Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 598: Mất Nắm Thóc





Trong lòng hắn khinh thường một tiếng.

Thực lực Trần Vân Thanh vừa rồi thể hiện ra đúng là kinh khủng, nhưng còn chưa có đến mức làm cho hắn phải khiếp sợ mất tập trung đến như thế.


Nguyên nhân hắn biểu hiện bộ mặt khiếp nhược như thế ra cũng chỉ là để cho Trần Vân Thanh đắc ý mất tập trung mà thôi, đây mới là chiêu mà hắn để lại phía sau cho Trần Vân Thanh đây này.

"Vân Thanh học trưởng cẩn thận, đó là Tam Giai Trung phẩm yêu Kỹ..!"

Sau một hồi bị choáng ngợp bơi thực lực mả Trần Vân Thanh thể hiện ra, Hoàng Tử Du cuối cùng cũng đã bừng tỉnh lại, nhìn đến chiêu thức biến ảo mang theo uy lực khôn lường của Hướng Hoa Minh, hắn là rống lên cảnh báo Trần Vân Thanh một tiếng.

Dù hắn cũng không biết có kịp thời đánh thức Trần Vân Thanh đề phòng cẩn trọng hay không nữa.

Kinh Hồng Nhất Kiếm.!

Hay còn gọi là Kinh Hồng Kiếm Pháp, nó là một môn Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ nỗi tiếng bậc nhất tại Mân Việt Học Viện nơi đây.

Người mà đưa nó đến đỉnh cao là Lăng Thành Phong, Nội Viện đệ nhất cường giả.

Nghe nói Lăng Thành Phong đã đem bộ Yêu Kỹ này tu luyện đến cảnh giới đại thành, chỉ còn kém một chút nữa thôi là đã đạt đến cảnh giới viên mãn.

Dựa vào bộ kiếm pháp này, thêm vào tu vi Yêu Sư ngũ trọng hậu kỳ của Lăng Thành Phong, y là đã vượt cấp khiêu chiến Yêu Sư lục trọng hậu kỳ mà không bại, thậm chí có không ít Yêu Sư Lục trọng hậu kỳ đã chết trong tay của Lăng Thành Phong.

Hiện tại nghe đâu Lăng Thành Phong đã lĩnh ngộ được yếu quyết viên mãn của Kinh Hồng Kiếm Pháp, đang bế quan tu hành, một khi tên đó xuất quan, tu luyện thành công viên mãn Kinh Hồng Kiếm Pháp, chỉ sợ y có thể cùng Yêu Sư thất trọng sơ kỳ đối chiến cũng nên.

Nói như thế để hiểu được môn Yêu Kỹ này lợi hại đến như thế nào, dù Hướng Hoa Minh còn không nắm được tinh túy, nhưng chỉ cần đưa nó nhập môn, cũng dư sức cùng Yêu Sư Tứ trọng sơ kỳ đối chiến một hai chiêu rồi, hắn thật sự lo cho sự sống chết của Trần Vân Thanh a.

"Xẹt..Xẹt..!"

"Hừ..! Biết được thì có thể làm thế nào..!"

Hướng Hoa Minh biến chiêu, một chiêu mười hai thức, đem trọn mọi sinh cơ mà Trần Vân Thanh có thể đi được bít kín lại hết.

Kinh Hồng Kiếm Pháp không phải là ngẫu nhiên mà nó trở thành Yêu Kỹ lợi hại bật nhất trong hàng Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ của Mân Việt Học Viện.


Dù biết lợi hại, nhưng từ trước đến nay hiếm khi có người nào có thể hóa giải được nó.

Loại Yêu Kỹ cao siêu này vốn không phải là một người Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ như Hướng Hoa Minh hắn có thể học được đến, nhưng ai bảo hắn là ái tướng đắc lực nhất của Lăng Thành Phong sư huynh đâu.

Lăng Thành Phong sư huynh vì là thấy thiên tư lĩnh hội kiếm pháp này của hắn không tệ, nên mới đem nó truyền lại cho hắn, vì chuyện này mà rước đến ánh mắt hâm mộ của không ít người bên trong Phong Minh đâu.

"Xong đời nhà mày đi..!"

"Đúng vậy! Dám cùng Hoa Minh sư huynh động thủ, đây là kết cục của hắn!"

"Để xem từ nay về sau còn có người nào dám đắc tội với Phong Minh của chúng ta nữa hay không!"

Điền Kinh đám người đau khổ giãy dự vì trúng chiêu của Trần Vân Thanh vừa rồi, cũng không quên nhìn lên tình cảnh chiến đấu của Hướng Hoa Minh cùng Trần Vân Thanh bên kia.

Nhìn đến Trần Vân Thanh bị vây khốn trong làn kiếm khí của Hướng Hoa Minh đến độ không có một tia sinh cơ, nhiều người ánh mắt hiện lên vui mừng, độc ác khi muốn Hướng Hoa Minh dựa vào chiêu kiếm này đem Trần Vân Thanh chém ra thành muôn ngàn mãnh.

Hơn ai hết đâm người bọn họ quá hiểu uy lực lợi hại của chiêu kiếm vừa rồi mà Hướng Hoa Minh sử dụng, y đã từng dùng chính chiêu kiếm này, đem một cái Yêu Sư tam Trọng hậu kỳ chém dưới kiếm, không để cho tên đó có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.

Muốn tránh thoát được chiêu kiếm này trong tay Hướng Hoa Minh, trừ khi đối phương đó phải là Yêu Sư tứ trọng cường giả.

Nhìn Trần Vân Thanh đến như thế nào, bọn họ cũng không nhìn ra được Trần Vân Thanh là Yêu Sư tứ trọng cường giả a.

"Xoẹt..! Ong..!"

"Rầm...! Phốc...!"

"A..!"

"Ta..! Ta là đang hoa mắt sao?"

Làm sao người bị đánh bay lại là Hướng Hoa Minh mà không phải là Trần Vân Thanh?

Câu hỏi này quanh quẩn trong đầu của Điền Kinh đám người cùng Hoàng Tử Du.

Lại một lần nữa không có người nào nhìn ra được Trần Vân Thanh xuất thủ như thế nào cả, kết quả cuối cùng người bị đánh bại vẫn cứ là Hướng Hoa Minh, nó lật đổ mọi nhận tri của tất cả mọi người có mặt tại nơi đây.



Không lẽ Trần Vân Thanh là Yêu Sư tứ trọng cảnh giới rồi a..?

Mười bảy mười tám tuổi Yêu Sư tứ trọng cảnh giới, chuyện này rất là không thật a.

"Khụ..! Phốc..!".

"Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ viên mãn cảnh giới..!"

Bên trong người của Hướng Hoa Cường vốn có mang theo một bộ hộ giáp, nên sau khi ăn một kích của Trần Vân Thanh, hắn bị thương không đến nỗi nặng như đám người Điền Kinh.

Đồng thời vì là khoảng cách gần cùng Trần Vân Thanh động thủ, nên hắn là nhận ra hư thực chiêu số mà Trần Vân Thanh cùng hắn chống lại.

Theo lý hắn tu hành Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ Kinh Hồng Kiếm Pháp, phải mạnh hơn Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ của Trần Vân Thanh quá nhiều.

Tuy nhiên hắn tu luyện không đến nơi đến chốn, còn Trần Vân Thanh lại đem Yêu Kỹ của mình đưa đến viên mãn cảnh giới.

Thêm vào tu vi đối phương còn cao hơn cả hắn nữa, hắn thật sự không có khả năng chống lại.

"Yêu Kỹ tinh diệu..! Tuy nhiên người sử dụng nó quá yếu..!"

Trần Vân Thanh nhàn nhạt lên tiếng nhận định.

Nếu mà Hướng Hoa Minh đưa môn Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ này đến cảnh giới tiểu thành thôi, dù bản thân tu vi của y hạn chế, cũng sẽ gây cho Trần Vân Thanh hắn không ít khó khăn.

Có điều tên này mới tu luyện môn Yêu Kỹ này chưa lâu, lấy tu vi của y đưa nó đến cảnh giới nhập môn đã là tài giỏi, đạt đến tiểu thành đó là phải cần thời gian không hề ngắn một chút nào đâu.

"Xẹt..!"

"Không muốn chết đem tất cả điểm cống hiến trên người các người chuyển vào bên trong khối lệnh bài kia cho ta..!"

Đôi mắt Trần Vân Thanh có khi lại xuất hiện sát ý, cũng có lúc không, sau cùng hắn cũng đã đem sát ý trong lòng mình chế ngự lại.

Hắn mới gia nhập Mân Việt Học Viện không bao lâu, một hơi đem mười một Yêu Sư cường giả tiêu diệt đi, chuyện này đưa đến oanh động không hề nhỏ.


Tuy nói Mân Việt Học Viện cao tầng sẽ không vì chuyện này trách phạt hắn, nhưng mà cũng sẽ có cái nhìn không hay, dù sao chết đi cũng là Nội Viện đệ tử của Mân Việt Học Viện, thiên tài khó khăn lắm mới có thể đào tạo đi ra được đến.

Chưa nói đến hậu trường phía sau bọn chúng, thật sự thịt bọn người này, sẽ đem đến vô tận phiền toái cho mình.

Muốn giết bọn chúng, cũng phải ra tay âm thầm không cho người khác biết, như tại Trần Phủ hắn đem Trần Hạm Bân cùng Trần Túng Quyền giết đi một dạng.

Không nữa chí ít hắn cũng cần có thực lực đủ mạnh, để đối phó với lại hậu trường của mấy nhóm người này, thời gian nghĩ đến cũng không lâu, hắn sẽ cho đám người này cả vốn lẫn lãi nợ hắn phải đưa hết đi ra.

"Vân Thanh học trưởng..? Tôi chuyển qua cho anh..!"

Vốn muốn nói mấy câu hung ác để Trần Vân Thanh không dám ra tay với lại đám người mình, thế nhưng khi Hướng Hoa Minh nhìn đến ánh mắt chứa đầy sát ý vừa thoáng qua của Trần Vân Thanh, những gì muốn nói hắn chỉ có thể nuốt lại vào trong bụng.

Không nghi ngờ gì nữa, tên khốn kiếp Trần Vân Thanh này trong lòng thật sự muốn giết hết đám người mình.

Tên điên này rõ ràng không có kiên kỵ Lăng Thành Phong, hậu trường cường đại phía sau lưng bọn họ, bây giờ mà đi chọc giận Trần Vân Thanh, thằng khốn này đem bọn họ làm thịt, sau đó biết chuyện Lăng Thành Phong có trả thù cho bọn hắn, hắn cũng là không có cơ hội được chứng kiến.

Chính sách hiện tại là giữ lại rừng xanh sẽ không sợ sau này không còn củi đốt, cơ hội đem Trần Vân Thanh này diệt đi còn nhiều mà, nhẫn nhịn nhất thời vạn sự đại cát.

"Chúng tôi chuyển..! Chúng tôi lập tức chuyển cho anh..!"

Điền Kinh đám người cũng không dám chần chừ, dùng tinh thần lực của mình chuyển toàn bộ điểm cống hiến vốn đang có sang lệnh bài thân phận của Trần Vân Thanh.

Đại ca bọn họ là Hướng Hoa Minh cũng đã chịu thua rồi, đám người mình có phản kháng cũng không được ích lợi gì cả đâu.

Chuyến đi lần này đúng là tổn thương thảm trọng, không những chẳng lấy được chút lợi lộc gì từ trong tay của Trần Vân Thanh, mình còn là phải giao hết tài nguyên cho đối phương, đúng là ăn trộm gà không được còn phải mất nắm thóc, quá là không đáng có mà.

"Vân Thanh học trưởng.! Anh phải nên đề phòng Lăng Thành Phong đám người..!"

Nhìn đám người Hướng Hoa Minh âm trầm rời khỏi biệt viện một chút, Hoàng Tử Du nhẹ nhàng lên tiếng cảnh báo.



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc