Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh

Chương 49: Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh [49]




Không biết Lý Duệ từ đâu nghe được tin Hà Tử Tường ly hôn với Giang Lâm Nhi, cư nhiên cao hứng gọi điện qua, ồn ào đòi vì cậu tổ chức một bữa tiệc, chúc mừng cậu trở về thế giới độc thân.

Nghe giọng điệu hưng phấn của Lý Duệ, da đầu Hà Tử Tường run lên, với tính cách cùng lối suy nghĩ kì quái của Lý Duệ chắc chắn sẽ không làm chuyện bình thường, tuy có ý muốn từ chối nhưng Lý Duệ lại thực nhiệt tình, hành động cũng lưu loát nhanh gọn, hai ba câu nói ra địa điểm cùng thời gian liền trực tiếp cúp máy, làm Hà Tử Tường căn bản không có cơ hội từ chối.

Được rồi, cất di động, chỉ có thể qua đó xem thử.

Trước lúc tan tầm, Hà Tử Tường nghĩ ngợi xem có nên bảo Cố Hướng Bồi đi cùng hay không, kỳ thực cậu cảm thấy chuyện này cũng không có gì đáng chúc mừng, ly hôn cũng không phải chuyện gì đáng tuyên dương hay khoe khoang, chỉ là không ngờ Cố Hướng Bồi lại gọi qua, nói buổi tối có việc, bảo cậu về nhà trước.

Hà Tử Tường cũng nói mình cũng có việc, có thể sẽ về muộn một chút.

Về nhà tắm rửa, thay đổi quần áo, một thân quần bò màu xám với áo len trắng, bên ngoài khoác áo vest sọc ca rô, đơn giản mà thoải mái.

Cậu không biết Lý Duệ vì mình tổ chức cái gì, dù sao chỉ cần không phải tiệc hóa trang thì bộ quần áo này cơ bản có thể ứng phó.

Lý Duệ tổ chức ở một club tư nhân, Hà Tử Tường đón xe tới nơi, bảo vệ ngoài cửa thấy Hà Tử Tường tới lập tức nhiệt tình nghênh đón, tiếp đó có nhân viên phục vụ dẫn cậu vào thang máy, nói bữa tiệc tổ chức ở đại sảnh lầu tám.

Thang máy dừng lại ở lầu tám, cửa thang máy mở ra, tiếng nhạc đinh tai nhức óc lập tức oanh tạc màng nhĩ Hà Tử Tường.

Trong đại sảnh đã có khá nhiều người, phần lớn đều tập trung ở sàn nhảy, theo âm nhạc nhấp nhô mà đong đưa thân thể dưới ánh đèn mập mờ, Hà Tử Tường bước ra thang máy, nhíu mày nhìn hết thảy trước mắt, có chút không thích ứng với âm thanh cực đại ở đây, này căn bản không phải tiệc, là sàn nhảy mới đúng.

Hà Tử Tường bình thường không thích tới những nơi ầm ĩ như vậy, cậu không thích nhảy, không thích cuộc sống về đêm phong phú, đời trước là một kẻ cuồng công tác, tiền kiếm được còn chưa kịp hưởng thụ đã mắc bệnh nan y, đời này sống lại, lập tức cải biến hết thói xấu trước kia, uống rượu thức khuya bỏ hết, những nơi thế này lại càng không bước vào nửa bước, tính ra, cũng đã bốn năm năm không tới.

Hà Tử Tường nhíu mày tìm kiếm bóng dáng Lý Duệ, cậu không biết Lý Duệ nghĩ gì mà bảo cậu tới một nơi chướng khí mịt mù thế này, sớm nên biết không nên tin tưởng vào ý tưởng của Lý Duệ.

Lúc Hà Tử Tường đang tìm kiếm, một thiếu niên ăn mặt mát mẻ giống như vô ý đụng vào người Hà Tử Tường.

Hà Tử Tường theo phản xạ đỡ lấy, còn thuận miệng nhắc nhở: “Cẩn thận.” Vừa cúi đầu liền nhìn thấy đôi mắt ươn ướt của thiếu niên, giống như có trăm ngàn lời muốn nói, giống như muốn nói lại thôi, cũng giống như có chút ý tứ sâu xa không thể nói rõ.

Hà Tử Tường không phát hiện ý tứ gì cả, cậu chỉ cảm thấy, mình bị âm thanh ầm ĩ ở nơi này làm cho cái đầu vốn đã không ổn lại càng đau nhức dữ dội hơn. Nhìn quần áo mát mẻ quá mức của thiếu niên, cộng thêm nhiệt độ cơ thể nóng rực cùng ánh mắt mông lung, trong lòng lập tức ‘lộp bộp’ một chút, một ít suy đoán hiện lên trong đầu, thiếu niên này hình như…

Không đợi Hà Tử Tường cân nhắc, thiếu niên đã từ cánh tay Hà Tử Tường quấn lên, ôm lấy cổ cậu, cơ hồ dán cả người mình lên, miệng còn không ngừng kêu rên: “Ưm ~~ ưm ~~~ nóng, nóng quá.”

Lúc này không cần Hà Tử Tường hoài nghi nữa, có thể khẳng định thiếu niên này bị bỏ thuốc hoặc uống nhầm thuốc kích thích gì đó, hiện giờ đang phát tác.

Hà Tử Tường không thể tưởng tượng thiếu niên này từ đâu dính phải thứ thuốc kia, nơi này không phải chỗ Lý Duệ tổ chức tiệc à, hơn nữa còn lấy danh nghĩa chúc mừng cậu khôi phục độc thân, sao lại có thể…

Kỳ thực, vừa bước vào đây Hà Tử Tường đã cảm thấy có chút không thích hợp, không nói tới những người hoàn toàn xa lạ bên kia, nơi này hoàn toàn không hề có người nữ nào, toàn bộ đều là nam cũng đủ kì lạ rồi, càng miễn bàn tới trạng thái khác thường của thiếu niên.

Đương nhiên, quan trọng hơn là Lý Duệ thân là chủ nhân lại không ở, cậu tìm một vòng nhưng không hề thấy bóng dáng.

Thiếu niên không biết Hà Tử Tường nghĩ ngợi cái gì, cũng không có tâm tư, cảm giác nóng rực trong cơ thể làm thiếu niên chỉ có thể hành động theo bản năng. Thiếu niên quấn lấy Hà Tử Tường, cảm giác bàn tay đang đỡ mình của Hà Tử Tường thực mát, liền lôi kéo tay cậu áp lên mặt, cọ cọ, thoải mái. Khô nóng làm thiếu niên thực khó chịu, bắt đầu vô thức ma xát cơ thể Hà Tử Tường, lập tức sau đó phát hiện hành động này có thể làm giảm bớt ngọn lửa hừng hực trong lòng, không khỏi lại càng nhiệt tình hăng hái hơn.

Thiếu niên cọ thực say sưa, hoàn toàn tiến vào trạng thái mơ màng, chỉ là sắc mặt Hà Tử Tường biến đen, cơ hồ đen như đáy nồi, không nói tới việc có một thiếu niên ù ù cạc cạc nhào tới cọ xát, làm ra đủ loại hành động khiêu khích, cậu là một người đàn ông bình thường khỏe mạnh, bị thiếu niên dùng đủ kỹ xảo ma sát bộ phận kia, cậu có thể không nổi phản ứng sao?

Nếu không ngăn cản thiếu niên, Hà Tử Tường chắc hẳn sẽ cương ở đây mất.

Nếu mặt Hà Tử Tường là đen thì sắc mặt Cố Hướng Bồi trong phòng giám sát lúc này phải gọi là đen xì, hai mắt bốc hỏa trừng màn hình, thiếu niên kia quấn quít lấy Tử Tường, sau đó dính cả người vào, còn không ngừng ưỡn ẹo ma xát…

“Đây là thử mà cậu nói?” Cố Hướng Bồi cảm thấy một tiếng trước đầu mình bị rút gân rồi mới ngốc nghếch đáp ứng đề nghị của Lý Duệ, thử xem Hà Tử Tường có khuynh hướng đồng tính hay không.

Dựa theo cách nói của Lý Duệ, nếu Hà Tử Tường không đẩy ra một người đàn ông tự đưa tới cửa thì chứng minh cậu có thể bị bẻ cong, Cố Hướng Bồi có kế hoạch gì cũng có thể bắt đầu tiến hành; nếu phản ứng đầu tiên là đẩy ra, trên mặt còn lộ rõ biểu tình chán ghét thì đại biểu vô phương.

Cố Hướng Bồi nghĩ nghĩ, tuy trong lòng biết rõ Lý Duệ không thể dựa vào nhưng anh vẫn muốn biết đáp án, cho nên một phút thần trí không tỉnh táo đáp ứng, nếu anh biết Lý Duệ an bài thế này, anh nhất quyết không chịu. Anh căn bản không ngờ Lý Duệ lại an bài một thiếu niên có hình tượng không chút tương tự với mình, quan trọng hơn, cậu nhóc kia lại còn bị uy thuốc!

Đùa gì chứ, một người bình thường gặp phải tình huống này đều không thể trơ mắt nhìn thiếu niên rơi vào miệng cọp, mặc kệ là trai thẳng hay trai cong, cho dù thiếu niên là người trong giới mà Lý Duệ tìm tới, nhưng Tử Tường nào biết. Thử mà thế, cho dù là ai cũng sẽ đưa tay giúp đỡ.

“Đúng vậy.” Đại khái thần kinh Lý Duệ quá thô, hoàn toàn không phát giác sắc mặt Cố Hướng Bồi đã biến thành đen xì, chỉ thực hưng phấn nói: “Anh xem anh xem, Tử Tường đâu có đẩy ra, lại còn ôm nữa, tùy ý để đối phương bò lên người mình…”

Lý Duệ có chút tiếc nuối nghĩ, trước kia khi bò lên Hà Tử Tường, có phải vì mình quá rụt rè, không đủ nhiệt tình cùng chủ động không a, xem xem hiện giờ Hà Tử Tường đâu có đẩy thiếu niên ra, nếu khi trước mình cũng dũng cảm như vậy, có khi hiện giờ bọn họ đã…

Ai! Có chút tiếc nuối, nhìn Hà Tử Tường có chút vô thố với hành vi của thiếu niên trên màn hình, Lý Duệ nhớ tới kinh nghiệm lão luyện của Chu Vũ khi ở trên giường, lại nhìn Cố Hướng Bồi biểu tình âm trầm ở bên cạnh, lắc đầu: vẫn là quên đi, đứng núi này trông núi nọ là không tốt, hơn nữa Cố Hướng Bồi cũng đủ khổ sở, nên giúp đỡ anh ta một phen.

Đột nhiên nghĩ tới gì đó, Lý Duệ cười cười nhướng mi, cầm lấy ly rượu trên bàn, vừa chậm rãi hớp một ngụm vừa hỏi: “Anh nói xem, kế tiếp Tử Tường sẽ làm thế nào?”

Cố Hướng Bồi không trả lời, ngẩng đầu nhìn màn hình, Hà Tử Tường đã đẩy thiếu niên ra, biểu tình có chút mất tự nhiên rút điện thoại, đại khái là muốn tìm Lý Duệ đi, bất quá thiếu niên lại nhân cơ hội này quấn tới, Hà Tử Tường nhất thời luống cuống tay chân, một tay cầm điện thoại một tay kéo thiếu niên ra khỏi người mình.

Không muốn tiếp tục nhìn những hình ảnh này nữa, Cố Hướng Bồi mím môi đứng dậy, hung hăng trừng Lý Duệ, sau đó rời khỏi phòng giám sát.

‘Đinh linh linh…’ Tiếng chuông di động vang lên, Lý Duệ cầm lấy điện thoại đặt trên bàn, nhìn ba chữ ‘Hà Tử Tường’ trên màn hình, khẽ cong môi nhìn theo bóng dáng Cố Hướng Bồi: “Mình đúng là người tốt mà, làm chuyện tốt cũng không cầu hồi báo.”

…..

Hoàn

Tiểu kịch trường đời trước (8)

Hai tay Giang Lâm Ly hơi phát run, trái tim cũng run rẩy nảy lên, nghe âm thanh ‘tít tít’ trong điện thoại mà lo lắng không thôi, sao không nghe máy, sao lại không nghe máy chứ?

Điện thoại đổ chuông một hồi, cuối cùng chỉ nghe thấy một âm thanh lạnh lùng ‘số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin hãy gọi lại sau’.

Đột nhiên, trái tim Giang Lâm Nhi trầm xuống, không biết vì cái gì, cô cảm thấy dường như có chuyện không tốt đã xảy ra.

Giang Lâm Nhi hoang mang lo sợ không ngừng gọi cho Lâm Tuấn, thử năm sáu lần vẫn không có ai nghe máy.

Chờ không nổi nữa, Giang Lâm Nhi bật dậy, hoang mang cầm di động cùng chìa khóa đi ra cửa.

Buổi tối, hồn bay phách lạc quay về nhà, không để ý tới tiếng gọi vui sướng của con trai cùng những lời hỏi han ân cần của mẹ chồng, Giang Lâm Nhi tự nhốt mình trong phòng.

Sáng sớm ba ngày sau, Giang Lâm Nhi đang ăn bữa sáng, mẹ chồng cùng con trai đã ăn xong, hai bà cháu đang ngồi xem TV, đột nhiên, âm thanh non nớt của Hà Thần vang lên: “Mẹ mẹ, con thấy chú kìa, chú xuất hiện trên TV a.”

Lâm Tuấn từng lấy thân phận bạn học của Giang Lâm Nhi tới nhà, cũng giúp đỡ lo liệu lễ tang Hà Tử Tường, vì thế Hà Thần mới biết người chú này, bà Hà cũng nhận ra: “Lâm Nhi, bạn học của con xuất hiện trên TV kìa, hình như bị…”

Bà Hà còn chưa nói xong, Giang Lâm Nhi ‘lạch cạch’ để chén xuống, vọt qua, trừng mắt nhìn TV, dòng tiêu đề ‘được quần chúng cung cấp thông tin, hôm nay cảnh sát đã truy ra một công ty vật liệu xây dựng kém chất lượng’ phía dưới màn hình đập vào mắt Giang Lâm Nhi, làm hô hấp cô ta không khỏi dồn dập, người dẫn chương trình vẫn còn đang đọc tin, tóm tắt chính là, anh Lâm xx từ năm 20xx tới năm 20xx bắt đầu cung cấp vật liệu xây dựng cho công ty xx trong một dự án xây dự chung cư, nhưng bởi vì vật liệu kém chất lượng nên chỉ mới một hai năm trên tường đã bắt đầu có khe nứt, một số tầng lầu còn xuất hiện hiện tượng sụp lún…

Tới hôm nay được quần chúng báo tin mới biết anh Lâm xx vài năm nay đã nhiều lần sử dụng chứng minh giả để đăng ký công ty, sau đó ký hợp đồng với nhiều công ty bất động sản, lúc xảy ra chuyện phải truy cứu trách nhiệm, anh Lâm xx lại nói mình không phải người đại diện pháp lý của công ty để trốn trách nhiệm.

Chín giờ sáng hôm nay cảnh sát đã bắt được anh Lâm xx ở khu xx, sau khi lục soát tìm ra mười tám giấy chứng minh cùng giấy phép kinh doanh giả, trừ bỏ dùng chứng minh giả đăng ký công ty, Lâm xx còn dụ dỗ công nhân trở thành người đại diện pháp lý, gánh chịu hết tất cả trách nhiệm.

Giang Lâm Nhi vốn khẩn trương siết chặt chiếc đũa, khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Tuấn bị cảnh sát áp giải lên xe, chiếc đũa lạch cạch rớt xuống đất cô cũng không phát hiện, chỉ vô thức lẩm nhẩm: “Xong rồi, hết thảy xong hết rồi…”

“Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Hà Thần nghi hoặc lại có chút sợ hãi nhìn Giang Lâm Nhi, biểu tình của mẹ thực khủng khiếp, Hà Thần lùi về sau hai bước, chui vào lòng bà.

Bà Hà cũng phát hiện biểu hiện dị thường của Giang Lâm Nhi, tuy có chút nghi ngờ nhưng vẫn quan tâm hỏi: “Lâm Nhi, con làm sao vậy?”

“Xong rồi, hết thảy xong hết rồi!” Giang Lâm Nhi ánh mắt đỏ lên, lớn tiếng quát. Mấy hôm trước cô vừa chuyển hết tài sản của mình, cũng chính là hai căn hộ cho Lâm Tuấn, định cùng anh ta xây dựng một gia đình hạnh phúc, cho dù mẹ chồng có phản đối thì lợi ích cũng không bị ảnh hưởng, chính là không ngờ…

“Bà nội.” Hà Thần sợ hãi nhìn Giang Lâm Nhi đã phát điên, lại càng co rụt vào lòng bà.

Bà Hà ôm Hà Thần lùi về sau, trạng thái của Giang Lâm Nhi có chút không đúng, không biết sao tự nhiên lại phát điên, để bảo đảm an toàn cho cháu trai, bà Hà ôm cháu nhích dần ra sau, muốn gọi điện bảo đứa cháu họ qua.

Lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên dọa hai bà cháu nhảy dựng, cũng kinh động Giang Lâm Nhi đang không ngừng lẩm bẩm, dường như nghĩ tới gì đó, hành động đi qua mở cửa đột nhiên khựng lại, thực sợ hãi nhìn cánh cửa đóng kín.

‘Lạch cạch’ một tiếng, cửa chính mở ra.

Bà Hà cùng Hà Thần mở to mắt, ai lại có chìa khóa nhà bọn họ! Giang Lâm Nhi cũng trợn to mắt, nhìn cánh cửa từng chút mở ra.

Cố Hướng Bồi dẫn đầu tiến vào, hai người trẻ tuổi mặc đồng phục cảnh sát đi ở phía sau.