Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 548: Truyền Thụ Tà Kinh





Trong mắt triều đình cao tầng, những Đạo Phỉ chính là u nhọt, những Đạo Phỉ có nắm binh sĩ trong tay là đại u nhọt, cần phải đem nhổ đi sạch, khi đó triều đình mới có thể an tâm đối phó với lại ngoại xâm.

Chiến dịch này đã phát động mấy năm qua, nhưng gần nhất một năm trở lại đây là làm kiên quyết nhất, rất nhiều bang phái đạo Phỉ bị diệt trong khoảng thời gian này, không bao lâu nữa rồi cũng sẽ đến phiên mình.

Khái Đao Đạo bọn họ không muốn bị diệt, nên chỉ có thể bất đắc dĩ đứng lên phản kháng mà thôi.

"Hừ..! Đám Đạo Phỉ các người cũng chẳng tốt lành gì..!"

Hắn hiểu được nếu như Đạo Phỉ không có làm quá, không chiêu binh mãi mã, không có liên kết với người nước ngoài, trong lòng hy vọng thiên hạ đại loạn liền phất cờ khởi nghĩa, triều đình cũng chẳng có đi để ý mấy đám cướp nhỏ này làm cái gì cả.

Tất cả đều do lòng tham, là dã tâm muốn xưng vương xưng bá tạo thành mà thôi, chỉ sợ khi triều đình tạm bình ổn chiến tranh với lại Chân Lạp Vương Quốc hay Đại Hán Vương Quốc, cũng là lúc mấy đám Đạo Phỉ này phải bị tiêu diệt rồi.

"Dục Vũ..! Sau khi ông trở lại Khái Đao Đạo, đã nghĩ đến chuyện làm sao giải thích với lại Vụ Thanh Quan hay chưa..?"

Đối với lại ân oán giữa triều đình cùng Đạo Phỉ, Trần Vân Thanh hắn tạm thời không muốn quan tâm, thứ mà hắn quan tâm hiện tại là Hạ Phẩm Linh Thạch bên trong Khái Đao Đạo quản lý.

"Đại nhân..! Tôi sẽ đem tất cả tội danh đổ lên đầu của Mông Tiện Ân, nghĩ đến Vụ Thanh Quan sẽ không có dám đi điều tra chuyện này đến cùng..!" Dục Vũ đã có tính toán trong lòng của mình cả rồi.

"Cũng được..! Mông gia là đại tộc.! Có cho Vụ Thanh Quan mười lá gan y cũng không dám điều tra tiếp..!" Trần Vân Thanh gật đầu.

Dục Vũ chỉ nói như thế thôi, thông minh như Trần Vân Thanh hắn cũng hiểu được tên này trong lòng đang tính toán chuyện gì.

"Cái này ông cầm đi..!" Ngẫm nghĩ một chút, Trần Vân Thanh lấy từ bên trong Nhẫn Trữ Vật ra quyển sách đưa cho Dục Vũ.

"Hấp Huyết Ma Kinh..! Đại nhân..! Ngài..!" Dục Vũ trong lòng hơi run rẫy một chút.

Trần Vân Thanh đưa cho hắn quyển sách, bên ngoài có ghi là Ngũ Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết, như hắn đoán không sai, bộ công pháp này chính là do Trần Vân Thanh lấy được từ trong tay của Mông Tiện Ân.

Tên kia chính là dùng loại Yêu Quyết này, đem nhiều người máu huyết thôn phệ, tăng lên thực lực cảnh giới.


Có điều hắn cũng không nghĩ được, cấp bậc của môn công pháp này lại cao đến như thế.

Ngũ Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết, đây là chí cao công pháp tại Nam Hoang Chi Địa nơi này rồi, chỉ có những thế lực đứng đầu như hoàng tộc mới có thể nắm giữ được nó mà thôi.

"Là cho ông tu luyện, sớm một ngày có thể vượt qua Vụ Thanh Quan, đem Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ khoáng hết thảy giao cho tôi...!" Trần Vân Thanh gật đầu.

Bộ công pháp mà hắn giao cho Dục Vũ đích thực là Hấp Huyết Ma Kinh, môn công pháp tàn độc mà Mông Tiện Ân đã tu luyện qua.

Đương nhiên hắn cũng lượt đi bớt một vài chi tiết như là sau khi đột phá Yêu Vương phải đến Hoành Đoạn Sơn Mạch một dạng.

Hắn thấy bên trong đó khá là ảo diệu, nếu chiếu theo nó tu hành, sẽ nhanh hơn bình thường Ngũ Giai Yêu Quyết rất nhiều lần.

Có nó trong tay, Dục Vũ đột phá Yêu Sư thất trọng chỉ là vấn đề thời gian, Yêu Sư cửu trọng cũng khó làm khó được Dục Vũ, Yêu Tông vẫn có thể đạt đến.

Một khi Dục Vũ tu vi càng cao, như vậy địa vị của y ở trong Khái Đao Đạo sẽ càng cao, nói không chắc có thể đạp Vụ Thanh Quan đi xuống, leo lên làm Bang Chủ của Khái Đao Đạo cũng nên.

Đến khi đó, Trần Vân Thanh hắn không cần mất bao nhiêu công sức, vẫn có thể đạt được điều mình muốn, đó là chiếm lấy toàn bộ Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ khoáng, đây chính là mục đích cuối cùng của hắn khi đưa quyển Tà Kinh này cho Dục Vũ.

"Dĩ nhiên..! Nếu ông chê nó là Tà Kinh, không dám tu luyện cũng có thể đưa nó lại cho tôi..!"

Trần Vân Thanh nhìn đến Dục Vũ ngây người, còn nghĩ tên này sợ hãi đây Tà Kinh, một khi tu luyện sẽ bị thiên hạ đuổi giết, không dám tu luyện nó, như vậy thì hắn cũng không có ép buộc làm gì.

"Không..! Đại nhân..! Tôi không có ý đó..! Tuyệt đối không có ý đó..!"

Lời nói của Trần Vân Thanh làm cho Dục Vũ giật mình, ngay lập tức hắn xua tay từ chối, không có đem Hấp Huyết Ma Kinh trả lại cho Trần Vân Thanh, quyết đoán hơn, hắn đem nó quăng vào bên trong Túi Không Gian của mình.

Tà Kinh..! Không dám tu luyện..! Đừng có nói đùa..!

Bản thân của Dục Vũ hắn từ khi gia nhập Khái Đao Đạo hai tay đã nhuốm đầy máu tươi, bị triều đình dán cáo thị nơi nơi truy sát, hắn còn sợ gì bị thiên hạ đuổi giết nữa kia chứ.


Trong thâm tâm của hắn chỉ có một mục tiêu, đó là trở thành cường giả chí cao vô thượng tại Nam Hoang Chi Địa này, chỉ cần đạt được mục đích này, bất kỳ thủ đoạn nào hắn cũng không có tiếc.

Hiện tại cơ hội đang ở trước mắt của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không có bỏ qua.

"Ông nhận lấy nó thì tốt..! Tuy nhiên tôi cũng nhắc nhở ông..! Hấp Huyết Ma Kinh này rất là tà môn, không phải người nào cũng thích hợp tu hành, nếu không hợp mà cố tu hành, toàn thân sẽ hóa thành một bãi máu mà chết..!"

Cái này Trần Vân Thanh cũng là nói thật, xem qua Hấp Huyết Ma Kinh, hắn hiểu được loại Yêu Quyết này không những tà môn, mà còn rất tàn độc, lọc tu luyện giả vô cùng khắt khe.

Cụ thể như thế nào hắn không rõ ràng lắm, nhưng hậu quả nếu không hợp vẫn cố tu hành, sẽ giống như những gì mà hắn nói như thế.

"Cảm tạ Đại nhân nhắc nhở..! Tôi vẫn sẽ thử tu hành loại Yêu Quyết này một lần..!"

Toàn thân hóa thành một vũng máu, lời nói vừa rồi của Trần Vân Thanh thật sự làm cho Dục Vũ hắn run sợ không hề nhẹ, từ trong ánh mắt cũng Trần Vân Thanh, hắn là biết tên này không có nói dối gạt hắn.


Thế nhưng hắn vẫn quyết tâm tu luyện một lần.

Hắn nghĩ kỹ, trên đời này đâu tự nhiên roi xuống cái bánh có nhân cho mình nhặt được.

Muốn làm được người trên người, nhất thiết cần phải mạo hiểm, cũng phải liều chết đánh cược một phen, nếu như không có quyết tâm liều mạng, lúc nào cũng sợ sệt, vậy mãi mãi cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.

Mà người bình thường, mấy chục năm nay hắn đã làm đủ, cũng chịu đủ mọi sự khinh thường của mọi người rồi, hắn không muốn làm một người bình thường nữa.

"Được rồi..! Ông đi đi, chúc ông gặp nhiều may mắn..!"

Đến nước này Trần Vân Thanh cũng không còn gì để hỏi Dục Vũ hay căn dặn nữa, hắn cũng muốn rời khỏi nơi này rồi.

"Đại nhân..! Tôi còn có một chuyện muốn cầu xin..!"

"Là Linh Ngạc Giáp hay sao..?"



"Đúng vậy đại nhân..! Tôi chỉ sợ sau khi trở lại trên người không mang bộ áo giáp này sẽ bị người khác nghi ngờ..!" Dục Vũ gật đầu, vì sợ Trần Vân Thanh hiểu lầm, nên hắn liền giải thích.

Linh Ngạc Giáp theo hắn mười mấy năm, là quà mà vợ của hắn tặng cho hắn, hắn là quý nó hơn sinh mạng của mình, điều này thì trong Vụ gia ai ai cũng hiểu.

Bây giờ hắn trở lại Khái Đao Đạo mà trên người không có Linh Ngạc Giáp, dù giải thích thế nào, chuyện này cũng sẽ không thể thông, nên hắn là cấp thiết muốn nhận lại bộ áo giáp đó.

"Vèo.!"

"Ông cầm lấy đi..!"

Trần Vân Thanh trong lòng là có chút đau, hắn là không muốn trả lại Linh Ngạc Giáp cho Dục Vũ đâu, phải khó khăn lắm hắn mới tìm được bộ áo giáp phù hợp với mình mà.

Nhưng nghĩ lại trăm tỷ viên Hạ Phẩm Linh Thạch đang chờ hắn, hắn cũng chỉ có thể nén đau đưa ra. Không thể làm gì, dù sao bộ hộ giáp này cũng không có đáng giá lên đến mấy trăm tỷ viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà, đúng không..?

"Đại nhân..! Ngài không sợ tôi sẽ phản lại ngài hay sao.?"

Nhận lại Linh Ngạc Giáp, Dục Vũ nhìn Trần Vân Thanh hồi lâu không nói gì, vốn hắn đưa ra đề nghị này, cũng không nghĩ sẽ có bao nhiêu thành công, Trần Vân Thanh không có khả năng sẽ trả lại Linh Ngạc Giáp cho hắn, hắn là đã phải chuẩn bị lập nên một kế hoạch mới thoái thác với vợ của hắn cùng Vụ Thanh Quan đâu, không ngờ..

Đến hiện tại Dục Vũ hắn vẫn là không có nghĩ ra, Trần Vân Thanh sao lại tin tưởng hắn đến như thế này, đưa Ngũ Giai Thượng Phẩm Yêu Quyết, giao lại Linh Ngạc Giáp, hơn nữa hắn nhìn thất Trần Vân Thanh không đưa ra thủ đoạn khống chế gì hắn đại loại như dùng thuốc độc một dạng.

Bộ tên này không hiểu, lòng người rất khó lường, có thể thay đổi bất kỳ lúc nào, một khi tu vi hắn cao, dã tâm hắn lớn, sẽ không bao giờ có chuyện hắn cam tâm tình nguyện làm con chó cho người khác, Trần Vân Thanh cũng không ngoại lệ.


"Dục Vũ..! Trần Vân Thanh ta làm việc trước giờ luôn rất tự tin..! Nếu mà ông cảm thấy có thể chống lại ta, vậy thì cứ việc làm đi..!"

"Tuy nhiên ta cũng cảnh cáo ông, ta có thể đưa cho ông tất cả, cũng có thể lấy lại tất cả, bao hàm cả cái mạng của ông bên trong..!"

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc