Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 438: Đừng Làm Ẩu





"Ong..Ong..! Ào ào..!"

"Yêu Sư nhất trọng..! Nguy rồi..?" Kinh ngạc qua đi là sự sợ hãi vô tận phát ra từ tận đáy lòng của Ngô Mãnh Đạt.

Ban đầu hắn chỉ nghĩ là Trần Vân Thanh hư trương thanh thế, thực tế tên này chỉ đang hù dọa hắn, y chẳng thể nào có được tuyệt học của Lăng Tĩnh Y.

Nhưng mà khi chứng kiến thực lực của Trần Vân Thanh càng lúc càng dâng cao, đến bây giờ đã tiếp cận Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ cường giả, hắn liền đã biến sắc mặt.

Hắn là biết đến, Trần Vân Thanh này không có hù dọa suông mình, tên này thực sự có được tuyệt học của Lăng Tĩnh Y.

Mà đã như vậy thì hắn liền nguy hiểm rồi, loại Yêu Kỹ này uy năng khủng bố như thế nào, không phải vừa rồi hắn chưa có thể nghiệm qua.

Đừng nói bây giờ hắn đã bị thương không nhẹ, dù cho hắn tại thời kỳ đỉnh phong, cũng không có khả năng chống lại chiêu thức này.

"Ong..! Rầm... Rầm...! Phốc..!"

Ngô Mãnh Đạt quá kinh hãi, nhưng cùng lúc đó chiêu kiếm của Trần Vân Thanh cũng đã đến, trong lúc cấp bách hắn dùng toàn lực huy đao cản phá, thế nhưng động tác của hắn cũng là đã quá muộn, kiếm khí của Trần Vân Thanh đã đến, đem Ngô Mãnh Đạt đánh bay ra xa.

Giống như đúc hoàn cảnh của Trần Vân Thanh trước đây. Có điều bây giờ Ngô Mãnh Đạt thê thảm hơn quá nhiều.

Trên ngực của hắn xuất hiện vết thương sâu tận xương do kiếm khí chém phải, máu tuôn ra như mưa, chỉ kém chút thôi là Ngô Mãnh Đạt thân thể đã bị cắt ra làm hai rồi.

"Khụ..! Phốc..!"

"Phản phệ lực lượng lại lớn đến như thế này sao..?"

Trần Vân Thanh trông lại cũng không có khá hơn Ngô Mãnh Đạt là mấy, chỉ thấy hắn quỳ một chân xuống dưới đất, tay cầm Nghịch Phong Kiếm mới không để cho mình ngã xuống đất, còn trên gương mặt thì là tái nhợt vô cùng, nhìn qua là biết bị thương không hề nhẹ.

Kim Long Bách Biến hay Kim Long Diệt Nhân Trãm này, đây đều là hắn học lén được của Lăng Tĩnh Y cô nàng kia mới cách đây không lâu.



Không hiểu như thế nào, khi mà Lăng Tĩnh Y bay lên không trung, thi triển ra Kim Long Bách Biến, trong đầu của hắn liền hiện ra hình ảnh mỗi động tác mà Lăng Tĩnh Y sử dụng, thậm chí ngay cả vận hành mạch lạc chu thiên như thế nào, nó cũng là xuất hiện bên trong đầu của hắn.

Ban đầu hắn khá ngạc nhiên, đi theo phương pháp này vận hành thử, quả nhiên hắn liền làm được như Lăng Tĩnh Y.

Có điều học lén dù sao cũng chỉ là học lén, hắn chỉ đạt được da lông bề nỗi bên ngoài, còn tâm pháp vận hành như thế nào còn nhiều chỗ hắn không được rõ ràng, thực lực tăng lên cũng không có bền vững, cơ hồ hắn chỉ xuất ra được một chiêu đó mà thôi.

Không những thế, tác dụng phụ hay còn gọi là phản phệ đến với hắn cũng thật sự nhanh cùng khủng khiếp, đến bây giờ toàn thân của hắn đau nhức đến khó chịu, trong cơ thể Chân Mạch như muốn đứt ra từng khúc, nếu mà không có đường Nội Mạch thứ mười phát ra năng lượng chữa trị, chỉ e là hắn toàn thân kinh mạch đã bị đứt đoạn mà chết từ lâu rồi.

"Xẹt..!!"

"Trước tiên đem thằng cho Ngô Mãnh Đạt này giết đi cái đã, sau đó mới nghĩ cách trị khỏi thương thế sau..!"

Trần Vân Thanh cố gắng đứng lên, dùng Phong Hình Bộ chạy đến bên kia vị trí của Ngô Mãnh Đạt, tên này bây giờ bị thương còn nặng hơn cả Trần Vân Thanh hắn, nên đem tên này giải quyết trước, sau đó tìm một nơi dưỡng thương cho thật tốt thì hơn.

"Trần Vân Thanh..! Dừng tay..!" Nghịch Phong Kiếm đang cách vị trí cổ họng của Ngô Mãnh Đạt chỉ vài tất, chỉ cần dùng lực một chút, Ngô Mãnh Đạt sẽ đi đời nhà ma.

Chuyện gì nữa đây, Trần Vân Thanh hơi có chút nhíu mày lại, hôm nay mình làm việc thật không thuận lợi cho lắm, muốn đem một tên bao cỏ giết đi mà thôi cũng gặp phải ngăn cản nữa à.

"Ân..! Âm thanh này là của Ngô Mạnh Hùng..?" Trần Vân Thanh thật chậm lại một nhịp, âm thanh thanh này rất quen thuộc, như hắn nhớ không nhầm thì đó là do Ngô Mạnh Hùng phát ra thì phải.

"Nếu mày dám ra tay giết đại thiếu gia..! Tao sẽ lập tức đưa Lăng Tĩnh Y lên đường..!"

Ngô Mạnh Hùng không biết từ khi nào xuất hiện, trên tay cầm một thanh đao kề sát cổ của Lăng Tĩnh Y, cũng như kiếm của Trần Vân Thanh lúc này, chỉ cần cả hai đụng chạm nhẹ, đều có thể đem người mình nắm giữ trong tay giế.t chết đi.

"Hắc hắc hắc..! Ngô Mạnh Hùng..! Thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa mày lại cứ thích đâm đầu vào..! Bây giờ cho dù là Yêu Hoàng xuất thế, cũng không cứu được mạng của mày đâu.!" Xác nhận người mới đến là Ngô Mạnh Hùng không có sai, Trần Vân Thanh quay đầu nhìn lại, cười lạnh liên tục lên tiếng nói.

Lão già mắc dịch này ỷ vào tu vi cực cao của mình, chạy đến muốn giết hắn, như không phải là do hắn có át chủ bài cường đại thì đã chết trong tay của thằng cha này rồi.



Sau khi Ngô Mạnh Hùng chạy đi, hắn nghĩ là thù oán của mình với lại Ngô Mạnh Hùng còn phải cách một thời gian khá lâu nữa mới có thể được báo.

Nhưng không ngờ lão già này lại xuất hiện ở nơi đây, như vậy thì cũng thật tốt, hôm nay đứng dịp hắn liền đưa cả Ngô Mạnh Hùng cùng Ngô Mãnh Đạt hai tên chủ tớ này lên đường một thể, trên đường đi xuống địa phủ bọn chúng cũng không phải cô đơn nữa rồi.

"Mày đừng có làm ẩu nha..? Nếu không tao lập tức ra tay giết đi cô gái này..!"

Nhìn Trần Vân Thanh cười lạnh, không hiểu sao trong lòng của Ngô Mạnh Hùng còn lạnh hơn, hắn siết chặt Lăng Tĩnh Y, nắm thật chắc cô ta mới cảm giác có chút an toàn.

Thật sự nếu mà được chọn, hắn là không hề muốn đi ra cùng Trần Vân Thanh đối mặt trong thời điểm hiện tai đâu.

Đáng tiếc là Ngô Mãnh Đạt đang nằm trong tay của Trần Vân Thanh, nguy cơ còn ở sớm tối, hắn không giám không xuất hiện.

Đây là hắn biết, nếu mà Ngô Mãnh Đạt có chuyện gì không hay xảy ra, sau khi trở về Ngô gia, thế nào hắn cũng sẽ được đi theo Ngô Mãnh Đạt xuống Âm Minh Giới, đường nào cũng là con đường chết, nên hắn chỉ có thể đánh bạc một phen.

"Ha ha ha..! Lăng Tĩnh Y cùng Trần Vân Thanh tao có thù..! Mày dùng cô ta uy hiếp tao, không phải quá mức buồn cười hay sao..?"

Nhìn Lăng Tĩnh Y trên cổ có xuất hiện một vệt máu, Trần Vân Thanh trên gương mặt biến ảo một chút, nhưng mà rất nhanh nó liền biến mất, hắn là cất tiếng cười to, tràn đầy khinh thường, cứ như chuyện Ngô Mạnh Hùng dùng Lăng Tĩnh Y ra để uy hiếp hắn là một chuyện cười lớn lao một dạng.

"Cái này..!"

Ngô Mạnh Hùng nhìn Trần Vân Thanh không quan tâm đến sống chết của Lăng Tĩnh Y có chút ngây người.

Hắn nhớ lại quan hệ giữa Trần Vân Thanh cùng Lăng Tĩnh Y trước đây qua lời kể của đám gia đinh bên trong Lăng gia, đúng thật sự là giữa Trần Vân Thanh cùng Lăng Tĩnh Y không có giao tình gì quá sâu đậm trong thời gian qua.

Ngược lại mấy năm qua Lăng Tĩnh Y luôn luôn cho người đối phó với lại Trần Vân Thanh, làm cho hai người trở mặt thành thù. Đến nỗi hôm nay hai người hẹn nhau ra đây dùng võ lực để giải quyết mọi ân oán chính là minh chứng rõ ràng nhất cho chuyện hai người này vốn chẳng còn quan hệ.

Mình đi dùng Lăng Tĩnh Y uy hiếp Trần Vân Thanh, có lẽ đã chọn nhầm cửa, có khi Trần Vân Thanh trong lòng còn muốn hắn nhanh chóng ra tay đem Lăng Tĩnh Y giết đi cũng nên.


"Hùng thúc..! Chú không được tin vào lời nói của tên Trần Vân Thanh này, hắn đang lừa chú đó..! Không được thả Lăng Tĩnh Y..!"

Ngô Mãnh Đạt không biết lấy đâu ra sức lực, hắn lên tiếng hét lớn, muốn cho Ngô Mạnh Hùng luôn luôn giữ vững quan điểm của mình, bằng mọi giá phải nắm chặt Lăng Tĩnh Y trong tay để uy hiếp Trần Vân Thanh, nếu như thả cô ta ra, hai người bọn họ là phải chết đi thật sự.

Thằng khốn Trần Vân Thanh này nói mình cùng Lăng Tĩnh Y không có quan hệ, còn nói là muốn Lăng Tĩnh Y phải chết, Ngô Mãnh Đạt hắn hết sức là khinh thường.

Nếu mà hai người không còn quan hệ gì, làm sao có chuyện Lăng Tĩnh Y sau khi nghe hắn nói đã cho người đi giết Trần Vân Thanh, lại lồng lộn giận dữ lên muốn giết hắn đền mạng cho Trần Vân Thanh cho được.

Nếu mà hai người không có quan hệ gì với nhau, vừa rồi khi hắn muốn ra tay làm nhục Lăng Tĩnh Y, thằng khốn Trần Vân Thanh này sao lại liều mạng chạy ra cùng hắn đánh sống đánh chết.

Quan trọng nhất một điểm là ngay cả truyền thừa tuyệt học của mình mà Lăng Tĩnh Y cùng truyền lại cho Trần Vân Thanh, để cho tên này có thực lực cái thế, ngay cả bí mật quan trọng nhất của mình mà Lăng Tĩnh Y cũng đi chia sẽ cho Trần Vân Thanh.

Bây giờ lại quay sang nói hai người là thù mà không phải là bạn, chuyện vớ vẩn như thế này nói ra cũng chỉ có thể lừa gạt được con nít mà thôi.

"A...!Rắc..!"

"Tao cho mày nhiều chuyện này..!"

Nghe âm thanh phát ra từ miệng của Ngô Mãnh Đạt, Trần Vân Thanh trên gương mặt liền có chút biến sắc, cho thằng khốn này một cước.

Vốn dĩ mọi chuyện đúng theo kế hoạch của mình tiến hành, thằng cha già đó rõ ràng đã có ý định thả ra Lăng Tĩnh Y, nhưng mà vì câu nói của Ngô Mãnh Đạt, thằng cha già kia lại thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ, thật sự là quá đáng tiếc.

Chuyện sắp thành công bây giờ lại thất bại, Trần Vân Thanh thật sự có xúc động muốn đem thằng chó này làm thịt cũng nên.



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc