Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 601: Nguyễn Dư Thuần





Mạnh Thường Hữu động sát ý với lại Trần Vân Thanh, điều đó có nghĩa là ông ta sẽ ra sức đuổi giết Trần Vân Thanh. Có một đại gia tộc như thế truy sát, nàng không tin Trần Vân Thanh có thể thoát chết.

Mượn tay của Mạnh gia giết Trần Vân Thanh chỉ là bước đầu, theo sau nàng sẽ đem Mạnh Thường Quân giết đi luôn, đem Mạnh gia đưa vào cảnh vạn kiếp bất phục, mới giải được oán hận trong lòng nàng đối với Mạnh Thường Quân cùng Mạnh gia, cũng như bọn chúng phải trả giá cho những đau khổ mà mình đã phải chịu đựng.

Đương nhiên, từ giờ cho đến khi ấy, nàng cũng phải tiếp tục ẩn nhẫn để sinh tồn, không thể để cho bất kỳ ai phát hiện ra ý nghĩ chân thật của mình, nếu không có thể nàng sẽ phải chết không có chỗ chôn.

"Tộc trưởng..! Trần Vân Thanh hiện tại là Nội Viện đệ tử của Mân Việt Học Viện..!"

Quản gia Mạnh gia là Mạnh Hồng An lấy từ Túi Không Gian ra một tập hồ sơ đưa đến cho Mạnh Thường Hữu, cung kính lên tiếng báo cáo.

Tin tức hắn nắm rất là nhạy bén, chuyện Trần Vân Thanh đạt được danh hiệu đệ nhất trong lần thí luyện lần này, thêm vào ngay sau đó y bộc lộ ra Yêu Sư cảnh giới tu vi chấn động toàn trường, được Thường Tại Thiên trao cho danh vị Nội Viện đệ tử người người đều biết.

Bên trong Mân Việt Quận Thành hiện tại, trà dư tửu hậu đâu đâu cũng là đang say sưa bàn tán về Trần Vân Thanh tên này, y hiện tại cũng là một danh nhân, hắn không muốn biết cũng khó.

Nói ra hắn cũng có ý định chiêu dụ người này đi vào Mạnh gia một phía, thiên tài như thế cũng thật sự hiếm thấy.

Quá đáng tiếc hiện tại Trần Vân Thanh lại có liên quan đến cái chết của Mạnh Thường Minh, loại chuyện này xem ra không thể nào có thể xảy ra được rồi.

"Nội Viện Mân Việt Học Viện..!"

Mạnh Thường Hữu xem xong hồ sơ nói về Trần Vân Thanh sau, đôi hàng lông mày của hắn không khỏi nhíu lại một chút.

Nội Viện đệ tử đã thuộc hàng hạch tâm bảo hộ của Mân Việt Học Viện rồi.

Nếu không có lý do chính đáng đi ra tay đối phó với lại người như thế, một khi chuyện bị lộ, Mạnh Gia bọn họ cũng khó mà chống nỗi lửa giận của Mân Việt Học Viện áp đến.

Trong lịch sử cũng không ít gia tộc lớn tại Mân Việt Quận Thành này có ý khinh thường Mân Việt Học Viện, không đặt tòa Học Viện này trong mắt, ngang nhiên ra tay với Nội Viện đệ tử của bọn chúng.

Kết quả những gia tộc đó hiện tại đã chìm vào dòng sông lịch sử mất rồi.

Hắn là không muốn Mạnh gia của mình cũng sẽ phải đi theo bước chân của những thế lực kia đâu.



"Phụ thân..! Xin cha hãy giao chuyện xử lý Trần Vân Thanh cho con đến làm, con bảo đảm sẽ không làm cho cha cùng gia tộc thất vọng..!"

Mạnh Thường Quân tiến lên một bước, muốn ôm lấy nhiệm vụ được xem có chút nhẹ nhàng này.

Đúng vậy, đối phó với lại Trần Vân Thanh hiện tại đối với Mạnh Gia là thuộc hạng nhiệm vụ khó khăn, không cẩn thận sẽ mang đến tổn thất không thể nào lường trước được.

Nhưng với Mạnh Thường Quân hắn thì lại khác, hắn là Mân Việt Học Viện đệ tử, còn là cự đầu đệ tử, tại Mân Việt Học Viện có rất nhiều cách có thể đưa Trần Vân Thanh vào con đường chết.

Có bị phát hiện ra sơ hở thì cũng chỉ là đồng môn trong đó đấu đá lẫn nhau, sẽ không có liên lụy đến bên ngoài gia tộc.

Bao năm qua lợi dụng Mân Việt Học Viện quy định, các đại thế gia muốn xử lý thiên tài đệ tử mình không thích, cũng thường là dùng chiêu số này mà.

"Được..! Chuyện này giao cho con đi làm ..!"

Đối phó với lại một tên Nội Viện đệ tử của Mân Việt Học Viện tuy có chút khó khăn, nhưng nếu quyết tâm, Mạnh gia của hắn vẫn có nhiều cách làm cho Trần Vân Thanh bốc hơi khỏi nhân gian này mà không lộ chút sơ hở nào, giá phải trả có chút đắt một tý mà thôi.

Như Mạnh Thường Quân lên tiếng, chuyện này đưa cho nó làm cũng không vấn đề gì, Mạnh Thường Quân là Yêu Sư tứ trọng cường giả, nếu không thể nào xử lý được một tên Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ, chứng tỏ năng lực của Mạnh Thường Quân rất yếu, khó có thể đảm nhiệm trọng trách sau này.

Đây cũng xem như một khảo nghiệm nhẹ nhàng cho Mạnh Thường Quân đi.

"Cám ơn cha..!"

Mạnh Thường Quân trên mặt có một tia vui mừng, nợ em anh trả đó là chuyện đương nhiên, thêm nữa qua lần hành động này hắn càng thêm ghi điểm trong mắt cha mình cùng Mạnh gia cao tầng, một công đôi ba việc như thế này, cớ gì mà hắn không đi làm.

'Hừ..! Ai giết ai còn không biết đâu..!' Thiệu Mỹ Mỹ nhìn thần sắc đầy tự tin của Mạnh Thường Quân, trong lòng không khỏi có chút khinh thường.

Mạnh Thường Quân hay thậm chí là toàn bộ cao tầng của Mạnh gia đều cho rằng Mạnh Thường Quân dư sức diệt đi Trần Vân Thanh, thậm chí đưa Mạnh Thường Quân ra đối phó với lại Trần Vân Thanh nhiều người nghĩ đó là dùng dao mỗ trâu đi cắt tiết gì.

Chỉ có Thiệu Mỹ Mỹ nàng không cho là đúng, tận mắt nhìn thấy Trần Vân Thanh đại khai sát giới đem thật nhiều Yêu Lang giết đi, nàng liền biết Trần Vân Thanh tên này thật không hề đơn giản, chí ít nàng không có niềm tin Mạnh Thường Quân có thể trấn áp được Trần Vân Thanh.



Mạnh Thường Quân nếu khinh thường Trần Vân Thanh sẽ phải trả cái giá rất là đắc, chờ đến khi Mạnh Thường Quân nhận ra, e là cũng đã muộn rồi.

"Không còn chuyện gì nữa cô lui ra bên ngoài trước đi!"

Mạnh Thường Hữu đối với Thiệu Mỹ Mỹ không hề có một chút hảo cảm nào cả.

Không phải con nha đầu này đưa thi thể của con hắn trở lại Mạnh gia, hắn đã giết cô ta từ lâu rồi.

"Vâng! Tộc trưởng! Tiểu nữ xin cáo lui!"

Mắt chó nhìn người thấp!

Mạnh gia Mạnh Thường Hữu cùng Mạnh Thường Quân!

Hai cha con nhà ngươi cứ chờ ở đó đi, một ngày nào đó Thiệu Mỹ Mỹ ta sẽ làm cho các ngươi phải hối hận vì dám xem thường ta.

"Cha! Con cũng xin phép cáo lui!"

"Được! Con lui ra bên ngoài đi!"

'Như vậy cũng tốt, Mạnh Thường Quân mày chết trong tay Trần Vân Thanh không khéo lại càng hay..!' Cùng Mạnh Thường Quân rời đi thư phòng của Mạnh Thường Hữu, Thiệu Mỹ Mỹ nhìn theo thần thái quá mức tự tin của Mạnh Thường Quân đi phía trước mình đây, trong lòng không khỏi nghĩ thoáng một chút.

Mạnh Thường Quân nếu mà có lỡ may chết trong tay của Trần Vân Thanh, mình khi đó không cần phải nghĩ cách giết Mạnh Thường Quân nữa.

Còn Trần Vân Thanh bên kia cũng sẽ bị Mạnh gia cho người truy sát gắt gao, khó thoát khỏi cái chết.

Trong kế hoạch đó cả hai kẻ địch lớn nhất của mình đều toi mạng, mình nên vui mừng mới phải chứ.

"Dư Thuần tướng quân trả lời chúng ta như thế nào rồi..?"


Chờ cho hai người Mạnh Thường Quân cùng Thiệu Mỹ Mỹ rời đi khỏi thư phòng, bên trong chỉ còn lại hai người bọn họ, Mạnh Thường Hữu cũng cởi mở hơn trong lời nói.

"Tộc trưởng..! Dư Thuần tướng quân nói là thí luyện sống chết dựa vào bản lĩnh, ông ta sẽ không truy cứu Mân Việt Học Viện trách nhiệm về chuyện lần này..!"

"Hừ..! Nói hay lắm, không truy cứu, đúng thật là lão thất phu..!" Mạnh Thường Hữu nghiến răng nghiến lợi lên tiếng.

Thí luyện lần này tổn thất đối với lại Mạnh gia của hắn phải nói là quá nặng, mất đi một viên Yêu Sư lục trọng hậu kỳ không nói, còn là làm tổn thương đến chín thành Mạnh gia thiên tài đệ tử.

Trong thời gian ngắn Mạnh gia sẽ gặp phải đứt gãy về mặt thiên tài kế cận, Mân Việt Học Viện lần này dùng chiêu này quá mức thâm độc, nói thật Mạnh Thường Hữu hắn là có chút nuốt không trôi cơn giận này.


Hắn muốn nhờ Nguyễn Dư Thuần ra mặt, lấy lại công đạo cho Mạnh gia cũng như những gia tộc khác, đặc ở đây là quân đội mộ phương, lần này bọn chúng mới là nhóm người bị tổn thất nặng nề nhất, có ai từng nghĩ, Nguyễn Dư Thuần tên kia đối với lại chuyện này không muốn quan tâm, cũng không truy cứu, làm cho mọi tính toán của hắn rơi vào khoảng không, những gia tộc khác thiên tài cùng trưởng lão hiện tại chết cũng là chết một cách vô ích rồi.

"Tộc trưởng..! Cẩn thận tai vách mạch rừng..!"

Mạnh Hồng An sợ quá, quan sát xung quanh một lần đến khi chắc chắn xung quanh đây không có người nào nghe được lời nói vừa rồi của Mạnh Thường Hữu, hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Vị tộc trưởng mình thật là, chuyện gì cũng có thể nói được, cũng không có nghĩ đến người mình mắng đây là ai, đó là đại tướng Quân của Lạc Việt Vương Quốc, người đứng đầu Trường Sa Quân Đoàn, nắm trong tay cả mấy trăm ngàn binh mã, tu vi Yêu Tông cường giả.

Nếu như muốn tiêu diệt Mạnh gia, Nguyễn Dư Thuần chỉ cần khẽ động một chi quân đội, Mạnh gia của mình cũng liền tan thành tro bụi mất rồi, nơi đây Mân Việt Quận, người không thể đắc tội không phải là Mân Việt Học Viện đám cao tầng, cũng không phải là Quận Phủ, mà chính là Trường Sa Quân Đoàn, là Nguyễn Dư Thuần a.


"Xem ra từ nay về sau không thể dùng lại chiêu này nữa rồi..!"

Mạnh Thường Minh như cũng nhận ra vừa rồi mình có chút kích động thái quá, hắn là không dám lại đi nói đến chuyện của Nguyễn Dư Thuần nữa.



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc