Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1017: C1017: Với sức mạnh của diệp phàm




Lúc này, người của các môn phiệt và thế lực ấn thế nhìn chằm chằm trận chiến trước mặt, bọn họ muốn biết kết quả!

Rất nhanh năng lượng chiến đấu này tản đi, bóng dáng Diệp Phàm hiện ra, hắn vần đứng không nhúc nhích, người của tam đại hoàng tộc bị sức mạnh của Long Tỷ đánh bay ra ngoài, từng người từng người ngã xuống mặt đất, điên cuồng hộc máu.

Với sức mạnh của Diệp Phàm hiện tại công thêm uy lực Long Tỷ, đám người hoàng tộc căn bản không phải đối thủ của hắn.

Nhìn thấy người của hoàng triều ngã xuống, tất cả mọi người đều khiếp sợ.

Vẻ mặt của đám người hoàng triều đều trở nên vô cùng khó coi.

Nhất là ba vị tộc trưởng, biểu cảm trên gương mặt cực kỳ u ám.

Trong đó, đôi mắt như hổ của Tần Chính nhìn chằm chằm Diệp Phàm, máu trong cơ thể đang sôi trào.

Ầm!

Lúc này, sư tôn Mai Trường Khanh đánh một chưởng tấn công Diệp Phàm.

Ầm!!!

Diệp Phàm thu Long Tỷ lại, hắn cũng vung nắm đấm đỡ đòn của đối phương, hai bên chạm nhau truyền ra tiếng nổ như sấm.

Sau đòn tấn công này, cơ thể cả hai đều lui.


“Ngươi quả nhiên đã đạt tới Thần cảnh!”

Ông ta nhìn Diệp Phàm, ánh mắt không ngừng lóe lên.

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm đổi phương, hắn còn chưa lên tiếng thì ông ta đã nói: “Trường Khanh, đi!”

Mai Trường Khanh lập tức nghe hiểu lời sư tôn nói, gã đi thẳng vào trong núi Côn Lôn, rõ ràng là muốn bước vào trong long mạch.

Mai Trường Khanh đi vào trong núi Côn Lôn, các thế lực khác cũng không kiềm chế được kích động, tất cả đều đi vào bên trong núi, ai cũng muốn là người đầu tiên bước vào long mạch, đoạt được sức mạnh của long mạch.

Vừa rồi, con rồng khống lồ hiện ra càng khiến bọn họ tin tưởng bên trong long mạch có ẩn chứa sức mạnh của Chân Long, chỉ cần họ lấy được thì chắc chắn sẽ là vô địch thiên hạ!

Lúc này, người của cửu Đại Môn Phiệt và Ãn Thế Thập Tông đều lần lượt ra tay.

Trong số đó, phiệt chủ Tiêu Phiệt – Tiêu Thắng Thiên vẫn đứng im bất động, ông ta nói với con trai Tiêu Phá Quân: “Phá Quân, đi vào bên trong!”

“Vâng!”

Tiêu Phá Quân gật đầu rồi vọt vào bên trong.

Tần Chính cũng cầm Thái A Kiếm xông về phía núi Côn Lôn.

Vụt vụt vụt!


Lúc này, đám người Đông Phương Hạo Thiên, Long Kỵ quân chủ, Satan, đại đế Caesar, Huyết Phu, Đại Hố Nhị Hổ vọt ra ngăn cản tất cả bọn họ.

Lập tức, thủ hộ Thiên cấp dẫn đầu cường giả Long cấm ra tay.

Ngay sau đó, sở Hộ Long và cường giả bảo vệ hoàng thất cũng không ngồi im, người của những thế lực này lao vào chiến đấu ác liệt.

Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt lạnh xuống, hẳn định đi về phía long mạch nhưng lại bị sư tôn của Mai Trường Khanh ngăn lại.

“Cút!!!”

Diệp Phàm tức giận quát lớn, hắn dùng toàn

bộ sức mạnh, thi triển tuyệt kỹ của Nhị sư phụ đánh ra một chưởng về phía đối phương.

Ầm!

Cú đấm của Diệp Phàm mang theo sấm sét cuồn cuộn!

Ông ta bị đánh lui mạnh về sau.

Ngay khi Diệp Phàm chuẩn bị lao về phía dãy núi Côn Luân, thì lại có một nhóm người xuất hiện, dẫn đầu là mười một người đàn ông mặc quần áo khác nhau, gương mặt ai nấy đều lạnh tanh.

Trên người bọn họ tản ra uy thế khủng bố, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Các người lại là ai?”

Diệp Phàm lạnh giọng.

“Chúng tôi là chiến thần mười hai chòm sao của Liên Minh chúng Thần!”

Một người trong số đó lên tiếng.