Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 139: C139: Thuật sĩ cường giả




“Ông chính là Kim thiên sư?”

Diệp Phàm nhìn người đàn ông, lên tiếng.

“Cậu chính là Diệp Phàm đó sao?”

“Tên nhóc này, bổn thiên sư đúng là đã quá khinh thường cậu rồi, nhiều người như vậy cũng không giết được cậu!”

Kim thiên sư nhìn Diệp Phàm, nói.

“Chỉ dựa vào đám phế vật kia cũng muốn giết tôi, ông cũng quá ngây thơ rồi.”

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Không sao, bọn họ không giết được cậu, hôm nay bổn thiên sư tiễn cậu một đoạn!”

Kim thiên sư nhìn Diệp Phàm, cười lạnh lùng, hai mắt lóe lên ánh sáng quỷ dị.

Ngay sau đó, Kim thiên sư vung tay lên, lao về phía Diệp Phàm với tốc độ cực nhanh.

Mà gã vừa ra tay, sức mạnh bộc phát ra lên đến cực điểm!

“Cẩn thận, thiếu quân chủi”

Mộ Bạch và Đồ Phu biến sắc, đồng loạt kêu lên với Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn Kim thiên sư lao đến, ngược lại vô. cùng bình tĩnh, tung ra một chưởng về phía Kim thiên sư.

Cùng với một tiếng nổ, Kim thiên sư trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề ngã trên đất hộc máu.

Lúc này, Mộ Bạch, Đồ Phu, Bách Hợp cùng với Cung Kiếm và Lâm Hải vừa mới tới đều hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc đến ngây người.

Kim thiên sư xưng bá cả quận Hoài Giang không có đối thủ vậy mà lại bị Diệp Phàm một chiêu hạ rồi? Không phải đang nằm mơ đó chứ?

Lúc này, Lâm Hải và Cung Kiếm thậm chí nghỉ ngờ vị kia có phải là Kim thiên sư thật hay không!


Nhưng trước kia bọn họ đã từng gặp Kim thiên sư, xác định đối phương thật sự chính là Kim thiên sư!

Nhưng kết quả này bọn họ ngàn vạn lần không ngờ được!

Cho dù đoán Kim thiên sư có thể sẽ thua, nhưng cũng là thua dưới tay Thiên Sách Vệ và Mộ Bạch, lại không ngờ đối phương bị thiếu quân chủ của quân Thiên Sách hạ gục trong một chiêu!

Điều này khiến người ta không dám tin! Khụ khụ khụ!!

Kim thiên sư nằm trên đất hộc máu, ho khan, hai mắt mở to, không dám tin nhìn Diệp Phàm.

“Đây là thực lực của ông sao?”

“Chỉ có vậy còn dám tự xưng thiên sư? Ai cho ông dũng khí đó vậy?”

Diệp Phàm đi về phía Kim thiên sư, khinh thường nói.

“Tiểu tử, xem ra bổn thiên sư thật sự đã xem thường cậu rồi!"

“Nhưng dù thế nào hôm nay cậu cũng phải chết!”

Kim thiên sư đứng dậy, hai mắt dán chặt vào Diệp Phàm.

Gã niệm chú, hai tay đột nhiên vung lên.

Giây tiếp theo, trong lòng bàn tay Kim thiên sư bốc lên một ngọn lửa, tản ra khí cực nóng.

Đám người Mộ Bạch thấy cảnh tượng này, đều sửng sốt.

“Đây là chiêu thức gì vậy?”

Cung Kiếm kinh ngạc nói. “Đây chẳng lẽ là...”

Lâm Hải nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên nghĩ tới gì đó, kinh ngạc nói.

“Thuật pháp?” “Hóa ra là thuật sĩ, chẳng trách lại tự xưng thiên sư!”

Diệp Phàm thấy chiêu này của Kim thiên sư, cười lạnh một tiếng.

Thuật sĩ, cũng là một loại võ giả.

Nhưng khác với chiêu thức luyện tâm pháp của võ giả, thuật sĩ có thần lực mạnh mẽ, có thể điều khiển sức mạnh tự nhiên trong trời đất, tạo thành thuật pháp, tiến hành công kích, giống như Mao Sơn đạo sĩ trên phim truyền hình vậy!

Đó chính là thuật sĩ! Nhưng muốn trở thành thuật sĩ cực kỳ khó khăn, trong số trăm ngàn võ giả cũng chưa chắc sinh ra một vị thuật sĩ

Nhưng một khi trở thành thuật sĩ, sẽ có được sức mạnh cực kỳ đáng sợ.

Nhưng thuật sĩ rất hiếm thấy, bởi vậy không bao. nhiêu người biết được sự tồn tại của thuật sĩ.

Cho nên thuật sĩ thường bởi vì có thuật pháp thần bí, sẽ được người ngoài ca tụng là thiên sư, cực kỳ tôn kính!

Mà Kim thiên sư là một thuật sĩ, cho nên mới đáng sợ như vậy!

Đối với thuật sĩ, Diệp Phàm cũng là biết được từ miệng của Tam sư phụ.

Quỷ cốc nhất mạch, ngoài trừ nghiên cứu y thuật, còn nghiên cứu rất sâu về thuật pháp.

Quỷ cốc từng sinh ra rất nhiều thuật sĩ đáng sợ. Theo lời tam sư phụ nói, thuật sĩ mạnh mẽ thật sự, chỉ cần phất tay một cái là có thể hô mưa gọi gió, thậm

chí là dẫn động sấm sét, đáng sợ vô cùng!

Mà Kim thiên sư này, thực lực còn kém xa thuật sĩ chân chính!

“Tiểu tử, đi chết đi!” Kim thiên sư nhìn Diệp Phàm, gầm lên một tiếng.


Gã vung hai tay, ngọn trong tay biến thành một quả cầu lửa, bay về phía Diệp Phàm. Uy lực của quả cầu lửa này có thể so sánh với một viên đạn, cực kỳ mạnh!

Mộ Bạch và Đồ Phu cùng Bách Hợp đều lộ ra vẻ lo lắng.

Diệp Phàm tung chưởng, khiến cho quả cầu lửa nổ tung, đốn lửa văng khắp nơi, lại không tổn thương hắn chút nào.

“Gậu..."

Thấy cảnh tưởng này, Kim thiên sư trừng to mắt.

Không đợi gã nói hết câu, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt, đấm một quyền, xuyên qua lồng ngực gã, tim

trực tiếp bị đánh nổ tung.

Kim thiên sư phun ra một ngụm máu tươi, trừng to hai mắt nhìn Diệp Phàn, tràn đây sự không cam tâm!

Diệp Phàm đâ một cái, Kim thiên sư trực tiếp ngã xuống đất, chết không nhắm mắt.

Lúc này, vị vua xưng bá quận Hoài Giang mấy năm đã bị Diệp Phàm giết chết!

Mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, qua hồi lâu mới hồi phục tỉnh thần, hít từng ngụm khí lạnh.

“Thiếu quân chủ thật đáng sợi” Đồ Phu rung động nói! “Đệ tử của quân chủ sao có thể kém được, hơn nữa vừa rồi thiếu quân chủ gọi quân chủ là Lục sư phụ, chứng tỏ thiếu quân chủ vẫn còn nhiều vị sư phụ khác, xếp phía trước quân chủ.”

“Có được nhiều sư phụ đáng sợ như vậy, sức mạnh của thiếu quân chủ đúng là không thể tưởng tượng nổi!”

Mộ Bạch nghiêm túc nói.

Lúc này, Bách Hợp đi tới trước mặt Diệp Phàm, lấy ra một cái khăn tay tri kỉ lau bàn tay dính máu của hắn.

“Thật đáng sợi” Lâm Hải và Cung Kiếm đồng thanh.

3 “Đi xem người phụ nữ họ Liễu kia còn trong biệt thự không!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói. “Vâng!”

Bách Hợp gật đầu, dẫn theo người nhảy vào biệt thự lục soát.

Sau một lúc lâu, Bách Hợp đi ra nói: “Thiếu chủ, người phụ nữ kia trước đây thật sự ở biệt thự Kim Sơn, nhưng đã chạy trốn bằng đường cửa sổ rồi, tôi đã phái người đuổi theo!”

“Người phụ nữ này đúng là có chút bản lĩnh đó!”

“Tiếp tục đuổi theo, đồng thời tiêu diệt hoàn toàn nhà họ Liễu và Kim thiên sư, không có hai chỗ dựa vững chắc này, tôi muốn xem thử một người phụ nữ trói gà không chặt như cô ta có thể đi đâu được!”


“Vâng, thiếu chủ!” Bách Hợp gật đầu. Sau đó, bọn họ rời khỏi biệt thự Kim Sơn.

Mà bên trong phân điện Long Vương Điện quận Hoài Giang.

Diệp Phàm xuất hiện ở đây.

“Không biết thiếu quân chủ tìm tôi có chuyện gì?” Cung Kiếm nhìn Diệp Phàm thăm dò.

Diệp Phàm trực tiếp lấy Long Vương Ban Chỉ ra.

Cung Kiếm nhìn thấy Long Vương Ban Chỉ, sắc mặt lập tức thay đổi, vẻ mặt khiếp sợ.

“Long Vương ban chỉ?”

“Sao ngài lại có Long Vương Ban Chỉ?”

Cung Kiếm không dám tin nhìn Diệp Phàm.

“Điện chủ Long Vương Điện là ngũ sư phụ của tôi!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Nghe vậy, Cung Kiếm chấn động, cơ thể run rẩy, nhìn Diệp Phàm.

Người này vậy mà lại là đệ tử của lão điện chủ?

Cung Kiếm lập tức quỳ trước mặt Diệp Phàm: “Thuộc hạ tham kiến thiếu chủ!”

“Đứng lên đi!” Diệp Phàm nói.

Cung Kiếm lập tức đứng lên, trán toát mồ hôi lạnh, vẻ mặt kính sợ nhìn Diệp Phàm.

Cung Kiếm không ngờ, người này không chỉ là thiếu quân chủ của quân Thiên Sách, còn là đệ tử của lão điện chủ.

Điều này khiến người ta chấn kinh!