Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 185: Kẻ Thù Đến Đủ




Hy hữu cũng có một hai cái không thể nào có Hạ Phẩm Linh Thạch. Nhưng cái tỷ lệ này là một trăm trên một. Vận khí của Trần Vân Thanh hắn đúng là quá đen, một phần trăm đó lại rơi trúng vào người của hắn, hắn ngoài trách ông trời ra thì còn có thể làm gì được đây.

"Trở lại Chấn Nam Thành thôi! Tại nơi đây như gặp phải người của Mang gia hay Chấn Nam Đạo đối với mình cũng đều không có kết quả tốt!"

Trần Vân Thanh tại một cái hồ nước tắm rửa xong, thay đổi một bộ y phục mới của Hàn Lịch, thất vọng đi lang thang không mục đích một hồi lâu, hắn liền quyết định quay trở lại Chấn Nam Thành một chuyến. Nơi đó có nha đầu Ngô Tiểu Diễm nấu cơm.cho ăn, còn có Hạ Phẩm Linh Thạch mà đám người Trần Tú cung cấp.

Ân, qua mấy ngày nay buôn bán Bồi Khí Đan, nghĩ đến trong tay đám người kia là sẽ có không ít Hạ Phẩm Linh Thạch đưa trở lại cho hắn, không nhiều lắm, nhưng mấy chục viên chắc chắn là không có vấn đề, cộng với lại một ít năng lượng có trong tay, đã là đủ cho hắn đột phá Yêu Sĩ nhất trọng rồi.

"Keng..Keng...!"

"Ân..Có người đánh nhau sao?"

Đang sử dụng Nhất Đóa Tam Ảnh rời đi với tốc độ cực nhanh, âm thanh binh khí phát ra làm cho Trần Vân Thanh hắn có chút chú ý.

"Trần Lạc Phong sao? Cũng thế! Như mày đã muốn tìm đường chết, tao cũng nên thành toàn cho mày!"

Đi đến gần, nhìn đến bên dưới một đám người đang đánh nhau kia, quan sát kỹ lại một chút, hắn gặp được một tên rất là quen thuộc trong nhóm người, đây không phải là cái tên đáng ghét Trần Lạc Phong.

Người đã dùng ông chú của mình ra mặt, ép cho Trần Vân Thanh hắn không thể không cúi đầu hay là sao. Bây giờ để cho hắn gặp phải tên này, như thế cũng đừng có nên trách Trần Vân Thanh hắn đây.

"Ân...! Tô gia Tô Hồng sao? Càng ngày càng có ý tứ!"

Trần Vân Thanh cười nhạt, Trần Vân Thanh hắn nhớ thù rất lâu, người nào có ý định giết hắn hay đã truy sát qua hắn, hắn sẽ tìm cách điều tra lai lịch cũng như gương mặt của đối phương, Tô Hồng này chính là một trong số người đó.

Thật sự cũng khó hiểu, hôm nay là ngày gì thế này, sao địch nhân của hắn cứ lần lượt kéo đến nạp mạng cả thế này.

Cũng thế, như đã gặp phải, hắn liền từ bi một chút, đưa hết đám người này lên đường, xem như không phụ lòng bọn chúng trước đây đối đãi với hắn quá tốt vậy.



...

"Keng...keng...! Xẹt...Rầm...!"

"Trần Tiên Phượng...! Song Giác Báo này là của Tô gia bọn tôi diệt sát trước, khôn hồn liền rời khỏi nơi đây, nếu như không, đừng có trách Tô Hồng tôi không khách khí!" Trong một khu rừng khá là cổ xưa, Tô Hồng dẫn đầu mười mấy người của Tô gia, sau khi đem một đám người Trần gia đẩy lui, liền là chỉ về phía trước cách bọn họ không có xa một con lớn năm mét đại báo, lên tiếng nói.

"Tiên Phượng sư tỷ! Không thể nhận lời, Song Giác Báo này là do ta phát hiện ra trước, cũng chính chị ra tay đem nó diệt đi, không thể giao cho người Tô gia được!" Trần Lạc Phong đi đến gần, ghé vào tai của Trần Tiên Phượng, lên tiếng nói nhỏ.

Nhiệm vụ tổ đội lần này chính là đến Hắc Báo Sơn diệt đi Song Giác Báo, hắn vì tiền thưởng phong phú của nhiệm vụ lần này, quyết định mạo hiểm tính mạng một lần theo lời mời của Trần Tiên Phượng, vì phát hiện ra hành tung của nó, hắn chút nữa liền đã bị nó vồ mất mạng rồi, bỏ ra thật nhiều tâm huyết như thế, muốn hắn bỏ đi, sao có thể làm hắn cam tâm được.

"Chuyện này ta đã biết...!" Trần Tiên Phượng một mặt không có cảm xúc liếc cái này Trần Lạc Phong một cái.

"Tô Hồng! Chuyện gì cũng là có trước có sau, Song Giác Báo này là do Trần gia chúng tôi phát hiện ra trước, cũng chính là ta ra tay đem nó kết liễu, mày muốn dựa vào người đông thế mạnh để cưỡng ép, đó là chuyện không thể được!"


" Khôn hồn thì nhanh rời đi, như không đừng trách, Phụng Tiên trong tay tôi không có mắt!" Trần Tiên Phượng trong tay cầm một cây roi dài tầm ba mét, chỉ về phía bên kia Tô Hồng gằn giọng nói.

Thứ gì chứ, Song Giác Báo là do người của nàng phát hiện ra trước, chính tay nàng đã hy sinh một cái giá không hề nhỏ mới có thể đem Song Giác Báo diệt đi, giờ đây Tô Hồng chỉ dựa vào nhân số gấp đôi bên nàng, liền muốn đem nó lấy đi, chuyện này là không thể nào.

Hơn nữa, bên phía nhóm người của mình cũng là đã thiệt hại hai tên Yêu Sĩ nhị trọng trong tay của Tô Hồng đám người rồi, như không thể nào lấy được Song Giác Báo trở về mà nói, nàng cũng là cùng Trần gia các vị Trưởng Lão ăn nói.

"Tô Hồng sư huynh! Chúng ta người đông thế mạnh, không cần sợ bọn chúng!" Tô Trục Lưu chạy đến cổ vũ.

Nguyên nhân làm cho hắn hăng say như thế là vì bên mình nắm lợi thế lớn, đánh nhau thật, kết quả bên mình cũng sẽ dành phần thắng, không thể cứ như vậy rút lui.



Tại bên trong này Chấn Nam Đại Sơn chỉ có luật rừng, không phải phân biệt trước sau, chỉ cần nắm tay của ngươi cường hơn đối phương là được rồi.

"Trần Tiên Phượng, cô cũng là đã nghe rồi! Tôi sẽ không có bỏ qua Song Giác Báo này!"

"Nếu như cô không muốn bỏ qua mà nói, liền dùng bản lĩnh của mình đến lấy đi!" Tô Hồng chỉ kiếm về hướng Trần Tiên Phượng, nhàn nhạt cười nói.

Bên hắn hiện tại có mười người, trong đó có ba tôn Yêu Sĩ, riêng hắn càng là Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ cảnh giới, như thế thực lực, so với lại sáu người bên Trần Tiên Phượng là cường hơn quá nhiều, làm.sao hắn có thể bỏ qua đây.

"Như vậy thì chiến đi!"

"Tiếp của ta một tiên!"

"Phụng Vũ Phi Tiên!"

Không có thương lượng đường sống, như vậy thì chiến đi, nàng không tin với tu vi Yêu Sĩ tam trọng trung kỳ của mình, cộng thêm đại thành Phi Phụng Tiên Pháp, lại không thể nào chống lại một tên vừa mới đột phá Yêu Sĩ tứ trọng thất bại như Tô Hồng.

"Đến đúng lúc lắm! Ảnh Nhạn Kiếm Pháp! Sát"

"Ông..xẹt..keng...!"

Hai người Trần Tiên Phượng cùng Tô Hồng không người nào muốn nhường cho đối phương, cả hai đều muốn Song Giác Báo làm vật sở hữu của mình, giao chiến để phân ra thắng bại là chuyện không thể nào tránh khỏi.

"Hai vị sư huynh! Chúng ta đem bên kia đám người Trần gia diệt hết, sau đó liền giúp Tô Hồng sư huynh đem con đàn bà kia trấn áp, hưởng thụ một phen!" Tô Trục Lưu đi đến bên cạnh hai yên Yêu Sĩ nhị trọng bên mình, chỉ tay vào năm tên Trần gia đệ tử bên kia, nhỏ giọng nói.

"Này..!Như vậy không được quang minh chính đại cho lắm!"



Tô Thiệu nhìn bên kia Trần Tiên Phượng hai người đang giao chiến, ân, Không phải là hàng tuyệt sắc gì, nhưng Trần Tiên Phượng vẫn khá hơn mấy vi cô nương tại Nam Hồng Viện rất nhiều, hưởng thụ cảm giác rất là không tệ, hắn trong lòng là có chút ngứa ngáy.

Nhưng nghĩ lại, làm thế không ổn cho lắm, bên kia đám người Trần gia hiện tại đã không có Yêu Sĩ, chỉ là một đám Yêu Giả, ra tay với đám người kia hắn là sẽ phải mang tiếng ỷ mạnh hiếp yếu, nên nhớ vừa rồi trên kiếm của hắn có dính máu hai người, đều là Yêu Sĩ nhị trọng cả à nha.

Chưa tính đến, làm nhục nữ nhi của các đại gia tộc là một cái kiên kỵ lớn trong giới tu hành, bị phát hiện mà nói, sẽ bị trọng phạt rất nặng, hắn là không muốn mạo hiểm quá nhiều như thế.

Nói thật, như không phải người đưa ra yêu cầu này là Tô Trực Lưu, con của Nhị Trưởng Lão Tô gia, mà là một người khác, hắn là đã lên tiếng trách mắng cho một chầu rồi.

"Thiệu sư huynh! Nơi này hoang vắng, làm xong chúng ta đem tất cả dấu vết lau đi, ai biết là do chúng ta làm, mọi chuyện đã có Chấn Nam Đạo gánh vác!"

Tô Trục Lưu trong lòng chửi chó má, cái tên Tô Thiệu khốn kiếp này rõ ràng là đã động lòng, còn làm ra vẽ chính nhân quân tử, nhà ngươi diễn cho ai xem đây?

Tô gia có ai mà không biết, Tô Thiệu nhà ngươi trước giờ cưỡng h/iếp không ít thiếu nữ nhà lành, còn đem bọn chúng diệt đi, ngay cả thi thể cũng là dùng Hủ Cốt Tán đến phi tang, chỉ vì nhà mày phía sau hậu trường mạnh, Không có người nào đứng ra chỉ tội nhà ngươi mà thôi, bây giờ còn giả trang cái quái gì tại đây.

Trong lòng mặc dù rất rõ ràng, nhưng mà Tô Trục Lưu cũng sẽ không đi nói ra, hắn còn nhờ cậy mấy tên này giúp đỡ cho hắn loại bỏ đi kẻ địch, đem Song Giác Báo về Phủ Thành Chủ nhận thưởng nữa mà.

"Xẹt...Vèo...Keng...!"

"Ý kiến của Trục Lưu sư đệ tôi thấy có thể thực hiện được!" Tô Phái tại bên phải nhìn bên kia trận chiến của Trần Tiên Phượng hai người trong lòng cũng là ngứa ngáy khó chịu, cấm dục vài tháng với hắn cũng là một cái cực hình, cơ hội đến không nên bỏ lỡ.

Hơn nữa Tô Trục Lưu nói không sai, nơi đây Chấn Nam Đại Sơn, là địa bàn của Chấn Nam Đạo, làm xong đem mọi chuyện đổ hết lên cho Chấn Nam Đạo, như thế hoàn toàn có thể xóa đi mọi vết tích rồi.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc