Bát Quái Tạp Chí Nói Chúng Ta Rất Tốt

Chương 2




Văn Lược kì thật cũng không thích hợp làm minh tinh, hắn cảm thấy quá áp lực. Minh tinh hào quang tới cũng nhanh mà đi cũng mau, ngươi bây giờ có thể rất thuận lợi, về sau nếu ngươi không thành công người khác sẽ đào thải ngươi. Vòng tuần hoàn giải trí luôn luôn là như vậy, dù sao cũng không phải người thường có thể làm, mà hắn cũng không có tự tin.

Có thể trên đài người kia hẳn là có đủ tự tin đi!

Người ôm cúp trên đài vẻ mặt tự nhiên, chịu đựng cái gọi ‘làm khó dễ’ từ người chủ trì. Bộ dáng thành thạo trừ bỏ thực khiếm biển, kỳ thật cũng rất tuấn tú, điểm ấy Văn Lược muốn không thừa nhận cũng không được.

Sau lễ trao giải chính là chủ sự Phương mở tiệc khánh công, ở đây có rất nhiều minh tinh, bởi vì trên đài vừa mới nãy cố tình hôn nhau, chủ sự Phương thực tự nhiên đem hai người an bài cùng một chỗ, các phóng viên lại chen chúc mà đến.

Hào quang của nam diễn viên chính xuất sắc nhất, Văn Lược cũng được ké vào màn hình.

Đại khái là vẫn đứng ở bên cạnh, tồn tại cảm xúc quá sức mạnh mẽ, rốt cuộc các phóng viên sau khi lấy được từ trên người An Trình Điển không ít tin tức cuối cùng cũng nhớ tới hắn.

“Văn Lược, cậu cùng An Trình Điển quan hệ tốt như vậy, đều là diễn viên trẻ tuổi, cậu chẳng lẽ không ghen tị sao?” Không biết phóng viên nào không có mắt đặt ra câu hỏi này làm cho Văn Lược thật đau đầu.

Đã có người mở miệng, phóng viên phía dưới cũng liền không khách khí bắt đầu ồn ào trêu chọc.

“Đương nhiên phải chúc mừng cậu ấy, bất quá, lần tới nên đổi cậu ấy chúc mừng tôi!” Văn Lược một bên tay nắm chặt, sắc mặt tỏ vẻ rộng lượng mỉm cười, “Về phần các người hỏi có ghen tị không! Giữa chúng tôi không có loại quan hệ này!”

Kỳ thật thời điểm đối mặt với phóng viên, Vệ Sanh cũng đã từng nói qua, không cần phải trả lời quá nghiêm trọng, chỉ cần sau khi nói đừng làm ai tổn thương là được. Nhưng Văn Lược chính là không muốn nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của An Trình Điển, phải nghiền ngẫm từng chữ để chiếm lại một chút tiện nghi.

“Các cậu quan hệ tốt như vậy, vì cái gì không cùng nhau hợp tác?” Lại có người hỏi.

“Này…” An Trình Điển bỗng nhiên cướp lời trước, “Phụ thuộc vào Tiểu Lược! Tôi bên này chính là có ý nguyện cùng hắn hợp tác, bất quá dường như Tiểu Lược vẫn sắp xếp không được lịch.”

An Trình Điển vừa nói xong, các phóng viên đều lộ ra biểu tình đáng tiếc, tỏ vẻ kỳ thật mong chờ hai cái anh đẹp trai này diễn chung.

Văn Lược trong lòng trở mình xem thường, cái gì mà vẫn có ý nguyện cùng mình hợp tác, hắn đã một lần mở lời mời, đương nhiên Văn Lược không chút do dự không để ý Vệ Sanh liền cưỡng chế cự tuyệt.

“Nếu quan hệ đã tốt như vậy, không biết Văn Lược cậu có thể lộ ra một chút, giữa An Trình Điển cùng Ngả Thước là quan hệ như thế nào a!” Quả nhiên phóng viên vĩnh viễn không thể bỏ qua vụ tai tiếng này.

Văn Lược tâm tình trong nháy mắt tốt lên, cái này An Trình Điển còn không tử.

“Ân.. Quan hệ giữa tôi cùng Ngả Thước liền giống như quan hệ cùng Tiểu Lược!” An Trình Điển vung tay ôm chầm lấy Văn Lược chắn đằng trước, “Nếu các người viết tôi cùng Ngả Thước là tình nhân, chi bằng viết tôi cùng Tiểu Lược đi! ha ha..”

Văn Lược bị mỉa mai, mặt hắn đen so với đít nồi cũng không sai biệt lắm, lúc này, nói đều nói không nên lời, khóe miệng chỉ có thể run rẩy bảo trì nét cười.

Tiệc khánh công không khí đều rất tốt, phóng viên cũng rất được ưu đãi, tự nhiên cũng sẽ không quá mức dây dưa, thời gian không sai biệt lắm liền tan. Văn Lược thấy thế liền đứng dậy đối với Vệ Sanh đổi chỗ, bị An Trình Điển đè xuống.

“Làm gì?” Không có phóng viên nên vẻ mặt của Văn Lược không còn tốt.

“Cậu trốn tôi sao?” An Trình Điển mắt mang theo ý cười, Văn Lược trong lòng sợ hãi.

“Cậu suy nghĩ nhiều, tôi chỉ muốn cùng Phương Bình đạo diễn ngồi cùng nhau.” Văn Lược thực tự nhiên đáp đối phương một câu, An An đạo diễn so với cậu đáng giá hơn.

“Cậu phỏng chừng phải thất vọng rồi!” An Trình Điển vẫn không buông Văn Lược ra, “Phương đạo diễn đã tìm tôi nói qua.”

Cơn tức của Văn Lược như vậy liền bị châm lên, còn kém sập hầm mỏ. Ban đầu cũng không có cái gì tính toán, nhưng lại bị người khác nhẫm lẫn mình tính toán, nhưng cũng không tính, vô hình chung hắn đã rất mất mặt. (cái đoạn này ta thề ta cũng không hiểu là ảnh ý nói cái gì:|)

“Công việc của tôi đã sắp xếp tới cuối năm, cậu suy nghĩ nhiều!” Nếu không đi được, vậy thì yên ổn ngồi tại chỗ đi! Vừa vặn bản năng lại muốn cách xa đối phương một chút, Văn Lược cũng không tin hắn rất rõ ràng như vậy mà An Trình Điển lại không tiếp thu được tín hiệu chán ghét mạnh mẽ của hắn.

Hiển nhiên An Trình Điển thật đúng là không tiếp thu, toàn bộ quá trình hắn đối với Văn Lược như đối với nữ nhân, nào là giúp rót rượu, gắp rau, thiếu điều gỡ xương cá giùm người ta.

Một bữa cơm Văn Lược đều nhanh muốn ói ra, mọi người cố tình lui tới cười nói, quan hệ của các cậu thật tốt, An Trình Điển hướng bát của Văn Lược gắp thức ăn.

“Không có biện pháp, tay của Tiểu Lược ngắn quá!” An Trình Điển còn không biết xấu hỏi đùa bợt.

Văn Lược tức giận đến làm rớt cả chiếc đũa.

Cơm nước thật vất vả mới xong, một số người muốn có quan hệ tốt liền hô tiếp tục tăng hai, An Trình Điển trong giới giải trí nhân duyên cũng không tồi, có vài nhóm người đến mời hắn, đều bị hắn dùng Văn Lược làm tấm chắn, thế cho nên có một số người không quen thuộc liền nhân tiện mời Văn Lược.

Văn Lược hết thảy cự tuyệt, đứng dậy muốn đi. May mắn chính là An Trình Điển không đi theo, nghĩ đến hai người bọn họ quan hệ không được tốt lắm, như thế nào bỗng nhiên một chút lại trở nên tốt như vậy.

Quả nhiên hắn cũng chỉ là bị lợi dụng.

Ngồi trong xe, Vệ Sanh đưa cho Văn Lược một lọ nước, “An Trình Điển tựa hồ đối với cậu không tồi.”

“Không tồi cái gì a!” Văn Lược rốt cuộc có thể phát hỏa, nuốt hết nước trong miệng liền bắt đầu mắng chửi, “Đêm nay đoạt giải không nói, còn dám lấy tôi làm bàn đạp, lấy tôi làm trò cười, tôi cùng hắn không có gì liên quan, cái gì mà bạn tốt, tôi đều không biết hắn!”

“Như thế nào tôi lại không nhìn ra? Hai người không phải tốt nghiệp từ một trường sao?”

Văn Lược đang uống nước, xém chút nữa bị sặc. Nói đến đây hắn càng thêm phát hỏa. Hiện tại nói toạc ra An Trình Điển cùng Văn Lược cùng tốt nghiệp một trường. Thời điểm Văn Lược lúc trước ở trường học nở mày nở mặt, không biết An Trình Điển ở nơi nào.

Còn hiện tại, An Trình Điển thì trục lợi còn hắn thì như tảng đá dư thừa.

Hắn căn bản không biết An Trình Điển, cùng việc hai người tốt nghiệp từ một trường đại học cũng là nhờ internet hắn mới biết được, hôm nay xem như đây là lần tiếp xúc thân mật nhất từ trước tới nay. Trước đây cho dù gặp nhau, đều chỉ là gật đầu vấn an. Ai biết hôm nay là làm sao vậy.

“Các cậu thật sự không biết?”

“Không biết!” Văn Lược tức giận bỏ lại bình nước, bộ dáng nằm ở trên ghế thực kinh khủng. Chính là không biết mới như vậy đã có thể buồn bực, người sinh ra cư nhiên so với hắn còn hỗn đắc hảo, trong lòng làm sao có thể cân bằng.

“Không biết hắn đối với cậu để bụng như vậy?” Vệ Sanh cười có điểm kỳ quái. “Bất quá kẻ nào cũng xem hai cậu là bạn tốt!”

“Ai cùng hắn là bằng hữu!” Văn Lược bắt đầu cáu gắt. “Tôi đóng phim, hắn cũng đóng phim, tôi chụp hình quảng cáo hắn cũng chụp hình quảng cáo, ngay cả những bình luận cũng tương tự. Hắn có hay không đối với tôi phải tranh giành?”

Vệ Sanh không nói gì, trong loại tình huống này Văn Lược cư nhiên rất khó chịu, mà ngay cả người lái xe phía trước bọn hắn mướn nhiều năm cũng quay đầu lại nhìn.

“Còn có, tôi nháo chuyện scandal có bạn gái nhất định thế nào hắn cũng phải phá, cuối cùng truyền thông thống nhất viết chúng tôi tranh giành nữ nhân, tôi cuối cùng vẫn là thua!”

“Loại sự tình này đừng nên quá để ý!” Vệ Sanh trên trán điểm mồ hôi.

“Vì cái gì không thèm để ý?” Giọng Văn Lược càng ngày càng cao, loại sự tình này, loại sự tình này chẳng lẽ không phải việc hệ trọng? Bạn gái của hắn, được rồi, scandal có bạn gái. Vẫn đều chỉ tại hắn bên này đánh cái liền đối hắn ôm ấp, mặt mũi hắn biết giấu ở đâu?

“Ít ra cậu lên trang báo cũng không ít!” Vệ Sanh có điểm nhịn không được muốn cười.

Văn Lược khinh thường! Phát tiết xong rồi, bắt đầu chậm rãi khôi phục trạng thái im lặng, nhắm mắt lại nằm trên ghế không nói một tiếng giống như người vừa nãy nói chuyện căn bản không phải hắn. Vệ Sanh không khỏi nhíu mày. Minh tinh nhà người ta thì khôn khéo, minh tinh nhà bọn họ thì cả ngày khó hiểu, thất vất vả hung hăng một hồi, liền làm ầm ĩ không đến mười phút.

“Nếu tôi nói… An Trình Điển phải đổi công ty….” Vệ Sanh bỗng nhiên nói.

Văn Lược bật người cảnh giác, mở mắt ra trừng Vệ Sanh.

Vệ Sanh buông tay, loại công ty này, Văn Lược không quá để ý, nhưng Vệ Sanh lại không thể không để ý, công ty này đều là do Văn Lược chống đỡ, nếu có được một minh tinh cùng phân lượng, đến lúc đó đối Văn Lược mà nói khẳng định sẽ là đả kích, tuy rằng thoạt nhìn không tính là chuyện tốt, nhưng cũng chưa chắc là chuyện xấu.

Ít nhất có Văn Lược trên tay cổ phần công ty cũng cứu vớt không ít, sợ là phải tăng giá trị tài sản.

“Tôi có thể đổi công ty không?” Văn Lược có điểm trẻ con nhìn Vệ Sanh.

“Không thể!” Vệ Sanh thực nhận chân cự tuyệt hắn.

“Sát!” Khó có thể nói lời thô tục, hắn liền đem mình hung hăn nện ở lưng ghế dựa, có cảm giác khó chịu quay cuồng, hành động nói không nên lời chính là ngây thơ.

An Trình Điển phải đổi công ty, là nửa tháng sau mới bắt đầu nháo, Văn Lược tuy sớm đã có được tin tức, nhưng là ở “Ban giám đốc” nhìn thấy An Trình Điển hắn vẫn không nhịn được cảm giác chán ghét.

“Công ty có vài người còn khai cái gì ban giám đốc!” Văn Lược bất mãn hướng lão bản nói thầm.

Lão bản Đường Lạc trước kia xuất thân từ tạp chí, xem người là số một, Văn Lược coi như là do hắn đề bạt, đương nhiên Văn Lược đồng dạng cũng cho hắn một chỗ tốt trong công ty.

Làm nguyên lão cấp điểm cho cổ phần công ty cũng là hắn, tuy rằng Văn Lược lấy được cũng không phải cái gì thích ý, dù sao lão bản cho ngươi nhiều ít cũng sẽ theo ngươi nơi này nơi kia lấy đi ít nhiều, sự tình này khỏi nghĩ cũng biết, bất quá đạp đổ công ty cũng chính là cổ phiếu, Văn Lược thật đúng là không phải của hiếm.

Nhưng mà hiện tại sẽ không, chỉ là không nói cũng biết việc liên quan đến công ty của An Trình Điển báo chí đều sẽ viết phóng đại lên nhiều lần, cổ phiếu và vân vân nhất định sẽ tăng vọt.

Tất cả mọi người đều đang đoán, tại sao hợp đồng của An Trình Điển vừa hết liền ký với công ty nhỏ này, mà không phải mấy công ty cây to gió lớn khác.

Mánh lới đánh cho chừng mực, tuy rằng Văn Lược không biết Đường Lạc trả bao nhiêu cho An Trình Điển, công ty mặc dù nhỏ, nhưng sẽ trả An Trình Điển không ít. Vệ Sanh nói Đường Lạc cơ hồ là dốc hết toàn lực mới ký được với An Trình Điển. Đây đúng là Đường Lạc đi!

“Hợp tác vui vẻ!” Sau khi hai bên ký xong hợp đồng, Đường Lạc hướng An Trình Điển bắt tay, trên mặt mỏi mệt, xem ra vì khối thịt béo An Trình Điển này, hắn tốn không ít tâm tư.

“Hợp tác vui vẻ!” An Trình Điển thoái mái vươn tay ra, hướng mọi người cười cười, sau đó cư nhiên hướng Văn Lược một bên không yên lòng nháy mắt một cái.

Văn Lược cơ hồ nhìn thấy được cái nháy mắt kia, mặt liền thối ra, tức giận đứng dậy muốn đi, ký hợp đồng với minh tinh lớn như vậy cũng không thông báo với phóng viên, ở bên trong phòng này, đều diễn ra rất tốt.

“Tôi còn cái quảng cáo phải chụp, đi trước!” Văn Lược không nhìn An Trình Điển liền đi ra ngoài.

“Này…” An Trình Điển hỏi người đại diện Tiểu Càng, đều cảm thấy được mạc danh kỳ diệu.

“Cậu phải lý giải!” An Trình Điển không chút hoang mang ở phía sau nói.

“Lý giải cái gì?” Tiểu Càng thành thật đặt câu hỏi.

“Một rừng không thể có hai hổ a! Khó tránh khỏi có điểm mất mát nha!” An Trình Điển tiếng nói vừa dứt, Tiểu Càng lộ biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.

Văn Lược ở cửa tức giận giơ chân đá.

Ra cửa, Vệ Sanh vẫn đi theo sau hắn bỗng nhiên lên tiếng nói, “Cậu sẽ không cảm thấy mất mát đi?”

“Tôi có cái gì mất mát?” Văn Lược tiếng nói đều bắt đầu run lên, hắn tức giận.

“Yên tâm đi! Đường Lạc trả cho hắn không cao hơn chúng ta đâu!” Vệ Sanh an ủi vỗ vỗ bả vai Văn Lược.

“Tôi thật sự không có cảm giác mất mát!” Văn Lược cảm thấy được chính mình có cái gì đó không thể nói rõ.

“Còn có, công ty tuy rằng ký được hợp đồng với An Trình Điển, mánh lới này bốn phía đều sẽ tâng bốc, nhưng là đối với cậu cũng sẽ không qua loa, này không cần lo lắng, có tôi ở đây bọn họ sẽ không thờ ơ với cậu!” Vệ Sanh một bên giải thích.

Văn Lược đã không muốn nghĩ nữa, vì cái gì những người này đối An Trình Điển tình nguyện tin tưởng cũng không tin hắn, hắn làm sao có thể tỏ vẻ mất mát!

“Cười một cái, cửa có phóng viên!”

Vệ Sanh tới gần hắn thấp giọng nói, vừa nói xong, Văn Lược nhìn ra cửa thấy rất nhiều người. Văn Lược mới phát hiện mặt mình đã cứng ngắc cho tới trưa.

“Văn Lược, nghe nói An Trình Điển đến với công ty mới, là vì cậu nói? Cậu cũng là một trong những người giữ cổ phần của Xeno, An Trình Điển lại là bạn tốt, lúc này có phải hay không đánh ván bài hữu tình?” Phóng viên cư nhiên còn có thể nghĩ như vậy, Văn Lược cảm thấy bọn họ không đi viết kịch bản thật sự đáng tiếc.

“Như thế nào lại vậy? Công việc và bằng hữu, tôi thật sự đều phân chia rõ ràng, lựa chọn công ty đó là do An Trình Điển tự mình quyết định!” Văn Lược khuôn mặt tươi cười đón chào, vẫn là một bộ dạng vân đạm phong kinh.

“Cùng ở một công ty, cậu không sợ công ty tuyên truyền sẽ thiên vị An Đình Triển chứ?”

“Nếu công ty thật sự có tình huống này, tôi có phải hay không cũng đổi công ty mới?” Văn Lược chính là hay nói giỡn, miễn cưỡng trả lời câu hỏi.

“Vậy, sau này là muốn cùng An Trình Điển hợp tác sao?”

“Này phải xem công ty an bài thế nào.” Văn Lược hướng phóng viên trả lời, vừa lúc trong lòng hy vọng đừng bao giờ để việc này xảy ra.

Vệ Sanh một bên xua đuổi phóng viên một bên mang theo Văn Lược hướng xe đi tới.

“Nếu có cơ hội hợp tác, tôi nghĩ chúng tôi cũng nên hảo hảo bàn luận một chút, xem xem nam diễn viên xuất sắc nhất có bao nhiêu lợi hại.” Văn Lược bỗng nhiên dừng lại hướng phóng viên nói, biểu tình không mang theo nét biểu diễn.

Vệ Sanh sửng sốt một chút, không chỉ có hắn, đám phóng viên bên cạnh cũng tựa hồ sửng sốt một chút, không nghĩ tới người bất uất bất hỏa này bỗng nhiên nói ra như vậy.

Ngay tại lúc phóng viên muốn hỏi thêm vài chuyện, Vệ Sanh đã đem Văn Lược nhét vào xe.

“Như thế nào bỗng nhiên nói như vậy? Không sợ phóng viên viết bậy?” Vệ Sanh không có ý trách cứ, trái lại hắn hướng Văn Lược hy vọng ở trước mặt truyền thông thể hiện tài năng một chút.

“Dù sao sớm hay muộn đều sẽ bị người ta viết bậy, từ tôi nói ra vẫn tốt hơn là từ An Trình Điển.” Văn Lược nằm ở trên ghế, chậm rãi hỏi Vệ Sanh, “Anh sẽ không lén lút an bài cho tôi với hắn cùng hợp tác đi?”

“Này thật không có, Đường Lạc cũng có đề cập qua, tôi liền từ chối, hắn hiện tại đang ở thời điểm nổi bật nhất, cậu đi cùng một chỗ với hắn nhất định sẽ chịu thiệt!” Vệ Sanh tuy rằng cũng rất muốn xem hai người kia tiêu diễn, nhưng là tư tưởng bao che con cái vẫn chiếm thượng phong, hãy để sự huênh hoang của người khác bảo vệ nghệ sĩ của mình, nhưng hắn cũng khá luyến tiếc.

Văn Lược gật gật đầu không thèm nhắc lại, Vệ Sanh làm việc, hắn đều rất an tâm. Bất quá nếu ở cùng một công ty, nói là hợp tác, dựa theo Đường Lạc gian thương kia, trong lòng đã biết, việc này sớm hay muộn cũng sẽ đến.

Hắn là nên chuẩn bị tâm lý sớm một chút.

Hết chương 2