Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 584: Yêu Sư Tam Trọng





"Xẹt..! Phốc..!"

"Ta có kết quả tốt hay xấu cậu cũng không có cơ hội nhìn thấy..!"

Lưỡi kiếm cắt qua đem Mạnh Thường Minh diệt đi, Thiệu Mỹ Mỹ gương mặt dần chuyển sang màu đen, nhìn hết sức là đáng sợ.

Tu luyện Tri Chu Quyết, nàng đã hiểu biết quá rõ ràng hậu quả của mình.

Mạnh Thường Minh lời nói vừa rồi như là chạm vào nỗi đau chôn sâu đáy lòng nàng.

Nhưng nàng không hối hận, chết thê thảm thì có thể thế nào, tu luyện Tri Chu Quyết nàng đã phải chịu đựng cực hình thảm khốc nhất thế gian rồi, hơn nữa cũng không tính là gì.

Chỉ cần đem toàn bộ kẻ thù của mình đưa xuống bên dưới Âm Minh Giới, nàng có làm sao cũng xứng đáng.

"Trần Vân Thanh! Sắp đến giờ mày phải đền mạng cho Thiệu gia ta rồi!"

Thiệu Mỹ Mỹ nhìn về phương xa, trong tay cầm huyết thư, ánh mắt là đắc ý vô biên, cứ như thể lần này Trần Vân Thanh sẽ phải chết ngay trước mắt của nàng một dạng.

...

"Ong..!"

"Linh Lực Chi Kén..! Anh ta còn chưa có phải là Yêu Sư cường giả..!"

Lưu Tố Hiền che lại chiếc môi xinh xắn của mình, ánh mắt trơn thật lớn nhìn trước mắt mình Trần Vân Thanh đang bao bọc trong một cái quang kén.

Đây là Linh Lực Chi Kén không sai.!

Cái gọi là Linh Lực Chi Kén, là Tu Luyện Giả tại thời khắc từ Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ đột phá lên Yêu Sư cường giả liền sẽ xuất hiện, đó là tự thân Tu Luyện Giả phát ra quang tráo linh lực hộ thân, cùng bài trừ tạp chất bên trong cơ thể tạo thành một cái quang kén.

Trong giờ thời gian này, cũng là thời gian trọng yếu nhất của một cái Tu Luyện Giả, nếu như xông phá thành công trong cơ thể Linh Mạch, thành công đột phá Yêu Sư chi cảnh thì sẽ phá Linh Lực Chi Kén để bay ra bên ngoài.

Còn nếu như không thành công, Linh Lực Chi Kén cũng sẽ bị phá hủy, nhưng kèm theo đó là thân thể của Tu luyện giả cũng sẽ bạo tạc theo, triệt để chết đi.

Thế nên mỗi lần Tu Luyện Giả thăng cấp đều là một lần sinh tử trải nghiệm, thành công thì ngư vượt long môn, một bước lên trời, còn mà thất bại, y như rằng sẽ thân tử đạo tiêu, khắc nghiệt như thế.


Lưu Tố Hiền nàng đã từng phá Yêu Sư cường giả, nên Linh Lực Chi Kén này nàng quá là quen thuộc, chỉ cần nhìn qua nàng liền nhận ra nó ngay.

Chính là vì nhận ra nó, cũng biết Trần Vân Thanh đang đột phá Yêu Sư cảnh giới, thế cho nên nàng mới kinh ngạc đến như thế.

Bây giờ Trần Vân Thanh mới đột phá Yêu Sư cường giả, như vậy trước đó không lâu Trần Vân Thanh vẫn chỉ là Yêu Sĩ cửu trọng mà thôi.

Khi ra tay đem Tam Giai tứ phẩm Yêu Lang giết đi y vẫn là Yêu Sĩ cảnh giới.

Một cái Yêu Sĩ cửu trọng, vượt cấp giết Yêu Sư nhất trọng đó đã là điều khó thể tưởng tượng ra được, đằng này Trần Vân Thanh ngược lại tốt, ngay cả Yêu Sư tứ trọng y cũng có thể diệt đi, chuyện này nói đi ra bên ngoài chắc chắn là không có người nào tin tưởng được.

Lưu Tố Hiền nàng không hiểu, mình là quen biết được loại yêu nghiệt quái vật cấp độ gì thế này không có biết.

"Ong..! Ong..!"

"Không đủ thiên địa linh khí sao..?"

Lưu Tố Hiền nhíu mày, cảm nhận được Trần Vân Thanh bên trong có vẻ không được tốt, hình như là tài nguyên không đủ, phía trên dù Hoàng Giai Cửu Phẩm Yêu Hồn Tiểu Xà có ra sức tụ tập thiên địa linh khí lại, nhưng nói này Thiên địa linh khí đúng là hơi mỏng manh một chút.

Mặt nó cố gắng thế nào, hiệu quả cũng không được bao nhiêu, nhìn ra được Trần Vân Thanh là đang cần thêm lượng lớn thiên địa linh khí nữa mới có thể đột phá được.

Cũng là không biết Trần Vân Thanh tu hành là công pháp cấp bậc như thế nào nữa, người bình thường có Hoàng Giai Cửu Phẩm Yêu Hồn trợ giúp tụ tập thiên địa linh khí, dù nói cằn cỗi cũng là dư sức đột phá Yêu Sư rồi.

Nhưng nhìn lại Trần Vân Thanh bên trong kia, bao nhiêu thiên địa linh khí tiến vào thân thể cũng là không đủ cho y cắn nuốt, loại kỳ cảnh này nàng đầu tiên mới nghe thấy được đến.

"Xẹt..! Vèo..! Vèo..!".

"Xem như tôi cảm ơn cậu ân cứu mạng đi..!"

Lưu Tố Hiền từ bên trong lấy ra một đống lớn Hạ Phẩm Linh Thạch, quăng đi vào bên trong cho Trần Vân Thanh hấp thu.

Mấy trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch là không hề nhỏ, bỏ đi ra nàng cũng đau lòng lắm, nhưng mà nghĩ đến chuyện Trần Vân Thanh vì cứu mạng của mình không tiếc dùng bí pháp tăng lên bản thân thực lực, nàng liền mềm lòng trở lại.

Người ta đối với nàng ngay cả cái mạng của mình cũng không cần, nàng thì ngược lại tốt, chỉ vì một chút ít tài nguyên ngoài thân còn cùng đối phương tính toán, nghĩ đến nàng không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ nha.

"Ong..! Ong..!"



"Gì cơ..! Vẫn còn không đủ..?"

Lưu Tố Hiền thật sự bị một màn trước mắt mình đây dọa sợ đến.

Năm trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch của nàng, đưa đi vào chỉ trụ được chưa đến mười lăm phút đã bị tiêu tan sạch sẽ, nhìn lại Trần Vân Thanh bên kia vẫn chưa có giấu hiện gì cho thấy y đã hấp thu thỏa mãn, đương nhiên là còn chưa thể nào đột phá được Yêu Sư cảnh giới rồi.

"Xẹt..! Vèo..!"

"Một ngàn viên Trung Phẩm Linh Thạch, đây là tất cả của tôi, nếu mà cậu còn không thể đột phá thành công, tôi là không có biện pháp..!"

Thầm dặn lòng mình rằng Trần Vân Thanh làm nhiều chuyện cho mình, bỏ ra một ít tài nguyên ngoài thân chỉ là chuyện nhỏ, không bù đắp được chút xíu nào ân tình mà Trần Vân Thanh dành cho mình.

Nhưng đem một ngàn viên Trung Phẩm Linh Thạch quăng đi ra, trong lòng nàng không hiểu sao lại đau khổ quá trời.

Nên nhớ đó là Trung Phẩm Linh Thạch, mặt hàng rất có giá trị, chỉ có những vị Yêu Tông cường giả mới có thể có, dùng nó làm tài nguyên tu hành.

Lưu Tố Hiền nàng chỉ là một Yêu Sư nho nhỏ, căn bản khó có thể chạm đến được những tài nguyên như thế này, đây hoàn toàn là do thân phận của nàng quá mức đặt thù nên mới có được đến.

Dù là thế cũng chỉ có một ngàn viên mà thôi, không có hơn, đưa cho Trần Vân Thanh nàng đã trở thành người chỉ có hai bàn tay trắng rồi.

"Ong..! Rắc..! Ầm..!"

"Ha ha ha..! Yêu Sư tam trọng sơ kỳ, không nghĩ đến Trần Vân Thanh ta lại có thể đột phá được Yêu Sư tam trọng sơ kỳ cảnh giới.!"

Thoát ra khỏi Linh Lực Chi Kén sau, Trần Vân Thanh cảm nhận được tu vi của mình hiện tại, không khỏi cất tiếng cười lớn một tràng.

Trần Vân Thanh không thể không vui vẻ cho được, bình thường Yêu Sĩ đột phá lên Yêu Sư cảnh giới, tất cả đều mong ngóng mình đã thông được một phần ba đường Linh Mạch, đạt đến Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ cường giả, đã là thắp nhang bái tạ trời phật rồi.

Trần Vân Thanh hắn ngược lại là tốt, không những đột phá được Yêu Sư, còn đạt đến Yêu Sư tam trọng sơ kỳ cảnh giới.

Chuyện này nếu truyền ra bên ngoài sẽ không có người nào có thể tin tưởng được đến.

Nam Hoang Chi Địa nơi này Trần Vân Thanh hắn có thể nói là độc nhất vô nhị rồi.


Không, phải tính luôn cả Yêu Thần Thế Giới nơi đây, cũng không có người nào có thể cùng Trần Vân Thanh hắn so sánh được cả.

Trong ký ức của Phương Hùng hắn là biết đến, thế gian này cao nhất người có thể tại Yêu Sĩ đột phá Yêu Sư cũng chỉ đạt đến Yêu Sư nhất trọng hậu kỳ mà thôi.

"Xẹt..!"

"Tố Hiền...! Nương tử..! Vợ ngoan, cảm ơn em..!"

Trần Vân Thanh lấy tốc độ nhanh như điện xẹt chạy đến bên cạnh Lưu Tố Hiền, đem nàng ta ôm vào trong ngực, hôn lấy hôn để trên dung nhan xinh đẹp của cô nàng này, biểu thị biết ơn nàng ta quá nhiều.

Vừa rồi tuy là trong trạng thái bế quan, nhưng không có nghĩa ngoại giới phát sinh cái gì Trần Vân Thanh hắn không biết.

Hắn hiểu như không có Hạ Phẩm Linh Thạch, đặt biệt là Trung Phẩm Linh Thạch mà Lưu Tố Hiền đưa ra, Trần Vân Thanh hắn tuy cũng sẽ đột phá được Yêu Sư, nhưng cao lắm cũng chỉ là Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ, không thể nào đạt được cảnh giới như hiện tại.

Cũng là nhờ có Lưu Tố Hiền, nhờ có Linh Thạch của cô gái này đưa ra, hắn mới có thể đạt được cảnh giới cao như thế này, bây giờ không có ngôn ngữ gì có thể biểu đạt được lòng biết ơn của hắn đối với lại Lưu Tố Hiền cả, tóm lại hắn là nợ của Lưu Tố Hiền một cái nhân tình a.

"Phu quân..! Anh mặc.. Mặc lại y phục trước đi..!"

Lưu Tố Hiền gương mặt đỏ bừng, lên tiếng nhắc nhở Trần Vân Thanh một chút.

"Y phục..?"

Trần Vân Thanh hơi ngạc nhiên, nhìn lại thân thể của mình một cái, cũng là quá xấu hổ, hiện tại hắn trên người thật không còn mảnh vải che thân.

Đột phát vừa rồi, sau khi phá tan Linh Lực Chi Kén, nó cũng là đem trên người của hắn y phục phá toái không còn, chân chính là trần như nhộng thật.


Thật xấu hổ quá đi mất, da mặt Trần Vân Thanh có dày nữa cũng đỏ bừng cả lên.





Nếu bạn rảnh, xin mời đọc