Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 176: Hoàng Sa Sơn Mạch




Tên Hàn Lịch này đúng là phúc tinh của hắn, gián tiếp cứu được mạng hắn thật. Thế nhưng mà hắn chẳng hề có một chút hảo cảm gì với cái tên khốn kiếp này. Tên này là đến đây để mà giết hắn, thủ đoạn y sử dụng cũng không có quan minh chính đại gì. Lần trước là nhân lúc hắn không có để ý ra tay đánh lén, chút nữa làm hắn bỏ mạng, lần này còn nhân lúc hắn bị thương nặng muốn lấy mạng của hắn.

Nếu không phải bản lĩnh của hắn cao, đã toi mạng trong tay tên này từ lâu rồi.

Lần này may mắn tên này có được tin tức trọng đại về thứ đồ vật mà hắn cần, nếu không hắn đã cho tên này đi đời nhà ma lâu rồi.

"Vân Thanh sư huynh... Cái mỏ Hạ Phẩm Linh Thạch đó cách chúng ta nơi đây hai ngàn km về phía Tây, nơi này..nơi này...!" Hàn Lịch sau khi được thả tự do, cũng không dám lãi nhãi nói thừa một câu, liền là đem vị trí Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ nói ra cho Trần Vân Thanh biết.

Sở dĩ hắn biết được đến cái mỏ này, là do một tên Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ tên Mạnh Kỳ bên trong Lịch Bang trong một lần vào Chấn Nam Đại Sơn rèn luyện vô tình đi đến một cái sơn động khá sâu, trong đó y có nhặc được vài viên đá thô sơ. Mạnh Kỳ ban đầu không biết là thứ gì, thấy cầm nó có một chút dễ chịu, nên tên này cầm lấy mang về.

Khi hắn gặp được, liền là nhận ra ngay đây là Linh Thạch, chỉ là Linh Thạch này quá thấp kém, chỉ có thể xem như là phế thạch, khó có thể sử dụng tu luyện như bình thường Hạ Phẩm Linh Thạch cho được.

Thế nhưng mà Hàn Lịch hắn biết, thường những nơi có phế thạch loại như thế này, liền có rất lớn khả năng có mỏ Hạ Phẩm Linh Thạch. Thế cho nên hắn mới bắt tên Mạnh Kỳ kia nói ra địa điểm, hắn là muốn đi đến nơi đó xem xét, đúng lúc có người đến báo đệ đệ của hắn bị người ta sát, thế là hắn mới đi diệt Trần Vân Thanh trước, sau đó mới đi kiếm Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ sau.

Ai mà ngờ được, hắn chẳng những không diệt được Trần Vân Thanh, ngược lại còn là bị rơi xuống trong tay đối phương.

Biết được kết quả như ngày hôm nay, hắn đi kiếm Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ trước, tu luyện thêm một thời gian rồi mới tìm Trần Vân Thanh tính toán.

Đáng tiếc hắn đây cũng chỉ là người thường, Không phải là Thần, không biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.

"Hai ngàn km sao! Cũng không có xa lắm!"



Trần Vân Thanh gật đầu, như tại Địa Cầu bên kia, hai ngàn dặm dùng ôtô chạy hết tốc độ cũng phải mất cả ngày mới đến, dùng chân để mà chạy thì không biết tháng nào chạy đến.

Nhưng nơi đây là tu hành thế giới, người người trong cơ thể đều có lực lượng vượt qua phàm nhân, như lấy hắn hiện tại, tầm một ngày không chút nghĩ ngơi liền có thể chạy đến. Như đưa theo cái này Hàn Lịch, tầm cũng hai hay ba ngày hơn một chút, tên này tuy là Yêu Sĩ nhị trọng, nhưng thân pháp chỉ là hạng xoàng thôi, lấy Chân Khí của Yêu Sĩ làm lợi thế, có thể bằng được với một cái Yêu Giả cửu trọng có một môn nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ viên mãn thi đua.

"Mày lần này không có lừa tao đó chứ?"

Hai ba ngày thời gian hiện tại Trần Vân Thanh là có thể bỏ ra được, hắn là đã có quyết định đi đến bên kia hang động mà Hàn Lịch này vừa nói để tìm kiếm Hạ Phẩm Linh Thạch mạch khoáng một phen, nhưng mà trước khi đi cũng phải hỏi rõ ràng lại tên Hàn Lịch này một chút, như y nói dối hay là giữa đường đi giở trò mà nói, Trần Vân Thanh hắn sẽ có phiền toái lớn lắm, mất chút thời gian chỉ là chuyện nhỏ, rước bực mình vào thân mới là chuyện lớn.

"Vân Thanh sư huynh! Anh hiện tại đã đột phá Yêu Sĩ! Tôi nào có dám cùng anh chơi đùa hoa chiêu!" Hàn Lịch cười khổ một cái lên tiếng trả lời.

Trần Vân Thanh lần này hắn gặp, là khác xa mấy ngày trước, có thể tự do dùng đến Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ mà chẳng có một chút hề hấn gì, trên người thi thoảng lại phát ra một loại như có như không Chân Khí, đây là biểu hiện của người vừa mới đột phá Yêu Sĩ nhất trọng sơ kỳ cảnh giới chưa lâu, căn cơ còn chưa ổn định mới ra như vậy.

Nói thật, nếu Trần Vân Thanh là bình thường Yêu Sĩ nhất trọng hay thậm chí là Yêu Sĩ nhị trọng cảnh giới, Hàn Lịch hắn sẽ không có đặt vào trong mắt, đánh không lại đối phương hắn liền có thể chạy trốn được. Nhưng Trần Vân Thanh này không phải bình thường Yêu Sĩ nhất trọng, mà là yêu nghiệt Yêu Sĩ, Yêu Kỹ của tên này lĩnh ngộ đến mức xuất thần nhập hóa, hắn tính ra ngay cả Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ thậm chí Yêu Sĩ tam trọng cũng không làm gì được tên này, cùng y múa máy tay chân, nghĩ đến hắn sẽ là chết nhanh hơn mà thôi.

"Yêu Sĩ nhất trọng..?" Trần Vân Thanh hơi nhíu mày, có điều rất nhanh hắn cũng liền không có nói gì thêm.

Hắn có thể sử dụng tự nhiên Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ một khoảng thời gian ngắn mà không vấn đề gì, là vì hắn đột phá Yêu Giả đệ thập trọng, trong cơ thể có đường thứ mười Võ Mạch.


Chân Khí của hắn đôi khi tiết đi ra bên ngoài không được khống chế, cũng là do đường Võ Mạch thứ mười này làm ra, hắn đây hoàn toàn chưa có đột phá Yêu Sĩ.

Nhưng nghĩ lại, những cái này không cần phải nói cho Hàn Lịch biết, đây là bí mật của hắn, như nói ra sẽ liền liên lụy rất là nhiều thứ, Không chừng cái mạng của mình cũng là không còn.

"Tốt nhất là nên như thế, nếu như không, tao sẽ để cho mày chết một cách rất khó coi!" Quăng lại Túi Không Gian cho Hàn Lịch, Trần Vân Thanh không muốn giải thích cái gì với Hàn Lịch, hướng ngay một cái vị trí rời đi.

Thực lực của Trần Vân Thanh hắn hiện tại đúng là không có được cao cho lắm, ngay cả Yêu Sĩ hắn cũng chưa có đột phá, thế nhưng chiến lực lại vô cùng cao, chí ít Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ hắn không có đặt tại trong mắt. Thực lực như thế còn đi sợ một tên Yêu Sĩ nhị trọng trung kỳ như Hàn Lịch này giở trò, hắn cũng quá vô dụng một chút.

....

Ba ngày sau..

Lạc Việt Vương Quốc! Hoàng Sa Sơn Mạch! Một cái sơn động vô danh!

Nơi đây hiện có hai người, đều tầm bốn mươi năm mươi gì đó, bên phía ngoài một chút, là người mặc thân khôi giáp, hắc sắc kim tuyến trên khôi giáp tỏa ra có chút chói mắt, khí thế hùng dũng oai hùng, tay cầm một thanh trường kiếm, không ra khỏi bao, nhưng sát khí tỏa ra tứ phía, có thể cảm nhận ra thanh kiếm này là đã giết không ít người.

Thường những người như thế này tại Nam Hoang Chi Địa đều là quân nhân hạng người, nhìn khí tức Yêu Tông cửu trọng hậu kỳ cùng khôi giáp đẳng cấp không hề thấp kia, rất lớn đây là một vị Tướng Quân có địa vị khá cao bên trong quân đội, chỉ là còn không biết y là Tướng Quân của cái Quốc Gia nào mà thôi.

Còn người thứ hai tại bên trong sơn động này, tuy tu vi không bằng vị Tướng Quân kia, chỉ là Yêu Tông nhị trọng, nhưng là nhìn thần thái khá là khách khí của vị Tướng Quân kia dành cho ông ta, cũng đủ biết đây không phải là một người bình thường.



Quả vậy, nhìn lại phục sức trên người của vị Yêu Tông nhị trọng này, rất nhiều người sẽ hiểu vì sao vị Tướng Quân kia lại khách khí với ông ta như thế, đây là phục sức dành cho Trận Pháp Sư, là Trận Pháp Sư công hội đặt chế mà ra, thủy hỏa bất xâm, còn có công năng chống lại cường giả hơn mình mấy cái tiểu cảnh giới công kích.

Không những vậy, bên trái bộ Trận Pháp Sư trường bào này còn đeo lên bốn cái ngôi sao, nó tượng trưng cho Tứ Giai Trận Pháp Sư, thường còn được gọi là Trận Tông.

Một tôn Trận Tông cường giả, luận về địa vị là đã không thua cho một tôn Yêu Vương rồi, vị Tướng Quân kia cung kính với lại ông ta, cũng là có thể giải thích được thông.

"Văn Đại Sư! Ngài nghiên cứu đã ba năm rồi, có thể nhìn ra bí mật của vách đá này hay không?" Mông Vũ Thành nhìn lên vách đá chứa đầy hoa văn quá khó hiểu trước mắt mình đây, đối với lại vị này Văn Khái Thương lên tiếng hỏi.

Nơi đây hang động, là hơn ba năm trước đây trong một lần truy sát địch nhân xâm phạm hắn phát hiện ra nó, ban đầu hắn không biết nó là cái gì, nhưng nhìn Cổ Văn bên trên, hắn nghĩ đây không phải là thứ bình thường, đôi khi như Trận Văn nào đó.

Đối với lại môn này, hắn là dốt đặc cán mai, thế cho nên hắn liền đưa nó lên cho vị Văn Khái Thương này, đây là khách khanh bên trong gia tộc bọn họ theo hầu, người có tạo nghệ về Trận Pháp rất là cao siêu thuộc hàng tốp đầu của Đại Hán Vương Quốc, hy vọng ông ta có thể giải đáp nghi hoặc.

Khi vị này Văn Khái Thương nhìn đến cái này Cổ Văn do hắn mang đến, liền rất là kích động, muốn hắn ngay lập tức đưa ông ta đến nơi này nghiên cứu.

Một khi Văn Khái Chương nghiên cứu chính là suốt ba năm trời, đến hiện tại, cũng không hiểu ông ta nghiên cứu ra được cái gì chưa nữa.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc