Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 296: Diệt Khẩu




Đến thăm mẹ con của Nguyệt Hoa, đó là định kỳ một tuần hắn sẽ đi thăm một lần, trừ trường hợp đặc biệt ra, không khi nào hắn phá đi quy tắc này.

Hắn nhớ mình mới ghé thăm mẹ con bọn họ tần ba ngày mà thôi, theo như lệ thường sẽ không có chuyện đêm hôm nay hắn lại ghé thăm.

Nguyên nhân là vì mới vừa rồi hắn nhận được một phong thư do người lạ đưa, nói là con của hắn Trần Tử Vũ té giường bị tổn thương, nhìn thấy như thế, hắn liền là lập tức chạy đến nơi này ngay để xem tình trạng hiện nay của nó như thế nào rồi, nhìn đến nhìn lui không phát hiện được cái gì dị thường, hắn biết mình có thể đã bị người ta chơi một vố rồi.

"Phu quân..! Có khi nào phu nhân phát hiện ra tồn tại của mẹ con chúng tôi, nên...!" Nguyệt Hoa không có nói tiếp, nhưng nàng hiểu Trần Túng Quyền liền sẽ hiểu được dụng ý của nàng.

Nàng cùng Trần Túng Quyền quen nhau thời gian có hơn một năm, cũng là hiểu biết quá rõ ràng thân phận cũng như địa vị của Trần Túng Quyền, ông ta cũng không có giấu nàng chuyện mình đã có gia thất cũng như không thể rước nàng qua cửa được.

Đối với những chuyện này, nàng là không có bao nhiêu oán hận, với thân phận của nàng, được một người như Trần Túng Quyền để ý, được sống trong biệt viện đắc nhất của Chấn Nam Thành, đối với một danh nữ như nàng trước đây là điều không tưởng, nàng đã mãn nguyện lắm rồi.

Nhưng từ khi có được đứa con này, tâm trạng của nàng luôn lo lắng bất an, sự lo sợ của nàng đến chính là vị phu nhân chính thất của Trần Túng Quyền kia.

Nàng nhớ có một lần bà ta đến nơi này, bà ta không có làm gì cả cũng làm cho nàng run sợ, nhất là ánh mắt nhìn về con trai của nàng kia, càng làm nỗi lo sợ của nàng thêm dâng cao, đêm nào nàng cũng là nằm mơ đến ác mộng, trong giấc mơ của nàng, tôn phu nhân kia luôn xuất hiện với hình tượng ác quỷ, đem con của nàng gặm nuốt không còn.

Mỗi khi giật mình tỉnh giấc, người của nàng chảy đầy mồ hôi lạnh, hoảng loạn bất an không chịu nỗi, không ít lần nàng là tìm đến Đan Dược cửa hàng mua thuốc an thần mới ngủ được an giấc.

Thế nên bất kỳ chuyện gì không hay với con nàng, nàng cũng liền sẽ nghĩ ngay đến người đàn bà kia, không thể là ai khác được.

"Đừng suy nghĩ quá nhiều..!" Trần Túng Quyền nhàn nhạt lên tiếng trách móc, chỉ là hiện tại gương mặt hắn khá là trầm tư, cũng là nghi ngờ phu nhân bên kia của mình làm ra.

Chuyện hắn có thiếp thất Nguyệt Hoa này bên ngoài, dù là hắn làm rất cẩn thận, che giấu khá kỹ, nhưng cũng khó có thể tránh khỏi những người hữu tâm muốn dò xét, dù sao thân phận của hắn tại Trần gia cũng là rất cao, thực lực cũng là không kém, mỗi hành động của hắn đều sẽ có rất nhiều người chú ý.

Phần lớn sẽ là đến từ bên trong nội bộ Trần gia như Trần Tiêu Thiên cùng Trần Đình Cương kia.

Hai người kia có biết chuyện riêng tư này của hắn, bọn họ cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, hai người kia còn là muốn lôi kéo hắn để tranh giành quyền lực trong Trần Phủ, sẽ không có người nào muốn đi đắc tội với hắn vào thời điểm này, chỉ cần hắn không đem Nguyệt Hoa rước vào Trần Phủ là được.


Nhưng mà ngoài mấy người đó ra, vẫn còn một người nữa, người này là vợ cả của hắn, cũng là người mà hắn đau đầu nhất.

Không lâu trước đây vị phu nhân kia đã ngã bài cùng hắn nói về chuyện này, hắn vẫn đang là trù trừ bất định, cũng có rất lớn khả năng chuyện lần này là do vị phu nhân kia làm ra, mục đích là muốn hắn đưa ra sự lựa chọn đây mà.

"Phu quân..! Hay là chúng ta rời khỏi Chấn Nam Thành này, đến một nơi khác sinh sống cùng chăm sóc Tiểu Vũ.!"

Nguyệt Hoa đem Trần Tử Vũ đặt tại bên dường kia, đôi mắt hơi có chút biến ảo một chút, như là đang suy nghĩ đến cái gì, liền nhìn qua bên kia Trần Túng Quyền đưa ra một cái chủ ý.

Trước đây nàng trong lòng là không có cái tham vọng muốn chiếm lấy Trần Túng Quyền suốt đời đâu, có được nhà cao cửa đẹp, vinh hoa phú quý như thế này, đối với lại một danh nữ như nàng, liền là đã quá đủ rồi.

Nhưng kể từ khi có Trần Tử Vũ, nhất là phải gặp uy hiếp đến từ vị đại phu nhân kia, nàng liền đã có thay đổi.

Nàng không muốn mất đi Tử Vũ, đây là tất cả đối với nàng, là niềm hy vọng lớn lao của nàng, vì đứa con này, nàng liền có thể bất chấp tất cả.

"Không thể..!"

Trần Túng Quyền đang uống chung trà nóng do Nguyệt Hoa pha cho, nghe cô ta nói như thế, không hề có một chút do dự nào, ngay lập tức thằng thừng từ chối lời đề nghị vừa rồi.

Hắn hiện tại sắp đột phá Yêu Sĩ cửu trọng cường giả, một khi đột phá cảnh giới này, thân phận địa vị của hắn bên trong gia tộc sẽ là vô hạn được đề thăng, quyền lực cùng tài nguyên sẽ cuồn cuộn mà chảy tới.

Như mà hắn rời đi vào lúc này, hắn liền sẽ đánh mất tất cả những gì đang có, một người nam nhân tại Nam Hoang Chi Địa này có hai thứ không thể thiếu đó là quyền lực cùng thực lực.

Không có hai cái này, đi đâu cũng sẽ là bị người người khi dễ, bị đạp xuống tầng chót của xã hội, hắn Trần Túng Quyền là sẽ không bao giờ vì một người đàn bà hay con cái gì lại đi từ bỏ mọi thứ trong tay.

Không nữa, hiện tại bản thân của hắn cũng không phải đại diện cho một mình hắn không đâu, còn có một chi mạch mấy trăm người đang chờ hắn lo, còn có cả trăm cao thủ của Trung Lập Hệ đi theo hắn kiếm ăn, như rời đi mà nói, những người đó sẽ làm thế nào đây.


Thế nên ngay ngày đầu tiên làm Đường Chủ của Chấp Pháp Đường, hắn trong đầu là không bao giờ có ý nghĩ rời đi cả.

"Haiz...!"

Nguyệt Hoa thở dài một cái, nàng đưa ra lời đề nghị kia, trong lòng cũng là biết rõ Trần Túng Quyền sẽ không có bao giờ vì nàng cùng Tử Vũ bỏ đi những gì đang có trong tay, chỉ khi Trần Túng Quyền nói ra, nàng cũng là có đôi chút thất lạc.

"Nguyệt Hoa..! Anh muốn đưa Tiểu Vũ trở lại Trần Phủ...!"

Trầm tư suy nghĩ mộ hồi lâu, Trần Túng Quyền như làm ra một cái lựa chọn nào đó, hắn nhìn về phía Nguyệt Hoa, nghiêm túc lên tiếng nói.

"Phu quân...! Như vậy còn em thì phải làm sao..?"

Nguyệt Hoa trong lòng rung động mảnh liệt, gương mặt cực kỳ là tái nhợt, không hề có một chút huyết sắc khi nghe đến lời nói vừa rồi của Trần Túng Quyền.

Kể từ ngày nàng biết được thân phận chân chính của Trần Túng Quyền, cũng như hiểu rõ ràng hoàn cảnh không nam nhân kế tục của y hiện nay, nàng là đã có dự cảm thế nào cũng có một ngày Trần Túng Quyền sẽ đưa Trần Tử trở lại Trần Phủ.

Nhưng lấy thân phận của nàng, chắc chắn một trăm phần trăm y sẽ không đưa nàng vào Trần Phủ, cái này hàng cũng là có thể tự hiểu lấy mình.

Không được đi vào Trần Phủ, điều đó cũng có nghĩa nàng sẽ không được ở bên cạnh con của nàng nữa.

Đây là chuyện mà nàng không thể nào chấp nhận cho được, Tiểu Vũ là bảo bối của nàng, là nguồn sống của nàng, như mất đi nó, nàng thà chết đi còn hơn.

"Em.....Liền sẽ có người đến đưa em đi..!" Trần Túng Quyền nhìn Nguyệt Hoa một chút, ánh mắt của hắn có đôi chút không nỡ, nhưng rất nhanh liền thay vào một tia kiên quyết đến.

"Toang....!".


Như chú ý cánh tay phải nâng chung trà hiện tại của hắn buông ra, làm cho chung trà sứ trên tay rơi xuống sàn nhà, phát ra âm thanh cũng khá lớn.

Có người đến đưa Nguyệt Hoa đi, đi nơi nào không cần hắn nói rõ ràng ra, nghĩ đến Nguyệt Hoa này trong lòng cũng là đã hiểu rõ.

Đây cũng không có cách nào, hắn cùng phu nhân của mình đã thương lượng xong, bà ta sẽ tiếp nhận Tiểu Vũ, nhận nó là con nuôi, với một điều kiện là hắn phải ra tay đem Nguyệt Hoa này diệt đi.

Chuyện này cũng làm cho hắn cảm thấy hơi khó xử trong hai ngày qua, cũng khó hạ thủ, nhưng hôm nay Nguyệt Hoa này nói ra lời đề nghị kia, làm cho hắn hạ quyết tâm, người con gái này quá mức không biết điều, luôn có ý nghĩ khuyên hắn rời bỏ tất cả.

Hiện tại không sao, nhưng một khi Tiểu Vũ lớn khôn chút, cô gái này đầu độc nó, đem nó ra uy hiếp hắn phải đi vào khuôn khổ, như thế cũng thật quá khó khăn. Nhân lúc này đây, Tiểu Vũ không biết gì, phu nhân bên kia cũng cảm thông cho hắn, ra tay dứt khoát là tốt nhất có thể.

"Trần Túng Quyền..! Không ngờ ông lại là một người vô tình vô nghĩa, Nguyệt Hoa ta mắt mù mới nhìn nhầm một người như ông.!"

Nguyệt Hoa sau một hồi bàng hoàng tê tái, liền là bình tĩnh trở lại, ánh mắt cũng cực kỳ là sắc bén, không có sợ hãi như là trước đây nữa.

Ý định cướp đi đứa con của nàng, cho người đem nàng diệt đi để mà diệt khẩu đã quá rõ ràng, bất kỳ ai cũng nhìn ra được, nàng cũng không ngoại lệ đến.

Trước đây nàng cứ nghĩ Trần Túng Quyền là một người trọng tình trọng nghĩa, không quan tâm đến thân phận danh kỹ của nàng cũng muốn lấy nàng làm thiếp, cái này làm cho nàng hết sức là cảm động. Nhưng giờ đây nàng là đã nhầm, Trần Túng Quyền nào có quan tâm gì đến nàng.

Tên khốn này chỉ xem nàng như một cổ máy sinh sản, giúp hắn kéo dài nòi giống, khi đã đạt được mục đích, liền quăng bỏ nàng không một chút thương tiếc, tiếc nàng nhận ra quá muộn một chút đi.

'A Cửu tên này làm gì thế không biết..!' Trần Túng Quyền không quan tâm đến lời nói trách móc hay ánh mắt oán hận của Nguyệt Hoa, hắn trong lòng là đang cực kỳ bực bội với tên A Cửu kia.

A Cửu tên thật là Trần A Cửu, tu vi Yêu Sĩ ngũ trọng hậu kỳ, là một cái thành viên cốt cán trong gia tộc của hắn, lần này đến đây, hắn là có đem tên này đi theo, mục đích đương nhiên là để cho y đem Nguyệt Hoa diệt đi rồi.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc