủ Hách Liên Phiệt lại dễ dàng bị giết như vậy. Thực sự quá chấn động.
“Mang theo thi thể của Phiệt chủ các người rồi cút đi, dám tính kế điện Long Vương nữa, vậy Hách Liên Phiệt không cần tồn tại!”
Diệp Phàm uy hiếp.
Dứt lời, người của Hách Liên Phiệt không dám thở mạnh, vội vàng bỏ trốn mất dạng.
Người của Lâm Phiệt cũng vội vã chạy thoát.