Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 394: C394: Trở về quỷ cốc




Ở Long Quốc, trong một dãy núi sâu nào đó, ở đây có một sơn cốc tràn ngập hơi thở thần bí. Sơn cốc này chính là Quỷ Cốc.

Quỷ Cốc có lịch sử truyền thừa hàng nghìn năm, chủ nhân đầu tiên của Quỷ Cốc - Quỷ Cốc Tử là một tồn tại thần bí khó lường, thông hiểu Chư tử Bách gia, nắm giữ đủ loại kỳ môn dị thuật, từ y thuật, võ đạo, đến bày binh bố trận, suy tính Thiên cơ, thậm chí là luyện đan luyện khí đều vô cùng tinh thông.

Quỷ Cốc do Quỷ Cốc Tử sáng lập chia thành tám bộ, mỗi bộ đều nắm giữ một tuyệt kỹ của Quỷ Cốc Tử.

Cứ như vậy, Quỷ Cốc ẩn cư trong rừng sâu, truyền thừa từ đời này sang đời khác, lưu truyền đến ngày nay.

Nhưng vì để trở thành đệ tử Quỷ Cốc cần phải trải qua rất nhiều thử thách vô cùng khó khăn, cho nên nhân khẩu ở Quỷ Cốc luôn ít ỏi, không có mấy người.

Cho đến khi Quỷ Cốc truyền đến tay của Tam sư phụ của Diệp Phàm là Y Thánh Quỷ Cốc, nơi đây mới dần dần lớn mạnh, có đến ba nghìn đệ tử Quỷ Cốc.

Lúc này, cách Quỷ Cốc vài nghìn mét trong rừng sâu, Diệp Phàm theo Trịnh Thiên đến đây.

"Thiếu chủ, nơi này có đủ loại trận pháp do Quỷ Cốc. bố trí, Thiếu chủ đi sát theo tôi, tránh rơi vào trong đó."

Trịnh Thiên nhắc nhở Diệp Phàm.

"Những thủ đoạn này, tôi đã nắm giữ toàn bộ từ mười tuổi rồi."

Diệp Phàm cười nhẹ, đi về phía Quỷ Cốc, trực tiếp phớt lờ đủ loại thủ đoạn mê hoặc, vây khốn người ngoài của Quỷ Cốc bố trí ở đây.


Những năm ở núi Cửu Long, Diệp Phàm đã sớm học được đủ loại thuật pháp của Quỷ Cốc từ Tam sư phụ, cho nên những thủ đoạn ngăn cản kẻ địch của đệ tử Quỷ Cốc bố trí hoàn toàn không có tác dụng với hắn.

Rất nhanh, Diệp Phàm đã đến bên ngoài Quỷ Cốc.

Ở lối vào Quỷ Cốc có một tấm bia đá, trên đó khắc hai chữ uy nghiệm, mạnh mẽ: Quỷ Cốc.

Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Phàm đến Quỷ Cốc với tư cách là người thừa kế của Quỷ Cốc.

Hắn trực tiếp đi vào bên trong. Âm ầm!

Khi Diệp Phàm vừa bước vào Quỷ Cốc, đột nhiên truyền đến một tiếng ầm vang.

Cảnh tượng xung quanh Diệp Phàm trực tiếp thay đổi, hắn như thể đột nhiên xuất hiện ở trong một rừng đá, ở đây có đủ loại đá lớn.

Không đợi hắn nói gì, những tảng đá lớn đó liền từ bốn phương tám hướng tấn công về phía hắn.

"Thạch trận. Thật thú vị." Diệp Phàm cười nhẹ.

Rõ ràng là hắn đã bước vào một trận pháp, trận pháp. này cao minh hơn nhiều so với những trận pháp mê hoặc, ngăn cản người ngoài ở bên ngoài Quỷ Cốc, nếu không Diệp Phàm cũng đã phát hiện.

Hắn trực tiếp ra tay, phá hủy toàn bộ những tảng đá lớn lao tới xung quanh.

Ngay sau đó, thân hình Diệp Phàm xuyên qua rừng đá này.

Hắn rất nhanh đã phát hiện ra điều gì đó, ánh mắt ngưng tụ, một quyền đánh ra, trực tiếp phá hủy một trong những bức tượng đá đó.

Âm ầm...

Theo sự sụp đổ của bức tượng đá này, những tảng đá lớn xung quanh Diệp Phàm biến mất, cảnh tượng bên trong Quỷ Cốc hiện ra trước mắt hắn.

Chỉ là, khi Diệp Phàm nhìn thấy cảnh tượng Quỷ Cốc. trước mắt, sắc mặt hắn lại thay đổi.

Lúc này, Quỷ Cốc xác người nằm la liệt, máu chảy thành sông, không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc, khắp nơi đều là thi thể không toàn thây, vô số đệ tử Quỷ Cốc nằm trên mặt đất chết thảm.

Nhìn thấy cảnh này, nội tâm Diệp Phàm run lên, sắc mặt vô cùng khó coi, cảm xúc đột nhiên trở nên hỗn loạn.

"Phong Vô Tích."


Diệp Phàm lạnh lùng hét lớn.

Ngay lúc này, đột nhiên từng luồng hàn quang lạnh lão sắc bén xuất hiện, lao về phía Diệp Phàm.

Lúc này Diệp Phàm còn đang chìm đắm trong nỗi đau thương khi Quỷ Gốc bị diệt, đối với những hàn quang đột ngột xuất hiện đó dường như không hề hay biết.

Âm ầm...

Ngay khi từng luồng hàn quang chứa đựng sát khí vô hạn sắp rơi vào người Diệp Phàm, trên người hắn bùng phát một luồng khí tức khủng bố.

"Phá"

Đôi mắt Diệp Phàm đột nhiên bắn ra hai luồng tỉnh quang kinh người, trong miệng hắn thốt ra một chữ.

Âm ầm ầm!

Ngay lập tức, trong sơn cốc này truyền ra một tiếng ầm vang.

Cảnh tượng trước mắt Diệp Phàm như gương vỡ tan thành từng mảnh.

Chớp mắt, những thi thể và máu tươi đầy đất đó không còn nữa, từng luồng hàn quang đó cũng biến mất.

Mà cảnh tượng hiện ra trước mắt Diệp Phàm là hàng nghìn đệ tử Quỷ Cốc bị thương, nằm rải rác trên mặt đất.

Ở phía trước nhất, có bốn lão già đang ngồi xếp. bằng, khí tức người nào cũng đều yếu ớt, hiển nhiên bị thương không nhẹ.


Rõ ràng cảnh tượng thảm khốc của Quỷ Cốc vừa rồi chỉ là ảo ảnh, không phải là sự thật.

Vừa rồi Diệp Phàm trước tiên đi vào Thạch Trận, sau đó lại rơi vào trận pháp kết hợp giữa Sát Trận và Huyễn Trận.

Mà người bày trận chính là muốn mượn ảo ảnh thảm cảnh người của Quỷ Cốc chết thảm để ảnh hưởng đến nội tâm của Diệp Phàm khiến hắn buông bỏ mọi sự đề phòng, để Sát Trận ẩn giấu cuối cùng tấn công tiêu diệt hắn.

Trận pháp liên hoàn này có thể nói là vô cùng kinh hiểm, nếu Diệp Phàm không phát hiện kịp thời điều bất thường, e rằng hắn cũng trúng chiêu rồi.

Lúc này, Diệp Phàm nhìn những đệ tử Quỷ Cốc này nói: "Các ông thế nào rồi?"

"Cậu là ai?"

Một trong năm lão giả nhìn Diệp Phàm nói.

Diệp Phàm trực tiếp lấy ra Quỷ Cốc lệnh tượng trưng cho Cốc chủ của Quỷ Cốc.

"Quỷ Cốc lệnh?"

"Cậu là ai?"

Năm lão giả nhìn Diệp Phàm kinh ngạc nói.