Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 175: Linh Thạch Mỏ Khoáng




Hàn Lịch còn chưa kịp ra chiêu thức, trước mắt của hắn liền hoa lên, không biết là Trần Vân Thanh đến bên cạnh hắn bằng cách nào, cũng như không biết Trần Vân Thanh ra tay như thế nào, liền ngay lập tức trúng chiêu, chỉ thấy hắn là bay ra xa như một quả bóng bay, rơi vào một cây đại thụ gần đó không xa.

Điều kinh khủng nữa là hắn chợt phát hiện ra Túi Không Gian mà hắn luôn đeo tại bên tay hông đã không cánh mà bay, nó hiện tại đang là nằm trong tay của Trần Vân Thanh bên kia.

Đến hiện tại, hắn thật sự là không có hiểu Trần Vân Thanh ra tay như thế nào nữa.

"Mày nói nhãm quá nhiều đi!" Ra tay đánh bay Hàn Lịch sau, Trần Vân Thanh nắm trong tay Nhẫn Trữ Vật của đối phương, không khỏi bực mình mắng một câu.

"Cấm chế...Còn có dụ này..?"

Trần Vân Thanh đang muốn dùng tinh thần ý niệm thả vào bên trong Túi Không Gian, thế nhưng mà hắn lại bị một loạt cấm chế phức tạp đánh bật trở lại, không thể làm sao để thăm dò vào bên trong, lấy đi đồ vật mà hắn cần được.

"Khụ...Phốc..!"

"Vân Thanh sư huynh! Khoan ra tay cái đã...Tôi có thể giúp anh xóa đi cấm chế bên trong!" Hàn Lịch phun ra một ngụm máu tươi, hết sức nhanh chóng lên tiếng kêu gào.

Trần Vân Thanh chưa đến, nhưng ánh mắt nhìn về phía hắn chứa chan sát ý, lăn lộn trên đầu đao lưỡi kiếm kiếm ăn, Hàn Lịch đương nhiên là biết, Trần Vân Thanh đây là muốn làm cái gì.

"Không cần! Đem mày giết đi, có phải mọi chuyện sẽ được giải quyết rồi hay không?" Trần Vân Thanh không biết dùng thủ đoạn ma mị gì, từ khoảng cách hai mươi mét, chưa đến một cái chớp mắt, đã đến bên cạnh vị trí của Hàn Lịch, lạnh lùng lên tiếng.

Túi không gian bên trong có cấm chế, là do chủ nhân củ đánh tinh thần lạc ấn của mình đi vào, ngoài chủ nhân của nó ra, không ai có thể mở nó ra được cả.

Nhưng cũng có một cách khác không cần chủ nhân củ khai mở cấm chế mà vẫn có thể sử dụng được, kia là chỉ cần đem chủ nhân củ diệt đi, Túi Không Gian thành vật vô chủ, như vậy ai cũng có thể sử dụng được rồi.

Phải chờ đợi tên Hàn Lịch này khai mở Cấm Chế, Trần Vân Thanh cảm thấy quá mất thời gian, đem tên này diệt đi là cách nhanh hơn cả.

Với lại hai người bọn họ vốn có đại thù, tên này Hàn Lịch đến đây là muốn giết hắn, hắn đem tên này diệt đi, cũng chẳng có oan uổng gì cho y cả.

"Vân Thanh sư huynh! Tôi biết một cái mỏ cỡ nhỏ Hạ Phẩm Linh Thạch!"



Sinh tử trước mắt, Hàn Lịch cũng là không dám có một chút che giấu cái gì, hắn là đem bí mật lớn nhất mà mình cất chứa nói đi ra, hy vọng Trần Vân Thanh sẽ bỏ qua cho hắn một mạng.

"Nhanh hủy bỏ cấm chế bên trong Túi Không Gian cho tao!"

Không có ướt át bẩn thỉu cũng không có chần chừ bất kỳ một giây nào, Trần Vân Thanh liền thu một chân muốn diệt đi Hàn Lịch lại, quăng cái Nhẫn Trữ Vật qua cho y.

"Vân Thanh sư huynh! Tôi đã đem cấm chế phá hủy, xin anh nhận lại Túi Không Gian!" Hàn Lịch đưa tinh thần ý niệm của mình vào bên trong, đem cấm chế do mình làm ra hủy đi, hai tay dâng nó lên cho Trần Vân Thanh, dù trước đó không lâu, nó còn là vật sở hữu của hắn.

"Tịch..tịch..!"

"Vân Thanh sư huynh..! Anh muốn làm cái gì?"

"Mày yên tâm đi! Tao chỉ dùng Định Thân Thủ Pháp đem mày chế ngự lại một thời gian ngắn mà thôi!" Nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hàn Lịch một cái, Trần Vân Thanh lên tiếng nói tiếp :

"Cái mạng của mày bây giờ đối với lại Trần Vân Thanh ta còn có tác dụng!"

"Rầm rầm!"

Đem Hàn Lịch khống chế lại như một người tượng Không thể nào cử động gì được sau, Trần Vân Thanh một cước đá tên này ra xa, cũng chẳng có quan tâm đến sống chết của y thêm nữa, liền là kiểm tra thu hoạch của mình.

Vốn hắn chẳng có muốn bỏ qua cho Hàn Lịch này đâu, trước đây mấy ngày hắn đã có nói, nếu như để hắn gặp lại Hàn Lịch thêm một lần nữa, hắn sẽ không có bỏ qua cho y.

Nhưng Hạ Phẩm Linh Thạch đối với lại Trần Vân Thanh hắn hiện tại quá mức quan trọng, hơn nữa đây không phải là một hai trăm viên hay một hai ngàn viên, mà là cả mỏ Hạ Phẩm Linh Thạch lận.

Theo Nam Hoang Kỳ Thư ghi chép lại, Trần Vân Thanh là biết đến, Hạ Phẩm Linh Thạch mà tu luyện giả đang dùng, tất cả đều được khai thác từ Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ khoáng, mà Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ khoáng bên trong, trữ lượng thấp nhất cũng là hơn mấy triệu viên, có mỏ lớn hơn lên đến cả chục triệu hay thậm chí là hàng chục tỷ viên.


Trần Vân Thanh hắn đây không có cần gì nhiều, chỉ cần Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ khoáng mà Hàn Lịch chỉ cho hắn tầm vài triệu viên là được rồi, nhiêu đó Hạ Phẩm Linh Thạch, hắn sẽ làm được rất là nhiều chuyện, tu luyện đến Yêu Sĩ cửu trọng hay Yêu Sư cường giả đối với hắn là không có vấn đề, nên cái mạng của Hàn Lịch, Trần Vân Thanh hắn tạm thời sẽ không có lấy nó đi

"Gì...? Có nhầm lẫn không, chỉ có ba mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch?"

Trần Vân Thanh dùng tinh thần của mình đi vào bên trong Túi Không Gian của Hàn Lịch, ngoài mấy đồ vật linh tinh, hắn chỉ tìm được có ba mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà thôi.

Trần Vân Thanh hắn thật sự không có tin Hàn Lịch này là Yêu Sĩ nhị trọng, còn là bang chủ Lịch Bang mà lại nghèo đến như thế.

Một lần nửa kiểm tra, khi tìm khắp một lần nữa, thậm chí đem mọi thứ tài nguyên bên trong Nhẫn Trữ Vật của Hàn Lịch quăng ra bên ngoài, hắn cũng không có tìm được một viên Hạ Phẩm Linh Thạch nào hơn, bây giờ hắn mới thật sự là hết hy vọng.

"Vân Thanh sư huynh! Tôi vừa mới đột phá Yêu Sĩ nhị trọng trung kỳ không lâu, nên chỉ còn có nhiêu đó!"

Hàn Lịch bị ăn thêm một cước của Trần Vân Thanh, bị đánh bay ra xa, thân thể lại không thể nào cử động được, tuy không có nhìn thấy được Trần Vân Thanh bên kia, nhưng mà từ âm thanh tức giận của y, hắn cũng có thể đoán được ra hiện tại Trần Vân Thanh đang muốn đem hắn diệt đi cho thống khoái.

Trần Vân Thanh thật sự là trách oan cho hắn rồi, hắn là Yêu Sĩ nhị trọng thật, cũng là bang chỉ Lịch bang thật, nhưng tại trong hàng Yêu Sĩ, hắn cũng chỉ là tầng chót tồn tại, thực lực Không cao, đương nhiên không thể nào kiếm được càng nhiều tài nguyên.

Còn cái Lịch Bang kia, chỉ là một cái bang phái cực nhỏ bên trong Chấn Nam Thành, bên trong bang chỉ có không hơn hai trăm anh em, làm một ít chuyện trộm gà bắt chó còn được, chuyện lớn thì không có khả năng.

Hơn nữa thu hoạch được còn phải đóng phí lên trên cho các đại lão to hơn, hàng tháng thu lại thật sự không có bao nhiêu, cộng thêm hắn dùng mất mấy trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch để đột phá lên Yêu Sĩ nhị trọng trung kỳ, thế nên bên trong Nhẫn Trữ Vật kia của hắn chỉ còn có nhiêu đó mà thôi.

"Hừ..!"

Trần Vân Thanh hừ lạnh nhìn cái kia Hàn Lịch một chút, thật sự rất là bực mình, nhưng mà hắn chỉ trách mình không được may mắn, tìm đúng cái tên Yêu Sĩ nghèo khiết xác, còn là vừa dùng Linh Thạch đột phá, bây giờ có đem cái mày Hàn Lịch phanh thây, cũng không làm được tích sự gì..

Nữa giờ sau...

"Phù..!".



Đang ngồi xếp bằng tu luyện Trần Vân Thanh liền thở ra một hơi, mở mắt ra quan sát, hắn tạm hài lòng khi mà mấy vết thương ngoài da liền đã biến mất không còn, thần sắc có khôi phục bảy tám phần như xưa, bên trong cơ thể, thương thế cũng đã dần tạm ổn, đường Võ Mạch thứ mười cũng đang bắt đầu tích tụ lại Chân Khí, có thể nói tạm thời hắn liền đã tai qua nạn khỏi.

"Thật là may mắn! Như không phải đúng lúc quan trọng nhất ta đột phá Nhất Đóa Tam Ảnh đến viên mãn, ta đã chết tại bên kia Vạn Thạch Thung Lũng rồi!"

Đem tạm bộ y phục của Hàn Lịch mang tạm vào thân, Trần Vân Thanh nhớ lại chuyện xảy ra cách đây không đến hai canh giờ, hắn vẫn là còn kinh tâm động phách.

Khi đó hắn bị một ngàn con Nhị Giai Nhất Phẩm Thạch Dực Nghĩ Thú bao vây, điên cuồng tấn công, dù Trần Vân Thanh hắn đã thi triển tận cùng Giao Ảnh Kiếm Pháp cùng Nhất Đóa Tam Ảnh hai môn nhị giai Yêu Kỹ đại thành cảnh giới, nhưng song thủ khó địch lại quần hùng, chỉ đem hơn một trăm con Thạch Dực Nghĩ Thú diệt, hắn liền bị đám Yêu Thú kia đánh cho tơi tả. Nọc độc bọn chúng cắn chạy khắp toàn thân, đúng cái lúc này hắn ngộ ra được chân lý Nhất Đóa Tam Ảnh viên mãn chi cảnh, cùng đột phá, liền là dùng nó để chạy đi ra, như không, dù hắn không chết bởi nọc độc của Thạch Dực Nghĩ, cũng đã bị càng cánh của bọn chúng đánh tan xác.

"Chẳng ngờ Dung Thiên Quyết lại có thể luyện hóa được nọc độc của Thạch Dực Nghĩ Thú!" Trần Vân Thanh đứng lên, quan sát lại thân thể của mình một cái, không khỏi có chút cảm thán.

Lần này hắn đụng đến là Nhị Giai Thạch Dực Nghĩ, mà không phải là đám Nhất giai như trước đây, nọc độc của nó đương nhiên cũng bá đạo gấp mười lần có thừa, dù hắn có ăn Nhất Giai Cửu Phẩm Thạch Dực Nghĩ Thú Noãn, nhưng cấp bậc có nó quá thấp, Không có khả năng đem nọc độc hóa giải.

Cũng Khi bị đám Thạch Dực Nghĩ Thú này cắn, hắn trong tay Dung Thiên Thần Ngọc không còn có bất kỳ một tia năng lượng nào để có thể trợ giúp hắn hóa giải độc dược như trước đây, hắn thật sự nghĩ mình là không thể nào qua khỏi.

Thế nhưng khi nọc độc đi vào cơ thể, liền là bị đường Võ Mạch thứ mười của hắn kéo đến, cũng khi đó hắn sử dụng Dung Thiên Quyết, liền đem những cái này nọc độc hóa giải, còn chuyển hóa thành năng lượng.

Có điều cái gì cũng có hạn mức của nó, tu vi của hắn quá kém, nọc độc lại cấp độ quá cao, còn là cực kỳ nhiều, Dung Thiên Quyết không có khả năng luyện hóa hết, chỉ luyện hóa được phần nào mà thôi.

Thế cho nên hắn mới thê thảm như cái tên Hàn Lịch vừa nhìn thấy, như không phải đúng lúc này gặp Hàn Lịch, lấy ba mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch của hắn cho Dung Thiên Thần Ngọc chuyển hóa thành năng lượng, Trần Vân Thanh hắn có thể đã không còn toàn mạng đến bây giờ, cái này Hàn Lịch cũng xem như là cứu tinh của hắn vậy.

"Nói đi! Hạ Phẩm Linh Thạch mạch khoáng kia hiện tại đang ở nơi đâu?"

Trần Vân Thanh đi đến bên cạnh vị trí của Hàn Lịch, đem Định Thân Thủ Pháp mà hắn dùng để khống chế Hàn Lịch không lâu hủy đi, lạnh lùng lên tiếng hỏi.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc