Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 273: C273: Muốn gặp tôi thì lăn đến đây




Trong hai nhóm người này có một nhóm ăn mặc. sang trọng, người đàn ông dẫn đầu không ai khác chính là quân chủ quân Thiên Lang, Mạc Lâm.

Nhóm người trước mặt Mạc Lâm đều mặc vest đen, do một ông lão có râu dê.

"Quân đoàn trưởng Mạc, cậu cảm thấy đề nghị hợp. tác với gia tộc lto lần này thế nào?"

"Gia chủ của chúng tôi rất có thành ý với lần hợp tác này.

"Chỉ cần chúng ta hợp tác, tôi bảo đảm quân Thiên Lang của các người sẽ kiếm được rất nhiều tiền!"

Ông lão râu dê vuốt râu cười nói.

"Hợp tác không thành vấn đề, nhưng nếu chúng tôi muốn các người đi giết người các người có giết không?”

Mạc Lâm lạnh nhạt nói. "Tên tiểu tử kia sẽ chết sớm thôi!" Ông lão râu dê tự tin cười nói.

Lúc này, một người đàn ông phía sau ông lão râu dê nhận được điện thoại liền biến sắc.

"Quản gia, không hay rồi!"

Người đàn ông mặc vest thì thầm vào tai ông lão râu dê, ông lão lập tức cau mày.

"Thấy vẻ mặt này của ông, chẳng lẽ nhiệm vụ đối phó với hắn đã thất bại rồi sao?"

Mạc Lâm liếc nhìn ông lão râu dê một cái.

"Quân đoàn trưởng Mạc, người này quả thực có chút khó giải quyết, nhưng mà cậu yên tâm, gia tộc Ito nhất định sẽ làm được như đã hứa. Lần này chúng tôi đã dẫn kiếm sĩ mạnh nhất trong gia tộc theo, nhất định có thể giết hắn!"


"Ichiken, ngươi đích thân đi một chuyến đi!" Ông lão râu dê nói.

Ông lão vừa dứt lời, một người mặc đồ đen cầm kiếm đột nhiên xuất hiện đáp lại: "Vâng!"

Sự xuất hiện đột ngột của người đàn ông này khiến Mạc Lâm kinh ngạc, với thực lực của hắn ta vậy mà lại không cảm nhận được sự tồn tại của người này.

"Người này là ai?"

Mạc Lâm nhìn chằm chằm người đàn ông với vẻ mặt nghiêm túc.

"Hắn chính là Ito Ichiken, kiếm sĩ mạnh nhất mà gia tộc lto bồi dưỡng. Hắn đã từng tiêu diệt năm tổ chức cấp A và hai tổ chức cấp S chỉ với một thanh kiếm!"

Ông lão râu dê cười nói.

"Mạnh vậy sao?”

Mạc Lâm kinh ngạc nói.

Hắn ta đương nhiên biết sự phân chia của các thế lực trong thế giới ngầm, đương nhiên cũng biết sức. mạnh của tổ chức cấp A và tổ chức cấp S.

Có thể tiêu diệt được năm tổ chức cấp A, hai tổ chức cấp S chứng tỏ thực lực của người này đã đạt tới trình độ vô cùng đáng sợ rồi!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
=====================================

"Không ngờ gia tộc lto của các người còn có cao thủ như vậy!"

"Quân đoàn trưởng Mạc khách sáo rồi!"

"Có Ichiken ra tay, Diệp Phàm nhất định phải chết, quân đoàn trưởng Mạc và quân chủ quân Thiên Lang cứ yên tâm đi!"

Ông lão râu dê tự tin nói.

"Nếu đã vậy thì tôi sẽ về bẩm báo với quân chủ một tiếng, có thể bắt đầu hợp tác rồi, trước mắt chúc chúng ta hợp tác thuận lợi!"

Mạc Lâm cười nói.

Chớp mắt đã đến buổi trưa.

Diệp Phàm chạy tới Đường Thị ăn cơm cùng Đường Sở Sở.

"Sở Sở, ba tên kia không đi tố cáo với cậu dì của em chứ?"

Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở.


"Không có, hôm nay ba người họ còn thành thật đến làm việc, có lẽ là bị anh dọa sợ rồi."

Đường Sở Sở mỉm cười. Diệp Phàm cười lạnh nói: "Tốt nhất là vậy!"

"Đúng rồi anh Tiểu Phàm, em định đi Tây Nam một chuyến!"

Lúc này, Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm nói. "Đi Tây Nam? Đúng vậy, em định công bố sản phẩm

kem trị sẹo mà anh cho em, nhưng dược liệu trong sản phẩm này rất hiếm, chỉ ở vùng Tây Nam mới có."

"Em đã liên lạc với công ty dược liệu lớn ở quận Thiên Thục rồi, dự định ngày mai sẽ trực tiếp ký hợp đồng hợp tác lâu dài với đối phương, đảm bảo công ty được cung cấp dược liệu thuận lợi!"

Đường Sở Sở nói.

"Tây Nam cũng không gần chúng ta, anh đi với em"

Diệp Phàm nói.

Hắn đương nhiên lo lắng cho Đường Sở Sở đi xa một mình.

Với thực lực của Đường Sở Sở bây giờ, ngoại trừ cường giả Thiên Cảnh ra, những người còn lại cũng không thể làm tổn thương cô.

Nhưng Diệp Phàm vẫn không thể yên tâm được, đi theo vẫn hơn, dù sao hắn cũng không bận gì!

"Được!"

Mà Đường Sở Sở cũng không từ chối Diệp Phàm, cô chỉ hy vọng được ở bên Diệp Phàm nhiều một chút.

Ăn trưa xong, Diệp Phàm rời khỏi Đường Thị.

Lúc này có ba người đàn ông sắc mặt lạnh lùng đi tới trước mặt hắn, người dẫn đầu nhìn Diệp Phàm: "Chủ nhân của tôi muốn gặp anh, theo chúng tôi một chuyến đi"

"Chủ nhân các người muốn gặp tôi thì tôi phải đi gặp sao?"


Diệp Phàm lạnh lùng nói. "Anh biết chủ nhân tôi là ai không?"

Người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng quát.

"Tôi mặc kệ hắn ta là ai, muốn gặp tôi, bảo hắn ta lăn qua đây!"

Diệp Phàm hừ lạnh.

"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"

"Lên!"

Người đàn ông lập tức quát lên.

Hai người kia tức khắc xông về phía Diệp Phàm.

Kết quả họ còn chưa kịp đến gần Diệp Phàm đã bị một sức mạnh đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất hộc máu.

Người đàn ông dẫn đầu biến sắc, một tay biến thành móng vuốt xông về phía Diệp Phàm.

Khoảnh khắc móng vuốt của đối phương sắp chạm tới Diệp Phàm, đã bị hắn chặn lại, trực tiếp cắt đứt cổ họng.

Mấy người đàn ông ngã xuống đất, hai mắt trừng to.

"Mặc kệ chủ của các người là ai, về nói với hắn ta, muốn gặp tôi thì lăn đến đây!"

Diệp Phàm nhìn hai người còn lại, không chút khách khí nói.