Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 261: Chịu Tận Đau Khổ




"Tiểu thư..! Các vị..Xin hãy bảo trọng..!" Thiệu Đại Thành cố nén nước mắt, ôm quyền cung kính với lại Thiệu Mỹ Mỹ cũng như toàn thể Thiệu gia dòng chính, sau đó đưa mọi người rời khỏi nơi đây.

Trong lòng hắn hiểu Thiệu Mỹ Mỹ là nói không sai, trên đường nếu gặp phải Đạo Phỉ, lấy tu vi chỉ có Yêu Giả cửu trọng cảnh giới như hắn đây là cao nhất trong nhóm người, tuyệt đối không thể nào bảo vệ cho mấy người này, e là ngăn cản một chút cũng liền là không có được, đi theo thuần túy là chết một cách vô ích mà thôi...

Đồng thời hắn cũng hiểu, Thiệu Mỹ Mỹ nói như thế, hoàn toàn là muốn tốt cho bọn họ, không muốn tất cả phải đi chịu chết, chung quy, thực lực bọn họ quá kém cỏi đi...

Có đôi khi, hắn muốn khuyên Thiệu Mỹ Mỹ không cần đến Mân Việt Quận Thành lánh nạn nữa, ở lại nơi này vẫn rất là tốt, nhưng hắn biết Thiệu Mỹ Mỹ sẽ không có nghe lời một tên gia nô như hắn, dù hắn đã từng cứu mạng cô ta.

Mục đích của cô ấy là phải báo thù, phải tìm Trần Vân Thanh báo thù, không đạt được mục đích này, chỉ sợ Thiệu Mỹ Mỹ sẽ không có bỏ qua...

Còn nữa, ở lại Chấn Nam Thành nơi đây cũng không có an toàn, không có ai biết, khi nào Trần Vân Thanh tên kia sẽ tìm đến cửa, khi đó cũng chỉ là con đường chết.

Nghĩ lại theo Thiệu Mỹ Mỹ đánh cược đi lên Mân Việt Quận Thành có khi là thích hợp hơn, chỉ cầu mong cho cô ấy mọi chuyện đều được bình an, sớm ngày báo được thù, trở lại Chấn Nam Thành gây dựng lại Thiệu gia.

"Mỹ Mỹ! Cháu có nắm chắc chúng ta có thể bình an đến Mân Việt Quận Thành hay không?" Khi tất cả đám người của Thiệu Đại Thành rời đi cả sau, Thiệu Dận Phong đi đến bên cạnh của Thiệu Mỹ Mỹ, có chút lo lắng hỏi.

Hắn chỉ là một tên võ si, cuộc đời của hắn chỉ dành để tu luyện, nhưng con đường đi đến Mân Việt Quận Thành rất là gian nan hắn cũng biết.

Hắn không có sợ chết, chỉ sợ mình chết đi cũng không thể bảo hộ được Thiệu Mỹ Mỹ bình an đi đến Mân Việt Quận, làm hỏng lời căn dặn trước khi rời đi của đại ca hắn, phải biết Thiệu Mỹ Mỹ hiện tại chính là hy vọng phục hưng Thiệu gia.

Toàn bộ Thiệu gia hy vọng đều là đặt cả lên vai của cô gái này, cô ta tuyệt đối không thể nào có chuyện gì cho được.

"Tam thúc! Xin chú an tâm! Mỹ Mỹ dùng tính mạng cam đoan, lần này chúng ta không chỉ có thể bình an đi đến Mân Việt Quận Thành, mà còn có thể bắt tên Trần Vân Thanh kia nợ máu phải trả bằng máu nữa!"

Thiệu Mỹ Mỹ trong lời nói chứa đầy vô hạn tự tin, đối với lại Thiệu Dận Phong trả lời, xong sau đó, nàng lấy bên trong Túi Không Gian của mình ra một cái lệnh bài, lệnh bài được làm từ Linh Ngọc Tam Giai hiếm thấy, như để ý kỹ mà nói, trên Lệnh Bài này là có ghi một chữ Mạnh.

Đây chính là lệnh bài mà đại thiếu gia của Mạnh gia Mạnh Thường Quân đưa cho nàng cách đây nữa tháng trước.


Chuyện này phải nói đến nữa tháng trước Mạnh Thường Quân tình cờ đi đến Chấn Nam Thành làm một ít chuyện, ghé qua bên La Lâm Thương Hội chi nhánh Chấn Nam Thành mua một ít trị thương Đan Dược, nàng chính là người đã tiếp đãi vị đại thiếu gia đó.

Tên kia gặp nàng liền say mê, muốn nàng làm thiếp của y, nhưng khi đó, Thiệu Mỹ Mỹ nàng trong lòng là không bao giờ muốn làm thiếp của đối phương nên đã từ chối.

Mạnh Thường Quân cũng không có ép buộc, đưa cho nàng khối này lệnh bài, nói sau này nếu nàng có đổi ý, liền có thể cầm khối lệnh bài này đến Mân Việt Quận Thành tìm hắn ta, nàng chỉ khách sáo nhận lấy, ý nghĩ trong lòng là sẽ không bao giờ đi dùng khối lệnh bài này.

Nhưng hôm nay thời thế đổi thay, Thiệu gia nàng lâm vào cảnh tai ương, bị người ta truy sát đến nhà cũng không thể về, nàng là không còn con đường khác để đi nữa rồi, vì có thể trả thù, làm thiếp của đối phương cũng không có chuyện gì.

Thiệu Mỹ Mỹ nàng tự tin như vậy cũng không phải là không có nguyên nhân, Mạnh gia chính là một trong số đại tộc thế lực hùng bá Mân Việt Quận cả ngàn năm nay, trong tộc Yêu Sư cường giả phần đông.

Ngay cả vị Mạnh Thường Quân đại thiếu gia kia cũng là có tu vi Yêu Sư tam trọng cảnh giới, dựa vào thế lực của Mạnh gia cũng như Mạnh Thường Quân, muốn diệt một tên tiểu tử chỉ có tu vi Yêu Sĩ như Trần Vân Thanh là quá mức dễ dàng, như dẫm chết một con kiến mà thôi.

Nàng cũng không có sợ hãi trên đường đi sẽ có tên Đạo Phỉ nào tìm đến mình phiền toái, tất cả là vì có cái khối lệnh bài này trong tay, chỉ cần nàng đưa nó ra, bảo đảm không có bất kỳ một nhóm Đạo Phỉ nào có gan đi làm hại nàng.

Cái biển hiệu Mạnh gia này chính là miễn tử kim bài của nàng, tự tin của nàng chính là nằm tại nơi đây, giờ chỉ việc lên Mân Việt Quận Thành, rồi chờ Mạnh Thường Quân cho người đem thủ cấp của Trần Vân Thanh đến mà thôi.

"Như cháu đã có tin tưởng như vậy, ta cũng không còn gì để nói!" Thiệu Dận Phong đứng qua một bên, mời Thiệu Mỹ Mỹ lên ngựa.

Hắn không biết Thiệu Mỹ Mỹ này lấy niềm tin lớn như vậy tại nơi nào ra, nhưng hắn tin tưởng Thiệu Mỹ Mỹ, nói đúng hơn là hắn tin tưởng lời nói của đại ca mình trước khi rời đi.

Như hắn không trở lại đúng như dự kiến, chắc chắn hắn đã chết rồi, tất cả mọi chuyện của Thiệu gia từ nay sẽ do Thiệu Mỹ Mỹ đến quyết định, hắn chỉ lo bảo hộ Thiệu Mỹ Mỹ cũng như nghe lời của cô ta liền là được rồi, những chuyện khác không cần nhắc đến.

...

Trân Bảo Các! Trần Phú Tu Luyện Thất!


"Ong...!"

"Ha ha ha! Yêu Giả cửu trọng cảnh giới, cuối cùng Trần Phú ta cũng đã đột phá được cảnh giới này!" Trần Phú cảm nhận được trong cơ thể của mình biến hóa, liền là cười lên như điên dại lên tiếng.

Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ, đây là cảnh giới đỉnh phong của Trần gia Ngoại Viện, đạt đến cảnh giới này, liền là có thể làm một phương cự đầu được rồi, nên nhớ tất cả phòng ban lão đại tại Ngoại Viện Khu, chỉ là ở cảnh giới như hắn đây thôi, thậm chí có người còn kém hắn một đoạn, tầm Yêu Giả bát trọng mà thôi, như là Trần Lạc Phong một dạng.

Trần Phú hắn, lấy mười tám tuổi chi linh, đột phá Yêu Giả cửu trọng, đây đã là rất thiên tài rồi, từ nay về sau, thử xem người nào còn dám nói hắn là phế vật nữa, từ nay về sau, còn có ai dám xem hắn như là một con chó đến đối đãi nữa.

"Trần Vân Thanh! Tên súc sinh nhà mày, tao sẽ không bao giờ bỏ qua cho mày dễ dàng như vậy đâu!" Trần Phú đứng lên, ánh mắt là cực kỳ thâm độc lên tiếng nói.

Vì đạt được cái cảnh giới như ngày hôm nay chỉ trong một thời gian ngắn, hắn liền đã chấp nhận uống đại lượng Đan Dược tăng trưởng tu vi trong một thời gian ngắn, làm hao tổn căn cơ tu hành sau này.

Còn là chịu đựng quá lớn phản phệ cảnh giới tăng lên trong một thời gian dài, nỗi đau khổ về thể xác lẫn tinh thần kia, không có người nào có thể hiểu được cả.

Hắn chịu đựng tất cả, vượt qua tất cả những đau khổ khủng bố này, đó là vì trong lòng của hắn có một cái chấp niệm vô cùng mãnh liệt, đó là phải tìm Trần Vân Thanh báo thù, phải để cho tên kia chịu tận đau khổ trên thế gian vì đã biến hắn trở thành bám nam bán nữ như hiện tại.

Chính loại chấp niệm này, chính là vì quyết tâm phải tìm Cách trả thù, thế cho nên mọi khổ đau, hắn liền có thể vượt qua được cả. Cuối cùng hôm nay hắn đã thành công, với tu vi hiện tại, Yêu Kỹ cảnh giới hiện tại, hắn tự tin ngay cả Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ hắn cũng có thể chiến thắng, giờ là lúc quay trở lại Trần Phủ, đem món nợ mà Trần Vân Thanh vay của hắn cả vốn lẫn lãi lấy về mới được.

"Không bỏ qua cho ta, như vậy cũng phải xem ngươi có cái bản lĩnh đó hay không cái đã!"

Sau khi Trần Phú nói xong câu nói kia không lâu, cũng là co một âm thanh lên tiếng đáp lời của hắn, âm thanh bên trong có thể nghe ra sự khinh thường cùng khinh miệt vô hạn, cứ như câu nói vừa rồi của Trần Phú là chuyện gì đó quá phi thực tế.

"Ai..! Nhanh lăn ra đây cho ta..?"

Trong căn phòng Tu Luyện Thất có chút mờ ảo ánh đèn này, Trần Phú nghe được loại âm thanh kia, hắn là run bắn cả người lên, quay lại nhìn kỹ âm thanh phát ra là từ nơi nào!


"Bốp..Rầm..!"

"Vô dụng..!”

“Ngay cả người tại phía sau cũng không có nhận ra, còn muốn tìm Trần Vân Thanh tao báo thù!" Một tay quăng ra, đem Trần Phú quất thẳng vào vách tường cách đó không xa, Trần Vân Thanh nhàn nhạt lên tiếng.

"Trần Vân Thanh..! Tên súc sinh nhà mày, đi chết đi cho tao!"

"Bát Sơn Cước Pháp! Sát!"

Trần Phú bị Trần Vân Thanh đánh một cái liền tỉnh mộng, nhìn đến người vừa ra tay là Trần Vân Thanh sau, hắn ánh mắt cực kỳ giận dữ, không cùng Trần Vân Thanh nói thêm một lần nào nữa, lập tức ra tay.

Hắn xuất thủ lần này chính là Bát Sơn Cước Pháp, nhưng không phải là cảnh giới tiểu thành như không lâu trước đây hắn thi triển đối phó với lại đám người của Trần Hành, mà cảnh giới hiện tại của hắn đã đạt đến đại thành cảnh giới.

Chính vì đạt được cảnh giới này, cùng với lại tu vi Yêu Giả cửu trọng, hắn mới tự tin quay trở lại Trần Phủ tìm Trần Vân Thanh báo thù.

Bây giờ tên này đã xuất hiện tại đây, như vậy hắn không cần thiết phải đi đến Trần Phủ làm gì, giải quyết tên này tại đây một cách nhanh gọn nhất liền có thể, hắn tin với thực lực hiện tại, đủ khá năng đem Trần Vân Thanh diệt đi.

Vừa rồi hắn trúng chiêu của Trần Vân Thanh, chẳng qua là tên này đánh lén mới thành công mà thôi, bây giờ hắn đã có chuẩn bị tại thân, tên này chắc chắn phải chết.

"Rầm..Phốc..!".

"Làm....Làm sao có thể?"

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc