Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 45: Ngàn Dặm Đào Vong!




Cây đại thụ kia hiện tại liền là bị đánh chia năm xẻ bảy. Nếu như Trần Nhật dùng loại này Liệt Ảnh Quyền đi vào ngành đốn củi, nghĩ đến tại trong hàng Ngoại Viện đệ tử không có người nào có thể qua được Trần Nhật về khoản đốn hạ cây cối.

“Lại là loại thân pháp Yêu Kỹ này, tao cũng muốn xem mày có thể đủ Nội Lực để thi triển nó trong vòng bao lâu!”

Một quyền không đánh trúng Trần Vân Thanh, Trần Nhật quay lại nhìn thân ảnh Trần Vân Thanh cách mình hai mươi mét khoảng cách bên kia, ánh mắt có một vệt giận dữ.

Thân pháp Yêu Kỹ hắn cũng có, là Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Yến Vân Bộ, còn là đột phá nó đến tiểu thành chi cảnh, chỉ dựa vào cái này thân pháp Yêu Kỹ, tại hàng Yêu Giả bát trọng hắn cũng có thể xưng hùng rồi.

Có điều khi cùng cái này Trần Vân Thanh đối chiến, hắn vẫn còn kém một chút, loại kia thân pháp Yêu Kỹ mà Trần Vân Thanh sử dụng, chắc chắn cũng là Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, không những thế, tên kia còn đưa loại này Yêu Kỹ đạt đến đại thành chi cảnh.

Thân pháp Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đạt đến đại thành chi cảnh, tại trong hàng Yêu Giả cảnh giới của Chấn Nam Thành cũng là hiếm như lá mùa thu, ngay cả nhiều Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ cũng chưa chắc có thể đem một môn thân pháp Yêu Kỹ Nhất Giai Thượng Phẩm tu luyện đến đại thành chi cảnh. Như thế đủ chứng minh thân pháp Yêu Kỹ khó khăn tu luyện như thế nào.

Trần Nhật hắn nhớ đến tại Trần Phủ cũng không có bao nhiêu loại thân pháp Yêu Kỹ, càng là không có loại yêu dị thân pháp như Trần Vân Thanh sử dụng ra đây, cũng là không biết tên này lấy nơi nào ra loại này khủng bố như thế Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ này nữa.

May mắn làm sao, Trần Vân Thanh này thực lực còn quá thấp, chỉ có Yêu Giả lục trọng cảnh giới mà thôi, việc sử dụng Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đến đại thành sẽ hao phí vô cùng nhiều Nội Lực, tên này sẽ không có sử dụng được nhiều.

Chờ cho Trần Vân Thanh vì thi triển Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ hao hết Nội Lực, không thể nào thi triển loại này quỷ dị thân pháp Yêu Kỹ, khi đó cũng là lúc Trần Vân Thanh tên này phải nạp mạng thời gian.

“Trần Nhật! Tao không có cùng mày chơi đùa nửa, tao đi trước một bước đây, ân oán của chúng ta, sau này tao liền sẽ tính cùng mày một thể!” Tránh khỏi công kích của Trần Nhật sau, Trần Vân Thanh là hướng bên dưới kia Mã Hoành Lĩnh chạy thẳng.

Không thể nào đánh lại Trần Nhật, ở lại nơi đây chịu trận trước sau gì cũng sẽ như lời Trần Nhật kia nói, mình sẽ tiêu hao hết Nội Lực rồi bị cái này Trần Nhật một quyền oanh sát như là Trần Hầu Cảnh hai người kia một dạng.

Với chút Nội Lực hiện tại của mình, khả năng là sẽ chống lại không có lâu lắm, hắn là không có ngu ở lại nơi này để chịu chết như thế, mục tiêu của hắn là hồi lại Đại Mộc Lâm, nơi đó có nhiều người, Trần Nhật này sẽ không có to gan đến nỗi trước mắt tất cả đệ tử đem Trần Vân Thanh hắn sát đi.



May mắn hơn, như có thể gặp được vị kia Trần Trưởng Lão được gia tộc phái đến nơi đây điều tra mất tích đệ tử một chuyện, hắn liền có thể phản thủ vi công, tố cáo tên Trần Nhật này một phen, cho tên này ăn không hết gói đem đi, đây là những ý nghĩ trong lòng của hắn. Hiện tại phải nghĩ cách chạy thoát khỏi tay của Trần Nhật mới là thượng sách.

“Muốn chạy về Đại Mộc Lâm cáo trạng, không có cửa đâu!” Nhìn Trần Vân Thanh hướng đi, Trần Nhật như thế nào không có biết tên này trong lòng đang là đánh cái gì bàn tính.

Có điều Trần Nhật hắn là ai, có thể để cho Trần Vân Thanh này đạt được mục đích trong lòng của mình hay là sao? Muốn cáo trạng hắn, Trần Vân Thanh này phải còn có mạng để làm mới được a!

"Vậy phải xem vào bản lĩnh của mày!"Trần Vân Thanh vừa chạy vừa để lại một câu.

Mục đích của hắn đương nhiên là như thế, hắn sẽ tận mọi khả năng có thể để đạt được cái mục đích này. Hắn cũng không tin, với kinh nghiệm hai đời phong phú của mình, còn không thể từ trong tay Trần Nhật chạy đi.

...

Hai ngày sau! Vạn Thạch Lũng!

“Xoẹt..!”

“Hộc...Hộc..!”

Một người thiếu niên tầm mười sáu tuổi xuất hiện tại bên ngoài Vạn Thạch Thung Lũng không đến một trăm mét, phát ra tiếng thở không khác gì người sắp đức hơi, trên miệng liền là có một tia máu tươi trào ra, gương mặt khá là tái nhợt, nhìn lại y phục là rách tả tơi, không có một nơi nào lành lặn, như một tên ăn mày không khác, có thể nói là vô cùng thê thảm.


“Không nghĩ đến Trần Nhật tên này lại âm hiểm như vậy!” Trần Vân Thanh dựa vào một tảng đá, ổn định lại một chút hơi thở, vẫn còn có sức để mà mắng cái kia Trần Nhật.

Tên Trần Nhật kia đúng là âm hiểm, không muốn nói là rất thông minh, ban đầu hắn cố tình chạy về Đại Mộc Lâm hướng đi, tên kia bản lĩnh cũng không kém, nhất quyết không để cho hắn thực hiện được ý đồ, còn là làm ra tất cả thủ đoạn để ép buộc hắn phải đi về hướng ngược lại Đại Mộc Lâm phương hướng. Tức là Mã Hoành Lĩnh tiếp tục đi thẳng, đuổi sát suốt hai ngày qua, cuối cùng hắn là bị ép chạy đến nơi này.

“Mình hiện tại thật sự không thể nào chống quá lâu!” Trần Vân Thanh nhìn lại thân thể cùng cảm ứng một chút đỉnh không còn bao nhiêu Nội Lực bên trong cơ thể, hắn không khỏi tuyệt vọng ý nghĩ.

Hai ngày qua một đuổi một trốn, Ảnh Bộ của hắn cũng là đã lộ ra sơ hở chí mạng, nó chỉ có trốn tránh trong phạm vi ngắn là nhất lưu, còn như đua đường dài, như vậy không có khá hơn bình thường mấy loại Thân pháp tầm trung nhất giai là bao.

Trong khi Trần Nhật tên kia Yến Vân Bộ khá là lợi hại, tuy không có ảo diệu như Ảnh Bộ của hắn trong phạm vi hẹp, bù lại, chạy đường trường nó chính là nhất lưu, cộng thêm Nội Lực hùng hồn của một tên Yêu Giả bát trọng, hắn liền không có một tia hy vọng có thể trốn thoát.

Có thể chống đến hai ngày thời gian như hiện tại, một phần là nhờ vào trốn tránh trong phạm vi ngắn của hắn cường hơn Trần Nhật, còn là Đại Hành Huyền Khí Kinh công pháp hắn tu hành cao cấp hơn Trần Nhật, quan trọng nhất là ý chí cầu sinh mạnh mẽ từ sâu tận đáy lòng.

Như ai cũng biết, con người hay bất kỳ một sinh linh nào khác như một khi bị ép đến đường cùng, liền là kích phát ra một tiềm năng vô cùng to lớn. Trần Vân Thanh hắn chính là dựa vào cổ cầu sinh mãnh liệt trong lòng, mới có thể chống được đến hai ngày trời, như không mà nói, dù Đại Hành Huyền Khí Kinh có ảo diệu đến đâu, lấy tu vi của hắn quá thấp hiện tại, cũng không thể nào vận chuyển nó bổ sung Nội Lực suốt hai ngày qua, nhất là hai ngày qua chạy trốn hắn không có dùng được bao nhiêu thứ lót dạ.

“Tiếp tục như thế này mình chắc chắn phải chết!” Trần Vân Thanh nhìn lại phía sau một cái, không ngừng tính toán.

Trần Nhật tên kia rất là thông minh, dù Trần Vân Thanh hắn sử dụng một chút thủ đoạn phải truy tung tại Địa Cầu để đánh lạc hướng tên kia nhất thời, nhưng là sẽ không có gạt tên kia quá lâu, chậm nhất một vài phút nữa, Trần Nhật liền sẽ đuổi đến nơi này, khi đó chỉ sợ cũng là ngày tàn của Trần Vân Thanh hắn.

Ý chí cầu sinh dù cường đại đến đâu cũng là có hạn cuối cùng của nó, như không còn một chút hơi sức trong cơ thể, không thể động đậy được, ý chí cầu sinh có mạnh mẽ đến đâu cũng liền vô dụng rồi.

“Nơi đây khu vực nhiều núi đá như thế này....! Có chút quen thuộc a!”



Bỏ cuộc không phải là tác phong làm việc bấy lâu này của Trần Vân Thanh hắn, dù là chỉ còn một tia hy vọng sống nhỏ nhoi, hắn cũng phải cố gắng nắm lấy.

Muốn tìm được sinh cơ trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh hiện tại, như thế phải quan sát xung quanh nơi mình đang đứng có gì đặc biệt để lợi dụng không mới được, hai ngày hôm nay bị Trần Nhật truy sát, ngoài Ảnh Bộ trốn tránh công kích của Trần Nhật ra, chính là lợi dụng hoàn cảnh xung quanh mình, cùng một chút thiên nhiên liên thủ, mới có thể sống được đến giờ phút này.

Như thường lệ, sau khi khôi phục lại một chút khí lực, thứ Trần Vân Thanh quan tâm nhất vẫn là không gian xung quanh mình nơi đây hoàn cảnh. Nhìn vô số tảng đá thấp nhất cũng có mười mấy mét độ cao, nơi cao nhất gần cả trăm mét cao nơi này, Trần Vân Thanh cảm thấy nơi này có chút quen thuộc.

“Như mình đoán không sai mà nói, nơi này chính là Vạn Thạch Thung Lũng rồi ....!” Kiểm tra lại ký ức của tiền nhiệm chủ nhân một lần nữa, Trần Vân Thanh như đã nhận ra nơi này là nơi nào rồi.

Vạn Thạch Thung Lũng, nằm tại cực nam của Lạc Việt Vương Quốc, nơi đây rộng lớn hơn mười vạn dặm vuông, nó cũng là thiên nhiên trường thành ngăn cách giữa Lạc Việt Vương Quốc cùng với lại Chân Lạp Vương Quốc.

Nhờ có cái này Vạn Thạch Thung Lũng ngăn cách, mấy trăm năm qua, dù là muốn đưa Quân Đoàn qua bên này xâm phạm Lạc Việt Vương Quốc Mân Việt Quận, Chấn Nam Thành. Chân Lạp Vương Quốc cũng không thể nào thực hiện được, mà là phải đi đường vòng bên kia Trường Sa Sơn Mạch bên kia.

....

P/s: Chương thứ 2 hôm nay tầm 11h sẽ lên sóng.

Còn hàng thì quăng mạnh tay lên, không tối nay chỉ còn 1c thui nha...

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc