Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1059: C1059: Đi anh quốc




“Sao cô lại ở đây?”

Trên chuyến bay từ Đế Đô tới Anh Quốc, Diệp Phàm mới ngồi xuống đã thấy một cô gái đeo kính râm khẩu trang ngồi ở bên cạnh, hắn vừa liếc mắt đã nhận ra đối phương chính là Tô Nhược Tuyết.

“Tôi muốn đi cùng anh tới Anh Quốc lấy lại thành quả nghiên cứu khoa học kia!”

Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm nói.

“Thành quả nghiên cứu khoa học kia có liên quan gì đến cô?”

Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn Tô Nhược Tuyết, đối phương nói thẳng: “Hạng mục khoa học kia là do ông nội và các vị viện sĩ tốn mấy chục năm trời mới nghiên cứu ra, chính vì để cho Long Quốc trở nên càng thêm cường đại, lúc trước những người đó muốn bắt tôi, mục đích ép ông nội phải giao ra thành quả nghiên cứu hoa học, không ngờ cuối cùng vẫn bị người ta đánh cắp.”

“Õng nội tôi tức tới sinh bệnh, nằm trên giường còn dặn nhất định phải lấy lại thành quả nghiên cứu khoa học kia, tôi muốn hoàn thành tâm nguyện của ông, đi cùng anh đoạt lại thành quả nghiên cứu!”

Nghe Tô Nhược Tuyết nói vậy, vẻ mặt Diệp

Phàm kinh ngạc: “Dù là như thế thì một cô gái như cô đi thì có ích lợi gì, mau về nhà đi, tôi sẽ đi lấy thành quả nghiên cứu khoa học của ông nội cô về!”

Lúc này, theo trong cabin vang lên tiếng radio, máy bay chính thức cất cánh.

“Lần này thì tôi không về được rồi, chỉ có thể đi Anh Quổc cùng anh thôi!”

Tô Nhược Tuyết thản nhiên nhìn Diệp Phàm.

“Thành quả nghiên cứu khoa học kia quan trọng như vậy, bên phía Anh Quốc nhất định sẽ bảo vệ nghiêm ngặt. Cô đi theo tới đó sẽ gặp nguy hiểm, đến Anh Quốc thì cô nhanh chóng rời đi!”


Diệp Phàm dặn dò Tò Nhược Tuyết.

“Không, tôi đi theo anh cùng mang thành quả nghiên cứu mười mấy năm của ông nội về, yên tâm, tôi sẽ không gây phiền toái cho anh!”

Tô Nhược Tuyết kiên quyết nói.

“Quên đi, tùy cô!”

Diệp Phàm thấy khuyên không nổi, cũng không nhiều lời nữa.

Trong lúc Diệp Phàm bay tới Anh Quốc, ở gia tộc Hộ Long.

Long Đào đi tới một căn phòng bí mật, một vị

lão già tóc bạc trắng đang ngâm trong ao.

“Xin lỗi cha, Long Đào vô dụng, không lấy được thứ trong long mạch về!”

Long Đào quỳ xuống nói với lão giả tóc bạc.

Người này chính là cha của Long Đào, lão tộc trưởng của nhà họ Long – Long Càn.

“Nhưng nếu để người của nhà họ Long nhìn thấy Long Càn, chắc chắn bọn họ sẽ bị dọa sợ.”

Bởi vì từ hơn hai mươi năm trước, Long Càn đã chết, hiện tại sao có thể còn sống?


“Phế vật, ngay cả một thằng ranh con cũng không đối phó được!”

Lúc này, vị lão tộc trưởng nhà họ Long chết đi sống lại này quát với giọng lạnh như băng, khiến người ta không rét mà run.

“Bên cạnh đối phương có cố Tam Thông che chở!”

Long Đào trầm giọng nói.

Vút!

Long Càn mở to hai mắt, lộ ra đôi con ngươi đen kịt, ông ta lạnh lùng nói: “Lão già này còn chưa chết?”

“Cha, người yên tâm, con nhất định sẽ lấy được đồ về!”

Long Đào nói với Long Càn.

“Không cần, Ngạo Thiên sắp xuất quan, ta sẽ đế hắn ra tay!”

Long Càn lạnh lùng đáp.

Vụt!

Nghe được Long Càn nói vậy, vẻ mặt Long Đào khiếp sợ, nói: “Chẳng lẽ Ngạo Thiên đã…”

“Đúng vậy!”

Vẻ mặt Long Càn lạnh như băng.

“Đúng rồi, Long Ngạo ở đáu?”

Ngay sau đó, Long Càn hỏi.

“Không biết, nhưng hiện tại Long Ngạo cũng là sư phụ của Hộ Quổc Thần Tướng!”