Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 278: Chuyển Biến Không Ngờ




'Làm thế nào đây!?" Mấy người Trần Côn như là kiến bò trên chảo nóng, liếc mắt qua phía của Trần Thái Thành, muốn hắn đưa ra chủ ý gì hay ho.

Như người đến lần này chỉ là một tên Nội Viện đệ tử, dù là Trần Tuyết Tùng, mấy người bọn họ cũng có thể liều mạng một phen mà không có chút gì sợ hãi.

Nhưng Người đến lần này là Trần Cán, một tôn Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ cường giả, như vậy mọi chuyện liền hoàn toàn khác.


Loại thực lực kia, dù bốn người bọn họ có liên thủ, cũng không có khả năng là đối thủ của y, tình cảnh hiện tại đối với bọn họ là nguy cơ tứ phía a.

"Cán Trưởng Lão đêm hôm đến thăm, Thái Thanh không thể ra bên ngoài tiếp đón từ xa, thật mong Trưởng Lão tha lỗi cho tội bất kính của đệ tử!"

Trần Thái Thành ánh mắt xoay chuyển liên hồi, cuối cùng, như hắn đã nghĩ ra được phương pháp gì, từ trong Túi Không Gian lấy ra một cái túi khá nặng, âm thầm dùng kình lực đưa qua cho Trần Cán, liên tục ôm quyền lên tiếng nhận lỗi.

Phát hiện người đến là Trần Cán sau, Trần Thái Thành trong lòng không khỏi khủng hoảng thật mạnh, nhưng sau khi qua đi, bình tĩnh trở lại, xâu chuỗi một loạt sự kiện xảy ra vừa rồi, hắn là nghĩ ra đến, đám người mình bàn luận tuy thật hăng say, nhưng mục tiêu nhắm đến cũng là Trần Vân Thanh mà thôi, không có đã động gì đến chuyện đám người mình là Mang gia người cả.

Như thế chuyện này không khó giải quyết cho lắm, bọn họ chỉ có ý nghĩ, nhưng chưa có hành động gì, trách phạt cũng không có gì là quá nặng.

Hắn hiểu thêm con người của Trần Cán này khá là tham lam, chỉ cần đưa cho y một ít tài nguyên hối lộ, lần này sẽ là chuyện làm lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ xem như không còn.

'Cao minh!' Trần Côn đám người nhìn thấy Trần Cán không cần kiểm tra liền là đem Hạ Phẩm Linh Thạch của Trần Thái Thành thu vào trong túi, cả đám.liếc mắt về phía Trầm Thái Thành, khâm phục không thôi.

Trần Phủ này người nào không có biết, Trần Cán vốn là một người tham lam vô độ, chỉ cần đưa tên này tiền, chuyện gì cũng có thể giải quyết.

Hơn nữa lần này đám người mình chỉ lời nói miệng muốn diệt Trần Vân Thanh, mà chưa có thực hiện, chuyện này hoàn toàn còn đường sống để thương lượng mà.

"Hừ..Một đám Mang gia nội gián, dùng năm mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch liền muốn mua chuộc ta, các người xem Trần Cán ta là hạng người gì?" Trần Cán sau khi thu xong quà cáp, không có theo quy tắc bình thường bỏ qua cho đám người này, ngược lại ánh mắt của hắn ngày càng thâm trầm, đâu đó còn ẩn chứa một vệt sát ý nữa.

"Xẹt..!"

"Tam Hàn Kiếm Pháp! Diệt!".

"Phổ Nguyên Đại Quyền! Giết!"



"Thiên Lực Tinh Thủ! Sát!".

"Phi Hoa Kiếm Pháp! Diệt!"

"Ong...Ong...Xẹt..Xẹt...!"

Lời của Trần Cán vừa dứt sau, Trần Thái Thành mấy người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó không ai bảo ai, liền là tung ra tuyệt chiêu của mình, kình khí cùng kiếm khí như cuồn cuộn giông bão, hướng Trần Cán sát đến.

Không có biện pháp, như Trần Cán nghĩa chính ngôn từ nói về chuyện Linh Thạch hay là muốn vòi thêm một ít tài nguyên, mọi chuyện còn có thể có quay lại đường sống.

Nhưng đối phương đã nói ra thân phận thật sự của đám người mình, như thế tất cả đều không còn gì có thể thương lượng được nữa.

Tội danh làm nội gián còn nặng hơn cả tội danh học trộm Yêu Quyết của gia tộc khác, một khi mà bị phát hiện ra, chắc chắn là sẽ không còn bất kỳ một con đường sống nào cả.

Hiện tại chỉ có thể liều mạng, có thể từ trong tay của Trần Cán chạy được đi ra hay là không, như vậy thì phải dựa cá vào bản lĩnh cũng như là may mắn của cả bốn người bọn họ đây.

"Yến Vân Bộ!".

"Thiên Vân Quyền..!"

"Ong...Ong...rầm rầm..rầm rầm..!"

Trần Cán nhìn đám người này phản ứng, ánh mắt bên trong có một tia cười nhạt, như là chuyện cả bốn người ra tay là không có nằm ngoài dự đoán của hắn đây một dạng.

Theo sau, rất nhanh hắn liền xuất thủ, bộ pháp không có cao minh gì, đó là Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Yến Vân Bộ của Trần gia, có điều loại bộ pháp này đã được hắn tu hành đến mức đại thành, mỗi bước đi của hắn khá là thanh thoát, kết hợp với Thiên Vân Quyền phổ cùng Chân Khí quá mức vượt trội của Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ cảnh giới.

Bốn người Trần Thái Thành là hoàn toàn không có khả năng là đối thủ, dù cả bốn người bọn họ liên hợp lại cũng là như vậy.

Chỉ thấy Trần Cán di chuyển bốn lần, xuất ra bốn quyền, cả bốn người Trần Thái Thành ai cũng như ai, liền là đã bị đánh bay ra xa, có thể Trần Cán không dùng nhiều lực, cho nên cả bốn người nhìn qua hiện tại cũng không có phải chịu thương thế quá nặng.



"Rầm..Rầm rầm.. Rầm..!

"Trần Cán Trưởng Lão! Chúng tôi bốn người rơi xuống trong tay của ngài, không cầu gì hơn, chỉ xin ngài cho chúng tôi một cái thống khoái!"

Bốn người Trần Thái Thành rất trùng hợp bị đánh rơi xuống đúng cùng một khu vực, sau khi ổn định lại khí huyết trong thân thể, cả đám đưa mắt nhìn nhau hội ý một chút, sau đó cả bốn người đều tháo ra Túi Không Gian đeo trên tay, quăng về phía của Trần Cán.

Lần này đám người bọn họ không cầu Trần Cán tha cho bọn họ hay có thể còn sống rời đi, tất cả chỉ muốn được chết một cách nhẹ nhàng.

Tất cả đều hiểu rất rõ ràng, không có bất kỳ cao tầng của một thế lực nào có thể buông tha cho người làm nội gián cả, kết cục của những người như bọn họ là sẽ chết, trước khi chết còn là phải chịu rất nhiều cực hình tra tấn để đối phương biết được càng nhiều tin tức càng tốt, sau đó sẽ phải chết rất thê thảm.

Giao hết tài nguyên cho tên tham lam này, hy vọng y nhìn tại số lượng tài nguyên khá nhiều kia, liền là bỏ qua cho đám người mình, không cần phải lôi đến Chấp Pháp Đường.


"Nếu như ta muốn giết các người! Các người hiện tại đã tại Âm Minh Giới chơi đùa!"

Trần Cán đi đến bên cạnh chiếc bàn, ngồi xuống nhâm nhi vài ba chung rượu, nhìn bốn tên này ném qua Túi Không Gian, hắn liền phất tay một cái, đem Túi Không Gian trả lại cho đối phương, không khỏi lắc đầu nhẹ một cái.

'Chuyện gì..?' Ba người Trần Côn ánh mắt nhìn Trần Cán đang thoải mái ngồi uống trà đăm đăm, không hiểu được trong bình hồ lô của thằng cha này đang bán thuốc gì đây.

Không giết bọn họ, đêm khuya đến đây vạch trần thân phận của đám người mình, càng không nhận quà cáp, đây là Trần Cán mà trước giờ họ biết hay sao..?

"Trần Cán Trưởng Lão? Không biết ngài muốn xử lý chúng tôi như thế nào?"

Trần Thái Thành tu vi cao nhất, tại Nội Viện này hắn cũng là người có thâm niên cao nhất, kinh nghiệm của hắn cũng là phong phú hơn cả, khoản nhìn mặt đoán ý của hắn, liền cao hơn ba người còn lại rất nhiều.

Hắn ngẫm nghĩ lại hành động của Trần Cán này một lần nữa, hắn phát hiện ra hôm nay mỗi lời nói của Trần Cán liền không giống với lại những gì mình đã từng nghe nói qua về con người này, y trở nên thần bí cùng khó đoán hơn người nào khác.

Một điều mà hắn có thể nhận ra được nữa đó là, Trần Cán hôm nay không có ý sát hại mấy người bọn họ, cũng không có ý muốn đưa bọn họ đi Chấp Pháp Đường, nếu không đám người mình đã không còn bình an ngồi tại đây, mà đã chết dưới một quyền của Trần Cán vừa rồi mất rồi.


Điểm đáng ngờ chính là tại nơi đây, tên này vốn là Trần gia Trưởng Lão, biết thân biết phận của đám người mình, lại không có ra tay, cũng không có nhận hối lộ, thật ra trong bình hồ lô của tên này đang bán loại thuốc gì thế không biết.

"Cạch..!"

Trần Cán không có trả lời Trần Thái Thành đám người, hắn chỉ từ bên trong Túi Không Gian lấy ra một cái lệnh bài, quăng đến cho mấy người này xem, sau liền vẫn tiếp tục uống rượu, nhìn ra được ông ta hiện tại cũng không có vui vẻ gì.

"Cái này...Mang..Mang gia lệnh bài..?"

Nhìn tấm lệnh bài kia, Trần Côn mấy người rất là chấn động, vì nó là quá quen thuộc với lại bọn họ một chút, như có chút không tin, cầm lấy lệnh bài lật lại xem kỹ lưỡng thêm một lần nữa, bọn họ trong lòng liền đã có câu trả lời.

"Đám đệ tử bái kiến Mang Cán Trưởng Lão!" Rất nhanh, bốn người liền là đứng lên, lấy Trần Thái Thành cầm đầu, hai tay cung kính giao lại thân phận lệnh bài cho Trần Cán, đồng thời thi lễ nói.

Trần Cán cũng như đám người bọn họ, đều là người của Mang gia phái đến Trần gia nơi này làm nội gian cả.

Như thế cũng liền có thể giải thích được thông suốt mọi chuyện kỳ quái diễn ra vừa rồi.

Hóa ra tất cả đều là người một nhà, bên kia chủ gia thật sự quá cường đại, sắp xếp vào đối phương nhiều như vậy nội gian, nhưng đối phương lại không có nhận ra, bọn hắn liền là bội phục sát đất.

Cũng không biết ngoài vị Mang Cán này ra, Mang gia còn là phái người nào khác đến nơi đây nữa không.

"Các người không cần nghĩ nhiều nữa, Mang gia cao tầng hiện tại ngoài ta ra, không còn bất kỳ người nào khác!" Thu lại thân phận lệnh bài từ tay của Trần Thái Thành, nhìn thần sắc của đám người này, hắn cũng có thể đoán được đôi ba phần hiện tại trong lòng bọn họ là đang suy nghĩ cái gì.

Trong số các đại thế lực tại Chấn Nam Thành nơi này, luận về thực lực, có thể Mang gia bọn họ không phải là thế lực cường đại nhất, nhưng luận về âm mưu cũng như cài gián điệp vào các thế lực khác, Mang gia nếu nói mình thứ hai, nơi này Chấn Nam Thành sẽ chẳng có thế lực nào dám tự nhận là thứ nhất cả.

Phần lớn các đại thế lực bên trong Chấn Nam Thành này, bao quát cả Thành Chủ Phủ bên trong, đều là có bóng dáng của Mang gia bọn họ.

Nhưng ngoài trừ Trần gia nơi này bọn họ để lại khá nhiều nội gian ra, những thế lực khác không có bao nhiêu. Cũng đơn giản là vì thực lực cao thủ của Mang gia không nhiều, khó lòng chia đều đi tất cả, hơn nữa mỗi lần cài cắm một vị cao cấp nội gian đi vào, cũng đều phải bỏ ra rất là nhiều tâm huyết.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc