Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 304: Cũng Thật Độc Ác




Tôn Yêu Sĩ bị đối xử như là tù binh này không ai khác chính là nhị đệ của Trần Đình Cương, quản sự của Ninh Thương Các tên Trần Đình Bang.

Người tại nơi đây đại đa số người đều nhận ra được y, ngày thường dựa hơi của Trần Đình Cương y là hống hách quá mà.

Thiết nghĩ không có chỗ dựa vững chắc là Trần Đình Cương, một tên vô dụng như Trần Đình Bang muốn làm quản sự của Ninh Thương Các là chuyện còn khó hơn lên trời, nhìn tên này gặp phải quả báo như thế này, ai trong lòng cũng hả hê a.

"Đại ca cứu mạng..! Em thật sự không biết cái tên Hắc Bào công tử kia lại đem Đại Hành Huyền Khí Kinh bán ra bên ngoài... Em thật sự là không biết...Đại ca cứu mạng a..!"

Vừa nhìn thấy Trần Đình Cương, Trần Đình Bang lấy hết sức bình sinh, giãy ra khỏi sự kèm cặp của hai tên Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ, chạy đến bên cạnh Trần Đình Cương, khóc lóc thảm thiết giải bày cùng cầu xin.

Xem hắn hiện tại như là một đứa trẻ làm sai chuyện chạy đến xin trưởng bối giúp đỡ, mà không phải là mấy chục tuổi lão đầu cùng có thân phận không thấp nơi Trần phủ này.

"Ấn Văn...! Có chuyện gì anh hãy nói rõ ràng ra một chút...!" Trần Tiêu Thiên thật sự là phải kiềm chế lắm mới không cho tên khốn kiếp Trần Đình Bang này một chưởng về chầu ông bà.

Nhìn biểu hiện của y, có đến chín mươi phần trăm như lời Trần Ấn Văn nói, lần này để lộ ra Đại Hành Huyền Khí Kinh là do chính tên khốn kiếp này làm ra rồi.

Sự thật bên trong như thế nào, như vậy thì cũng phải chờ Trần Ấn Văn nói ra, khi đó mới có căn cứ đem tên này trị tội, còn cả tội trạng của Trần Đình Cương nữa.

"Tộc Trưởng..! Mọi chuyện bắt đầu từ sáng sớm hôm nay, khi ta nghe thuộc hạ bên dưới báo, bên ngoài Chấn Nam Thành lưu hành một bộ công pháp có tên Đại Hành Huyền Khí Kinh, với giá bán rất rẽ...!" Trần Ấn Văn theo đó kể lại.

Sau khi nghe tin tức này, hắn ban đầu cho đó là do một tên lưu manh nào đó biết được Trần gia có Đại Hành Huyền Khí Kinh, nên là làm ra vài bản giả bán ra bên ngoài thị trường để mà kiếm tiền, nhưng khi tên thuộc hạ kia đưa cho hắn xem qua Đại Hành Huyền Khí Kinh mà y mua được bên ngoài kia về cho hắn xem, hắn không còn cái ý nghĩ đó nữa.

Đại Hành Huyền Khí Kinh là hắn được Trần Tiêu Thiên cho xem đầu tiên, nội dung trong đó hắn đương nhiên là hiểu rõ, nhìn lại quyển Yêu Quyết trong tay, nội dung bên trong là không hề khác mấy so với Đại Hành Huyền Khí Kinh mà hắn đang tu hành, hắn là biết đến, quyển Yêu Quyết lưu hành bên ngoài là thật rồi.


Đồng thời, hắn là vận dụng mọi nhân thủ cùng tài nguyên trong tay của mình đi điều tra xem chuyện này là như thế nào.

Theo đó, hắn biết được, Đại Hành Huyền Khí Kinh lưu hành bên ngoài là do một vị tên là Hắc Bào công tử bán đi ra, nguyên nhân được mọi người đồn thổi là vì vị Hắc Bào công tử đang thiếu tiền, cần gấp một lượng lớn Hạ Phẩm Linh Thạch để làm chuyện gì thì không ai biết.

Trước khi mà bán cho các thế lực nhỏ cùng tán tu, Hắc Bào công tử này đã đến mấy gia tộc lớn như Mang gia, Trần gia chào hàng, nghe đâu từ mấy gia tộc này bán được một cái giá khá cao, lên đến hàng trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch.

Về nguồn gốc của Đại Hành Huyền Khí Kinh này khi được hỏi, Hắc Bào công tử kia cũng không có giấu, y nói là từ trong tay của một vị Trần gia Trưởng Lão tên là Trần Đình Bang mua đến với giá hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch.

Ban đầu Trần Ấn Văn hắn cho là Hắc Bào công tử chỉ nói bừa cho có, nhưng xuất phát từ cẩn thận, hắn cũng cho người điều tra chuyện này, kết quả đúng như Hắc Bào công tử đã nói, dù Trần Đình Bang chối bay chối biến, cũng như đem miệng của đám hộ vệ bịt kín, bằng những thủ đoạn điều tra, hắn cũng là đã bắt Trần Đình Bang khai rõ sự thật cùng nhận tội.

"Đại ca...Đại ca..! Cứu mạng...! Em là bị tên Hắc Bào công tử kia uy hiếp.....!"

Trần Đình Bang nước mắt chảy ròng ròng, cúi đầu xuống chân của Trần Đình Cương khóc lóc thảm thiết, hắn không có đi phản đối lại những lời trần thuật vừa rồi của Trần Ấn Văn, đơn giản vì nó không cần thiết, nhân chứng cùng vật chứng đều là tại trong tay của Trần Ấn Văn cả, huống chi chuyện này chính là do hắn làm, có nói gì thì cũng vô ích.

Trong lòng hắn thật hận cái tên Hắc Bào công tử kia tận xương tủy, tên khốn kiếp kia rõ ràng là nói với hắn sẽ không đem Đại Hành Huyền Khí Kinh truyền ra bên ngoài Chấn Nam Thành, cũng như là ngay lập tức rời đi Chấn Nam Thành, thế nhưng tên kia không có giữ lời hứa, ở lại Chấn Nam Thành bám lấy Đại Hành Huyền Khí Kinh kiếm lấy chênh lệch.

Đáng hận hơn, tên khốn kia còn nói Đại Hành Huyền Khí Kinh chính là mua từ trong tay của hắn, làm cho hắn phải lâm vào sinh tử nguy nan.

Chờ đại ca hắn giúp đỡ hắn qua được kiếp này, hắn là xin thề, dù dốc hết tài nguyên trong tay, cũng là phải cho tên Hắc Bào công tử kia chết không có chỗ chôn.

"Rắc...Phốc.....Đại....!"

Đáng tiếc là Trần Đình Bang không còn có cơ hội tìm Hắc Bào công tử kia trả thù nữa rồi, lời kêu cứu của hắn vừa dứt xong, Trần Đình Cương đã cho hắn một chưởng, đến khi chết hắn là vẫn không thể tin tưởng được là Trần Đình Cương sẽ ra tay sát hắn.



Không phải đại ca của hắn là người nắm quyền hành lớn nhất trong Trần Phủ này hay sao?

Bên trong Trần Phủ lưu truyền hiện tại đại ca của hắn là tộc trưởng, là người lớn nhất, dù hắn có phạm phải lỗi lầm gì, chỉ cần đại ca của hắn nói một câu liền có thể chuyện lớn hóa nhỏ, lần này làm sao thế này.

Đáng tiếc hắn mãi mãi cũng không thể nào nghe được câu trả lời nữa rồi.

'Cũng thật độc ác..!' Nhìn một màn huyết tinh trước mắt, trong lòng cả trăm tên Trưởng Lão tại đây không khỏi run rẩy.

Trần Đình Bang chính là đệ đệ ruột của Trần Đình Cương, ngày thường nghe đâu Trần Đình Cương đối với người đệ đệ này của mình vô cùng tốt.

Nhưng mà hôm nay Trần Đình Cương vì muốn đem toàn bộ trách nhiệm cùng tội trạng truyền ra bên ngoài Đại Hành Huyền Khí Kinh này mà đem Trần Đình Bang diệt đi, ngay cả cần xin Trần Tiêu Thiên buông tha cho Trần Đình Bang cũng không có.

Cái này làm cho không ít người trong lòng lo sợ, nhất là những người chọn lựa đi theo Trần Đình Cương, như một ngày bọn họ làm sai cái gì, kết cục của mình sẽ không có khá hơn Trần Đình Bang là bao.

Dễ hiểu quá mà, ngay cả ruột thịt cứu mình Trần Đình Cương còn ra tay được, đám người mình được tính là cái gì.

"Tộc trưởng..! Các vị Trưởng Lão..! Ta không thông qua Chấp Pháp Đường đã đem Trần Đình Bang sát đi, mong các vị bỏ qua cho..!" Trần Đình Cương đem mọi sắc thái biến hóa của tất cả mọi người đều thu vào trong mắt, trong lòng hắn thật sự khó chịu a.

Phụ mẫu của hắn mất sớm, từ nhỏ hắn cùng Trần Đình Bang nương tựa vào nhau mà sống, là hắn một tay chăm sóc người đệ đệ không nên thân này của mình mấy chục năm trời, tình cảm đó, không người nào có thể hiểu được. Như có thể lựa chọn, hắn làm sao lại đi ra tay giết hại Trần Đình Bang cho được.

Đáng tiếc trong hoàn cảnh này, hắn không có lựa chọn. Trần Đình Bang phạm vào tội không thể nào dung tha, chết là đã chắc chắn, nguy hiểm hơn, như để Trần Đình Bang tại trong tay Trần Tiêu Thiên lâu, không chừng tên này sẽ nắm nhiều bằng chứng bất lợi cho Trần Đình Cương hắn, bản tính của Trần Đình Bang như thế nào, hắn là hiểu quá rõ ràng đi mà.


"Trần Đình Bang vì hai vạn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đem công pháp gia tộc bân đi ra ngoài, tội đáng chết ngàn lần...! Đại Trưởng Lão đại nghĩa diệt thân, không hề có lỗi..!" Trần Tiêu Thiên lắc đầu một cái, không có ý truy cứu chuyện Trần Đình Cương ra tay diệt đi Trần Đình Bang lần này.

Vốn hắn cũng muốn ngăn cản lại đôi chút, tìm thêm chút đỉnh tội danh gán cho Trần Đình Cương, nhưng Trần Đình Cương xuất thủ phải nói là quá nhanh đi, tại khoảng cách cũng xa đối với hắn, hắn cũng không thể làm gì.

"Tuy nhiên Đại Trưởng Lão ngươi truyền thụ Đại Hành Huyền Khí Kinh cho người không đáng tin cậy, làm hại Trần gia chúng ta tổn thất nặng nề, chuyện này không thể không tính!"

"Là do ta thất trách! Xin tộc trưởng trách phạt..!"

Trần Đình Cương nắm chặt hai tay lại, trên trán cũng là nỗi đầy gân xanh, đây là biểu hiện cho việc hắn hiện tại đã giận dữ đến mất kiểm soát biên giới. Hắn đã ra tay sát đi đệ đệ của mình, cái này làm cho hắn hết sức là thống khổ, đã như thế, tên Trần Tiêu Thiên này còn không thuận theo không buông tha, còn là phải đuổi cùng giết tận mới cam tâm, hắn thật sự là hận a.

Rất nhanh, hắn liền là đè cổ lửa giận này xuống, nơi đây không chỉ có người của hắn cùng người của Trần Tiêu Thiên, mà còn có nhiều Tộc Lão đang nhìn, những người này tu vi nhiều người không bằng hắn, nhưng là có vai vế rất lớn trong tộc, hắn không thể nào làm bậy được.

"Đại Trưởng Lão lần này có tội, nhưng trước đây cũng đã làm ra không ít công lao hạn mã cho Trần gia...!"

Trước khi làm thịt, cũng nên để cho đối phương ăn một bữa no nê, tất cả mọi người nơi đây đều là hiểu Trần Tiêu Thiên lời nói có ý gì, rất nhiều người đều đang là dùng ánh mắt thông cảm dành cho Trần Đình Cương, còn bên Trần Đình Cương một bộ nhân mã, cũng là hồi hộp chờ xem, như Trần Tiêu Thiên ra tay quá nặng để Trần Đình Cương quay lại phản kháng mà nói, bọn họ cũng nên suy nghĩ xem nên làm thế nào bây giờ

"Tạm thời bỏ hết chức vụ bên ngoài của Đại Trưởng Lão, để Đại Trưởng Lão canh giữ Yêu Kỹ các một thời gian, qua Tân Niên Hội Võ sẽ tính tiếp..! Đại Trưởng Lão, ngài có ý kiến gì hay khi...?" Trần Tiêu Thiên lên tiếng chốt hạ.

"Tộc trưởng..! Ta không có ý kiến.!" Trần Đình Cương gật đầu, cũng không có đưa ra phản đối ý kiến gì.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc