Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1136: C1136: Tôi sẽ đợi thêm mười phút nữa




Rất nhanh, trong chớp mắt đã trôi qua ba ngày.

Trong ba ngày này, Diệp Phàm buông bỏ tất cả, dành hết thời gian cho Đường Sở Sở, ngày nào cũng rải cơm chó, khiến Trần Tiểu Manh tức giận đến mức suýt nữa bỏ nhà đi.

Đương nhiên, trong lúc ngọt ngào ở bên nhau, Diệp Phàm cũng không quên hướng dẫn dạy dỗ Đường Sở Sở tu luyện, đồng thời cũng thỉnh thoảng kiểm tra thực lực của thuộc hạ tăng lên như thế nào.

Với tài nguyên tu luyện trong long mạch, thực lực của thuộc hạ Diệp Phàm đã tăng lên rất nhanh.

Ngày này chính là ngày mà gia tộc Đạm Đài đã hứa sẽ đến đón Đường Sở Sở về gia tộc Đạm Đài để làm lễ kết hôn!

Lúc này, trong nhà họ Đường, Dương Ngọc Lan không ngừng ởi tới đi lui, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía cửa.

"Sao con bé này còn chưa đến? Nếu lát nữa người của gia tộc Đạm Đài đến mà không thấy người đâu thì chúng ta sẽ gặp rắc rối!"

Dương Ngọc Lan nói không ngừng.


"Ngọc Lan, tôi không nghĩ cuộc hôn nhân này có thể thành công được đâu, chúng ta không thể ép Sở Sở kết hôn với một người mà con bé chưa từng gặp mặt chỉ vì một chút lợi ích nào đó!”

Đường Chính Nhân nhìn Dương Ngọc Lan nói, lời nói của ông ta trực tiếp khiến cho Dương Ngọc Lan và bà cụ Đường cùng nhau phản bác.

"Đường Chính Nhân, ông biết cái gì? Gia tộc Đạm Đài đó mạnh như vậy thì làm sao thiếu tộc trưởng của bọn họ có thể tệ được? Sở Sở có thể gả cho người †a chính là do duyên phận đã tu luyện tám đời của nó, làm sao có thể bỏ lỡ như vậy được?”

Dương Ngọc Lan hừ lạnh với Đường Chính Nhân.

“Chính Nhân, hiện tại cuộc hôn nhân này không chỉ liên quan đến hạnh phúc. của Sở Sở, mà còn liên quan đến tương lai của cả nhà họ Đường, nếu chúng ta có thể leo lên gia tộc Đạm Đài, thì nhà họ Đường hoàn toàn có thể vươn lên, không còn bị giới hạn ở Thiên Hải nhỏ bé này nữa."

"Với sự hỗ trợ của gia tộc Đạm Đài, nhà họ Đường cũng có thể trở thành gia tộc đứng đầu Long Quốc, đây sẽ là một việc làm rạng danh tổ tiên."

"Nếu con phản đối thì con chính là tội nhân của toàn bộ nhà họ Đường, lúc đó làm sao con có thể đối mặt với tổ tiên của nhà họ Đường được!"

Bà cụ Đường nhìn Đường Chính Nhân và nói với vẻ nghiêm túc, trực tiếp đưa sự việc lên một tầm cao mới, nếu Đường Chính Nhân dám phản đối lần nữa thì ông ta sẽ trở thành tội nhân của gia tộc!

Trong lúc nhất thời, sắc mặt Đường Chính Nhân thay đổi, ông ta cũng trầm mặc.

Xoet xoẹt xoetI!I Chẳng bao lâu, một lượng lớn người xuất hiện bên ngoài nhà họ Đường, ước chừng có mấy trăm người, tất cả đều mặc trang phục thống nhất, vô cùng phô

trương, người dẫn đầu chính là ông lão của gia tộc Đạm Đài kia.

Nhìn thấy nhóm người này xuất hiện, vẻ mặt của Dương Ngọc Lan và bà cụ Đường đều thay đổi.

"Tiền bối, ngài đã tới rồi!"

Dương Ngọc Lan nhanh chóng bước tới chào đón.


"Bà Đường, Đường tiểu thư đâu rồi, cô ấy đã chuẩn bị xong chưa?"

Ông lão nhìn Dương Ngọc Lan và nói thẳng.

"Cái này...".

||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||

Dương Ngọc Lan nhất thời không biết phải trả lời thế nào, bà ta liếc mắt nhìn về phía bà cụ Đường, bà cụ Đường vội vàng bước tới nói: 'Đại nhân, mời ngài ngồi xuống trước, Sở Sở đang chuẩn bị, sẽ lập tức đến ngay!"

"Thật sao? Sao tôi lại nghe nói bên cạnh Đường tiểu thư có một người đàn ông, hơn nữa hai người họ còn ở cùng nhau?”

Ông lão này lạnh lùng nói, nhìn bà cụ Đường và Dương Ngọc Lan bằng một đôi mắt vô cùng áp bức. Xoet! Xoetl

Lập tức, vẻ mặt của bà cụ Đường và Dương Ngọc Lan đều thay đổi, trông có chút khó coi.

Dương Ngọc Lan vội vàng giải thích: “Tiền bối, ngài hiểu lầm rồi, đó chỉ là bạn của Sở Sở, bọn họ tuyệt đối không có bất cứ quan hệ gì cả!”


“Tốt nhất giữa bọn họ không xảy ra chuyện gì, người phụ nữ mà thiếu tộc trưởng của gia tộc Đạm Đài chúng ta muốn lấy chỉ có thể là một người phụ nữ thì có một thân thể còn trinh nguyên, tuyệt đối không cho phép bất cứ ai chạm vào, nếu không phải thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, đến lúc đó, e rằng toàn bộ nhà họ Đường cũng sẽ không còn tồn tại được nữa!"

Ông lão này hét lên với vẻ mặt uy nghiêm. Lời nói của ông ta đáng sợ đến mức Dương Ngọc Lan suýt chút nữa đã quỳ xuống đất, trên trán toát mồ hôi lạnh, trong lòng thâm mắng Diệp Phàm tuyệt đối

không được làm gì Sở Sở, nếu không bọn họ sẽ xong đời.

"Tôi sẽ đợi thêm mười phút nữa, nếu Đường tiểu thư vẫn chưa xuất hiện thì...”

Ông lão lạnh lùng nói, nhưng ông ta còn chưa kịp nói xong thì một giọng nói lạnh lùng từ bên ngoài truyền đến: "Không cần đợi, người đã ở đây rồi!"

Âm ầm ầmII!

Lúc này, bên ngoài nhà họ Đường vang lên từng đợt tiếng gầm rú rung chuyển núi non, giống như động đất.

Đám người của bà cụ Đường, Dương Ngọc Lan và ông lão kia đều nhìn ra bên ngoài!