Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1206: C1206: Tu la cửu kiếm




“Không xong rồi!"

Lúc này, những thủ hạ của Diệp Phàm nhìn thấy vậy thì vẻ mặt ai nấy đều rất lo lắng.

“Hình như công tử bị khống chế rồi!”

Vân Thư cau mày nói

“Chúng ta có ra tay không?”

Ánh mắt Viên Phong nhìn về phía Tam sư phụ của Diệp Phàm - Tiêu Dao Tử.

“Chưa vội, chút thủ đoạn này không làm gì được thằng bé!”

Tiêu Dao Tử lắc đầu, bình tĩnh nói.

Ầm!!!


Ngay khi công kích của người kia sắp thực hiện được, đột nhiên trong đầu Diệp Phàm bộc phát ra một lực lượng tỉnh thần khủng bố, ý thức lập tức thanh tỉnh lại!

Vút!

Đôi mắt vốn đang giãn ra của Diệp Phàm lập tức bắn ra tinh quang bốn phía, cỗ lực lượng tỉnh thần bộc phát, hóa thành sức mạnh vô hình tấn công người đàn ông dị tộc kia.

“Làm sao có thể?”

Người đàn ông nhìn thấy Diệp Phàm vậy mà có thể thoát khỏi khống chế của Thiên U Chỉ Mâu, vẻ mặt đối phương thay đổi, trở nên vô cùng khiếp sợ.

Chiêu đồng thuật này của hắn, chính là thần thông huyết mạch của tộc Thiên U, mặc dù vừa mới luyện thành không bao lâu, nhưng một khi thi triển, cho dù người có cảnh giới mạnh hơn thì cũng sẽ bị khống chế chỉ trong giây lát, trở thành nô lệ của hắn, nhưng người trước mắt này lại thoát Thiên U Chi Mâu nhanh như vậy, hơn nữa còn tiến hành phản kích, điều này khiến hẳn không thể tưởng tượng nổi!

Ầm!!!

Nhưng mà tình huống hiện tại không cho phép hẳn suy nghĩ nhiều, công kích tinh thần của Diệp Phàm đã giáng xuống, hắn cũng bộc phát ra một cỗ lực lượng tỉnh thần khủng bố để ngăn lại!

Hai cỗ lực lượng vô hình va chạm, truyền ra tiếng nổ như sấm, không khí xung trong nháy mắt trở nên văn vẹo!

Bịch bịch bịch!!!!!

Dưới đòn tấn công này, cơ thể người đàn ông dị tộc run lên, hắn rên rỉ một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể liên tục lui về phía sau.

Rõ ràng hắn đã rơi vào thế hạ phong, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Phàm: "Không ngờ ngươi lại cất giấu sức mạnh tỉnh thần cường đại như vậy!"

“Tu La Cửu Kiếm!"

Kiếm thứ bảy!

Diệp Phàm không cho đối phương cơ hội nhiều lời, hắn mạnh mẽ thi triển ra kiếm thứ bảy trong Tu La Cửu Kiếm!


Ầm!!!

Nhát kiếm chém xuống mang theo kiếm quang đỏ rực dài nghìn trượng, cỗ uy áp vô hình trấn áp người đàn ông dị tộc, khoảng không truyền ra tiếng nổ vang dội!

Vẻ mặt người đàn ông kia khựng lại, hắn dùng toàn lực ngăn cản, kết quả bị kiếm quang trấn áp quỳ xuống đất, miệng phun ra máu, gương mặt trở nên vặn. vẹo, có vẻ rất đau đớn.

“Công tử!!!"

Lúc này, những cường giả dị tộc lập tức thay đổi sắc mặt, toàn bộ lao về phía Diệp Phàm, thí triển ra công kích khủng bố.

Mà lúc này, Viên Phong, Vân Thư, Vân Tiêu cũng ra tay, ngăn cản công kích của cường giả dị tộc.

“Chết!!!!!”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm người đàn ông dị tộc kia bằng ánh mắt lạnh lẽo, hắn gầm lên đầy giận dữ, dùng toàn lực để phát huy ra kiếm thứ bảy của Tu La Cửu Kiếm, muốn chém đối phương thành hai nửa.

Người đàn ông dị tộc dốc hết sức ngăn cản lần tấn công này, vẻ mặt hẳn đỏ bừng.

Phụt!!!

Rất nhanh, đối phương lại hộc máu, ánh mắt lộ ra tia thống khổ, cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đè nổ, hắn vội vàng dùng năng lượng huyết mạch trong cơ thế tộc Thiên U để ngăn cản nhát kiếm của Diệp Phàm.


“Đi chết đi!"

Diệp Phàm gầm lên, hắn không ngừng kích phát ra lực lượng của Tu La kiếm để trấn áp người đàn ông ngoại quốc này, muốn lấy mạng hẳn ta.

“Dừng tay!”

Bỗng nhiên, một tiếng quát lạnh thấu xương truyền đến.

Xa xa một bóng người lao nhanh tới, đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.

Ầm!!!

Đòn tấn công mang theo khí thế cuồn cuộn, vượt qua uy áp Kim Đan!

Vẻ mặt Diệp Phàm khựng lại, hẳn vung kiếm ngăn cản, thân thể bị lui mạnh về sau.

Người kia vọt tới nói với gã dị tộc: “Công tử người không sao chứ?”